Chương 21:
21. Chết tiệt, không hổ danh là người đàn ông mà cô nằm mơ cũng muốn ngủ cùng
***
Hải Uyển Uyển cầm ly nước trên bàn đã bị cô uống vài ngụm lắc lắc về phía Khúc Dật Chi: "Anh nói đồ uống này, chỉ cần uống một ngụm sẽ phát huy hết dược tính, đúng không?"
Cô mang vẻ mặt quyến rũ, cầm đồ uống rêu rao ở trước mặt anh, giọng nói nhẹ nhàng, cực kỳ giống với khi anh nhìn thấy trong mơ, cố tình kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trêu chọc anh.
Yết hầu của Khúc Dật Chi chuyển động: "Đúng vậy."
"Vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu em uống thêm vài ngụm nữa." Cô thẳng tay rót một ngụm lớn vào miệng.
"Đừng ..." Khúc Dật Chi chạy đến muốn cướp lấy cái chai trong tay của cô, nhưng lại bị Hải Uyển Uyển vòng tay qua cổ anh.
Cô kéo đầu anh xuống, nhân lúc anh còn đang kinh ngạc, hôn thẳng lên môi anh.
Một nụ hôn hương đào.
Khúc Dật Chi choáng váng.
Chất lỏng ngọt ngào rót vào trong miệng anh, Hải Uyển Uyển gia tăng lực đạo trên môi, khi cô cảm thấy anh nuốt xuống rồi, cô mới thả lỏng buông cổ anh ra, rời khỏi môi anh.
Không ngờ là nụ hôn đầu tiên này, rất điêu luyện.
Có lẽ là do cô đã thực hành rất nhiều lần trong giấc mơ.
Khúc Dật Chi nhìn chằm chằm vào Hải Uyển Uyển, mắt anh như muốn phun ra lửa.
Hải Uyển Uyển nhìn xuống phía dưới của anh, cho dù chỉ nhìn qua chiếc quần vải, cô vẫn có thể nhìn thấy chiếc lều ở đũng quần anh nhanh chóng vươn cao.
Dưới tầm nhìn của cô, nó tiếp tục cương to.
"Wow, thuốc này mạnh thật đấy."
Cô cười cười, cầm cốc nước lớn uống không hết đưa cho anh: "Nào cùng nhau."
Sau đó cô ngồi trở lại ghế, bắt chéo hai chân, kẹp chặt huyệt nhỏ.
Thật sự siêu siêu ngứa!
Nhưng cô vẫn phải kìm lại, cố gắng diễn cho đến cuối cùng.
Tại sao chỉ có một mình cô luôn là người duy nhất xấu hổ.
Khúc Dật Chi cầm lấy cốc nước đặt xuống bàn, đôi mắt đỏ rực, trầm giọng nói: "Đàn ông không cần uống nước."
Nếu yêu tinh trong mộng chỉ là mơ thôi, thì yêu tinh trong hiện thực sẽ thật sự nhào đến muốn gϊếŧ chết anh.
Khúc Dật Chi đang đứng, Hải Uyển Uyển đang ngồi, anh từ trên cao nhìn xuống cô, thấy ngực cô đang phập phồng lên xuống.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo sơ mi lụa trắng và quần đùi denim. Cổ áo mở đến hàng cúc thứ ba, viền áo được nhét vào chiếc quần đùi.
Chiếc quần đùi denim rất ngắn. Lúc nãy, khi anh tiến vào trong phòng, anh thấy cặp mông của cô lộ ra khi cô cúi xuống.
Ngay khi anh nhìn thấy cặp mông trần trụi của cô, anh chỉ muốn độc chiếm cặp mông này làm của riêng.
Dù chỉ là mông nhưng anh cũng không muốn chia sẻ cho người khác.
Bây giờ cô ngồi trước mặt anh, hai chân bắt chéo, mặc một chiếc áo khoác trắng, cực kỳ giống với Sharon Stone trong bộ phim "Bản năng gốc."
Trong tư thế ngồi này, hai cái chân dài trắng nõn lộ ra đến tận xương hông. Huyệt nhỏ của cô nằm khuất trong đũng qυầи ɭóŧ, chắc bây giờ huyệt nhỏ đã ngập nước rồi.
Anh hiểu: Cô làm vậy để che giấu sự xấu hổ của mình.
Anh cũng không ngại diễn cùng cô.
Khúc Dật Chi nắm lấy dươиɠ ѵậŧ đã cương cứng hoàn toàn qua chiếc quần vải của mình. Động tác của anh rất chậm, mắt anh luôn khóa chặt vào Hải Uyển Uyển, tay anh di chuyển qua lại, trượt lên trượt xuống.
Fuck!!! Hải Uyển Uyển chửi thầm trong lòng: Cô đã nói anh thuộc hệ cấm dục mà.
Anh có một khuôn mặt kiên nghị, mím chặt môi, biểu cảm lạnh lùng, thậm chí còn đeo kính thí nghiệm gọng vàng.
Ngay cả khi thủ da^ʍ, anh cũng không hề khiến người khác cảm thấy có chút đáng khinh nào mà thay vào đó là sự gợi cảm, trầm mặc, cao cấp đến tột độ.
Không hổ danh là người đàn ông mà Hải Uyển Uyển nằm mơ cũng muốn ngủ cùng.
Nước bên dưới cô đã chảy xuống khe mông, nếu cô còn không tự mình kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chắc cô sẽ chết mất.
Như thể đang cạnh tranh với nhau, cô nhìn thẳng vào anh.
Sau đó cô cởi nút đầu tiên của chiếc quần đùi, từ từ cho tay vào trong.
Khúc Dật Chi nghiến chặt răng hàm, yết hầu chuyển động lên xuống, siết chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của mình.
Chiếc quần đùi của cô bó sát người, hai chân cô vẫn đang kẹp chặt vào nhau, bàn tay của cô lần mò qua chiếc quần đùi, biểu cảm trên khuôn mặt của cô đầy quyến rũ.
Có thể nhìn ra cô đang cảm thấy vừa đau khổ vừa sung sướиɠ.
Nhưng anh lại chỉ có thể nhìn thấy đến vậy thôi.
Cho dù đã nhìn thấy huyệt nhỏ béo mập của cô, cũng từng nhìn thấy dáng vẻ huyệt nhỏ đang chảy nước, nhưng anh bây giờ chỉ có thể dựa vào tưởng tượng của mình, hình dung ngón tay mình đang cắm vào trong lỗ nhỏ của cô, xoa nắn mị thịt trong lỗ nhỏ, mô phỏng động tác giao hợp.
Nghĩ đến đây dươиɠ ѵậŧ lại càng cương cứng hơn, tốc độ tay càng lúc càng nhanh.
Hải Uyển Uyển đang thủ da^ʍ, lúc này cơ thể cô rất nhạy cảm, nên không có gì ngạc nhiên cả, cô mới vừa mới chạm vào có vài lần, rất nhanh đã sắp cao trào rồi.
Ánh sáng trắng nổ tung, pháo hoa nở rộ trong hang động, cơ thể cô
Ngay lúc cao trào, cô cố gắng kìm nén bản thân để không rên lên, nhìn chằm chằm vào biểu tình trên khuôn mặt của Khúc Dật Chi.
Nhưng phản ứng của cơ thể nào dễ khống chế như vậy, tiếng rêи ɾỉ trầm thấp của cô biến thành tiếng rêи ɾỉ dồn nén trong l*иg ngực, cùng với cổ hơi nhếch lên, run rẩy có quy luật, từ nhanh đến chậm, tạo thành một bức tranh đẹp nhất.
Khúc Dật Chi tăng nhanh tốc độ tay, gằn giọng một tiếng rồi bắn ra ngoài.
Trong phòng yên tĩnh chỉ có tiếng thở gấp của hai người xen kẽ nhau, gợϊ ȶìиᏂ quyến rũ mà kiều diễm.
Hải Uyển Uyển thấy đũng quần của Khúc Dật Chi đã ướt, nhưng cái lều ở đũng quần anh vẫn cương to.
Haizz! Người đàn ông cần phải xuất tinh thêm vài lần nữa...
Người phụ nữ cũng cần phải phun nước...
Thảo nào, cô đã đạt cực khoái rồi, nhưng vẫn còn cảm thấy ngứa ngáy.
——————
/180
|