Cùng Tổng Tài Daddy Cưng Chiều Mẹ

Chương 912

/1107


 

Chương 912

Vừa rồi nói anh ta gặp mặt lần cuối, cũng chỉ là để an ủi tâm tình của anh ta, để anh ta không làm ầm ï trong bệnh viện nữa thôi.

Mà lúc này, trong đầu Lệ Hữu Tuấn chỉ toàn là Tô Kim Thư, từ cô ra cũng không thể chứa thêm được thứ gì khác nữa.

Anh như điên như dại chạy băng băng qua đoàn người đông đúc, vừa chạy được đến cổng lớn của bệnh viện, anh thấy xe cảnh sát đã chậm rãi rời đi rồi: “Tô Kim Thư!”

Lệ Hữu Tuấn nhanh chóng bước lên xe mình, một chân anh đạp ga hết cỡ, cả người như phát điên mà đuổi theo.

Mà hai cảnh sát bên trong xe phụ trách đưa di thể đi hình như cũng đã cảm nhận được đẳng sau có người đang theo dõi bọn họ.

Vị cảnh sát ngồi bên ghế phụ lái đã đưa tay đặt lên súng lục bên hông, còn người đang phụ trách lái xe thì đạp ga hết cỡ.

Một chiếc xe cảnh sát cộng thêm một chiếc xe thể thao, hai chiếc xe cứ như vậy không hề kiêng nể gì mà đuổi nhau trên khắp con đường quốc lộ.

Mãi đến khi Lệ Hữu Tuấn làm một cú drift đẹp mắt, trực tiếp ép chiếc xe cảnh sát phải dừng lại.

Chiếc xe kia không còn cách nào khác, buộc phải đánh tay lái, đầu xe tông vào vành đai xanh bên đường.

Chỉ nghe thấy “âm “một tiếng cực lớn, nắp máy khởi động của xe cảnh sát đã bốc lên khói mù mịt, hai người cảnh sát bên trong bị tông đến mức choáng váng đầu óc.

Lệ Hữu Tuấn cứ vậy từ xe thể thao bước qua, trên dưới toàn thân anh đều mang theo một cỗ khí lạnh lẽo đáng sợ đến cực điểm, bộ dạng giống như Diêm Vương vừa bước ra từ địa ngục vậy, vô cùng khủng bố đáng sợ.

“Anh muốn làm gì?”

Hai người cảnh sát gần như bị đầu xe biến ép phải ngồi dồn lại, hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích được.

Hai người bọn họ không sờ được đến súng, cả đầu cả mặt bị xe tông đến mức đầy máu, thậm chí bọn họ còn tưởng rằng Lệ Hữu Tuấn là phần tử khủng bố gì đó nữa.

Nhưng ngay lúc này, một người đàn ông phương đông vô cùng đẹp trai trực tiếp bước qua người bọn họ, mở cánh cửa bên cạnh xe cánh sát ra.

Hai người ngồi phía trước quả thực là như rơi vào sương mù, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau: Rốt cuộc người đàn ông này muốn làm cái gì?

Đằng sau chiếc xe cảnh sát bảy chỗ, một cái túi dệt sọc xanh trầng xuất hiện trên cáng cứu thương.

Ánh mắt của Lệ Hữu Tuấn nhìn chăm chăm lên chiếc túi đó.

Phải biết rằng, Tô Kim Thư là bảo bối mà anh luôn nâng niu trong tim đấy!

Cô ấy từng nói phải sống đến bạc đầu răng long với anh, cô ấy từng nói phải nhìn thấy con cháu mình đầy đàn, nhưng bây giờ thì sao chứ?

Cố ấy cứ như vậy lẻ loi nằm ở đó, không biết nói chuyện, không biết động đậy, không biết chạy, không biết nhảy, càng không biết gọi chồng ơi một cách xấu hố nữa rồi.

“Anh phải đưa em đi!”

Giọng nói của Lệ Hữu Tuấn khàn khàn, bên trong mang đầy sự mệt mỏi cùng tuyệt vọng.

Anh quỳ một gối xuống đất, vươn tay muốn chạm vào người ở bên trong.

Thậm chí anh còn đang nghĩ, Tô Kim Thư bây giờ đã biến thành bộ dạng như vậy, anh phải ăn nói thế nào với hai đứa trẻ con đi: “Không phải anh ta là chồng của cô gái kia đấy chứ?”

Hai người cảnh sát nhìn phản ứng của Lệ Hữu Tuấn, cuối cùng cũng hồi hồn lại.

Lệ Hữu Tuấn không nói chuyện, anh chỉ chậm rãi vươn tay ra, muốn kéo cái miệng túi dây bện ra.


/1107

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status