Đả Đảo, Bạch Liên Hoa!!!

Chương 28 - Chương 28

/97


Thu Tử Thiện bưng khay của mình đứng lên, ở nhà ăn này, mỗi người cơm nước xong đều tự mình mang khay đến chỗ để quy định. Mà thực không khéo chính là nơi để khay lại trung tâm của trận cãi vã.

Tần Tinh giống y như con chọi gà nhìn chằm chằm Hà Minh Châu, nếu không có Chu Tuấn Thanh, chắc là cô đã chạy lên xé xác Hà Minh Châu rồi.

Bạch Phú Mỹ đi theo sau Thu Tử Thiện, tuy rằng bình thường cô cũng không hay thảo luận bát quái, nhưng cũng không phải không có người muốn từ chỗ cô moi được tin tức. Toàn bộ công ty, người khiến Thu Đại tiểu thư cho cái khuôn mặt tươi cười cũng chỉ có Bạch Phú Mỹ.

Vì vậy dưới sự nhiều chuyện của mọi người, Bạch Phú Mỹ cũng biết cái cô ả Hà Minh Châu này chính là con gái riêng của Chủ Tịch, cũng coi như là chị gái cùng cha khác mẹ với Tiểu Thu.

Khi nghe được tin tức này, Bạch Phú Mỹ còn thổn thức trong lòng một trận, mặc dù cô có mẹ kế, nhưng tốt xấu gì thì cũng là sau khi mẹ ruột cô qua đời mới vào cửa.

Từ lúc biết được tin tức này, Thu Tử Thiện trong cảm nhận của Bạch Phú Mỹ còn khốn khổ hơn mình.

Vì thế cô lập tức bước lên trước, nghiêng đầu nói: Tiểu Thu, nếu cô không muốn đi qua thì đưa khay đây tôi cầm giúp cho.

Thu Tử Thiện nhẹ nhàng cười, trên mặt hiện lên sự thoải mái: Sao tôi lại không muốn đi qua, tôi còn rất vui lòng trông thấy mặt chị ta đấy.

Đúng vậy, sao cô lại không muốn qua đó kia chứ? Mất mặt là Hà Minh Châu, cho dù bị liên lụy cũng chỉ có Thu Vĩ Toàn, mà Thu Tử Thiện cô chỉ là đối tượng được tất cả mọi người đồng tình, thế cớ gì mà cô lại không qua đó.

Mọi người ở nhà ăn đang xem kịch hay lúc này cũng chú ý tới tới người vừa đứng dậy khỏi bàn, chỉ thấy một cô gái nhỏ mặc chiếc váy vàng nhạt im lặng bưng khay đang đi tới bên này, váy vừa phủ qua gối để lộ đôi chân dài trắng nõn thon thả, càng làm nổi bật dáng người thon dài. Hai gò má trắng nõn, mang theo sự hồng hào của thiếu nữ, khuôn mặt tinh xảo tuy không nùng trang diễm mạt nhưng lại vô cùng tươi mát đoan trang.

Lúc trước trong công ty đều truyền tai nhau rằng vị Thu Đại tiểu thư này chính là một đại mỹ nhân, hiện tại nhìn thấy cô gái im lặng đi đến trước mặt ba người đang tranh chấp, cái tư thái khí định thần nhàn kia lại khiến người ta phải nhìn chăm chú.

Chỉ thấy Thu Tử Thiện dường như không phát hiện ra ba người kia, nhẹ nhàng đặt khay vào chỗ cần để, sau đó bình tĩnh lấy một miếng khăn giấy từ trong bịch cạnh đó, chậm rãi lau tay.

Cô vừa lau vừa cười cười đánh giá ba người kia, tất cả mọi người ngừng thở chờ vị Đại tiểu thư này phát tác. Nhưng cuối cùng Thu Tử Thiện chỉ ném khăn giấy trong tay vào thùng rác.

Thật bẩn.

Hai chữ nhẹ nhàng bâng quơ, sạch sẽ lưu loát, ngay cả một cái giọng điệu từ cũng không thêm.

Nhưng trong cảm nhận mọi người thì đều quanh quẩn thêm hai chữ, khí phách.

Hà Minh Châu đời này đều chưa từng chịu qua nhục nhã như vậy, dù ả bị Tần Tinh đánh thành như vậy, ả cũng không xấu hổ như lúc này. Đặc biệt khi Thu Tử Thiện đứng trước mặt mình nhẹ nhàng nói ra hai chữ kia xong, vốn khuôn mặt ả đã trắng bệch giờ lại càng trắng thêm.

Mà lúc này, Thu Tử Thiện cũng không quay đầu lại nghênh ngang đi ra cửa. Cô cũng không dại gì mà xuất đầu ngay lúc này, chuyện này cô muốn để cho Thu Vĩ Toàn tự mình xử lý, cô muốn xem dưới tình huống chứng cớ vô cùng xác thực này, ông ta sẽ làm thế nào để thay con gái bảo bối giải vây.

--- ------ ---------

Toàn bộ buổi chiều, bên trong diễn đàn công ty Trung Vực đều ầm ĩ lật trời, gần như không ai còn tâm trạng mà làm việc, tất cả mọi người còn đắm chìm trong trận đánh nhau có một không hai này.

Cuối cùng ba người đó bị chủ quản chạy tới mang đi, theo tin tức tin cậy bên trong, ba người đều bị mời đến văn phòng Chủ Tịch ở tầng cao nhất.

Hiện tại tin tức mới nhất được truyền đến chính là, Tần Tinh hiện đang thu dọn đồ đạc trên bàn làm việc của mình.

Tuy rằng kết quả này cũng là trong dự kiến của mọi người, nhưng cũng có một số người tại diễn đàn phát tin tức châm chọc nói, quả nhiên là có ô dù thật tốt, cho dù phạm vào chuyện lớn cỡ nào cũng có cha làm lớn che chở cho.

Bộ phận nhân sự lần này làm việc hiệu suất rất cao, buổi chiều ba giờ liền có thông tin chính xác về việc xử phạt lần này, hai người Tần Tinh, Chu Tuấn Thanh đều bị sa thải, còn Hà Minh Châu thì phải học lại nội quy công ty.

Lúc Bạch Phú Mỹ trở về nói cho Thu Tử Thiện, cô nàng không ở trước mặt Thu Tử Thiện mắng Hà Minh Châu, nhưng lại mang về cho Thu Tử Thiện một món đồ uống.

Phải biết rằng Bạch Phú Mỹ là một người vì tiết kiệm tiền nên chưa bao giờ ăn cơm chiều, chưa bao giờ ăn đồ ăn vặt. Cho nên lúc Thu Tử Thiện cầm ly trà sữa, trong lòng vẫn rất cảm kích.

Lúc tan tầm, Thu Tử Hàn lại đây đón cô. Hai người nhìn nhau nhưng không có nói cái gì, lúc giữa trưa Thu Tử Hàn không có tự mình mục kích trận chiến kia, nhưng cũng không có ít người quay video lại, rồi nhiều người phấn khích truyền miệng nhau như vậy, cho dù cậu không muốn biết cũng không được.

Chị tính làm như thế nào? Sau khi lên xe, Thu Tử Hàn thắt dây an toàn xong, không khởi động xe ngay mà quay đầu qua hỏi cô.

Thu Tử Thiện không trả lời, vươn tay kéo gương chiếu hậu lại gần mình rồi soi soi, sau đó mới mỉm cười nói: Nhà chúng ta có một người làm chuyện ngược ngạo là được rồi, chuyện này người xấu để chị làm, nếu bị làm cho lợi hại lên thì em phụ trách can ngăn là được.

Thu Tử Hàn cười lạnh một tiếng ngắn ngủi, vẻ mặt cậu chậm rãi trở nên đông lạnh, vốn trong lòng đã mang theo oán khí thật lớn, lúc này nhanh chóng hội tụ lại với nhau, cậu dùng tay nặng nề đập vào tay lái, tiếng bánh xe ma sát với mặt đất vang lên thật chói tai.

Thu Tử Thiện chậm rãi thu hồi ánh mắt nhìn gương chiếu hậu, quay qua nhìn Thu Tử Hàn, khóe miệng giơ lên một chút tươi cười nhợt nhạt. Sau đó một bàn tay đưa lên gỡ bàn tay đang đè nặng lên tay lái của cậu, nghiêm túc nói: Thu Tử Hàn, nghe này, lời này là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng chị nói với em.

Trong cái nhà này, tất cả mọi người chúng ta đều phải nghe lời ông nội nói, bao gồm cả Thu Vĩ Toàn cũng phải nhìn ánh mắt ông nội mà làm việc. Mà cái ông nội coi trọng nhất chính là gia đình, nếu em một mực chống đối bố, như vậy tất sẽ ảnh hưởng đến vị trí của em trong lòng ông nội, đến lúc đó có khả năng sẽ sinh ra hậu quả mà chúng ta không mong muốn.

Thu Tử Hàn lạnh giọng hỏi: Vậy còn chị, chị không sợ khiến cho ông nội đối với chị bất mãn sao?

Thu Tử Thiện lấy tay nghịch nghịch tóc mình, vô tình nói: Chị lại không trông cậy vào kế thừa tài sản nhà họ Thu, chị sợ cái gì?

Người ta thường nói, đầu trọc thì đâu sợ bị nắm tóc. Hà Minh Châu trăm phương ngàn kế muốn


/97

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status