Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 79 - Chương 78

/87


Di nương! Tào Ngọc Di cất bước đi tới, lớn tiếng gọi một tiếng.

Tỷ nhi ngoan! Chu thị đứng lên, chỉ gọi một tiếng, vành mắt cũng đã đỏ lên.

Trừ ba ngày lại mặt, Tào Ngọc Di gả đi ra ngoài hơn nửa năm, đây là lần đầu tiên trở lại, như Đại lão gia và Đại phu nhân còn có thể viết thư cho Lý phủ hoặc là cứ phái một bà tử sang thăm hỏi một chút, nhưng Chu thị thì cũng chỉ có thể mong chờ chút tin tức rò ra ở chỗ Đại phu nhân mà thôi.

Di nãi nãi, người cả ngày ngóng trông Tứ cô nãi nãi, hiện tại thế nào thấy người, thì ngược lại rơi lệ trước rồi . . . . . . Đại nha hoàn bên cạnh Chu thị cười khuyên nhủ.

Nha hoàn thiếp thân tiểu Mạn lúc trước của Chu thị, bởi vì đến tuổi, bẩm với Đại phu nhân, đã gả cho một gã sai vặt thành thật trong phủ, hiện tại được điều đến Đại trù phòng làm một quản sự nương tử nho nhỏ, cuộc sống trôi qua coi như không tệ. Hiện tại Đại nha hoàn này là lúc Tào Ngọc Di gả đi mới thăng lên, vì vậy cũng không tiếp xúc nhiều, nhìn giống như là người cơ trí.

Ngươi nói đúng, tỷ nhi ngoan, là di nương không tốt! Chu thị dùng khăn lau lau khóe mắt, lôi kéo tay Tào Ngọc Di ngồi xuống, Ngươi đi ra ngoài trông chừng, ta và Tứ cô nãi nãi trò chuyện một lát!

Nha hoàn kia đáp lại, chia ra hành lễ với Tào Ngọc Di và Chu thị một cái lui ra ngoài.

Di nương, thời gian gần đây trôi qua có tốt hay không? Tào Ngọc Di nhẹ giọng hỏi.

Di nương còn có cái gì có tốt hay không, tóm lại lão gia hiện tại không thường tới, người phía trên kia cũng liền lười phải phí tâm tìm ta gây phiền toái, hiện tại à, di nương chỉ mong đợi con trôi qua tốt, hai đệ đệ con sớm ngày thành gia lập nghiệp. . . . . . Chu thị thao thao nói.

Di nương! Tào Ngọc Di giận trách gọi một tiếng, Người vẫn chưa tới bốn mươi đấy, cuộc sống này còn dài mà!

Di nương có các con, không phải đời này cũng đủ rồi ư! Chu thị mỉm cười nói.

Di nương, nhanh đừng xem kinh Phật đồ bỏ kia đi, nhìn bộ dạng người như vậy, nói lời nói gì thế kia. . . . . . Tào Ngọc Di nghe lời này của Chu thị, mũi chua xót, vành mắt đỏ lên, nói lên lời nói đầu tiên sau khi từ biệt.

Tỷ nhi ngoan, đừng khóc, cẩn thận thân thể! Di nương không nói, di nương không nói! Chu thị cuống quít cầm khăn lau vành mắt cho Tào Ngọc Di, Đây đã sáu tháng rồi nhỉ!

Sắp bảy tháng rồi! Tào Ngọc Di sờ sờ bụng, ôn hòa nói.

Tỷ nhi ngoan, mỗi ngày di nương niệm mấy trang kinh thư cho con, đến lúc đó cầm đến trong chùa, đốt ở trước mặt Bồ Tát, sẽ phù hộ cho con bình an chỉ một lần sinh nhi tử! Chu thị ôm Tào Ngọc Di nói.

Mà thôi, ít nhiều cũng có chuyện có thể làm, trên mặt Tào Ngọc Di mang theo nụ cười nghe Chu thị nói chuyện, ở trong lòng thầm thở dài một hơi.

Hai người sát lại gần nhau thân mật nói chút chuyện phiếm, Tào Ngọc Di mới mở miệng hỏi: Ngũ đệ đệ như thế nào? Lục đệ đệ có gởi thư không ạ?

Ngũ đệ đệ con là một đứa chịu vươn lên, sau này lão gia chắc hẳn sẽ không bỏ mặc, cái này con yên tâm, di nương chỉ lo lắng cho Lục đệ đệ con, từ nhỏ đã cùng Lão thái gia trộn lẫn trong quân, cùng trong nhà cũng không thân cận, hiện tại cũng không biết ra sao, nghe nói trên chiến trường nhưng là. . . . . . Nói đến hai đứa nhi tử, Chu thị lại càu nhàu, lúc thì vui mừng lúc thì lo âu.

Di nương, trong phủ này đại ca là một người biết lý lẽ, người cứ dặn dò Ngũ đệ đừng có cứng rắn cùng đại ca, tương lai cho dù phụ thân không làm được gì, cũng còn có đại ca, có người ở trong triều nâng đở lẫn nhau mới là chuyện tốt, đừng để ý tới Đại phu nhân. . . . . . Tào Ngọc Di tỉ mỉ nhắn nhủ nói, Lục đệ đệ đã đi theo Lão thái gia, người cũng đừng quan tâm đến tiền đồ của đệ ấy, Lão thái gia hẳn là đã sắp xếp xong xuôi . . . . . .

Chu thị gật đầu liên tục, cũng đồng ý, Tỷ nhi ngoan, con cũng tốn chút tâm lực, trước trôi qua cuộc sống của mình cho thật tốt, thừa dịp cô gia bây giờ còn chưa có bị phân tâm, sinh nhiều mấy đứa, có nhi tử, đến lúc đó cái gì cũng không cần sợ. . . . . .

Di nương! Tào Ngọc Di dở khóc dở cười gọi một tiếng.

Tỷ nhi ngoan, con đừng có thẹn thùng, sau này con sẽ hiểu, đúng là bản thân cô gia không chịu, nhưng phía trên còn có Lý lão phu nhân và Lý phu nhân đấy. . . . . . Chu thị thấy bộ dạng kia của Tào Ngọc Di, vội vàng vỗ tay Tào Ngọc Di khuyên nhủ, Đến lúc đó, con chọn một người ở bên cạnh mình có thể yên tâm, dầu gì cũng có thêm trợ lực. . . . . .

Di nương, chuyện này con tự có chừng mực. Tào Ngọc Di bất đắc dĩ đáp một câu, đề cập đến một đề tài khác, Mị di nương ở trong phủ kia là chuyện gì xảy ra?

Nhanh đừng nói nữa, từ khi nàng ta tới, trong phủ này liền không có một ngày yên ổn, cả ngày xúi bẩy lão gia muốn này mua kia, một lúc thì chạy đến viện của Vương muội muội, một lúc thì lại đi viện của Trần muội muội. . . . . . Cũng là Lão phu nhân không có ở đây, nếu không nhá, nơi nào sẽ để cho loại người có xuất thân bực này vào phủ. . . . . . Chu thị giận dử nói.

Ha ha, theo con thấy á, đối với di nương mà nói thì ngược lại là chuyện tốt mà. . . . . . Tào Ngọc Di cười khuyên nhủ.

Hai người lại nói đùa một hồi, nha hoàn canh giữ ở bên ngoài đột nhiên báo nương của Chu thị tới.

Chu thị mừng đến luôn miệng gọi


/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status