Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 39 - Chương 39.1

/87


Editor: Cà Rốt Hồng

Một nhà Nhị lão gia thu dọn đồ xong, xem thời gian, sáng mười tám tháng giêng liền xuất phát, trước khi đi, Lão thái gia phái gã sai vặt tới đây, gọi Nhị lão gia đi nói chuyện gần nửa canh giờ, lúc trở ra thì sắc mặt Nhị lão gia không được tốt.

Bởi vì trưởng bối phải xuất môn, Tào Ngọc Di đành phải nghỉ học nửa ngày tiễn một nhà Nhị lão gia.

Đại tẩu, Tam đệ muội, các ngươi dừng bước đi, đưa tới đây thôi! Nhị phu nhân dẫn theo một đám nữ quyến ở nhị môn (cổng trong) cười nói.

Nhị đệ muội đi thuận lợi, đến nơi nhớ gởi thư về! Trên mặt Đại phu nhân nở nụ cười tiến lên nắm tay Nhị phu nhân, cùng Nhị phu nhân ngươi một câu ta một câu nói lời khách sáo.

Tam phu nhân nhỏ nhất, chỉ ở một bên an tĩnh nghe, thỉnh thoảng mới nói vào đôi câu.

Mấy hài tử của Nhị phòng cũng bắt đầu cùng từng hài tử Đại phòng, Tam phòng nói lời từ biệt.

Tứ tỷ tỷ, lần trước cám ơn ngươi, cái này tặng cho ngươi! Tứ thiếu gia đi tới nhỏ giọng nói.

Tào Ngọc Di sửng sốt một chút, mới nghĩ đến hẳn là hắn nói đến chuyện ngày tết nguyên tiêu đó, Tứ đệ đệ khách khí!

Ở trước mặt nhiều người như vậy, Tào Ngọc Di không dám nhiều lời, nhận lễ vật của Tứ thiếu gia, lấy một món đồ chơi nhỏ bằng ngọc thạch từ trong tay áo ra trả lễ.

Đợi sau khi mọi người khách khí xong, mặt trời đã lên rất cao.

Đại lão gia và Tam lão gia cỡi ngựa tiễn Nhị lão gia đến cửa thành, gần trưa mới trở về.

Nhị phu nhân vừa đi, tình hình trong phủ liền lại vi diệu, rõ ràng thân thể của Đại phu nhân đã có chuyển biến tốt, nhưng Lão phu nhân lại không có lên tiếng để cho Tam phu nhân giao quyền quản gia ra, bà tử quản sự có mặt mũi đều bắt đầu nhìn quanh.

Thời gian cứ như vậy không nhanh không chậm lướt qua, rất nhanh đến ngày lễ trảo chu của cặp song sinh.

Trước một ngày, Chu thị đặc biệt phái một bà tử có thể tin đi theo bà tử quản sự trong phủ cùng chuẩn bị đồ vật cần dùng trong lễ trảo chu.

Phu gia (nhà chồng) bà tử kia họ Tôn, là lão nhân bên cạnh Chu thị, nhận được công việc này, cũng không hề xem trọng.

Di nương chúng ta nhá, đây là quá lo lắng cho Ngũ thiếu gia và Lục thiếu gia rồi, theo ta nói, ‘ một tuổi nhìn lớn, ba tuổi nhìn già ’, trông Ngũ thiếu gia và Lục thiếu gia chính là người cơ trí thông minh, lúc làm lễ trảo chu đảm bảo không có chỗ hở. . . . . . Tôn bà tử nước miếng tung bay tán gẩu cùng mấy bà tử của khố phòng (nhà kho) nhỏ.

Tôn tỷ tỷ dĩ nhiên là phúc khí tốt, đi theo chủ tử tốt như Chu di nương vậy, cả ngày ung dung thoải mái, đâu giống như chúng ta. . . . . . Một bà tử khố phòng cười tâng bốc nói.

Di nương đó của chúng ta là người rất hòa khí, ngay cả lên mặt cũng ít. . . . . Tôn bà tử hất càm lên đắc ý khoe khoang.

Bà tử của khố phòng hai ba câu liền dụ dỗ được Tôn bà tử đi sang phòng bên cạnh dùng trà cắn hạt dưa, để cho mấy tiểu nha đầu cùng Tôn bà tử nói vài chuyện qua loa.

Lúc này, một tiểu nha đầu từ góc rẽ đi ra, lấy một cái túi đưa cho bà tử trông nom khố phòng nhỏ, thấp giọng nói mấy câu, liền vội vã rời đi.

Bà tử kia nhìn quanh một cái, giấu cái túi kia thật kỹ, dụ những bà tử khác cùng đi dùng trà nghỉ ngơi, rồi nhanh chóng mở cái túi ra, đổi cái hộp ngày mai dùng làm lễ trảo chu ở bên trong thành cái hộp phấn trong túi kia, còn có vài món đồ chơi nhỏ mà những đứa trẻ khác thường chơi, phía trên đều có mùi hương điểm tâm nhàn nhạt mà trẻ con thích ăn, hộp phấn còn lại là mùi Chu thị đã từng dùng, màu đỏ tươi, đặt ở trong một đống vật phẩm rất dễ thấy. . . . . .

Chờ lúc mấy bà tử kia uống xong một chén trà rồi ra ngoài tiếp tục tìm đồ cần dùng, cái túi kia đã bị bà tử đó giấu vào giữa hai chậu hoa.

Sau khi Tôn bà tử trút hết một bụng nước trà xong, mới nhớ tới lời Chu thị căn dặn.

Được rồi được rồi, không nói nữa, không nói nữa, còn phải đi nhìn xem, xong trở về báo lại cho di nương chúng ta cơ! Tôn bà tử khoát tay nói.

Mấy tiểu nha đầu cười hì hì giải tán.

Lúc Tôn bà tử đi qua, bà tử khố phòng nhỏ cũng đã dọn dẹp đồ thỏa đáng, đặt ở trên một tấm thảm trên cái bàn lớn, chuẩn bị khóa khố phòng lại.

Tôn tỷ tỷ mau đến nhìn xem còn có vấn đề gì không? Bà tử khố phòng cười hỏi.

Tôn bà tử lướt nhanh qua mấy lần, híp mắt nói: Đều là quy củ trong phủ, làm sao Lý quản sự chuẩn bị nhầm được, cũng chỉ là xong phải trở về báo lại thôi. . . .

Mấy bà tử lại cùng Tôn bà tử tâng bốc nhau một phen, mới khóa khố phòng lại, từng người giải tán.

Tôn ma ma, khố phòng bên kia như thế nào? Chu thị vừa nhìn gương cẩn thận vẽ lông mày, vừa nói.

Di nương yên tâm, lão nô tự mình nhìn xem các món đồ bày ra xong khóa vào khố phòng, tuyệt đối không thành vấn đề! Tôn bà tử cười lấy lòng đáp.

Khổ cực cho Tôn ma ma, bên kia có nửa đĩa điểm tâm, ngươi cầm trở về nếm thử một chút đi! Chu thị để cây bút vẽ nhỏ xuống, gật đầu một cái nói.

Tôn ma ma cao hứng đáp lại, lấy cái khăn tay ra gói đĩa điểm tâm lại, một luồng mùi thơm quen thuộc xông vào mũi. . . . . .

Trong phòng cách vách, sau khi Tào Ngọc Di tan học thỉnh an đại phu nhân xong rồi tới đây,




/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status