Chương 75.1: Kích thích Trình Tự Cẩm
Editor: dohuyenrua
Tô Nhan đứng ở ngoài phòng bệnh của Bạch Khuynh, nhìn Bạch Khuynh đang ngồi trên giường bệnh, sắc mặt khó coi nói gì đó với điện thoại di động, từ lúc bắt đầu kích động cuối cùng kinh ngạc, thật lâu sau cũng chưa hồi thần, cuối cùng chậm chạm ngắt điện thoại di động.
Tô Nhan nhìn một loạt cũng có chút nghi hoặc, gõ cửa phòng tượng trưng, thấy Bạch Khuynh còn giống như ở trong cảm xúc của cuộc điện thoại vừa rồi, chờ sau khi cô đi vào, Bạch Khuynh mới giật mình ngẩng đầu lên.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy Tô Nhan đó, cảm xúc trong mắt là ngàn thuận vạn biến (1).
(1) ngàn thuận vạn biến: (cảm xúc) liên tục thay đổi.
"Cô có khoẻ không?" Tô Nhan nhìn không hiểu ánh mắt lúc này của cô ta là có ý gì, chỉ là nhìn ra, thân thể của cô ta cực kỳ suy yếu, sắc mặt cũng rất nhợt nhạt.
Bạch Khuynh chớp chớp hai mắt, dường như hồi thần lại, sau khi nhìn Bạch Khuynh trầm mặc một hồi lâu mới giọng nói khàn khàn nói.
"Nhìn thấy tôi như vậy có phải cô cực kỳ vui vẻ không?"
Tô Nhan đã có thói quen cô ta xem mình như quân địch giả, cho nên cũng không để ý lời của cô ta.
" Bạch Khuynh, nói như thế nào, hai người chúng ta đều đã làm việc lâu như vậy, tôi không muốn cô đi đường trượt dốc, nếu cô có thể buông bỏ oán hận với tôi, cô..."
"Tôi buông bỏ." Đột nhiên Bạch Khuynh cười thoải mái, nhìn Tô Nhan cười nói.
"Cái gì?" Đương nhiên Tô Nhan sửng sốt.
Nhưng Bạch Khuynh chỉ nhìn cô cười nói: "Tôi nói tôi buông bỏ oán hận với cô, Tô Nhan, chúc cô tốt lâu, ngày mai, cô có thể nhìn thấy tôi ngã xuống đáy cốc như thế nào, nhưng cô nhớ kỹ, có một ngày tôi cũng sẽ dẫm lên cô bò lên trên, đây là hứa hẹn của tôi với cô." Nhưng cũng là hứa hẹn của người kia với tôi.
Tô Nhan không hiểu quá rõ ý trong lời nói của cô ta, nếu nói buông bỏ lại vì sao nói muốn dẫm lên cô bò lên trên?
Tô Nhan cảm thấy chính mình nhiều lời vô ích, chỉ nhìn cô ta khẽ nói: "Tôi hi vọng cô đừng sai tiếp nữa, cô hãm hại tôi như vậy là vô ích."
Nhưng Bạch Khuynh chỉ cười nịnh một tiếng nói: "Cô yên tâm, ngày mai tin tôi hãm hại cô sẽ tung ra, tạm thời, tôi cũng sẽ biến mất khỏi tầm mắt của cô, nhưng cũng chỉ là tạm thời, cô nhớ kỹ, tôi sẽ trở về, Tô Nhan, chờ ngày nào đó tôi trở lại, sẽ là ngày cô xuống đài."
Nói xong, ánh mắt Bạch Khuynh nhìn Tô Nhan mang theo hưng phấn, làm Tô Nhan nhìn không hiểu hưng phấn điểm nào.
Nhưng A Ken chỉ nhíu mày, lôi kéo tay Tô Nhan thấp giọng nói: "Chúng ta đi nhanh đi, nếu như bị người thấy là không tốt."
Tô Nhan nhíu
/130
|