Chương 5:
05. Anh là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ của cô, là đối tượng của cô khi tự an ủi
:
***
Quay đầu lại nhìn đã không thấy bóng dáng của người đó đâu.
Đêm đó cô ở lại thành phố A, nằm ở trong khách sạn trằn trọc mãi không ngủ được. Cô vô thức nhớ đến cảnh sắc trong quán bar, mơ mơ màng màng ngủ thϊếp đi, trải qua giấc mơ xuân đầu tiên trong đời.
Cô mơ thấy mình bị đẩy vào tường, dưới người ngứa ngáy khó chịu.
Người đàn ông dùng những ngón tay mảnh khảnh của mình vén chiếc váy trắng muốt của cô lên, cởi bỏ qυầи ɭóŧ của cô rồi thọc vào âʍ ɦộ nhỏ của cô chơi đùa với nó.
Hoá ra thực sự có tác dụng. Anh chơi đùa một lúc lâu, cô cứ như vậy nằm trong lòng anh, đến khi anh rút một ngón tay ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc.
Buổi sáng cô thức dậy, chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm.
Hải Uyển Uyển không cảm thấy xấu hổ. Cô đã 18 tuổi, như người ta nói, cô đã là phụ nữ, đây là phản ứng sinh lý tự nhiên.
Chỉ là nghĩ về người đó, cô cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Cô không biết anh là ai, đang làm công việc gì.
Thật đáng tiếc, hôm nay cô sẽ phải rời đi.
Ông trời đóng một cánh cửa của bạn, nhưng đồng thời cũng sẽ mở cho bạn một cánh cửa mới.
Hải Uyển Uyển hoàn toàn hiểu rõ câu này.
Khi nộp đơn cho kỳ thi tuyển sinh đại học, giáo viên gợi ý điểm của cô có thể đến trường Đại học A, còn đưa cho cô xem một số tài liệu cung cấp thông tin về trường Đại học A.
Cô tình cờ lật xem, rồi tình cờ nhìn thấy người đàn ông trên trang bìa quảng cáo.
Anh là đại diện cho sinh viên quốc phòng, sinh viên năm nhất, đồng thời cũng là đội trưởng kiêm người kéo cờ ban Quốc kỳ của trường Đại học A, chuyên ngành hóa học.
Tên anh là Khúc Dật Chi.
Trên trang bìa có ảnh chụp anh khi kéo cờ, mắt sáng có thần, mặc quốc phục, đội mũ, khí chất cương nghị, cứng cỏi.
Hải Uyển Uyển đột nhiên trở nên thích thú, cô như đã tìm được mục tiêu mới trong cuộc sống. Cô vỗ vỗ trang quảng cáo trên bàn: "Được ạ, em sẽ đăng ký vào việc Đại học A."
Cô giáo chủ nhiệm thở dài một hơi.
"Chọn chuyên ngành hóa học."
Cô chủ nhiệm đánh rơi kính.
Cô điên cuồng tìm kiếm thông tin của Khúc Dật Chi trên trang web và diễn đàn chính thức của trường Đại học A, học bá, nam thần trong mộng của tất cả nữ sinh trong trường.
Tất nhiên, cũng có những bức ảnh được người hâm mộ tung lên mạng, trang phục đời thường, quân phục khi thăng cấp, quân phục quốc phòng khi tập trận...
A~ Hoá ra anh còn có nhiều mặt như vậy.
Đó là người cô nhớ nhung không biết bao nhiêu lần.
Đêm đó, Hải Uyển Uyển có giấc mơ xuân thứ hai.
Cô nằm mơ thấy mình bị bắt ở nơi núi rừng cằn cỗi, chiến tranh hoành hành, anh đã cứu cô thoát khỏi vòng vây của kẻ thù trong khói thuốc súng.
Anh mặc một bộ quân phục rằn ri có sơn dầu trên mặt, trông rất hoang dã và đẹp trai.
Sau khi bế cô đến nơi an toàn, anh mỉm cười, nói với cô: "Đừng sợ, không sao đâu!"
Cô ngượng ngùng muốn cảm ơn anh.
Anh nghiêm trang nói: "Muốn cảm ơn anh rất dễ dàng, em làm anh bắn ra đi."
Ngay khi phong cách thay đổi, anh đã thô bạo xé toạc quần áo của cô, xoa nắn vài cái trong huyệt nhỏ, nhìn thấy huyệt nhỏ chảy nước, anh lập tức rút gậy thịt của mình ra.
Ngay cả trong giấc mơ, Hải Uyển Uyển cũng phải sửng sốt trước kích thước của anh.
Người ta nói kích cỡ đàn ông Trung Quốc không bằng đàn ông Âu Mỹ, nhưng nhìn vào kích cỡ của anh, cô thấy giống hệt những vũ công nam nước ngoài đêm đó.
Cô run rẩy liên tục lùi bước vì sợ hãi, nhưng anh đã nắm lấy tóc cô, đẩy cô xuống đất.
Cô thấy mình đang bị làm trong giấc mơ, cũng giống như vũ nữ đêm đó, cặρ √υ" 34D bị anh tóm lấy, liên tục chà đạp, biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau.
Mông anh tiếp tục đẩy về phía trước đâm chọc. Cô nhìn thấy huyệt nhỏ trắng nõn không một chút lông của mình được một cây gậy to lớn đút vào.
Gậy thịt ra vào cắm không ngừng nghỉ cho đến khi miệng huyệt đỏ bừng, sưng lên. Môi huyệt không khép lại được, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra từ chỗ giao hợp của hai người.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của cô đầy những giọt nước mắt, vẻ mặt vừa đau khổ vừa sung sướиɠ.
Cô vừa khóc, vừa thở hổn hển rêи ɾỉ, nước miếng chảy dài theo khóe miệng.
Trong giấc mơ, Khúc Dật Chi có một khuôn mặt vô cảm, anh đâm cô cho đến khi cô phun nước cũng không dừng lại.
Khi Hải Uyển Uyển tỉnh dậy, qυầи ɭóŧ của cô đã hoàn toàn ướt đẫm.
Cô đặc biệt muốn chạm vào chỗ đó.
Cô cởi chiếc qυầи ɭóŧ ướt sũng ra, nằm trên giường, đắp chăn bông rồi lấy tay đè lên phần dưới của mình.
Bởi vì cao trào trong mơ, cô ướt sũng, huyệt nhỏ sưng lên, sờ nhẹ một cái đã mang đến cảm giác tê dại.
Cô tăng cường nỗ lực của mình, sau khi thi đại học xong, cô lén mua phim nóng có cảnh người phụ nữ tự thủ da^ʍ về.
Tưởng tượng Khúc Dật chi làm cô trong giấc mơ, cô xoa hạt đậu đỏ.
Cơ thể chưa từng được chạm vào lại vô cùng mẫn cảm, Hải Uyển Uyển xoa nắn ở phía trên hai cái, ngay lập tức cảm giác co rút mạnh mẽ từ sâu trong huyệt nhỏ kéo dài đến bụng dưới, cả người cô đều kịch liệt run rẩy.
Đây là cao trào.
Thật sướиɠ.
Kể từ đó, Khúc Dật Chu là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© của cô, đồng thời cũng là đối tượng của cô khi thủ da^ʍ.
/180
|