Qua việc vừa rồi , An Vy càng thêm hận Thiên Vy , cô nhất định sẽ không để nó tới gần Long Hạo nữa . Lần này cô nhất quyết sẽ không thua !
Nghĩ như vậy , cô càng siết chặt lấy cánh tay của anh , đầu gục vào bắp tay rắn chắc , thân thể cô run run khiến anh mềm lòng . Cô cũng như em gái của anh vậy , thậm chí anh còn thương cô hơn cả em gái ruột của mình . Chứng kiến cảnh vừa rồi , anh cũng đau lòng thay cho cô , nếu như bình thường anh nhất định sẽ đập cho ả vừa rồi một cú bay răng . Nhưng mà , '' ả '' kia lại là Thiên Vy ...
Suy nghĩ một hồi , anh không ngờ mình đã bị Long Hạ dẫn đến trước bàn của Thiên Vy , anh hơi ngập ngừng , anh có thể cảm nhận được cơ thể của Abigail cứng lại , mồ hôi chảy ròng ròng , chắc con bé đang sợ lắm .
Long Hạ ấp úng :
- Ừ thì ... Hết bàn rồi , em thấy bàn này rộng mà chỉ có hai người họ ngồi nên ... nên em ...
Không khí đang ngưng trọng thì Thiên Vũ lên tiếng :
- Cứ thoải mái mà ngồi , dù sao chúng ta cũng lâu ngày không gặp , phải không Long Hạo ? - Giọng cậu pha vài tiếng giễu cợt .
Nghe thế , anh cũng hơi quẫn , nhanh chóng gỡ tay An Vy ra , ngồi xuống , lại để Lọng Hạ ngồi giữa anh và An Vy tỏ vẻ xa cách . Cô lạnh người , xem ra anh vẫn không quên được cô ta . Cô cũng cố gắng bình tĩnh lại , bày ra khuôn mặt ưu nhã , nhẹ nhàng ngồi , toàn thân toát lên vẻ cao quý xinh đẹp . Mà bên kia , Thiên Vy cũng không kém cạnh , hơi thở lạnh lùng vương giả , cả canteen bị hai khí thế này làm rùng mình .
Thiên Vũ chợt cười ha ha hai tiếng , Thiên Vy khó hiểu quay sang phiên bản nam của mình , hỏi :
- Anh cười gì thế ?
- Anh là đang nghĩ , hai đứa đúng là kì phùng địch thủ , xem ra anh có hai đứa em gái vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như vậy thì cảm thấy hơi hơi tự hào . Em có cảm thấy vậy không , em gái Abigail xinh đẹp ? Hay anh nên gọi An Vy nhỉ ?
An Vy giận đến run rẩy , lời nói của anh ta cứ như bắn một viên đạn vào vết sẹo lòng của cô vậy . Nhưng mà khuôn mặt cô vẫn cười , còn cười đến rạng rỡ , cười khẩy đầy duyên dáng , mở miệng :
- Ồ ! Anh là anh của em ? - Cô kéo dài chữ anh khiến cậu nghi ngờ , bắt đầu cảnh giác . Nghỉ một chút , cô tiếp lời , nụ cười càng rực rỡ hơn cả pháo hoa - Thế nhưng lúc nhỏ ba ba lúc '' nhặt '' Ivy về , sao em lại chưa từng thấy anh ?
Nói xong cô còn chớp mắt tỏ vẻ đáng yêu khó hiểu khiến nụ cười vui sướng nãy giờ của Thiên Vy căng cứng , hai hàm răng bạnh lại tỏ vẻ khó chịu đến cực hạn . Đôi mắt Thiên Vũ đỏ ngầu , miễn cưỡng châm chọc lại :
- Anh là đến sau , lúc đó em đã bị '' đuổi '' ra khỏi nhà nên làm sao biết anh được .
Nhưng nghe vậy An Vy lại càng không tức giận , khuôn mặt ngược lại càng thêm xinh đẹp , thanh thoát uống ngụm coca , đáp :
- A ! Thì ra như vậy ! Vậy thì em cũng có chuyện muốn hỏi ạ ? - Cô im lặng khoảng 3s , lại nói tiếp , giọng hơi nghi ngờ - Anh là anh của em nhưng Ivy lại là em gái của em , hai người là anh em sinh đôi nên đáng lẽ anh phải kêu em một tiếng '' chị '' chứ , phải không ?
Thiên Vũ nghe xong thì không còn ngồi im được nữa , đứng lên cánh tay vươn ra định tát cô . An Vy toát lên vẻ sợ sệt nhưng trong lòng âm thầm cười lạnh , đúng là gã này không thể thừa hưởng được IQ của Kiều Vy Oanh , nếu không anh ta đã không hành động ngu ngốc như vậy .
Cô cố ý chọc Thiên Vũ một phần vì đáp trả lại , còn lại cô muốn thử Long Hạo , xem anh đã thực sự quên Thiên Vy chưa ? Cô nhắm mắt đón nhận cái tát , Thiên Vy định ngăn chặn hành động ngu xuẩn của Thiên Vũ , cô đã biết ý đồ của ả kia rồi nhưng Thiên Vũ quá nhanh , bnà tay thô ráp chuẩn bị lên mặt của An Vy thì một cánh tay trắng trẻo khác ngăn lại , nghịch ngợm đùa :
- Abigail thân mến , lâu ngày không gặp sao cậu lại chọc giận người ta rồi ?
Cô không thể nào chú ý ai cứu mình nữa . Cô ngước mắt lên nhìn , thì ra anh đã không chặn lại , thì ra anh vẫn yêu cô ta , thì ra vốn dĩ cô đã là kẻ thua cuộc ...
Nghĩ như vậy , cô càng siết chặt lấy cánh tay của anh , đầu gục vào bắp tay rắn chắc , thân thể cô run run khiến anh mềm lòng . Cô cũng như em gái của anh vậy , thậm chí anh còn thương cô hơn cả em gái ruột của mình . Chứng kiến cảnh vừa rồi , anh cũng đau lòng thay cho cô , nếu như bình thường anh nhất định sẽ đập cho ả vừa rồi một cú bay răng . Nhưng mà , '' ả '' kia lại là Thiên Vy ...
Suy nghĩ một hồi , anh không ngờ mình đã bị Long Hạ dẫn đến trước bàn của Thiên Vy , anh hơi ngập ngừng , anh có thể cảm nhận được cơ thể của Abigail cứng lại , mồ hôi chảy ròng ròng , chắc con bé đang sợ lắm .
Long Hạ ấp úng :
- Ừ thì ... Hết bàn rồi , em thấy bàn này rộng mà chỉ có hai người họ ngồi nên ... nên em ...
Không khí đang ngưng trọng thì Thiên Vũ lên tiếng :
- Cứ thoải mái mà ngồi , dù sao chúng ta cũng lâu ngày không gặp , phải không Long Hạo ? - Giọng cậu pha vài tiếng giễu cợt .
Nghe thế , anh cũng hơi quẫn , nhanh chóng gỡ tay An Vy ra , ngồi xuống , lại để Lọng Hạ ngồi giữa anh và An Vy tỏ vẻ xa cách . Cô lạnh người , xem ra anh vẫn không quên được cô ta . Cô cũng cố gắng bình tĩnh lại , bày ra khuôn mặt ưu nhã , nhẹ nhàng ngồi , toàn thân toát lên vẻ cao quý xinh đẹp . Mà bên kia , Thiên Vy cũng không kém cạnh , hơi thở lạnh lùng vương giả , cả canteen bị hai khí thế này làm rùng mình .
Thiên Vũ chợt cười ha ha hai tiếng , Thiên Vy khó hiểu quay sang phiên bản nam của mình , hỏi :
- Anh cười gì thế ?
- Anh là đang nghĩ , hai đứa đúng là kì phùng địch thủ , xem ra anh có hai đứa em gái vừa xinh đẹp vừa tài giỏi như vậy thì cảm thấy hơi hơi tự hào . Em có cảm thấy vậy không , em gái Abigail xinh đẹp ? Hay anh nên gọi An Vy nhỉ ?
An Vy giận đến run rẩy , lời nói của anh ta cứ như bắn một viên đạn vào vết sẹo lòng của cô vậy . Nhưng mà khuôn mặt cô vẫn cười , còn cười đến rạng rỡ , cười khẩy đầy duyên dáng , mở miệng :
- Ồ ! Anh là anh của em ? - Cô kéo dài chữ anh khiến cậu nghi ngờ , bắt đầu cảnh giác . Nghỉ một chút , cô tiếp lời , nụ cười càng rực rỡ hơn cả pháo hoa - Thế nhưng lúc nhỏ ba ba lúc '' nhặt '' Ivy về , sao em lại chưa từng thấy anh ?
Nói xong cô còn chớp mắt tỏ vẻ đáng yêu khó hiểu khiến nụ cười vui sướng nãy giờ của Thiên Vy căng cứng , hai hàm răng bạnh lại tỏ vẻ khó chịu đến cực hạn . Đôi mắt Thiên Vũ đỏ ngầu , miễn cưỡng châm chọc lại :
- Anh là đến sau , lúc đó em đã bị '' đuổi '' ra khỏi nhà nên làm sao biết anh được .
Nhưng nghe vậy An Vy lại càng không tức giận , khuôn mặt ngược lại càng thêm xinh đẹp , thanh thoát uống ngụm coca , đáp :
- A ! Thì ra như vậy ! Vậy thì em cũng có chuyện muốn hỏi ạ ? - Cô im lặng khoảng 3s , lại nói tiếp , giọng hơi nghi ngờ - Anh là anh của em nhưng Ivy lại là em gái của em , hai người là anh em sinh đôi nên đáng lẽ anh phải kêu em một tiếng '' chị '' chứ , phải không ?
Thiên Vũ nghe xong thì không còn ngồi im được nữa , đứng lên cánh tay vươn ra định tát cô . An Vy toát lên vẻ sợ sệt nhưng trong lòng âm thầm cười lạnh , đúng là gã này không thể thừa hưởng được IQ của Kiều Vy Oanh , nếu không anh ta đã không hành động ngu ngốc như vậy .
Cô cố ý chọc Thiên Vũ một phần vì đáp trả lại , còn lại cô muốn thử Long Hạo , xem anh đã thực sự quên Thiên Vy chưa ? Cô nhắm mắt đón nhận cái tát , Thiên Vy định ngăn chặn hành động ngu xuẩn của Thiên Vũ , cô đã biết ý đồ của ả kia rồi nhưng Thiên Vũ quá nhanh , bnà tay thô ráp chuẩn bị lên mặt của An Vy thì một cánh tay trắng trẻo khác ngăn lại , nghịch ngợm đùa :
- Abigail thân mến , lâu ngày không gặp sao cậu lại chọc giận người ta rồi ?
Cô không thể nào chú ý ai cứu mình nữa . Cô ngước mắt lên nhìn , thì ra anh đã không chặn lại , thì ra anh vẫn yêu cô ta , thì ra vốn dĩ cô đã là kẻ thua cuộc ...
/25
|