Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 47 - Chương 46

/87


Editor: Cà Rốt Hồng

Lúc cuối tháng Đại phu nhân thỉnh an Lão phu nhân, đề cập tới trong tháng tám muốn mở yến hội một lần ở trong phủ.

Lão phu nhân do dự một chút, gọi một lão ma ma tới dặn dò một câu, lão ma ma kia đáp một tiếng vội vã đi ra ngoài.

Mấy lão ma ma này là ma ma bồi giá của Lão phu nhân, vốn đã không có đảm nhiệm chuyện gì ở trong phủ, sau khi Lão thái gia trở về, Lão phu nhân lại gọi mọi người trở lại, chuyên hầu hạ Lão thái gia.

Đại phu nhân thấy thế, tiếp tục nói tiếp sự vụ khác ở trong phủ.

Lão ma ma kia vào phòng kề sát bên tai Lão phu nhân nhỏ giọng nói mấy câu, Lão phu nhân mỉm cười gật đầu một cái.

. . . . . . Thời gian qua trong phủ chúng ta cũng có phần không có náo nhiệt, chuyện yến hội ngươi xem rồi làm đi. . . . . . Lão phu nhân nghe cặn kẽ lời nói của Đại phu nhân, không có giống như trước kia nhúng tay vào mọi chuyện, chỉ nói ra một câu về chuyện yến hội.

Đại phu nhân có chút kinh ngạc đáp lại, đoán chừng là không có nghĩ đến Lão phu nhân sẽ buông tay, đang chuẩn bị nói tiếp.

Được rồi, các ngươi đều trở về đi thôi! Lão phu nhân đứng lên nói, dứt lời liền đi vào phòng trong.

Thần sắc bừng sáng trên mặt Đại phu nhân hoãn lại một chút, mang theo nha hoàn bà tử rời đi.

Sau khi Tào Ngọc Di đi theo Đại phu nhân ra khỏi phòng, Chu thị các nàng theo ở phía sau đi ở trước mặt nha hoàn bà tử nửa bước.

Chờ ra khỏi viện của Lão phu nhân, Đại phu nhân lên tiếng để cho Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Dao, Tào Ngọc Di trực tiếp đi học.

Tào Ngọc Di vội vàng hành lễ với Đại phu nhân một cái, bước nhanh đi theo Tào Ngọc Linh rời đi.

Nhị tỷ, tỷ nói yến hội, chúng ta phải mời ai tới? Tào Ngọc Dao tiến tới bên cạnh Tào Ngọc Linh, nhặt cái đề tài Tào Ngọc Linh thích nói.

Qủa nhiên Tào Ngọc Linh hăng hái bừng bừng tán gẫu cùng Tào Ngọc Dao.

Tào Ngọc Di phân chút tâm nghe hai tiểu cô nương nói chuyện, bản thân mình thì không mở miệng.

Nhị tỷ tỷ, không bằng chúng ta để cho Tôn tỷ tỷ các nàng dẫn theo các muội muội trong nhà tới, để cho Tứ muội muội cũng biết mấy tỷ muội tốt được không? Tào Ngọc Dao có chút đắc ý nhìn Tào Ngọc Di không nói lời nào bên cạnh một cái, giống như bố thí nói, Tứ muội muội, ngươi nói đi?

Tào Ngọc Di cười nhạo ở trong lòng một cái, nhẹ giọng nói với Tào Ngọc Linh: Cảm tạ Nhị tỷ tỷ phí tâm!

Tào Ngọc Dao nghe Tào Ngọc Di ở trên chữ Nhị cố ý nhấn mạnh xuống, trên mặt cứng đờ, trong mắt lóe lên lửa giận.

Ừhm, cũng không phải là chuyện lớn gì, như vậy cũng tốt! Tào Ngọc Linh cũng mặc kệ hai người Tào Ngọc Dao và Tào Ngọc Di có tâm tư gì, sảng khoái đáp ứng, Tứ muội muội yên tâm đi, đến lúc đó bảo đảm có bạn nhỏ hòa hợp cùng chơi với ngươi!

Tào Ngọc Di hành nữa lễ với Tào Ngọc Linh, lại nói cảm tạ một lần nữa, ở trong lòng thầm than, Đại phu nhân nhìn vào là người khôn khéo lợi hại cỡ nào, lại nuôi dưỡng ra một thân nữ nhi (con gái ruột) nửa phần tâm cơ cũng không có, lúc trước nói Tào Ngọc Dao trộm đồ của nàng ta, Tào Ngọc Linh giận đến gần như muốn tự mình tiến lên cho Tào Ngọc Dao mấy bạt tay, kết quả Tào Ngọc Dao chỉ lấy lòng Tào Ngọc Linh mấy lần, giả bộ mấy phần đáng thương, Tào Ngọc Linh lại cùng Tào Ngọc Dao xen lẫn vào nhau, chỉ cần không có lỗi với nàng ta, trong ngày thường cũng chung đụng vô cùng tốt, nói thí dụ như bản thân Tào Ngọc Linh, Tào Ngọc Nga cũng là bởi vì thích bày ra dáng vẻ trưởng tỷ, Tào Ngọc Linh nhìn thấy chán ghét, Tào Ngọc Linh mới có thể khắp nơi nhằm vào Tào Ngọc Nga, quả thật là nửa điểm cũng không cần che giấu. . . . . .

Tào Ngọc Dao thấy thế, ở nơi Tào Ngọc Linh không nhìn thấy, hung hăng trợn mắt nhìn Tào Ngọc Di một cái, nhanh chóng chen vào, Nhị tỷ tỷ, chúng ta dùng cách thêu mới học lần trước làm hà bao nhỏ cho Tôn tỷ tỷ các nàng được không? Không biết chỗ Ngô tỷ tỷ có trò chơi mới mẻ gì không. . . . . .

Tào Ngọc Linh lập tức liền bị đề tài này hấp dẫn, vứt Tào Ngọc Di sang một bên.

Hai người một đường cười cười nói nói đến Thính Tuyết Hiên, Dương sư phó đã chờ ở nơi đó.

Tào Ngọc Di giương mắt nhìn sắc mặt Dương sư phó đang trầm xuống một cái, vội vàng cúi đầu, xem ra bất luận khi nào, đi học trễ cũng đều là việc không đúng á. . . . . .

Tào Ngọc Linh và Tào Ngọc Dao dường như nói còn chưa hết hứng, nụ cười trên mặt chưa có thu lại.

Tầm mắt của Dương sư phó quét qua trên đầu ba người, không có mở miệng nói chuyện.

Yên lặng một hồi lâu, Tào Ngọc Linh mới cả người không được tự nhiên đứng ra hành lễ với Dương sư phó một cái, Sư phó thứ lỗi, hôm nay chúng ta đi thỉnh an Lão phu nhân làm trễ nãi một chút. . . . . .

Quy củ của Tào phủ cũng không có quy định thỉnh an




/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status