Cưới Thử Ngọt Ngào: Dung Thiếu, Chiều Vợ Vô Độ

Chương 19: Thương hại cô

/1797


 

Chương 19: Thương hại cô

Da cô trắng nõn đến mức có thể nhìn thấy mạch máu nhỏ bên dưới.
Lúc trên mặt nổi lên hai rặng mây đỏ, giống như là cánh hoa anh đào được nước mưa gột rửa, sạch sẽ tốt đẹp đến động lòng người.
Dung Cảnh Mặc cứ như vậy nhìn cô, ánh mắt như hồ sâu u trầm ngàn năm.
Bạch Tinh Ngôn bị anh nhìn đến đến hoảng, bỗng nhiên không biết làm sao.
Dung Cảnh Mặc nhìn Bạch Tinh Ngôn giống như thưởng thức.
Thẹn thùng như cánh hoa, nhìn đẹp hơn ngày thường rất nhiều.
“Tôi rất bội phục can đảm của cô!” Ánh mắt anh nặng nề nhìn cô, lạnh lùng cong môi.
Dám nói những lời này với anh, dũng khí rất đáng khen!
“Tôi, tôi chỉ nói đùa thôi, anh đừng so đo!” Bạch Tinh Ngôn khổ sở, bây giờ cô đổi ý có được không?

“Thật không khéo, con người tô rất hay so đo!” Khóe môi cao ngạo của Dung Cảnh Mặc cong lên càng cao.
“……” Bạch Tinh Ngôn bị lời nói của anh chặn họng, ngây ra.
Dung Cảnh Mặc liếc cô, vẻ mặt lãnh ngạo.
Bạch Tinh Ngôn rối rắm.
Kết hôn, cô biết chuyện hôm nay sớm muộn gì cũng đến, trốn cũng không trốn được.
Cô không sợ làm chuyện này với anh,cô chỉ rối rắm, nếu anh phát hiện mình không phải lần đầu tiên, thì nên giải thích thế nào?

Bốn năm nay, ít nhiều Bạch Tinh Ngôn cũng chú ý đến Dung Cảnh Mặc.

Gia đình như nhà họ Dung, bên ngoài chủ động đưa phụ nữ đến cho Dung Cảnh Mặc tuyệt đối nhiều không đếm hết.
Nhưng mà, bên ngoài lại không truyền ra bất kỳ tai tiếng nào giữa anh và phụ nữ khác.

Nếu không phải Dung Cảnh Mặc giữ bí mật quá tốt, thì chắc chắn là người đàn ông thích sạch sẽ, phụ nữ tùy tiện đưa đến, ngại bẩn.
Nếu, anh phát hiện cô không phải lần đầu tiên, sẽ chê cô bẩn sao?
Có thể giận dữ, trực tiếp ly hôn với cô không?
Bạch Tinh Ngôn giãy giụa một phen, âm thầm quyết định, nếu thật sự bị anh phát hiện, cô sẽ thừa nhận.
Cho anh biết mình không phải lần đầu tiên cũng không quan trọng, chỉ cần, bảo vệ được bí mật đêm hôm đó là được.
Cô cúi thấp đầu, giống như rất khẩn trương, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy.
Dung Cảnh Mặc dán lên người cô rất chặt, hai tay ôm cô có thể cảm nhận được cô đang run rẩy.
Trong lòng giống như bị một bàn tay nhỏ che lại, đối mặt với Bạch Tinh Ngôn như vậy, anh không biết bản thân làm sao lại có chút thương hại cô. “Chưa từng thân mật với người khác như vậy sao?” Giọng nói mềm nhẹ hơn, anh ôm cô chặt thêm một chút.

Bạch Tinh Ngôn khẩn trương, anh lại hiểu là không lưu loát
Bạch Tinh Ngôn không biết nên trả lời vấn đề này của anh thế nào.
Không muốn để tâm lý dày vò, không trả lời, hai tay ôm cổ anh, nhón mũi chân, cúi người về phía anh: “Dung Cảnh Mặc, chúng ta tốc chiến tốc thắng!”
Cô không rút ra bài học sáng nay, lúc này lại nói như vậy, không phải đang khiêu khích anh sao?
Ánh mắt Dung Cảnh Mặc tối sầm, lạnh lẽo cong khóe môi: “Tốc chiến thì được, chỉ là, chuyện này không phải muốn thật lâu sao? Sao có thể giải quyết nhanh được?”
Trả lại lời sáng nay cho cô, trong mắt Dung Cảnh Mặc bắn ra ánh sáng sắc bén, đột nhiên lấn người lên……
……
Một đêm long trời lở đất.
Khi kết thúc đã là sáng sớm.
Trong Bạch Tinh Ngôn loạn lên, mệt đến ngủ say.
Cũng không biết đã ngủ bao nhiêu lâu, lúc tỉnh lại, bên ngoài đã gần đến hoàng hôn.
Dung Cảnh Mặc đứng ở mép giường, nhìn chằm chằm khăn trải giường.

Bạch Tinh Ngôn run sợ, trong lòng nghĩ cuối cùng cũng đến giờ khắc này.
Nhưng mà, theo tầm mắt anh nhìn qua, lại kinh ngạc đến mức trợn to mắt.


/1797

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status