Cưng Chiều Thứ Phi Âm Độc

Chương 98 - Chương 78.2

/124


Bây giờ nàng trở lại lều của Tiêu Chiến đứng hầu, Phúc Hải thấy nàng trở về liền vẫy tay với nàng, nàng đi qua chỉ nghe thấy Phúc Hải nói: “Hoàng thượng có chút buồn bực trong lòng, ngươi hãy viết một đơn thuốc tĩnh khí đi.”

Sở Vân Khinh vừa nghe liền lĩnh mệnh rời đi, nhóm thái y đi cùng theo phương thuốc nàng viết đi sắc, chỉ hơn nửa canh giờ sau, nàng bưng một chén thuốc đen kịt đi vào trong lều của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến đứng một mình ở trước cửa sổ, nhìn sắc trời càng ngày càng thay đổi.

“Hoàng thượng, đây là dược sắc cho ngài, đã cho người thử qua, người mau uống đi.”

Tiêu Chiến xoay người, nhìn chén thuốc.

Sở Vân Khinh thở dài: “Hoàng thượng không cần sốt ruột, Trần thống lĩnh làm việc cực kỳ thích đáng, nhất định buổi chiều sẽ tới.”

Tiêu Chiến xoay người nhìn Sở Vân Khinh: “Ngươi đã biết rồi hả?”

Sở Vân Khinh giật mình, không biết nên trả lời như thế nào, đầu cúi thấp xuống không nói, Tiêu Chiến hừ lạnh một tiếng nhìn chén thuốc nói: “Một chén thuốc có thể khiến trẫm an tâm sao, mang xuống đi, bây giờ trẫm không muốn uống.”

Sở Vân Khinh thở dài, chỉ thấy Phúc Hải yên lặng bưng chén thuốc đi ra ngoài.

Sở Vân Khinh đứng sau lưng Tiêu Chiến, lẳng lặng nhìn sắc trời bên ngoài, dĩ nhiên nàng biết Tiêu Chiến lo lắng thế nào, sao mà nàng có thể không biết chứ?

Tiêu Triệt nhất định sẽ không để Thái tử Tây Lương gặp chuyện không may trên đất Đại Tần, nhưng nếu đúng như những gì tối qua bọn họ dự đoán, Tiêu Triệt đi theo phía sau Thái tử Tây Lương, sẽ gặp nguy hiểm giống như Thái tử Tây Lương.

“Sở Vân Khinh, ngươi có biết vì sao trẫm lưu ngươi lại bên người không?”

Tiêu Chiến bỗng nhiên mở miệng khiến cho Sở Vân Khinh cả kinh, nhưng mà nàng không có cách nào trả lời đề tài này, nàng chỉ đành lắc đầu: “Vân Khinh không biết.”

Giọng nói của Tiêu Chiến trầm xuống: “Bởi vì trẫm phát hiện, mấy đứa con của trẫm đều có liên hệ với ngươi.”

Sở Vân Khinh cả kinh, trong lòng cân nhắc loại đề tài này rất nguy hiểm: “Vân Khinh sợ hãi.”

Tiêu Chiến xoay người nhìn nàng, ánh mắt sáng ngời, cười lạnh một tiếng: “Ngươi cảm thấy sợ hãi sao? Đối với mấy đứa con của trẫm, ngươi muốn gì là được nấy sao?”

Sở Vân Khinh vội vàng ngẩng đầu, tiếp xúc với ánh mắt băng lạnh của Tiêu Chiến, nàng quỳ rạp xuống đất: “Hoàng thượng minh giám, Vân Khinh tuyệt đối không dám.”

Tiêu Chiến đi đến ngồi xuống bàn sau lưng nàng, nhìn bóng lưng thẳng tắp của nàng, khóe miệng cong lên: “Ngươi nói ngươi không dám, vậy thì ngươi nói cho trẫm biết, nếu được chọn một người để gả, giữa mấy đứa con của trẫm, ngươi sẽ chọn ai?”

Lòng bàn tay Sở Vân Khinh ướt đẫm mồ hôi, nàng cẩn thận cân nhắc nguyên nhân câu hỏi của Tiêu Chiến, cũng không tài nào nghĩ ra được: “Vân Khinh không dám chọn.”

Lông mày Tiêu Chiến nhếch lên: “Sao lại không dám chọn?”

Sở Vân Khinh trầm ngâm nói: “Các vị Hoàng tử của Hoàng thượng đều vô cùng ưu tú, Vân Khinh sợ chọn sai không hợp tâm ý của Hoàng thượng, không giữ được vị trí hiện tại?”

Tiêu Chiến bị câu trả lời của Sở Vân Khinh làm cho giật mình, một lát sau cao giọng cười ha hả: “Tốt, ngươi thật sự rất thẳng thắn, trẫm giữ ngươi bên cạnh như thế, chính là muốn xem ai là người đầu tiên vươn tay về phía ngươi, bây giờ xem ra, bước cờ này trẫm đi không sai rồi.”

Sở Vân Khinh cúi thấp đầu: “Nhưng chỉ cần Vân Khinh còn giá trị đó là điều vô cùng tốt, tâm tư của Hoàng thượng Vân Khinh không biết, cũng không dám đoán.”

Ánh mắt Tiêu Chiến khẽ động: “Đừng lên đi!”

Sở Vân Khinh đứng dậy, bên này Tiêu Chiến cũng nói ra câu tiếp theo, lúc này khiếp khắp người nàng phát lạnh: “Sau tối nay, trẫm mới có thể biết được có phải người còn


/124

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status