Cung Khuyết

Chương 79 - Chương 74

/152


Editor: Nguyễn2

Từ chỗ Lâm mỹ nhân đi ra, ta mới giật mình nhìn bầu trời thấy tuyết đang rơi. Mẫu hậu nghĩ tới Huyền Tử nên dậy rồi, vội vã giải tán mọi người. Đứa bé lớn như vậy dậy đúng giờ, mỗi ngày không thể bỏ bê luyện công. Mẫu hậu đi gấp.

Mọi người đều tản đi, lúc này ta mới đứng lên, lúc đi có chút chần chờ, bởi vì còn có thể nghe được Lâm mỹ nhân ca hát ở bên trong. Trong lòng ta cũng biết, hôm nay ta quyết định để lại cái mạng của nàng, nhưng về sau nàng ta sống cũng không có ý nghĩa nữa rồi. Dù như thế nào, có thể mẹ tròn con vuông là kết quả tốt nhất ta có thể kỳ vọng.

Ta không có dũng khí đi vào nhìn nữ nhân này, ta cảm thấy được tất cả chuyện xảy ra trên người nàng, thật ra cũng là lỗi của ta.

Lúc Phùng Yên Nhi đi thì cười ngọt ngào với ta, lúc A Nam đi lại làm mặt quỷ với ta. Hai người bọn họ thật ra thì đều thấy được Tiễn Bảo Bảo nhìn ta, biết Tiễn Bảo Bảo có chuyện muốn nói với ta.

Ta đi thẳng ra bên ngoài Tử Lưu cung mới đứng lại chờ Tiễn Bảo Bảo theo kịp.

Hoàng thượng, Tiền Bảo Bảo lại muốn quỳ.

Ta nói: Đứng nói đi.

Tiễn Bảo Bảo khóc, miệng rộng đến khó coi, Hoàng thượng, thiếp không chăm sóc được Lâm mỹ nhân. Thiếp vô dụng, cô phụ sự nhờ vả của Hoàng thượng cùng Thái hậu.

Bây giờ nói gì cũng đã muộn. Ta lắc đầu, đi đường của ta. Đây là chính nàng ta lựa chọn, ban đầu sau khi Mẫu đồng ý thỉnh cầu của nàng ta, để cho nàng ta chăm sóc Lâm mỹ nhân thì vốn đã gửi kỳ vọng đối với nàng ta.

Ta đi trước, Như Ý hô một tiếng: Đi.

Ta từ từ đi. Tiếng khóc của Tiễn Bảo Bảo lập tức càng to.

Trên triều đình, ta nói đến chuyện khai thông mua bán Nam Bắc, dẫn tới phản ứng không ngoài dự liệu của ta. Có người phản đối, có người ủng hộ, cái này theo ta đều là bình thường.

Chỉ có Phùng Ký đột nhiên nói lên vấn đề có phải ta muốn trọng dụng Nam Thần không.

Câu trả lời của ta rất đơn giản: Đại Ti Mã cho là có thể dùng Bắc Thần thống trị cả Đại Triệu sao? Nếu không thu nhỏ phạm vi hơn nữa, chỉ dùng con em lập quốc công thần Đại Triệu , đời đời thế thế thống trị Đại Triệu? Nếu quả thật là như vậy, hôm nay trên triều đình cũng không còn chuyện gì của Phùng Ký. Ta hiểu rõ Phùng Ký muốn dẫn đề tài tới đâu, hôm nay hắn leo lên vị trí cao, chỉ hy vọng tất cả sẽ không thay đổi, bảo vệ cho lợi ích của hắn, hắn nằm mơ đấy à!

Chuyện Nam Bắc mua bán ta cũng không vội phổ biến, bởi vì chỗ trung gian hơi nhiều, giao thông, thuế vụ, người ghi danh... tất cả đều là phải xâm nhập chi tiết mới được. Ta chỉ để các đại thần thương nghị.

Bãi triều, ta vội vàng đi gặp Mẫu hậu.

Không ngoài dự đoán của ta, A Nam đang ở chỗ Mẫu hậu, Huyền Tử cũng ở đây. A Nam ở dưới cửa sổ, thuần thục bắt mấy con vẹt, bắt từng con ra ngoài, cho vào bãi cát trong chậu để chúng nó tắm. Mà Huyền Tử dựa vào Mẫu hậu, đang nhìn cung nữ hướng phủi bụi trên mấy thanh sắt. Trên đùi Mẫu hậu còn có một con mèo đang ngủ.

Có vẻ như đây là hình ảnh gia đình mẹ hiền dâu thảo, làm lòng ta thả lỏng không ít.

Bên ngoài tuyết rơi, ta vừa vào cửa, A Nam đã thấy ta, nhưng nàng chỉ cười nhìn cung nhân phủi tuyết trên áo choàng cho ta, cũng không đi lên giúp một tay.

Ngược lại, Mẫu hậu quay đầu lại hỏi ta, Hôm nay, trên triều đình không cãi vả chứ?

Ta cũng không trả lời Mẫu hậu, chỉ hiếu kỳ nhìn họ ở mảnh thiết can thượng ghim ti tiền. Đang làm gì vậy?

Cho Huyền Tử dùng, mẫu hậu nói, Hôm nay trong cung không ai luyện võ, Huyền Tử lại không thể dùng vũ khí sắc bén, tiểu cung kia sẽ không có chỗ luyện tập. Ta sai người ta quấn ít sợi tơ trên thanh sắt, dùng nước ép vào bản, có thể biết mình bắn trúng hay không. (cái này mình không hiểu lắm, ai biết chỉ mình nhá ^^)

Huyền Tử khéo léo, lập tức nói tiếng: Cám ơn Thái hậu.

Ta ngồi xuống đối diện Mẫu hậu, hơi ngạc nhiên, thường ngày đây luôn là Phùng Yên Nhi, sao hôm nay lại đổi thành A Nam.

Mẫu hậu nhìn thấy ta, Hôm nay ai gia có chuyện hỏi Sở Hiền phi.

Lập tức A Nam ở một bên gật đầu, Mẫu hậu trả lại hóa ứ tán cho thiếp.

Ta cảm thấy được Mẫu hậu không cần đi vòng vèo, Mẹ, nhiều năm rồi con chưa nghe thấy mẹ hát, hôm nay thật khó có được. Ta nhìn Mẫu hậu, đợi người cho ta một đáp án.

Mẫu hậu cười, Đúng vậy, lần trước ca hát là lúc Diệu nhi còn nhỏ. Mẫu hậu nhìn A Nam, Mẹ biết con muốn hỏi cái gì, chuyện này không có gì là bí mật cả, Lý phu nhân nguyên là từ trong cung đi ra. Mẫu hậu thổn thức, Hôm nay nghe Sở Hiền phi vừa nói, ta chỉ muốn đưa nàng ta tới.

Bài hát ấy là Lý phu nhân từng hát? Ta hỏi Mẫu hậu.

Không chỉ như vậy, bài hát này do phụ hoàng con và mấy Văn Thần soạn ra, mục đích đúng là làm nội loạn cung đình Nam Sở. Mẫu hậu nở nụ cười, Bài hát thay đổi, ca từ hơi đổi một chút, thật ra thì vẫn là ý tứ đó. Kỳ lạ là hôm nay lại có người thay lời bài hát này hát lại trong hậu cung của con.

Ta nghĩ nghĩ, quay đầu hỏi A Nam, Mấy con trai của Quy Mệnh Hầu đều không thể sinh con sao?

A Nam đang bắt một con Tiểu Bát Ca đen thùi trong lồng tre, Bát Ca vô lực giãy giụa, đợi vào lồng tre mới biết mình bị bắt tắm, giận dữ kêu một tiếng, Tắm không trắng.

Toàn bộ người trong phòng đều cười.

A Nam cũng khanh khách cười, nhìn trộm ta, Trước kia thiếp cũng có một con vẹt, toàn thân màu đen, nhưng không nói như con này của Mẫu hậu. Nói xong, hướng tới ta giả làm mặt quỷ.

Ta thấy áo đen trên người mình, cũng cười.

A Nam không trả lời vấn đề của ta, chắc là cảm thấy ngại Mẫu hậu.

Chẳng qua trong lòng ta đã hiểu là chuyện gì xảy ra, khó trách Quy Mệnh Hầu cũng không đau lòng mấy nhi tử kia, hẳn là đã bị nữ nhân kia mê hoặc đến hồ đồ.

Nhưng nữ nhân kia bây giờ còn đang bên cạnh Quy Mệnh Hầu sao?

Quả nhiên, mẫu hậu chủ động mở miệng, Ai gia nghi ngờ Lý phu nhân trở về Lạc Kinh rồi,




/152

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status