Cưng Chiều Thứ Phi Âm Độc

Chương 123 - Chương 90.4

/124


Khi Tiêu Triệt trở về phủ, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nụ cười trên mặt Tử Mặc tắt ngấm, hắn do dự không biết có nên mở miệng hỏi không, cuối cùng cũng không dám, nhìn tin báo trong tay áo một chút, hắn tiến lên nói: “Vương gia, có ---“

“Không cần báo lạ, giao cho Từ Khiêm bọn họ thương lượng đi.” Thái độ của Tiêu Triệt lạnh lùng hà khắc trước nay chưa từng có: “Còn nữa, nói người trong phủ chú ý, hễ có cô nương trẻ tuổi đến trước cửa Duệ vương phủ, tất cả đều tra rõ thân phận rồi báo lại cho ta.”

Tử Mặc vô cùng ngạc nhiên, nhưng khi nhớ đến chuyện vừa rồi, hắn lại vui mừng, Tiêu Triệt dần đi xa, Tử Mặc khẽ nói một câu: “Rốt cuộc Sở cô nương cũng trở lại rồi!”

Vừa nói xong câu này, Tử Mặc buồn bực nhìn thư tín trong tay: “Thư này chỉ nói là Yến quốc đưa quốc thư cho Hoàng thượng, biên cảnh không có gì khác thường, lại có Thế tử trấn thủ, vậy chắc không cần cho mấy người Từ Khiêm đi nữa rồi!”

Tử Mặc nghĩ vậy liền cất thư báo đi, ngược lại đi ra lệnh cho thị vệ canh giữ Vương phủ để ý cô nương đến trước cửa Duệ Vương phủ.

Bóng đêm dần dần buông xuống, sắc mặt Tiêu Triệt cũng càng ngày càng lạnh, có thể biết được đồ vật kia là của hắn, trên đời này chỉ có mình nàng, nhưng nếu nàng đến Thịnh kinh, tại sao lại không tới gặp hắn trước?

Trong lòng giống như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang gặm cắn tim hắn, Tiêu Triệt hung hăng vỗ một cái thật mạnh lên cái bàn bên cạnh: “Sở Vân Khinh, đừng để ta tìm được nàng!”

Hết đêm trời lại sáng, vẫn không có bất kỳ tin tức gì cho thấy Sở Vân Khinh xuất hiện ở trước cửa phủ, Tiêu Triệt mặt đen đi ra khỏi cửa, vì hôm nay là ngày tuyển tú cuối cùng, tối nay trong tất cả các tú nữ, sẽ chọn ra năm vị Vương phi, còn lại sẽ định nhân duyên cho các Vương hầu thế gia.

Sắc mặt Tiêu Triệt u ám khác thường, lúc đi qua cửa cung, bộ dạng cung kính của cấm quân còn có thêm chút sợ hãi so với ngày thường, hôm nay cả hoàng cung chìm đắm trong không khí náo nhiệt, nhưng từ đầu đến cuối Tiêu Triệt chỉ nhớ tới, hôm nay sau khi trở về phủ hắn muốn an bài người tìm kiếm khắp Thịnh kinh như thế nào.

Đến Cần Chính điện gặp Hoàng thượng, vẻ mặt lạnh nhạt của Tiêu Chiến đối với hắn còn thêm một chút bất an, hôm nay tất cả các Hoàng tử và Thế tử đều sẽ vào cung, sau khi hàn huyên mấy câu, Tiêu Chiến liền dẫn mọi người đến Trữ Tú cung.

Lệ phi chờ đã lâu, những nữ tử có thể lưu lại đến ngày hôm nay đều là những nữ nhi con nhà quý tộc xinh đẹp thông tuệ, khi đoàn người Tiêu Chiến tới, những nữ nhi gia vội vàng đứng ở cửa hành lễ, mỗi người ở chỗ này đều trang phục lộng lẫy, bộ dạng mềm mại như nước, chọc cho xuân tâm nam tử rung động.

Đợi Hoàng đế và các Hoàng tử ngồi xuống, Tiêu Chiến nói mấy câu đơn giản, sau đó Phúc Hải trình sách và bảo ấn nhập phủ lên, những thứ này thêm thánh chỉ cùng nhau ban xuống, lập tức người sẽ thành Vương phi hoặc Thế tử phi.

Trong những nữ nhi gia đứng ở đây, Cố Yên Nhiên và Mộ Thanh La đều có mặt, ánh mắt người trước ung dung, khóe miệng tươi cười, người sau trông mong nhìn một nam tử trong nhóm người kia, tình ý có chút sáng tỏ.

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Lâm Hoàn Tô nữ nhi Lễ bộ thượng thư lan tâm tuệ trí, thục đức nho nhã, đặc biệt chỉ hôn cho Hiền vương Tiêu Thanh, mệnh hai người tùy ý thành hôn, sau này cần đồng tâm đồng sức...”

Thánh chỉ đầu tiên, mặc dù trên mặt Tiêu Thanh không có chút vui mừng gì, nhưng cũng không khó chịu gì với cô nương trên thánh chỉ, nhanh nhẹn tiến lên tiếp nhận.

“...Ngụy Ánh Tuyết hiền lương thục đức, là tiểu thư khuê các mẫu mực, đặc biệt chỉ hôn cho Tĩnh vương, hai người tùy ý thành hôn...”

Vương gia mặt lạnh rời kinh nhiều ngày cuối cùng cũng xuất hiện, vào giờ phút này cũng không thèm nhìn tới người sẽ trở thành thê tử tương lai của mình, sau khi tiếp chỉ tạ ơn xong liền xoay người trở về chỗ của mình ngồi xuống, ánh mắt cô nương Ngụy gia này khẽ động, tiếp đó liền che giấu đi sự mất mát trong mắt.

“... Mộ Thanh La tính tình thuần lương, ngoài ra phụ thân còn có công với thiên hạ xã tắc, đắc biệt lấy lễ Công chúa chỉ hôn cho Dụ vương, hai người tùy ý thành hôn...”

Rốt cuộc tâm tư của Mộ Thanh La cũng được hoàn thành, bên này mặc dù Tiêu Lăng đã làm tốt chuẩn bị trong lòng nhưng khi nghe được thánh chỉ vẫn có chút sững sờ, nếu không phải Lệ Phi ho nhẹ một tiếng để Tiêu Lăng hồi thần, sợ là chỉ có một mình Mộ Thanh La tiến lên tiếp nhận thánh chỉ hôn ước của hai người.

“... La Tố Cẩm nữ nhi Chưởng viện Hàn Lâm cung kính khiêm nhường, hiền lương thục đức, chỉ hôn cho Minh vương làm Chính phi, mệnh hai người tùy ý thành hôn...”

Vẻ mặt Tiêu Minh không có một chút sơ hở, lúc tiến lên tạ ơn, còn không quên khẽ đỡ thê tử tương lai bên cạnh, khiến trong lòng Tiêu Chiến và Lệ phi buông lỏng.

Như vậy, trong này chỉ còn lại có Tiêu Triệt là chưa nghe thánh chỉ, mà tú nữ có thể làm Vương phi cũng chỉ có Cố Yên Nhiên, trong lòng mọi người đều sáng tỏ, Hoàng thượng an bài như vậy dĩ nhiên là có thâm ý trong đó.

“Mời Duệ vương lên trước nghe chỉ.”

Tiêu Triệt giương mắt nhìn Tiêu Chiến, trong lúc phụ tử hai người bốn mắt nhìn nhau một mạnh mẽ một lạnh lùng, giống như không cho phép từ chối, Phúc Hải khẽ ho một tiếng, nhưng Tiêu Triệt không có phản ứng gì, rốt cuộc vẫn là Tiêu Chiến không làm gì được: “Triệt nhi, ngươi đến đây.”

Ánh mắt Tiêu Triệt buông lỏng tiến lên hai bước, chỉ thấy Tiêu Chiến lấy từ trong ống tay áo của mình ra một món đồ: “Nhìn thấy cái này, ngươi có nguyện ý nghe chỉ?”

Ánh mắt Tiêu Triệt sáng rực, chỉ thấy trong tay Tiêu Chiến đang nắm không phải là cốt châm thì là cái gì?

“Phụ hoàng!”

“Nghe chỉ!”

Rốt cuộc, Tiêu Triệt cũng nghe lời quỳ xuống, một màn này xuất hiện bất ngờ, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Cố Yên Nhiên ở một bên mặt mày xám xịt.

“Phụ thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: “Vì Yến Tần kết giao hữu nghị, nên Yến quốc đặc biệt gả Niệm Vân công chúa đến Đại Tần, hiện giờ chỉ hôn cùng Duệ vương, đợi sau khi hai nước trình quốc thư sẽ chọn ngày thành thân, khâm tứ ---“

Hai câu đơn giản khiến trong lòng Tiêu Triệt chấn động, hắn ngẩng đầu nhìn Tiêu Chiến, chỉ thấy Tiêu Chiến gật đầu một cái.

Một cỗ rung động xông lên đầu, đợi Tiêu Triệt tạ ơn xong, Tiêu Chiến liền đưa cốt châm cho hắn, trong mắt mặc dù có nghi ngờ, nhưng lại rất cao hứng khi nhìn thấy hắn tiếp chỉ: “Nghe nói lúc ngươi đóng quân ở biên cảnh Yến quốc đã biết, nếu sớm có chuyện này, ngươi phải bẩm báo sớm chứ.”

Ánh mắt Tiêu Triệt khẽ động, trầm giọng nói: “Hài nhi còn có việc trong người nên cáo lui trước, xin phụ hoàng và Lệ phi thứ tội.”

Tiêu Chiến chỉ muốn hắn có thể


/124

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status