Cuộc Sống Điền Viên Trên Núi Của Nông Phu

Chương 65 - Chương 65

/66


Hà Hoa có con trai, địa vị ở Hách gia tăng nhiều, Trương thị không chỉ một lần dặn dò nàng nghỉ ngơi thật tốt, còn cởi xuống miếng phật ngọc đã đeo mấy chục năm cho Tiểu Ninh ca. Hà Hoa cũng tháo xuống tảng đá lớn trong lòng. Có lúc không tránh được sẽ nghĩ đến, nếu như cái thai này mình sanh ra là nữ nhi, Trương thị sẽ bảo Tiểu Bảo nạp thiếp rồi. Mà Tiểu Bảo, Tiểu Bảo sẽ như thế nào đây?

Tiểu thư, không xong! Trong lúc Hà Hoa đang suy nghĩ lung tung, Tiểu Điệp nâng váy thở hồng hộc chạy vào, Đại gia. . . . . . Đại gia đã xảy ra chuyện!

Nói chậm một chút! Hà Hoa có chút không vui nhíu mày nhìn Tiểu Ninh ca, nhẹ nhàng rung một cái, thấy bé lại chảy nước miếng ngủ say, mới giao cho Thôi ma ma ôm đi ra ngoài.

Tiểu Điệp che miệng sợ hãi đứng ở một bên, chờ Hà Hoa ra hiệu bảo nàng có thể lên tiếng, mới nhỏ giọng nói: Mới vừa rồi ở tiền viện nhìn thấy Chu quản gia trở lại, nói là đại gia cùng Thường Thất thiếu gia gặp phải cướp.

Hà Hoa kinh hãi, Gặp phải cướp? Chỉ có Chu quản gia trở lại sao? Ngươi lại đi hỏi thăm. . . . . . Không, theo ta cùng đi đến chỗ của thái thái.

Năm trước A Tề theo thường lệ tặng lễ cho các nơi, tặng lễ cho nhà Thường đại nhân rất phong phú. Nhưng mãi cho đến năm sau, Thường gia mới phái Thường Kiều tới đây đáp lời, nói vẫn còn đang liên lạc, để cho hắn chờ. Đường làm quan tạm thời vô vọng, cũng không thể ở nhà nhàn nhã, miệng ăn núi lở. A Tề liền lấy hai ngàn lượng bạc từ trong sổ sách, dẫn theo Thường Kiều đi vùng khác mua hàng, chuẩn bị làm ăn. Lẽ ra Chu quản gia cũng là người chững chạc, Hách Đại Hải còn cố ý bảo hai quản sự ổn trọng lúc trước đi theo mình đi theo A Tề, tại sao lại gặp phải cướp chứ?

Hà Hoa một đường nghĩ, một đường đi nhanh, còn chưa tới chính viện, liền nghe tiếng khóc liên tục truyền đến. Đi vào thì nhìn thấy, Trương thị đang gạt lệ, Thường thị cùng Hoàn Ngọc một người ôm một đứa bé khóc thành một đoàn, sắc mặt của Hách Đại Hải cũng rất không tốt, Chu quản gia quần áo lam lũ, mặt mũi tiều tụy quỳ trên mặt đất.

Hà Hoa hành lễ xong, đang muốn mở miệng hỏi, Trương thị liền mắng: Tặc tử trời đánh! Tại sao không thấy người của quan phủ đi diệt trừ bọn chúng? Nếu A Tề vẫn là quan lão gia, há có thể cho phép bọn chúng ức hiếp như vậy!

Bà ấy vừa mắng lên, Cẩu Oa cùng Lễ ca nhi không biết gì khóc càng thêm lớn tiếng, vốn Dịch ca nhi đang tốt ở một bên cũng oa! một tiếng khóc lên ôm chân Hách Đại Hải nói: Phụ thân, con muốn phụ thân!

Phụ thân không có việc gì, cha con không có việc gì, đừng khóc! Hách Đại Hải có chút không quen dỗ Dịch nhi đôi câu, cau mày nói: Được rồi! Chu Lâm đã nói qua, A Tề đã trốn thoát khỏi tay của bọn cướp, hiện tại chỉ có chút vết thương nhỏ trong người mà thôi, khóc cái gì mà khóc? Gọi Tiểu Bảo mang chút ngân lượng đi đón bọn nó trở về là được rồi!

Nhìn chung Hà Hoa có thể đoán được đầu đuôi sự tình, nghe được tính mạng A Tề cùng Thường Kiều không có gì lo lắng, thì yên tâm, nói với Trương thị: Bà bà, nếu đại ca không có gì đáng ngại, công công lại có an bài, trước hết người hãy nghỉ ngơi cho khỏe, đừng nóng vội ảnh hưởng đến thân thể. Nếu không yên tâm, thì đi miếu thắp chút nhang, cầu xin Bồ Tát phù hộ!

Trương thị lau nước mắt nói: Không sai! Nhất định là mấy tháng nay ta lo chăm sóc mấy tôn tử, ít kính hương cho Bồ Tát, Bồ Tát lúc này mới. . . . . .

Hà Hoa trợn mắt một cái, nhưng biết Trương thị rất là mê tín, chỉ đành phải tiếp tục trấn an: Bà bà đừng nói như vậy. Đều là nhờ thường ngày người thắp hương bái Phật, hành thiện tích đức, Cẩu Oa cùng Lễ ca nhi mới lớn lên khỏe mạnh như vậy, đại ca lần này gặp dữ hóa lành cũng là Bồ Tát phù hộ, thật may mắn!

Trương thị là người trải qua sóng to gió lớn, khuyên sơ qua mấy câu là được rồi, để tự mình Triệu thị đỡ bà ấy trở về phòng chuẩn bị thắp hương. Lần này trượng phu cùng đệ đệ xảy ra chuyện, trong lòng Thường thị rất sợ hãi.

Trước tiên Hà Hoa gọi người dẫn ba đứa bé lui xuống, lại sai người nhanh bưng nước tới cho nàng ta lau mặt, khuyên giải nói: Đại tẩu, hôm nay cả nhà đều trông cậy vào tẩu, tẩu cần phải chấn chỉnh tinh thần. Nếu không, đại ca vẫn còn đang bị thương ở trên đường, tẩu ở nhà lại bị bệnh. . . . . .Ba đứa Dịch ca nhi mới vừa rồi đều khóc, tẩu cũng thấy Chu quản gia đã nói đại ca cùng Thất thiếu gia chỉ là bị chút thương tích, tẩu ở nhà chờ, qua mấy ngày nữa là Tiểu Bảo có thể mang bọn họ trở về.

Nếu bọn họ có chuyện, ta phải làm thế nào? Bảo chúng ta cô nhi quả mẫu sống thế nào chứ! Trương thị đã rời đi, Hách Đại Hải cũng đi xuống an bài, nước mắt nước mũi của Thường thị đều chùi lên trên người Hà Hoa, thả giọng khóc ngất.

Chỉ chốc lát sau, Nhị thẩm bên kia cũng tới đây thăm hỏi, Hách Học Khang còn rất quan tâm hỏi thăm có cần giúp một tay hay không. Đối với chân tướng chuyện xảy ra Hà Hoa chưa hiểu rõ hết, nhưng lúc này cũng chỉ có nàng ra mặt, miễn cưỡng tiếp đón bọn họ, nhìn Thường thị tâm thần có chút không yên như cũ nói: Đại tẩu, nếu không gọi Chu quản gia tới hỏi tỉ mỉ một lần nữa, có lẽ, cần Thường đại nhân giúp một tay.

Thường thị vội vàng nắm chặt tay của nàng nói: Không sai, ta phải nói cho cha ta biết! Bảo ông ấy phái người đi diệt đám cướp này! Gọi Chu Lâm, ta muốn hỏi lần nữa!

Chu Lâm một đường đi nhanh như bay, phong trần mệt mỏi trở lại Hách gia báo tin, mặc dù mới vừa đi xuống nghỉ ngơi lại bị kêu lên, nhưng cũng không dám oán giận, thuật lại chuyện một lần nữa.

Thì ra là, A Tề cùng Thường Kiều mang theo bạc đi ra ngoài mua hàng, lúc mới bắt đầu rất thuận lợi. Nhưng bởi vì A Tề đều ở phía sau màn, chỉ có Thường Kiều cùng hai quản sự xuất đầu lộ diện. Bề ngoài Thường Kiều rất tốt, lại mang theo nhiều bạc trong người, nên dẫn tới người khác chú ý. Chờ bọn hắn thu mua vài xe hàng đầy ắp, mới bắt đầu đi trở về không tới hai ngày, xe ngựa xe lừa cùng càng xe liền xảy ra vấn đề. Thương hành vốn đã bàn xong cùng đi với bọn họ, để ngừa có cướp cũng vứt bỏ bọn họ đi trước.

Mặc dù A Tề vẫn phân phó phải làm việc cẩn thận, nhưng cuối cùng vẫn bị cướp chặn lại, tuyên bố muốn lấy hàng trên xe cùng Thường Kiều đi.

Nếu là người khác thì thôi cũng được, cố tình là Thường Kiều em vợ của mình, là con trai của Thường đại nhân, coi như Thường đại nhân không coi trọng đứa con trai này lắm, nhưng tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện không may ở trong tay mình, đương nhiên A Tề không đồng ý. Hứa cho đám hộ vệ áp tải xe cùng khuân vác không ít tiền giúp một tay chống cự tranh thủ tìm đường chạy trốn.

Ai ngờ xe ngựa cùng người thường đi đường này, biết bọn cướp kia luôn chỉ cần tài vật không làm tổn thương đến mạng người, lần này cũng chỉ vì Thường Kiều sinh ra quá tốt mới làm cho người ta phá lệ. Nhiều tiền hơn nữa cũng phải có mạng xài mới được, thông minh một chút thì chú ý tìm chỗ tốt núp đi, chờ bọn cướp đi thì tìm cách khác lấy lại, có kiến thức nông cạn, thấy A Tề nói tiền thưởng thì động lòng, đã nói tâm động không bằng hành động, muốn ở dưới mắt bọn cướp cường lật mình vớt chát. Không ngờ lại chọc giận cả đám bọn cướp, bị đại đao của người ta chặt đầu như cắt dưa hấu, mấy xe hàng hóa toàn bộ đều rơi vào trong tay của bọn cướp.

Cũng là A Tề cùng Thường Kiều tốt số, trong trận hỗn chiến lại có thể chạy thoát ra ngoài, chỉ là trên người có thương tích, lại bị kinh sợ, cuối cùng bệnh không dậy nổi. Chỉ đành phải lấy chức quan ngày trước ra, ở trong huyện gần đây bảy quẹo tám rẽ tìm được người có chút quan hệ lại có chút quyền thế ở lại trước, rồi lại sai Chu quản gia trở về lấy tiền đến lãnh người.

Chỗ gặp chuyện không may cũng không thuộc bộ phận Thường đại nhân quản, Thường đại nhân có năng lực cũng ngoài tầm với. Huống chi, một khi kéo chuyện lớn ra, trước không nói tới đám cướp kia rốt cuộc có thể khuất phục hay không, chỉ nói đến chuyện A Tề đi buôn bán thôi thì cũng đã không thể gặp người. Thường thị vừa khóc một trận xong, chỉ đành phải dựa theo chủ ý của Hách Đại Hải, để Tiểu Bảo mang bạc đi đón người. Chuyến đi này, đi ước chừng hơn hai tháng, chờ A Tề cùng Thường Kiều ở bên kia bồi dưỡng thân thể không sai biệt lắm mới chậm rãi trở lại.

Lúc Tiểu Bảo về đến nhà vừa đen vừa gầy, Hà Hoa đau lòng vô cùng. Trước hết để cho Tiểu Ly Tỷ gọi cha, Tiểu Bảo lại ôm tiểu Ninh ca làm cho bé khóc, mới để cho người ôm đi xuống. Hà Hoa vừa buồn cười vừa tức giận, không ngừng gọi người đến hầu hạ, bố trí một bàn rượu và thức ăn ăn cùng hắn.

Tiểu Bảo nói sơ lược lại chuyện trên đoạn đường này, thở dài nói: Hoàn hảo ban đầu nàng từ chối nhiều lần mới đồng ý nhà ta đề thân, nếu không, ta chỉ sợ cũng đã sớm đã xảy ra chuyện!

Hà Hoa ngạc nhiên nói: Ta từ chối nhiều lần mới bằng lòng gả cho chàng, không phải chàng cũng cảm thấy thật mất mặt sao?

Tiểu Bảo lắc đầu cười nói: Ta trước kia không thích đọc sách, chỉ muốn đi khắp nơi, nhìn xem danh lam núi sông to lớn. Sau này phụ thân xảy ra chuyện, đại ca một lòng thi sĩ đồ, ta cũng nghĩ tới phải từ từ tích ít bạc mới có ngày sống dễ chịu, lúc đi theo các cữu cữu chạy thuyền mới bắt đầu chân chính dụng tâm. Tiếp đó, nhà nàng buông lời ra ngoài, nói không muốn định thân cho nàng sớm, sợ trước khi cưới nhà đàn trai có cái gì ngoài ý muốn sẽ hại cả đời nàng. Ca ca nàng lại trực tiếp nói với ta, nếu sau khi ta và nàng định thân, lúc ta chạy thuyền có gió to sóng lớn, xảy ra chuyện không may gì, sẽ liên lụy nàng thành quả phụ. . . . . .

Hà Hoa nhớ tới chuyện lúc trước, trong bụng cũng thổn thức không dứt, cười trêu nói: Không trách được sau này nhiều lần ta nghe nói công công tuổi đã cao còn phải ra cửa bôn ba, ngược lại người nhi tử như chàng lại trốn ở nhà làm thiếu đông gia nhàn tản!

Tiểu Bảo vội nói: Phụ thân đi ra ngoài lão luyện hơn ta, hơn nữa khi đó nương ta cùng ông ấy tranh cãi gay gắt, bản thân ông cũng muốn đi, huống chi, còn có thể để cho ta ở trong cửa hàng học thêm một chút. . . . . .

Hà Hoa gắp một cục thịt kho lớn nhét vào miệng hắn, Cũng chỉ là nói đùa, ta biết rõ chàng vì mẫu tử chúng ta mà lo nghĩ.

Tiểu Bảo đến gần hôn lên mặt Hà Hoa một ngụm đầy dầu mỡ, sau đó nằm kề trên vai nàng, nói: Ta có các nàng, đời này cũng thỏa mãn rồi. Hai tháng nay, mỗi ngày đều nhớ Tiểu Ly Tỷ Tiểu Ninh ca cùng nàng.

Hà Hoa nghe xong hốc mắt đều đỏ, tiện


/66

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status