"Tiểu Phong Phong, bọn họ lại đến tìm ngươi gây phiền toái. Thật sự là đáng ghét. Ngươi vẫn còn muốn giấu diếm năng lực bản thân sao??"Đôi mắt lạnh lẽo mị hoặc của Mộ Dung Phong lộ ra ý cười tà ác, Mộ Dung Phong trước kia có thể nhẫn nhịn, nhưng Mộ Dung Phong hiện tại sẽ không như vậy.Đi ra khỏi gian phòng cũ nát, chỉ thấy có vài thiếu nữ ăn mặc trang điểm xinh đẹp đứng trong viện, còn có vài thiếu niên mặc hoa phục, bọn họ đều là con cháu và đệ tử của Mộ Dung gia, sở thích thường ngày chính là khi dễ Mộ Dung Phong."Đồ dã loại phế vật Mộ Dung Phong ngươi hôm nay thật sự đã làm mất hết cả mặt mũi của Mộ Dung gia. Trước mặt nhiều người như vậy mà dám làm ra loại chuyện không biết hổ thẹn với Tam điện hạ, quả thật chính là làm nhục môn phong của Mộ Dung gia. Hôm nay bọn ta chắc chắn sẽ dạy dỗ ngươi thật tốt!"Thiếu nữ cầm đầu gọi là Mộ Dung Uyển, Bát tiểu thư của Mộ Dung gia. Ngày thường ỷ vào phụ thân có chút địa vị ở Mộ Dung gia mà kiêu ngạo ương ngạnh, mỗi khi rãnh rỗi liền kéo theo một đám người đến khi dễ Mộ Dung Phong.Mộ Dung Phong lạnh lùng nhìn Mộ Dung Uyển, khóe miệng nhếch lên nụ cười mang theo một chút châm chọc, mâu quang sắc bén như lưỡi đao.Tốt lắm, nàng còn chưa đi tìm bọn họ tính sổ, bọn họ đã tự giác đưa mình đến cửa.Đã từng khi dễ người của nàng, hôm nay dù một người nàng cũng không bỏ qua!Nàng hiện tại là võ giả cấp bốn, hơn nữa kiếp trước còn tu luyện qua Hoa Hạ, toàn bộ những chiêu thức trước kia nàng đều nhớ. May mắn thay, kiếp trước là dùng nội lực để ra chiêu, kiếp này cũng vậy."Dạy dỗ ta? Ngươi chắc chắn?" Mộ Dung Phong cười híp mắt nói, mặt gian tà lóe lên một tia kiêu căng cùng khí phách khiến người không thể bỏ qua.Không thể không nhắc đến, nàng đột nhiên mở miệng mang theo mấy phần khí thế cuồng vọng xa lạ như vậy khiến mấy người đứng trong viện đều ngẩn ngơ. Nhưng bọn chúng rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái bình thường, cho rằng Mộ Dung Phong đang sợ hãi, cố ý làm ra tư thái này để dọa bọn họ."Không sai, bổn cô nương đây là muốn dạy dỗ ngươi!" Mộ Dung Uyển nói xong liền giơ tay phải lên muốn đánh Mộ Dung Phong.Chát!!Tay Mộ Dung Uyển còn chưa kịp chạm vào Mộ Dung Phong, đã bị giáng xuống một cái tát vào mặt. Đau rát nóng bừng khiến nàng thiếu chút nữa đã không nhịn được mà chảy nước mắt, nàng không thể tin trừng lớn mắt nhìn Mộ Dung Phong.Dã loại phế vật này vậy mà dám đánh nàng!Hơn nữa tốc độ lại nhanh như vậy!"Mộ Dung Phong!!! Ngươi... Ta đánh chết ngươi ----" Mộ Dung Uyển như người đàn bà chanh chua điên cuồng đánh về phía Mộ Dung Phong.Thân ảnh nhỏ gầy của Mộ Dung Phong nhanh như chớp né người ra, không đợi Mộ Dung Uyển phản ứng lại, nàng siết chặt nắm đấm đánh vào mũi đối phương, nháy mắt máu tươi đã chảy ròng ròng.Mọi người xung quanh trợn mắt há mồm, có người lớn tiếng kêu lên: "Bát muội, mũi ngươi chảy máu"Mộ Dung Uyển đưa tay lau qua cái mũi, khi nhìn thấy vết máu ghê người trên tay, thét lên một tiếng chói tai điên cuồng chạy về phía Mộ Dung Phong.Mộ Dung Phong nhấc đùi phải lên, lưu loát thành thạo trực tiếp đá bay Mộ Dung Uyển ra ngoài, những người khác đều mở rộng mắt. Lúc này có hai gã thiếu niên phẫn nộ chạy về phía Mộ Dung Phong, phế vật này cũng dám đả thương Mộ Dung Uyển, thật sự là muốn chết.Những người khác thấy thế cũng chạy ào ào lên, cùng nhau bao vây Mộ Dung Phong lại, lúc này, bọn họ có lẽ đã bỏ qua chi tiết Mộ Dung Phong vì sao biết dùng vũ lực.Mộ Dung Phong nhìn ra bọn họ chỉ toàn võ giả mới cấp hai cấp ba, vậy mà lại dám dùng vũ lực trước mặt võ giả cấp bốn cộng thêm năng lực từ kiếp trước như nàng, quả thật chính là muốn chết.Tuy rằng bây giờ nàng chỉ cao hơn bọn hắn có một cấp, nhưng khoảng cách một cấp này nàng cũng đủ mang đến cho bọn họ công kích trí mạng.Trong sân nho nhỏ nội lực bạo khởi, một bóng người như tàn ảnh lướt qua chính giữa bọn họ, động tác sinh động như mây bay nước chảy, hành văn liền mạch lưu loát, chỉ thấy đã có mười người ngồi tám người nằm văng ra rất xa, thống khổ rên rỉ trên mặt đất.
/17
|