Cùng Trời Với Thú

Chương 80 - Chương 80

/238


Đoàn người Sở Chước tiến vào khoang thuyền, đóng cửa lại, ngăn cách tất cả tầm mắt.

Phong Hành Tuyết đứng ở ngoài cửa, sắc mặt biến hóa liên tục, vô cùng âm lệ.

Bị vả mặt kỳ thực cũng không đau, nhưng bị vả mặt trước mặt mọi người, đó là một loại giẫm lên tôn nghiêm, tư vị cũng không dễ chịu.

Phong Hành Tuyết ngay cả tâm giết người cũng có, cũng không dám nghĩ ở trong đầu, ngay cả ý niệm trong đầu cũng không dám có, sợ dị thủy trong thức hải nhận thấy được, chỉ có thể nhẫn nại xuống cổ sát ý đó, hít sâu vài hơi mới có thể dằn xuống lệ khí này.

Bên cạnh, một đệ tử Tuyết Y lâu tức giận bất bình nói: Hành Tuyết tiểu thư, nữ nhân đó bắt nạt người như thế, có muốn hay không...

Câm miệng! Phong Hành Tuyết ánh mắt như đao thổi qua: Sở tỷ tỷ và ta tình như tỷ muội, nàng như thế cũng là ta có sai trước.

Nghe nói như thế, đệ tử Tuyết Y lâu vẻ mặt kinh ngạc, quả thực không thể tin được đây là lời Phong Hành Tuyết sẽ nói, nghe qua thế nào cũng cảm thấy rất vớ vẩn. Bọn họ không thừa nhận là Phong Hành Tuyết sửa tính tình, chẳng lẽ là Phong Hành Tuyết có cái nhược điểm rơi vào trong tay đám người này, mới có thể bị đánh mà không đánh trả.

Chẳng lẽ, Phong Hành Tuyết thật sự coi đối phương làm tỷ muội?

Trong lòng Phong Hành Tuyết đang rất khó chịu, nghe được lời đệ tử Tuyết Y lâu nói, tự nhiên trong lòng không vui.

Nhưng nàng ta cũng không thể biểu hiện ra ngoài.

Nếu có thể ra tay với Sở Chước, nàng ta đã sớm giết rồi, làm sao sẽ để lại làm cho chính mình khó chịu chứ? Chỉ là vì không có biện pháp động thủ, mới có thể nhẫn nại lần nữa, cẩn thận bới móc, thử thăm dò điểm mấu chốt của Sở Chước.

Lần thử này hiển nhiên thất bại, chứng minh Sở Chước cũng không phải một người không đầu óc.

Trái lại, nàng thật sự thông minh, cuối cùng trước tiên có thể nhận thấy được ý đồ của mình.

Phong Hành Tuyết có chút thất bại, nhưng mà từ chuyện lần này thì hiểu rõ ràng, Sở Chước cũng không phải là người luôn nhường nhịn. Nếu như vượt qua điểm mấu chốt của nàng, căn bản là sẽ không để cho người ta mặt mũi.

Phong Hành Tuyết trách cứ xong đệ tử Tuyết Y lâu, cho đến khi tâm tình bình phục được không kém lắm, mới đi tìm Sở Chước.

Sau khi cửa mở ra, chỉ thấy mấy người ngồi trong phòng, Sở Chước ngồi ở bên cửa sổ, trong lòng ôm một con tiểu yêu thú, Bích Tầm Châu và Mặc Sĩ Thiên Kỳ ngồi ở bên cạnh, ba người như là đang nói gì đó.

Thấy nàng ta tiến vào, ánh mắt ba người đều nhìn qua.

Phong Hành Tuyết đi đến trước mặt Sở Chước, có chút ủy khuất nói: Sở tỷ tỷ, ngươi đừng giận ta, lần sau ta không làm như vậy là được.

Nghe nói như thế, da mặt Mặc Sĩ Thiên Kỳ đều nhịn không được mà co rút.

Tiểu quỷ này quả nhiên là thứ khó chơi, làm sao lại nhiều tâm nhãn như vậy, như thế cũng được sao?

Nếu như lúc ấy Sở Chước không giải thích, tùy nàng ta nói, chỉ sợ Sở Chước liền phải đắc tội những người tu luyện này. Cho dù bọn họ cũng không phải đệ tử danh môn đại phái gì đó, nhưng bọn họ cũng có người thân bằng hữu. Nếu như truyền đi ra, làm cho người ta cảm thấy Sở Chước là hạng người lòng dạ hạn hẹp, thì Sở Chước sẽ biến thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt rất nhiều người tu luyện. Ai biết có một ngày nào đó, có thể sẽ bị người thân bằng hữu những người tu luyện đó hại ngầm sau lưng hay không?

Người tu luyện hành tẩu bên ngoài, cực kỵ kết thù kết oán với người khác.

Sở Chước sờ sờ mặt nàng ta bị đánh vừa rồi, ôn hòa hỏi: Đau không?

Phong Hành Tuyết: ... Kỳ thực không đau.

Thật không?

Phong Hành Tuyết không biết nàng có ý tứ gì, đột nhiên im bặt, sợ hãi nhìn nàng, người không biết chuyện, còn tưởng rằng Sở Chước đang ức hiếp người khác.

Đương nhiên, lúc này Sở Chước quả thật là đang ức hiếp người ta.

Sở Chước một tay đặt ở trên vai nàng ta, nói lời thấm thía: Hành Tuyết, đừng để cho ta giết ngươi.

Sắc mặt Phong Hành Tuyết khẽ biến, vội vàng nói: Sở tỷ tỷ, ngươi yên tâm, về sau ta sẽ không lại làm loại chuyện này, thật sự! Ngươi kêu ta đi hướng đông, ta tuyệt đối không đi hướng tây, ta thề.

Ta không tin lời thề. Sở Chước chậm rãi nói.

Trên trán Phong Hành Tuyết thấm ra mồ hôi tinh mịn, miệng khô lưỡi nóng, tâm tư thay đổi thật nhanh, thầm nghĩ làm thế nào qua cửa ải này mới tốt.

Sở Chước mắt lạnh nhìn, thẳng đến khi sắc mặt Phong Hành Tuyết càng phát ra tái nhợt, mới nói: Lần này thì quên đi, nếu như có lần sau, chắc hẳn ngươi cũng biết hậu quả.

Phong Hành Tuyết bị dọa đến run rẩy một, cũng đã không nói nên lời.

Được rồi, chúng ta cũng nán lại ở Thiên Thượng Hải lâu rồi, trở về đi. Sở Chước còn nói thêm.

Phong Hành Tuyết sửng sốt: Không ở lại thêm một thời gian sao? Sở tỷ tỷ không tìm linh thảo sao?

Ta sợ còn tiếp tục tìm nữa, ngươi lại gây chuyện cho ta. Sở Chước ý vị thâm trường nói.

Sắc mặt Phong Hành Tuyết trắng nhợt, lúc này không dám cười ngọt ngào làm nũng đùa bỡn giống như trước kia để hồ đồ cho qua, mà yên lặng câm miệng.

Đợi sau khi Phong Hành Tuyết rời khỏi, Mặc Sĩ Thiên Kỳ mới nói: Tiểu quỷ này rất không thành thật, Sở cô nương, nàng ta có thể lại thiết cạm bẫy cho cô hay không?

Sở Chước vuốt lông trên lưng A Chiếu: Lấy tính cách của nàng ta, quả thật nàng ta sẽ không nhận mệnh, chỉ cần cho nàng ta cơ hội, vẫn sẽ như thế.

Một khi đã như vậy, vậy còn không bằng... Mặc Sĩ Thiên Kỳ làm cái thủ thế cắt cổ.

Sở Chước lắc đầu: Phong Hành Tuyết còn sống càng có ích hơn đã chết.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ nghĩ đến mẫu thân của Phong Hành Tuyết —— chủ lầu Tật Phong, nếu như Phong Hành Tuyết thực sự gặp chuyện không may, lão bà đó tuyệt đối sẽ giết tất cả những người tiếp xúc qua Phong Hành Tuyết, căn bản mặc kệ có phải ngộ sát hay không, tính cách đó cũng không khác gì Phong Hành Tuyết.

Như vậy xem ra, quả thật là còn sống thì có tác dụng hơn đã chết.

Thuyền Tuyết Y lâu lập tức trở về địa điểm xuất phát.

Đệ tử Tuyết Y lâu trên thuyền đều nhẹ nhàng thở ra, bọn họ là bị phái tới bảo hộ Phong Hành Tuyết, nếu như vị tiểu thư này muốn đi tới khu vực nguy hiểm nào đó, bọn họ thật đúng là không có biện pháp, may mắn rốt cục phải về đại lục.

Lần này Phong Hành Tuyết bị Sở Chước vả mặt trước mặt mọi người, sau đó bị uy hiếp một phen, nên an phận không ít.

Phong Hành Tuyết vì suy nghĩ cho tính mạng của mình, không dám tiếp tục đi thử điểm mấu chốt của Sở Chước, thậm chí không cần Sở Chước phân


/238

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status