Cùng Trời Với Thú

Chương 106 - Chương 106

/238


Lúc Dịch Chấn rời đi, sắc mặt thật sự không tốt.

Nhưng mà Sở Chước không có để ở trong lòng, nàng thì thích nhìn bộ dạng người bị nàng bắt nạt rõ ràng tức giận đến muốn chết lại chỉ có thể chịu đựng.

Xem hết thứ mà Dịch Chấn hiếu kính, Sở Chước vô cùng vừa lòng.

Cúi đầu thấy A Chiếu ghé vào trên đùi nàng nhìn qua, Sở Chước vươn tay xoa bóp tiểu móng vuốt lông xù của nó, cười nói: Ngươi xem, giữ hắn lại thì tốt hơn giết hắn đi? Hắn là người Dịch thị Tây Đình phủ đại lục Nghiễm Nguyên, tuy rằng cũng không phải là chính mạch, nhưng thực lực không tầm thường, cũng tương đối được chính mạch coi trọng, trong tay lại không ít thứ tốt, thỉnh thoảng để cho hắn hiếu kính một chút, hắn cũng không dám cự tuyệt.

Lúc ấy A Chiếu là muốn giết chết Dịch Chấn háo sắc này, đối với loại giống đực mơ ước Sở Chước, A Chiếu chủ trương nguyên tắc giết một người răn trăm người, giết chết cho xong việc. Ai ngờ Sở Chước lại ngăn cản, không để cho nó giết, lúc ấy nó còn rất mất hứng.

Hiện tại nghe được lời Sở Chước nói, A Chiếu ý tứ hàm xúc không rõ liếc nhìn nàng một cái, vươn ra móng vuốt thịt phấn nộn xoa bóp xuống ở trên bàn tay nàng.

Nếu nàng thích linh thạch, đợi đến Địa Hoang giới, nó đưa nàng là được.

Bàn tay Sở Chước ấm áp mềm mại, bị đệm thịt nhẹ nhàng mà nhấn một cái, cả trái tim đều trở nên cực kì mềm mại, đôi mắt nhiễm ý cười ấm áp.

Buổi tối, lúc ăn cơm chiều Mặc Sĩ Thiên Kỳ lại bị kêu ra một lần nữa, Bích Tầm Châu tuyên bố ngay tại trên bàn cơm hắn phải rời khỏi một đoạn thời gian.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt mê mang: Tầm Châu ca, chúng ta phải đi đâu?

Bé rùa cũng ngẩng đầu:【Tầm Châu ca, chúng ta phải đi tìm viêm băng cực hàn sao?】Hôm nay Dịch Chấn nói, nó cũng nghe được.

Không phải chúng ta, là bản thân ta. Bích Tầm Châu nói: Các ngươi đều ở lại thành Hắc Xuyên.

Sở Chước hiểu rõ, cũng không kỳ quái với quyết định của Bích Tầm Châu, hỏi: Huynh thật sự muốn đi? Đi một mình sao? Nếu không chúng ta...

Bích Tầm Châu lắc đầu: Nơi đó rất nguy hiểm, hiện tại thực lực các ngươi quá yếu, chỉ sợ không thể đi vào. Cho dù có thể đi vào đi, thân thể của các ngươi cũng không cách nào thừa nhận khốc hàn nơi đó. Ta là yêu thú hệ băng, có thể ngự sử hàn băng, ảnh hưởng đối với ta hẳn là không lớn.

Huyền Uyên xen mồm nói:【Tầm Châu ca, đệ không sợ, đệ có mai rùa, còn có y phục.】

Bích Tầm Châu và A Chiếu nghe hiểu nó lời nhịn không được liếc mắt nhìn bé rùa lông xù một cái, nhất thời có một loại tâm tình ngay cả lời cũng lười nói. Nhưng mà bé rùa là có ý tốt, Bích Tầm Châu vươn tay sờ sờ đầu nó: Đệ không cần đi, đi theo chủ nhân ở lại thành Hắc Xuyên.

Tránh cho thực sự cùng đi qua, mai rùa của Uyên Đồ Huyền Quy cũng phải bị tổn thương do giá rét, càng không cần phải nói y phục đó thoạt nhìn chính là lông xù, cũng không thể thật sự giữ ấm.

Tuy rằng Uyên Đồ Huyền Quy được gọi là yêu thú cao cấp có phòng ngự bậc nhất trong yêu thú, nhưng rốt cuộc còn rất tuổi nhỏ.

Sở Chước nghe đến đó, nhịn không được nói: Nhưng mà thương thế của huynh...

Không có việc gì, nếu thực sự nguy hiểm, thì ta rời khỏi là được, sẽ không tiếp tục xâm nhập. Bích Tầm Châu an ủi nói, khóe miệng hơi hơi câu lên, hiếm khi lộ ra một nụ cười.

Đáng tiếc hiện tại mọi người đều rất lo lắng, không có lòng suy tư chú ý điểm ấy.

Sở Chước cân nhắc qua, nói: Không bằng để cho A Chiếu đi qua với huynh đi.

A Chiếu đang gặm nhấm chân gà như thường ngẩng đầu lên, dị đồng tử một đen một vàng nhìn về phía Bích Tầm Châu, gương mặt lông xù nhìn không ra cảm xúc.

Bích Tầm Châu chống lại ánh mắt của nó, nghĩ nghĩ, vẫn là lắc đầu: Lão đại vẫn là đi theo các ngươi đi, tuy rằng thực lực của ngươi không kém, nhưng đại lục Hắc Xuyên nguy hiểm nhiều lắm, ta cũng không biết sẽ đi bao lâu, có lão đại ở đây, ta mới có thể yên tâm.

Trừ bỏ điểm ấy ra, Bích Tầm Châu cũng biết sở dĩ A Chiếu ở lại chỗ này, đều là vì Sở Chước. Nếu không A Chiếu là tồn tại trong truyền thuyết, làm sao có thể sẽ đi theo một phàm nhân từ Huyền thế giới đi đến Linh thế giới, không rời không bỏ? Tuy rằng hắn không biết nguyên nhân A Chiếu vẫn luôn đi theo Sở Chước, ít nhất nó là vì Sở Chước mà đến, Bích Tầm Châu còn không có mặt mũi lớn như vậy, để cho A Chiếu ra tay giúp hắn.

Thấy Bích Tầm Châu hạ quyết tâm, Sở Chước cũng không khuyên nữa, nói với Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngẩn người ở bên cạnh: A Kỳ, chỗ của huynh còn có linh đan gì?

Mặc Sĩ Thiên Kỳ lấy lại tinh thần, vội vàng xem xét túi càn khôn của mình, nói cho nàng cực phẩm linh đan đang có.

Tiếp theo Sở Chước chọn mấy thứ cực phẩm linh đan Bích Tầm Châu có thể sử dụng được, để cho hắn mang theo, hơn nữa nói: Nếu như nguy hiểm, thì trở về, ngày khác đợi ta tấn bậc đến Nhân Hoàng cảnh, lại đi cùng huynh lấy viêm băng cực hàn.

Muốn tu luyện từ Nhân Vương cảnh đến Nhân Hoàng cảnh cũng không dễ dàng, hàng rào trong đó lại khó mà đánh vỡ, không phải ai cũng có thể dễ dàng tấn bậc Nhân Hoàng cảnh. Giống như đại lục Thiên Thượng Hải, nhiều năm đến như vậy, cũng chỉ ra một Cung Ngọa Vân. Nhưng mà Sở Chước lại có thể nói được tự nhiên như vậy, giọng điệu chắc chắc đó, làm cho người ta không tự chủ được tin phục, cho dù nàng hiện tại chỉ là Linh Quang cảnh, vẫn cảm thấy nàng có thể làm được như cũ.

Nhân Hoàng cảnh đối với nàng mà nói, chẳng qua là vấn đề thời gian.

Bích Tầm Châu lại nhịn không được muốn cười, khóe miệng kéo lên, nói tự đáy lòng: Cảm ơn.

Sở Chước cười mắt hơi cong, khác biệt với cái loại đẹp lạnh lùng của Bích Tầm Châu, nàng đẹp là một loại thanh tú như nước, đã điềm tĩnh lại nhu hòa. Cho dù ai có tính khí dữ dằn, ở trước mặt nàng cũng không tự chủ được mà thu liễm.

Thấy hai người quyết định xong, Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhịn không được buồn bực hỏi: Tầm Châu ca, rốt cuộc huynh muốn đi đâu? Rất nguy hiểm sao? Muốn tìm cái gì?

Sở Chước liền nói với hắn chuyện hôm nay Dịch Chấn mang đến tin tức.

Sau khi Mặc Sĩ Thiên Kỳ biết chuyện từ đầu đến cuối, cũng lo lắng hỏi: Nơi đó mỗi mười năm có người tu luyện đại lục Nghiễm Nguyên đi tra xét, viêm băng cực lạnh đó có thể đã bị lấy đi hay không?

Hẳn là sẽ không, nếu không Dịch Chấn sẽ không nói như vậy, thế lực đại lục Nghiễm Nguyên cũng sẽ không coi trọng đại lục Hắc Xuyên như vậy. Sở Chước giải thích.

Mấy ngày nay, nàng hiểu biết được thế lực thành Hắc Xuyên không kém lắm, lại có tin tức Dịch Chấn mang đến, làm cho Sở Chước lập tức đã


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status