Cưng Chiều Vương Phi Chí Tôn

Chương 71

/107


Thanh âm của hắn cực kỳ thấp, nữ tử không có nghe thấy, chỉ là thấy sắc mặt hắn âm trầm, không nói gì.

"Ngươi muốn trói ta đến bao giờ?" Nữ tử hếch mày lên tức giận nói, không biết tên nam nhân này muốn cái gì, sau khi cứu nàng trở về, cho nàng thế lực, dạy nàng võ công, nhưng mà cũng hạn chế nàng làm rất nhiều chuyện, dù vậy, nàng cũng không hiểu rõ hắn, hắn quanh năm che mặt, thậm chí nàng còn chưa thấy qua bộ mặt thật của hắn.

Ánh mắt nam tử che mặt lạnh lùng, giống như đang nghĩ gì đó, chợt nói: "Đợi ta giải quyết xong một chuyện tự nhiên sẽ thả nàng."

Nữ tử tức giận xoay mặt đi không nhìn hắn, mỗi lần hắn đều nói như vậy, nhưng mà nàng đã bị trói thật lâu, hơn nữa chung quanh có rất nhiều thủ hạ của hắn đang canh giữ, nàng muốn trốn cũng trốn không thoát.

Nữ tử không biết, kỳ thật hắn không muốn trói nàng lại, hắn chỉ muốn giam lỏng nàng, vì hắn hiểu rõ tính tình của nàng, nên không muốn để cho nàng làm ra chuyện thương tổn chính mình, cho nên mới phải trói nàng lại.

"Nàng rất ngốc, ta sẽ trở lại thăm nàng." Nam tử che mặt nhàn nhạt nói xong câu đó liền đi, nữ tử không có nhìn thấy cảm tình đang kìm nén ở trong mắt hắn.

Nữ tử nhìn theo bóng dáng của hắn, con ngươi hừng hực lửa giận, nếu mà ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ hắn đã bị lăng trì ngàn vạn lần.

Hoàng cung Cung Dương Quốc

Một nam tử tuấn dật đang nhìn những khóm hoa lài tàn lụi bên ngoài, một mảnh mất mác, vẻ mặt phiền muộn không thôi.

Tuyệt mỹ nữ tử đứng ở đằng xa thấy hắn như vậy, không khỏi thở dài. Nàng mặc cung trang kim sắc, tóc xanh vấn cao, trên đầu cài châm Phượng Hoàng đại diện cho địa vị Chí Cao Vô Thượng, cao quý mà không tầm thường, trong ánh mắt có chút lo lắng đã đi tới.

"Hoàng huynh, lập hoàng hậu đi, Yên nhi không thích hợp với huynh." Cung Y Cầm khuyên, nàng chính là người được tiên hoàng bổ nhiệm phụ trợ hoàng đế, thân phận ngang hang với Nhiếp Chính vương, cũng chỉ có nàng mới có thể đeo trang sức Phượng Hoàng.

Cung Y Lâm cười khổ, nói: "Chỉ có nàng đặc biệt hấp dẫn ta, trừ nàng ra, chỉ sợ sẽ không còn nữ tử nào có thể lọt vào mắt ta được nữa.”

Cung Y Cầm chỉ có thể bùi ngùi thở dài, ánh mắt thoáng nhìn về bóng dáng cao to đằng kia, khóe môi hơi hơi gợi lên, nói: "Ngôn, chàng đã đến rồi."

Mộc Hi Ngôn nở nụ cười sủng nịch cất bước đi tới, ôn nhu ôm lấy vai nàng.

Mấy người bọn họ ở nơi riêng tư không cần hành lễ, đều giống như người một nhà, này cũng là chỗ trong hoàng thất khó có được.

"Ngôn, chàng khuyên nhủ hoàng huynh đi! Bảo huynh ấy lập hoàng hậu." Cung Y Cầm có chút lo lắng nhìn Cung Y Lâm, hoàng huynh trúng độc tình quá nặng, lại không đúng lúc chữa trị, có lẽ vô hậu rồi.

Từ lúc Hắn đăng cơ tới nay, hậu cung không có một nữ nhân, chúng đại thần nhao nhao dâng tấu chương thỉnh tuyển chọn phi tử, hắn ngăn lại từng cái, đã khiến rất nhiều đại thần bất mãn rồi.

"Hoàng huynh, Cầm nhi nói đúng, huynh thật sự nên tìm hoàng hậu , Yên nhi yêu thích tự do, lấy thân phận của huynh, không cho nàng được điều đó, huống hồ, hiện giờ nàng đã lập gia thất rồi." Mộc Hi Ngôn cũng khuyên nhủ, hắn chưa cùng Cung Y Cầm thành thân, nhưng mà thân phận của hắn đã xác lập , nên cùng Cung Y Cầm gọi là hoàng huynh.

Mỗi một câu của Mộc Hi Ngôn đều nặng nề nện vào tim hắn, hắn hiểu rõ dụng tâm của Mộc Hi Ngôn, chỉ vì muốn bảo hắn buông tay, không cần quá mức cố chấp.

Cung Y Lâm nở nụ cười chua sót, hắn vốn định để lại vị trí hoàng hậu này cho nữ tử tuyệt đại tao nhã kia. Khi đó hắn nghe nói Lăng Dạ Vũ đột tử, trong lòng có mừng thầm cũng có lo lắng, vui vì hắn đã có cơ hội đem người yêu thương trong lòng vào hoàng cung, lo vì sợ nàng chịu không nổi đả kích.

Khi nghe nói nàng đã về phủ Thừa Tướng hắn liền muốn lập tức đi cầu hôn, chỉ là hắn không biết nàng đã đi đâu, vẫn không có xuất hiện. Mãi đến mấy ngày trước đây Lăng Nguyệt quốc phát sinh cung biến, hắn mới hiểu được toàn bộ, cuối cùng, nữ tử kia không thuộc về hắn. ( ôi Lâm Ca hãy về với đội của e:( làm Thập Phu a:)~
Cung Y Cầm vừa nghe, ánh mắt đều bốc hỏa, Ngôn nhi? Này không còn không rõ là biết nhau sao? Nhưng lại gọi thân thiết như vậy, không có chuyện gì chính là giả rồi.

Hiện giờ ánh mắt của Cung Y Cầm tràn đầy lửa giận, bình dấm chua sớm trong lòng sớm đã ngã rồi.

Mộc Hi Ngôn ngạc nhiên, ánh mắt cực kỳ u oán, sao nàng ta lại biết tên mình? Nhìn đến Cầm nhi một bộ dạng sắp nổi trận lôi đình, lần này chết chắc rồi.


/107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status