Cô túm chặt lấy bộ vãy nhàu nát của mình , đôi mắt trợn tròn và tiếng động đó đã khiến Hàn Thiên Vy và Long Hạo thoát ra khỏi thế giới của mình . Hàn An Vy nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh , tựa như một nữ vương cao cao tai thượng , cô ta cất giọng đầy uy quyền :
- Tôi cứ nghĩ cô đã chết nơi xó xỉnh nào rồi .
Cô từ từ đứng thẳng lên , dù chết ít nhất cô cũng phải thẳng lưng ! Chớp mắt , chiếc mặt nạ hoàn hảo đã hoàn thành . Cô định đáp trả lại nhưng từng lời nói của Eric hai ngày về trước cứ ám ảnh cô :
'' Em định sống như thế này mãi sao ? ''
'' Sống thật với chính bản thân mình ... Không phải là dễ dàng , cũng không phải điều gì tồi tệ cả , dù là con nít hay trưởng thành . Nhưng nếu em không thể chuộc lỗi cho nhưng điều sai trái em đã làm thì em không xứng đáng có được một lối sống như vậy . ''
...
Cô im lặng . Cô bất ngờ với chính bản thân mình , cô đã không nghĩ chỉ với một tuần Eric đã có thể tác động lớn đến cô như vậy ...
Hàn Thiên Vy bất ngờ trước sự im lặng của cô . Trong mắt Hàn Thiên Vy , An Vy là một sinh vật lúc nhúc , một thứ tạp chủng của của ả đàn bà độc ác đã khiến cô mồ côi kia . Hàn An Vy là một con người giả thanh tao , lúc nào trong miệng cũng là những từ ngữ hoa mỹ nhưng ý nghĩa toàn chuyện kinh tởm .
Có khi nào cô ta đã từ bỏ ? Cô hi vọng là như vậy , nhưng mà cũng như mẹ cô ta , cứ im hơi lặng tiếng để chuẩn bị kế hoạch gì đó ?
Trái ngược với Thiên Vy , Long Hạo dù biết chuyện An Vy dùng thủ đoạn nhưng cô vẫn là bạn thuở nhỏ của anh . Anh nghĩ những việc cô làm là vì '' tình yêu '' của cô với anh . Anh vẫn nghĩ cô là một người đoan trang , một danh viện cao quý nên không bất ngờ trước việc này .
An Vy túm lấy tay áo Long Hạo , nhỏ nhẹ cầu xin :
- Hạo , anh nói chuyện với em một chút được không ?
Anh lạnh lùng nhìn cô , môi mấp máy :
- Nói gì nói ngay luôn đi . Tôi không có nhiều thời gian .
Cô mím môi buồn bã , nhớ lại anh trước đây , dù anh lạnh lùng nhưng chưa bao giờ đối với cô như vậy ...
Cô lại năn nỉ tiếp :
- Hạo ,chỉ một chút thôi .
Anh nhăn mày , nhìn sang Thiên Vy . Cô ta cũng lại nhìn anh , trong mắt ngập tràn sự nghi ngờ . Nhưng xen lẫn trong đó là sự thích thú . Chỉ nhìn vào đôi mắt đó thôi , cô đã có thể biết được cô ta đang xem cô thất bại như thế nào . Cô ta gật nhẹ đầu như một sự đồng ý . Anh mỉm cười thâm tình , một nụ cười chỉ dành-riêng-cho-Thiên-Vy .
Cô ghen tị . Cô đã chờ nụ cười đó , ánh mắt đó 10 năm rồi . Sao lúc nào mọi thứ cũng quay quanh cô ta ?
Sau khi Thiên Vy đi khỏi , Long Hạo khôi phục lại vẻ băng giá của mình , đôi mắt vô cảm nhìn cô , nói :
- Nhanh đi .
Cô cúi người , đôi mắt cụp xuống , giọng nhẹ nhàng :
- Có lẽ đối với anh bây giờ , em là một con ả đê tiện nhỉ ?
- Xem ra cô cũng biết . - Anh lạnh giọng .
Cô hơi hơi cười , một cụ cười đau đớn tận tâm can . Lại tiếp tục :
- Em là thế đấy , ngoài anh ra em chẳng cần điều gì cả . Em đã nghĩ , chỉ cần hai ta bên nhau , thì đến kiếp sau em vẫn sẽ yêu anh .
Anh nhăn mày , định nói nhưng cô ngăn lại . Nghẹn ngào :
- Kể từ khi gặp anh , em đã luôn lo lắng rất nhiều , kể cả khi chỉ rời xa nhau trong giây lát . Em sợ , rất sợ . Anh cũng sẽ như mẹ em ...
Long Hạo hơi trầm xuống , dựa lưng vào tường . Im lặng nghe cô , lòng đầy bồn chồn .
- Lần đầu tiên anh ôm em , do vấp ngã nhưng mà thật sự ... em đã rất hạnh phúc . Và nếu nguyện ước có thể trở thành hiện thực , em chỉ mong có thể được quay về lúc ấy .
Anh hơi ngừng lại , tay vươn ra ...
Ngay lúc đó , Hàn Thiên Vy đột nhiên xông vào , ánh mắt đầy giễu cợt . Hành động của anh dừng lại , hơi lùi ra xa . Cô có thể nhìn thấy , áo khoác cô ta cộm lên , cô ta ... mang theo súng !
Chết tiệt !
Thiên Vy quay đầu lại với anh , nhỏ nhẹ kêu anh ra ngoài đợi cô , dù sao cô cũng không muốn động thủ trước mặt Long Hạo . Đang định xử lí An Vy thì một cú đấm xẹt qua mặt của cô . Cô phản ứng anh nhẹn , ngồi thổm xuống , chân xoẹt nhanh một cú đá ngay mắt cá chân cô ta . Đôi mắt An Vy lóe lên tia ngoan độc , cái tát cách mặt Hàn Thiên Vy 2 cm thì bị một bàn tay ngăn lại . Ngay lập tức , một họng súng chĩa thẳng vào thái dương của cô .
...
...
Cô đứng im . Đôi mắt nhìn sang bên cạnh - một người đàn ông tầm 30 tuổi tay cầm một khẩu giảm thanh .Người bên trái chặn tay cô là một cô gái tóc vàng xinh đẹp . Và trùng hợp thật - cô ta là Jewels .
p/s : Vì bị '' một người nào đó '' khủng bố , nên Mem phải đăng ngay giờ . M.n comment ý kiến cho Mem nhé ! Dạo này cụt ý tưởng rồi . Và bắt đầu từ bây giờ , Mem phải dịch truyện gấp nên truyện sẽ ra hơi chậm nhé . Sorry mọi người .
- Tôi cứ nghĩ cô đã chết nơi xó xỉnh nào rồi .
Cô từ từ đứng thẳng lên , dù chết ít nhất cô cũng phải thẳng lưng ! Chớp mắt , chiếc mặt nạ hoàn hảo đã hoàn thành . Cô định đáp trả lại nhưng từng lời nói của Eric hai ngày về trước cứ ám ảnh cô :
'' Em định sống như thế này mãi sao ? ''
'' Sống thật với chính bản thân mình ... Không phải là dễ dàng , cũng không phải điều gì tồi tệ cả , dù là con nít hay trưởng thành . Nhưng nếu em không thể chuộc lỗi cho nhưng điều sai trái em đã làm thì em không xứng đáng có được một lối sống như vậy . ''
...
Cô im lặng . Cô bất ngờ với chính bản thân mình , cô đã không nghĩ chỉ với một tuần Eric đã có thể tác động lớn đến cô như vậy ...
Hàn Thiên Vy bất ngờ trước sự im lặng của cô . Trong mắt Hàn Thiên Vy , An Vy là một sinh vật lúc nhúc , một thứ tạp chủng của của ả đàn bà độc ác đã khiến cô mồ côi kia . Hàn An Vy là một con người giả thanh tao , lúc nào trong miệng cũng là những từ ngữ hoa mỹ nhưng ý nghĩa toàn chuyện kinh tởm .
Có khi nào cô ta đã từ bỏ ? Cô hi vọng là như vậy , nhưng mà cũng như mẹ cô ta , cứ im hơi lặng tiếng để chuẩn bị kế hoạch gì đó ?
Trái ngược với Thiên Vy , Long Hạo dù biết chuyện An Vy dùng thủ đoạn nhưng cô vẫn là bạn thuở nhỏ của anh . Anh nghĩ những việc cô làm là vì '' tình yêu '' của cô với anh . Anh vẫn nghĩ cô là một người đoan trang , một danh viện cao quý nên không bất ngờ trước việc này .
An Vy túm lấy tay áo Long Hạo , nhỏ nhẹ cầu xin :
- Hạo , anh nói chuyện với em một chút được không ?
Anh lạnh lùng nhìn cô , môi mấp máy :
- Nói gì nói ngay luôn đi . Tôi không có nhiều thời gian .
Cô mím môi buồn bã , nhớ lại anh trước đây , dù anh lạnh lùng nhưng chưa bao giờ đối với cô như vậy ...
Cô lại năn nỉ tiếp :
- Hạo ,chỉ một chút thôi .
Anh nhăn mày , nhìn sang Thiên Vy . Cô ta cũng lại nhìn anh , trong mắt ngập tràn sự nghi ngờ . Nhưng xen lẫn trong đó là sự thích thú . Chỉ nhìn vào đôi mắt đó thôi , cô đã có thể biết được cô ta đang xem cô thất bại như thế nào . Cô ta gật nhẹ đầu như một sự đồng ý . Anh mỉm cười thâm tình , một nụ cười chỉ dành-riêng-cho-Thiên-Vy .
Cô ghen tị . Cô đã chờ nụ cười đó , ánh mắt đó 10 năm rồi . Sao lúc nào mọi thứ cũng quay quanh cô ta ?
Sau khi Thiên Vy đi khỏi , Long Hạo khôi phục lại vẻ băng giá của mình , đôi mắt vô cảm nhìn cô , nói :
- Nhanh đi .
Cô cúi người , đôi mắt cụp xuống , giọng nhẹ nhàng :
- Có lẽ đối với anh bây giờ , em là một con ả đê tiện nhỉ ?
- Xem ra cô cũng biết . - Anh lạnh giọng .
Cô hơi hơi cười , một cụ cười đau đớn tận tâm can . Lại tiếp tục :
- Em là thế đấy , ngoài anh ra em chẳng cần điều gì cả . Em đã nghĩ , chỉ cần hai ta bên nhau , thì đến kiếp sau em vẫn sẽ yêu anh .
Anh nhăn mày , định nói nhưng cô ngăn lại . Nghẹn ngào :
- Kể từ khi gặp anh , em đã luôn lo lắng rất nhiều , kể cả khi chỉ rời xa nhau trong giây lát . Em sợ , rất sợ . Anh cũng sẽ như mẹ em ...
Long Hạo hơi trầm xuống , dựa lưng vào tường . Im lặng nghe cô , lòng đầy bồn chồn .
- Lần đầu tiên anh ôm em , do vấp ngã nhưng mà thật sự ... em đã rất hạnh phúc . Và nếu nguyện ước có thể trở thành hiện thực , em chỉ mong có thể được quay về lúc ấy .
Anh hơi ngừng lại , tay vươn ra ...
Ngay lúc đó , Hàn Thiên Vy đột nhiên xông vào , ánh mắt đầy giễu cợt . Hành động của anh dừng lại , hơi lùi ra xa . Cô có thể nhìn thấy , áo khoác cô ta cộm lên , cô ta ... mang theo súng !
Chết tiệt !
Thiên Vy quay đầu lại với anh , nhỏ nhẹ kêu anh ra ngoài đợi cô , dù sao cô cũng không muốn động thủ trước mặt Long Hạo . Đang định xử lí An Vy thì một cú đấm xẹt qua mặt của cô . Cô phản ứng anh nhẹn , ngồi thổm xuống , chân xoẹt nhanh một cú đá ngay mắt cá chân cô ta . Đôi mắt An Vy lóe lên tia ngoan độc , cái tát cách mặt Hàn Thiên Vy 2 cm thì bị một bàn tay ngăn lại . Ngay lập tức , một họng súng chĩa thẳng vào thái dương của cô .
...
...
Cô đứng im . Đôi mắt nhìn sang bên cạnh - một người đàn ông tầm 30 tuổi tay cầm một khẩu giảm thanh .Người bên trái chặn tay cô là một cô gái tóc vàng xinh đẹp . Và trùng hợp thật - cô ta là Jewels .
p/s : Vì bị '' một người nào đó '' khủng bố , nên Mem phải đăng ngay giờ . M.n comment ý kiến cho Mem nhé ! Dạo này cụt ý tưởng rồi . Và bắt đầu từ bây giờ , Mem phải dịch truyện gấp nên truyện sẽ ra hơi chậm nhé . Sorry mọi người .
/25
|