Cuộc Sống Khó Khăn Của Thứ Nữ

Chương 85 - Chương 84

/87


Cuộc sống vẫn như thường ngày, Tào Ngọc Di lại cảm thấy trong lòng bỗng nhiên thoải mái, giống như một tảng đá nặng biến mất, tinh thần cũng ổn định hẳn, Lão phu nhân nhiều lần nói ra muốn dời việc biếp núc trong phủ qua, Tào Ngọc Di đều lấy cớ muốn hầu hạ Lý Húc Diệp cho thật tốt trước đá trở về.

Tình, hình, ra, sao? Trong phòng Lão thái gia, Lão thái gia nằm ở trên giường, hai mắt hữu thần sáng ngời từng chữ từng chữ hỏi, mặc dù nửa người không có cách nào nhúc nhích, nhưng tinh thần hoàn toàn không giống như người già bệnh nặng.

Bẩm Nội tổ phụ, Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, Thất hoàng tử đều phái người gửi thiếp mời tới đây! Lý Húc Diệp thả chậm ngữ điệu lên tiếng.

Chân mày Lão thái gia khóa lại thật chặt, tay trái không bị khống chế run rẩy.

Nội tổ phụ, người đừng lo lắng quá, hiện tại quan trọng nhất là dưỡng tốt thân thể, tương lai binh đến tướng chặn là được! Lý Húc Diệp khuyên nhủ.

Lão thái gia chậm rãi gật đầu một cái, trong lòng lại đang nhanh chóng suy tính làm thế nào mới có thể để cho Lý Húc Diệp không đắc tội tất cả các nhà lại không tổn hại đến thân. . . . . .

Lý Húc Diệp lại sơ lược động tĩnh trong quân nói một lần.

Chân mày Lão thái gia cũng không giản ra, đương kim Thánh thượng Long thể an khang, sợ là mấy năm này mấy vị hoàng tử cũng sẽ không có kết quả gì, dù cho thế lớn nhất thời cũng bù không được một câu nói của Thiên Tử. . . . . .

Chờ Lý Húc Diệp từ trong phòng của Lão thái gia ra ngoài là gần nửa canh giờ sau, Lão thái gia sai người gọi Lão phu nhân sang . . . . .

Lão gia, không có biện pháp khác sao? Lão phu nhân ngồi trên ghế đôn ở đầu giường, sắc mặt xám tro hỏi, tay cầm khăn lại khẽ run lên.

Có, còn, có, cái, mạng, già, này, của, ta! Lão thái gia nhìn chằm chằm Lão phu nhân nói.

Lão phu nhân đột nhiên đứng lên, trong lúc cuống quít làm ngã cái ghế đôn, phát ra một tiếng Bịch thật lớn, Lão gia, thiếp thân vạn lần không phải là ý đó!

Làm, khó, cho, bà, rồi! Lão thái gia cố hết sức nâng tay phải lên kéo cái tay đã sớm không còn trắng nõn mịn màng của Lão phu nhân.

So với Lão gia, thiếp thân đây coi là cái gì, Lão gia yên tâm, thiếp thân biết nên làm như thế nào! Lão phu nhân lấy lại bình tĩnh, sắc mặt bắt đầu từ từ khôi phục, khẽ nói.

Lão thái gia không có nói tiếp, chỉ khẽ dùng sức niết tay Lão phu nhân . . . . .

Tối nay chàng muốn ăn cái gì? Tào Ngọc Di nhìn Lý Húc Diệp ở trước mặt đọc sách nửa ngày cũng không có lật một trang, tiến lên ôn nhu hỏi.

A, hả, tùy nàng sắp xếp là được rồi! Lý Húc Diệp hồi thần lại lên tiếng.

Đi xem Đoàn Đoàn một chút đi, lúc này sợ là muốn phụ thân rồi đó! Tào Ngọc Di nghe vậy, cười nói.

Lý Húc Diệp suy nghĩ một chút, khép sách lại, thuận theo đi đến phòng của Lý Hạo An, trêu chọc tiểu gia hỏa.

Tào Ngọc Di lo lắng trong lòng Lý Húc Diệp có chuyện không dùng được cơm, đặc biệt đi phòng bếp nhỏ dặn dò trù nương làm mấy món ăn vị nặng ngon để ăn với cơm.

Vương ma ma bước nhanh tới, kề đến bên tai Tào Ngọc Di nói: Thiếu phu nhân, hôm nay Lão phu nhân đột nhiên hỏi tới tình hình phu nhân ở tiểu Phật đường, còn tặng mấy thứ huân hương và chăn lông thú thượng hạng qua, lại cố ý dặn dò đại trù phòng nấu mấy món thịt đưa sang. . . . . .

Tào Ngọc Di nghe vậy, khẽ nhíu mày, nhất thời không hiểu rõ hành động lần này của Lão phu nhân rốt cuộc là ý gì, nếu muốn thả Lý phu nhân, trực tiếp lên tiếng để cho Lý phu nhân ra ngoài là được, nếu không có ý này, thì vì sao lại phải vừa đưa thức ăn vừa đưa đồ dùng sang. . . . . .

Lúc Lý phu nhân vào tiểu Phật đường ngay cả đồ cũng không thu dọn, Lão phu nhân chỉ cho vài món bố y bình thường qua, cơm canh tất cả đều là sau khi đại trù phòng làm xong, lão ma ma tới lấy đưa vào, bởi vì niệm Phật, đương nhiên là làm đồ chay rồi.

Đồ đưa qua phu nhân các ngươi có dùng hay không? Trong chánh phòng, Lão phu nhân dường như vô ý hỏi.

Bẩm Lão phu nhân, hôm nay ban đêm phu nhân liền châm một chút huân hương an thần, chăn bông cũng đổi thành chăn bông thú, mấy món thịt cũng dùng hơn phân nửa! Lạc Văn tiến lên nửa bước, miệng mồm lanh lợi lên tiếng.

Trong lòng Lão phu nhân bỗng nhảy lên một cái, một hồi lâu mới gật đầu một cái tỏ ý đã biết.

Nha hoàn bà tử trong phòng đều nhạy cảm cảm thấy Lão phu nhân có cái gì đó không đúng, dè dặt không dám phát ra một chút tiếng động nào.

Truyền cơm đi! Bảo Thế tử và Thiếu phu nhân của các ngươi tối nay không cần tới! Lão phu nhân phân phó nói.

Tự có bà tử đáp lại, đi xuống truyền lời. . . . . .

Mấy ngày nay, trong lòng Tào Ngọc Di một mực suy nghĩ ý tứ trong cách thay đổi thái độ của Lão phu nhân đối với Lý phu nhân, không ngờ đêm ngày hôm nay, lão ma ma canh giữ ở tiểu Phật đường đột nhiên tới đây nói Lý phu nhân đã đi rồi.

Tào Ngọc Di thật lâu cũng không phục hồi tinh thần lại được.

Người đâu, đốt nến lên! Lý Húc Diệp như nghĩ tới cái gì phân phó nói.

Hôm nay Liên Hương gác đêm bước nhanh vào phòng, cầm đồ châm lửa đốt nến lên.

Hầu hạ phu nhân các ngươi rửa mặt! Lý Húc Diệp tự mình khoác áo khoác, cũng không ngẩng đầu lên phân phó nói.

Lúc này Tào Ngọc Di mới phục hồi tinh thần lại, thấp giọng hỏi: Đây là chuyện gì xảy ra?

Đừng để ý, ta đi Phật đường trước, nàng mặc y phục xong rồi sang đó, tranh thủ thời gian sắp xếp chuyện trong viện! Lý Húc Diệp vừa nhanh nhẹn mặc quần áo, vừa dặn dò nói.

Tào Ngọc Di đáp lại, Liên Hương, tìm một bộ y phục màu nhạt tới đây!

Không lâu sau, Vương ma ma, Hồng Nhi, Thắng Nhi đều nhận được tin tức, chạy tới hầu bên ngoài, chờ Tào Ngọc Di phân phó.

Ma ma, bà dẫn các nha đầu bà tử tháo những vật vui mừng trong viện xuống, chờ Lão phu nhân có an bài, lại đi lãnh đồ! Tào Ngọc Di vội vã phân phó một

/87

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status