Cuộc Sống Hạnh Phúc Của Tiểu Nương Tử

Chương 49 - Chương 47

/85


“Thật sự phải trở về sao?” Trương Bác Hưng thấy mặt Phạm Trường An trầm xuống, bèn nhíu mày nói tiếp, “Trương Nguyên Bảo tuy đáng chết, nhưng dù sao đó cũng là hành cung của Thục phi, chúng ta đi tới đi lui như vậy có phải quá nguy hiểm không?”

“Ta đã hứa với thái tử nhất định sẽ không phóng hỏa giết người trong hành cung! Vả lại dù không hứa thì ta cũng không tính làm mấy chuyện đó!” Phạm Trường An cười cười nói, khiến Trương Bác Hưng bỗng cảm thấy lạnh cả sống lưng, thầm nghĩ: thật may là hắn không làm gì đắc tội với vị biểu đệ này!

Hồi trước Trương Bác Hưng cảm thấy Phạm Trường An có lúc rất ngây ngô. Nhưng sau vụ này, hắn đã thấy được một mặt khác của Phạm Trường An: khả năng phán đoán vô cùng nhạy cảm, năng lực phân tích và sắp xếp bố cục cực mạnh. Dù có hốt hoảng nhưng chỉ trong chốc lát đã có thể bày ra một cái bẫy hoàn hảo khiến Trương Nguyên Bảo tự động nhảy vào.

Trương Bác Hưng vốn tưởng Phạm Trường An sẽ giận đỏ mắt vì hồng nhan, nhưng có vẻ hắn sẽ trả thù rất ‘nhẹ nhàng’ rất thâm chứ không ồn ào bạo lực…. Nghĩ tới chuyện Phạm Trường An sắp làm, Trương Bác Hưng cảm thấy đối với Trương Nguyên Bảo có lẽ bị một đao mất mạng ngược lại là chuyện tốt.

Người tài cao thường có gan lớn.

Phạm Trường An và Trương Bác Hưng lại trở về hành cung. Sau đó chia làm hai đường, Trương Bác Hưng đến chỗ Trương Nguyên Bảo, còn Phạm Trường An thì mò tới vườn hoa phía sau.

Trong vườn hoa phía sau đã có một nha hoàn đứng chờ từ sớm, thấy ‘Triệu Cữu’ tới, giận trách, “Sao giờ ngươi mới tới, Cửu di nương đã đợi từ lâu lắm rồi!”

‘Triệu Cữu’ vội cười làm lành, “Để tỷ tỷ đợi lâu rồi! Là do hôm nay công tử uống say làm ầm ĩ cả đêm, nên giờ ta mới rảnh tay đến được!”

Nha hoàn kia liếc‘Triệu Cữu’ một cái, cười trêu, “Triệu Cữu, ngươi phải cẩn thận cái thân ngươi đó! Hôm nay tâm tình Cửu di nương không được tốt, đã nhắc ngươi mấy lần rồi!”

“Đa tạ tỷ tỷ chỉ bảo!” ‘Triệu Cữu’ cho nha hoàn kia chút bạc vụn, rồi đi vào phòng. Hắn vừa vào cửa, thiếu phụ trong đó đã lao ra, đá cánh cửa đóng lại, bắt đầu vuốt ve hắn.

Phạm Trường An thầm nhẩm mấy câu ‘A di đà Phật’, nhắm mắt lại, cười nói với thiếu phụ kia cười, “Bảo bối của ta, ta nhớ nàng chết mất!”

Tả thừa tướng là lão háo sắc, nên chín tiểu thiếp đều là mỹ nhân hiếm có. Trong đó đẹp nhất là Cửu di nương. Năm nọ, trong buổi biểu diễn đầu tiên, Cửu di nương đã nhờ vào tài múa điêu luyện khiến tất cả những người có mặt phải trầm trồ kinh ngạc, nhờ vậy nổi tiếng khắp kinh thành. Tiếc rằng ngay sau đó đã ‘được’ Tả thừa tướng nhìn trúng, nạp làm Cửu di nương. Có điều vào cửa chẳng bao lâu đã bị chính thê của Tả thừa tướng chèn ép, cuối cùng không được sủng, bị đưa tới ở gần khu ‘Nhà lá’ này.

Rốt cuộc bản chất vẫn là kỹ nữ, không chịu nổi cô đơn. Phạm Trường An bắt Triệu Cữu thật thẩm vấn hai lần hắn đã khai: Cửu di nương quyến rũ Trương Nguyên Bảo mấy lần nhưng Trương Nguyên Bảo tuy có lòng lại không có gan, vì vậy Cửu di nương mới chuyển sang lả lơi với đại hán đầy râu Triệu Cữu này. Hai người đã gian díu với nhau.

Phạm Trường An vốn sợ Cửu di nương quá đói khát, nhào tới lột đồ của ‘Triệu Cữu’ sẽ khiến hắn bị lộ. Ai ngờ Cửu di nương đã tắt nến sẵn, cả phòng tối thui, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy dáng người.

“Cữu nhi! Chàng đã nói muốn từ sớm sao giờ mới tới? Làm ta chờ mãi!” Cửu di nương nói xong, kéo tay ‘Triệu Cữu’ sờ lên ngực nàng ta.

Phạm Trường An bị bất ngờ, không kịp tránh, lập tức cảm nhận được bên dưới tầng sa mỏng là một mớ thịt mềm mềm. Mặt hắn lập tức đỏ bừng, lại thầm đọc mấy lần ‘A di đà Phật’, thầm nhủ: coi như hai miếng thịt heo đi. Nhưng hắn vừa nhớ tới Đỗ Thu Nương đã cảm thấy dù có là ‘thịt ba chỉ’ thơm ngon cũng ngán, đành thầm nói một câu ‘xin lỗi’ rồi vung tay lên bổ một phát xuống gáy Cửu di nương.Nàng ta lập tức ngất đi. Hắn không muốn đụng vào người Cửu di nương nữa, bèn lấy cái chăn quấn nàng ta lại như cái bánh chưng rồi ném lên giường.

Một lúc sau, Trương Bác Hưng lặng lẽ vác Trương Nguyên Bảo tới, để hắn và Cửu di nương nằm chung một đống. Trương Bác Hưng nhìn cặp đùi trắng nõn lộ ra ngoài chăn của Cửu di nương, thì trợn mắt, thầm mắng: tại sao việc nặng nhọc dơ bẩn gì đều là hắn làm, còn việc tốt Phạm Trường An đã chiếm hết!

Cũng khó trách Trương Bác Hưng lại bất mãn, bởi vì hắn phải trốn trái né phải, tốn bao nhiêu sức để cõng Trương Nguyên Bảo tới đây mà không bị phát hiện. Huống chi, Trương Nguyên Bảo đã uống

/85

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status