Cùng Trời Với Thú

Chương 41 - Chương 41

/238




Yến Nhã Chính mở tiệc chiêu đãi người Tấn Thiên đại lục ở tại đại sảnh linh thuyền.

Sở Chước và Sở Thanh Từ là hai vãn bối theo các trưởng bối Sở gia cùng đi tham gia yến hội, lại thấy ở đại sảnh của linh thuyền xếp đầy bàn, trên bàn bày chứa nhiều thức ăn, đều là lấy linh thực làm chủ, chay mặn phối hợp, đầy đủ sắc hương vị, còn dùng linh thước, linh quả ủ thành linh tửu, hương vị xông vào mũi, linh khí bức người.

Yến Nhã Chính ngồi ở vị trí đầu, trên mặt mỉm cười, thỉnh chư vị vào ngồi.

Còn có thời gian ba ngày, thì linh thuyền sẽ đến mục đích, sắp đến đại lục tên là Tinh Triệu đại lục. Chắc hẳn chư vị đang ngồi đây cũng không rõ ràng lắm Tinh Triệu đại lục, để ta nói một chút tình huống của nó cho mọi người ở đây...

Tiếng nói của Yến Nhã Chính không nhanh mà chậm rãi mà giới thiệu đại khái tình huống Tinh Triệu đại lục cho bọn hắn.

Ở đây, mọi người nghe được rất nghiêm túc, Tinh Triệu đại lục là một trong phần đông đại lục của Linh thế giới, là đại lục ấn theo sắp xếp linh khí có thể đứng vào vị trí mười đại lục dẫn đầu, được phân chia làm đại lục nhất cấp, là loại đại lục mà Tấn Thiên đại lục của Huyền thế giới không thể so sánh được, càng là bọn hắn không thể tưởng tượng ra.

Lời nói của Yến Nhã Chính làm cho trong mắt một đám người tu luyện ở đây nghe được mà lóe tia sáng kỳ dị liên tục, trừ bỏ người tu luyện xuất thân danh môn đại phái còn có thể ổn được tinh thần, người tu luyện khác đều nhịn không được kích động. Trong miệng Yến Nhã Chính miêu tả Tinh Triệu đại lục quá mức tốt đẹp, giống như ngay trước mắt còn có một lượng tài nguyên đáng kể đặt ở trước mặt tu luyện để cho bọn họ tùy tay có thể lấy.

Khi Sở Chước nghe được tên Tinh Triệu đại lục này, có chút kinh ngạc, rồi đã lập tức thu liễm thần sắc, an tĩnh lắng nghe.

Yến Nhã Chính đơn giản giới thiệu xong, mỉm cười nói: Tương lai chư vị đi đến Tinh Triệu đại lục, có thể tự mình dụng tâm để xem, lúc này ta cũng không nói nhiều. Tương lai hi vọng chư vị thuận buồm xuôi gió, tại hạ coi như là kết cái thiện duyên với chư vị trước.

Nói xong, hắn giơ ly rượu đựng linh tửu lên, trước kính một ly cùng mọi người ở đây.

Người ở đó đều nâng chén, mặc kệ là thật tâm, hay là diễn trò, đều biểu hiện ra bộ dạng cực kì cảm kích.

Linh tửu khá cao độ, mấy chén linh tửu xuống bụng, một ít người tu luyện có mặt liền đỏ mặt rất nhanh, có chút say rượu.

Hương rượu bay ra đại sảnh, lan tràn ở trong linh thuyền.

【Lão đại, thơm quá.】Một con rùa nhỏ thò đầu chung quanh, ngửi theo hương rượu bay qua.

Rượu phổ thông rất khó làm cho người tu luyện uống say, linh tửu lại không giống, hương vị linh tửu tuyệt nhất, mà sau đó lực phát huy tương đối lớn, nếu người tu luyện rộng mở bụng mà uống, rất dễ dàng uống say.

Không nói người tu luyện, linh tửu này cũng là vật trong chén rất nhiều yêu thú yêu thích, lúc này Huyền Uyên đã bị hương vị gây thèm không thôi.

A Chiếu cào ở trên mai rùa của nó một phen, thấy bộ dạng thèm ăn của nó, rộng rãi thỏa mãn nguyện vọng muốn uống linh tửu của tiểu đệ.

Lúc này Ngọc Bích Băng Nhện đi theo Sở Chước, ở ngay trong túi linh thú, A Chiếu ghét bỏ Huyền Uyên tốc độ quá chậm, để cho nó ngoan ngoãn đợi ở trong phòng, còn mình thì đi địa phương giấu rượu trong linh thuyền. Thừa dịp khi người khiêng linh tửu đi ra ngoài, nó lướt nhẹ từ cánh cửa nửa khép hờ nhảy vọt vào trong.

Trong phòng còn có vài bình linh tửu chưa có mở niêm phong, A Chiếu duỗi móng vuốt đều thu vài hũ vào trong không gian của nó, rồi mới nhảy đến trước một vò linh tửu đã mở ra. Nó phát hiện bên trong còn có nửa bình rượu, thì duỗi đầu vào uống vào một ngụm thật lớn, chép chép miệng, ánh mắt hơi hơi nheo lại.

Linh tửu này mặc dù hương vị có chút nhạt nhẽo, nhưng ở Linh thế giới đã coi như không tệ.

Đã uống xong nửa vò linh tửu rồi, A Chiếu thấy đã không còn rượu, thì mới rời khỏi.

Tốc độ của nó cực nhanh, xuyên qua ở trong linh thuyền, người tuần tra vẫn chưa phát hiện ra nó.

Đột nhiên, A Chiếu dừng lại, ngẩng đầu nhìn xem chung quanh, phát hiện nơi này là phòng khống chế của linh thuyền, loáng thoáng có thể nghe được tiếng nói chuyện với nhau ở trong phòng.

... Thật sự phải làm như vậy sao?

Ngươi sợ cái gì?

Bưu ca, không phải đệ sợ, mà nơi này là thông đạo không gian, không nói loạn lưu trong thông đạo không gian này không ổn định, có chỗ nào mà không phải là lực không gian quá mức. Vạn nhất linh thuyền không cẩn thận đánh lên không gian loạn lưu không ổn định, nếu linh thuyền gặp chuyện không may, có lẽ chúng ta cũng bị xui xẻo thiệt hại ở trong này.

Yên tâm, linh thuyền rắn chắc, không có việc gì.

Thật sự?

Lừa ngươi làm cái gì? Lúc trước khi chúng ta theo thiếu chủ cùng đi đại lục khác, từng đi qua chỗ không gian này, không gian loạn lưu thì có một chút, nhưng cũng không mạnh, chỉ là sẽ tạo thành một chút xóc nảy thôi, không có việc gì.

Được rồi, đó đến lúc đó liền nghe Bưu ca an bài...

Tiếng nói trong phòng lập tức dừng lại, tiếp theo cửa mở ra, Tả Bưu đi ra.

Ngửi được vị linh tửu trong không khí, trên khuôn mặt tục tằng cường tráng của Tả Bưu hiện ra một nụ cười thị huyết.

Sau khi Tả Bưu rời khỏi, A Chiếu mới từ trong góc đi ra, liếc mắt nhìn phương hướng Tả Bưu rời khỏi một cái, quyết định không đi chỗ nào trong linh thuyền nữa, tránh cho bọn họ làm càn.

Khi A Chiếu trở lại trong phòng, người còn trong đại sảnh và yến tiệc chưa có trở về.

A Chiếu cũng không lo lắng cho Sở Chước, tuy rằng Yến Nhã Chính không là chính nhân quân tử gì, nhưng cũng không phải ngu xuẩn, tất nhiên sẽ không ra tay với Sở Chước ở trong linh thuyền. Cái này không phải là tìm phiền toái cho chính mình sao? Ngược lại cái đám thuộc hạ ngu xuẩn tự cho là thông minh một ít kia, cũng không biết Yến Nhã Chính có thể kịp lúc phát hiện chuyện của đám ngu xuẩn này làm hay không.

【Lão đại, có rượu không?】Huyền Uyên vội vàng hỏi, giọng nói cũng không chậm rì rì giống như bình thường.

A Chiếu lấy ra một vò rượu trộm được, một móng vuốt chụp vào trong vò rượu.

Ừng ực ừng ực! Uyên Đồ Huyền Quy ngâm mình ở trong vò rượu, thiếu chút nữa biến thành một con rùa ngâm linh tửu, nhưng mà rất nhanh nó đã uống xong một vò rượu, mà vẫn chưa đã thèm, mong ngóng nói: 【Lão đại, uống ngon, còn muốn uống!】

【Thực không có tiền đồ, linh tửu này cũng chỉ là hạ cấp, mùi cũng chưa nồng, làm sao uống ngon?】A Chiếu coi thường nói.

Huyền Uyên giật mình nói:【Uống ngon như vậy, vẫn chỉ là hạ cấp sao?】

Xem bộ dạng không tiền đồ của nó, A Chiếu không khỏi có chút thương xót nó, tiểu đệ này mới sinh ra không lâu đã bị Sở Chước triệu hồi đến Tấn Thiên đại lục. Sau đó lại luôn luôn đợi trong thâm sơn cùng cốc, cũng không trách nó thiếu kiến thức, linh tửu hạ cấp cũng có thể tôn sùng là món ngon mỹ vị. Làm lão đại, hẳn là để

/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status