Chương 8.2: Cho anh chút nước mì
Đến tối, bụng đã đói kêu ọc ọc rồi.
Cho nên Tình Không liền lén lút ra khỏi phòng, chuẩn bị đến phòng bếp xem còn có đồ gì ăn không.
Tình Không vừa định mở cửa phòng mình ra, chuẩn bị xuống tầng, cô liền không cẩn thận đá vào một chậu hoa đặt ở cửa. Chậu hoa phát ra âm thanh nho nhỏ, nhưng làm cho Tình Không giật nảy mình. Có điều cô nhìn xung quanh, cũng không có người, giờ này chắc đều ngủ hết rồi, cả khu biệt thự đều không có người hầu.
Tình Không đặt chậu hoa ngay ngắn, rồi rón ra rón rén đi tới phòng bếp, bây giờ đã là nửa đêm, đầu bếp và người hầu cũng đã đi ngủ rồi.
Vừa đến phòng bếp, Tình Không đã nghe thấy trong căn phòng có tiếng nói, nghe giống như tiếng của Thẩm Diệu Ngọc.
“Chuyện nhờ cậu giúp phải tăng tốc độ rồi, không thể kéo dài nữa. Tôi sợ xảy ra bất ngờ, con nhỏ Hạ Tình Không này có hơi khó xử.”
……
“Ừ, vậy thì quyết định như vậy…”
……
Hạ Tình Không nghe thấy tiếng nói đứt quãng, không rõ ràng lắm.
Có điều theo các từ Thẩm Diệu Ngọc nói ra, Hạ Tình Không nghe ra được chắc chắn Thẩm Diệu Ngọc đang có ý đồ xấu gì rồi! Nếu không sao lại nửa đêm chạy tới phòng bếp không thể có người tới như này chứ.
Phòng bếp truyền tới tiếng bước chân, rõ ràng là Thẩm Diệu Ngọc đã kết thúc cuộc gọi, chuẩn bị rời đi.
Hạ Tình Không vội vàng trốn vào một bên, đợi Thẩm Diệu Ngọc rời đi rồi vào phòng bếp.
Nhà họ Hạ ở thành phố SH cũng là danh môn vọng tộc, đặc biệt mời đầu bếp năm sao tới nhà nấu nướng, tất cả đồ và nguyên liệu trong phòng bếp đều có đầy đủ… Nhưng mà thức ăn hôm đó cho dù không ăn thì cũng sẽ không để lại…
Cho nên Hạ Tình Không đi một vòng, chỉ đành thở dài, chuẩn bị đích thân xuống bếp.
Cô tự lập từ nhỏ, mẹ nuôi lúc trước đi làm rất bận, phải nuôi cô và em gái Tạ Uyển Oánh. Cho nên chuyện nấu nướng bình thường trong nhà cơ bản đều giao cho Tình Không, từ nhỏ cô cũng đã luyện được tay nghề nấu nướng tốt.
Vừa định mở vòi nước, chuẩn bị rửa chút rau xanh, sau đó lấy chút thịt băm ra, làm mì thịt băm ăn, Hạ Tình Không liền thấy Mục Thần Hạo đang dựa vào cửa phòng bếp, vẻ mặt xem kịch mà nhìn Hạ Tình Không.
Lúc Hạ Tình Không nhìn thấy anh, tâm trạng liền không tốt, mặc dù cái tên này trông khá đẹp trai, nhưng chuyện xảy ra lúc trước khiến Tình Không thấy anh liền muốn lườm.
“Cô cả hứng thú rất tốt, nửa đêm tới phòng bếp, đích thân xuống bếp nấu ăn?” Mục Thần Hạo nói.
Tình Không nhìn Mục Thần Hạo một cái, sau đó lấy chút thịt băm tiếp tục làm mì thịt băm. “Có hứng thú hơn nữa cũng sao hứng thú bằng cậu chủ Mục? Nửa đêm chạy tới phòng bếp nhìn người ta nấu ăn?”
Mục Thần Hạo bị Tình Không mỉa mai một câu, cũng không tức giận, chậm rãi bước tới bên cạnh Tình Không. “Chẹp, chẹp, chẹp, không làm cho tôi một phần à?”
Hạ Tình Không lườm Mục Thần Hạo, sau đó trên mặt treo lên nụ cười. Mục Thần Hạo nhìn nụ cười này chỉ cảm thấy trong lòng bị thứ gì đó đụng vào, có một cảm giác khác thường.
Nụ cười của Tình Không giống như có ma lực, pha trộn giữa dễ thương và đơn thuần, rất đặc biệt.
Nhưng sau đó lại kèm một câu khiến Mục Thần Hạo nghe mà muốn đánh người.
“Muốn ăn? Xin tôi đi. Xin thì tôi cho anh chút nước mì.”
Tình Không không tiếp tên cuồng tự đại trước mặt này, quay đầu đi không để ý Mục Thần Hạo, tiếp tục làm mì thịt băm của cô.
Ăn cơm là việc quan trọng, ăn no mới là quan trọng nhất.
Sau khi làm xong mì thịt băm, Tình Không còn không quên rửa chút hoa quả, cà chua bi để ăn tráng miệng. Trong phòng bếp của nhà họ Hạ tuy không có thực vật sẵn, nguyên liệu lại khá nhiều.
Mục Thần Hạo vẫn ngồi trên ghế ở một bên, nghiêng đầu nhìn Hạ Tình Không, không nói một câu.
Tình Không bị nhìn tới mức lưng tê dại, cả người không tự nhiên. “Tôi nói này cậu Mục, anh không có việc gì ở đây xem tôi ăn làm gì? Chẳng lẽ là sở thích đặc biệt của anh? Thích xem người ta ăn à?”
/2723
|