Gọi đây là một bản nhật kí, không bằng gọi là nguyệt kí, bởi một vị ma pháp sư vĩ đại phàm cả tháng mới ghi lại nhật kí một lần, chủ yếu là ghi chép lại thí nghiệm ma pháp của mình.
Cuộc sống của hắn so với Trương Đức Bưu tưởng tượng còn buồn tẻ hơn. Vị lão giả này mỗi ngày ngoại trừ làm thí nghiệm ma pháp thì lại làm ma pháp thí nghiệm. Trong nhật kí đều ghi lại quá trình thí nghiệm của mình, cùng với đủ loại ma pháp tham số phức tạp.
Nhưng ma pháp tham số này đừng nói chỉ có Trương Đức Bưu không hiểu, cho dù ném cho Zaid hắn cũng chưa chắc có thể rõ ràng hàm nghĩa bên trong.
Trương Đức Bưu trừng to mắt, sống chết cũng chẳng nhìn ra được từ trong bản nhật kí này có thứ gì hữu dụng.
Đối với ma pháp sư khác mà nói, bản nhật kí này hoàn toàn xứng đáng là báu vật vô giá, nhưng đối với hắn thì còn không bằng tập giấy lộn.
Lật ra đằng sau, hắn cuối cùng tìm được một vài thứ hữu dụng.
Lão bằng hữu Karl của ta chết rồi, đệ tử của hắn Evan Knopf vạn dặm xa xôi từ đông đại lục tới hỏi ta. Hắn nói Aaron Benson vĩ đại, ta nên tu luyện tinh thần lực của mình như thế nào. Ta nói cho hắn biết, ngươi phải đem tinh thần lực làm ánh mắt của mình. Evan quá ngu độn, hắn vẫn chưa hiểu. Cái lũ tu luyện đấu khí đều ngu ngốc. Hắn hỏi, Aaron vĩ đại, như thế nào mới làm được điều này. Ta nói cho hắn biết, tinh thần lực phải tinh khiết như cuống rốn bên trong hài nhi, như ánh sáng qua tấm gương được đánh bóng, như vậy tinh thần lực của ngươi mới nhìn qua được sương mù, trực tiếp đạt được bản ngã sự vật, như vậy ngươi mới có thể tu luyện ra Chân Thực Chi Nhãn.
Đọc đến đây Trương Đức Bưu không khỏi cười khổ một tiếng. Chỉ sợ trong mắt tất cả ma pháp sư, người tu luyện đấu khí đều không thông minh bằng mình.
“Chân Thực Chi Nhãn? Chẳng lẽ là đệ tam trọng cảnh giới của đấu khí hóa hình?”
Phía sau đều là vị lão giả này cằn nhằn cử nhử, hướng Evan Knopf kể rõ quá trình tu luyện Chân Thực Chi Nhãn như thế nào. Trương Đức Bưu như nhặt được chí bảo, đem quyển nhật kí đọc đến thuộc lòng một chữ không lọt, sau đó mới đọc tiếp xuống dưới.
Hắn rất nhanh xem xong bản nhật kí này, chỉ thấy mấy ngày cuối của nhật kí có vài câu, ghi lại một đại sự phát sinh trong mấy ngày cuối cùng.
Theo trong nhật kí của lão giả này mà xem, ma pháp hoàng đế lúc đó tên là Hasting. Vị hoàng đế này muốn trở thành thần linh bất tử bất diệt, vĩnh cửu thống trị thế giới, vì vậy triệu tập toàn bộ những đại thành tựu giả trên thế giới tiến vào chín tầng Thâm Uyên, ý đồ xâm nhập thế giới thần linh, làm một hành động vĩ đại trước giờ chưa từng có.
Giết chết thần linh, cướp lấy thần cách!
Vị lão giả này cũng ở trong phạm vi chiêu mộ binh lính, trong lúc vội vã phong ấn pháp sư tháp, cùng những cường giả thần cấp kia theo Hasting hoàng đế đi chín tầng Thâm Uyên.
Nhật kí đến đây liền dừng lại.
Trương Đức Bưu khép nhật kí lại, trong tim bình bình nhảy loạn: “Không biết Hasting cùng những cường giả kia có thí thần thành công không…”
Hasting là vị ma pháp hoàng đế thứ hai của Thánh Nguyên thời đại, lịch sử văn hiến ghi lại, sau khi hắn chết người thừa kế ma pháp đế quốc không có bá lực cùng thủ đoạn như hắn, từng chủng tộc lần lượt quật khởi, thế giới lâm vào một mảnh hỗn loạn.
Sau hắn còn có một đám cường giả Truyền Kì cấp biến mất tại chín tầng Thâm Uyên, từ đó về sau cao thủ Thánh Nguyên thời đại cơ hồ biến mất hầu như không còn, tiến vào thời đại Thánh Giả thống trị.
“Thần linh vẫn lạc trên thảo nguyên kia, chẳng lẽ chính là kết quả thí thần của Hasting?” Trương Đức Bưu trong lòng khẽ động, lập tức lắc đầu. Thần linh trong Thần Vẫn Hoang Mạc kia vẫn lạc vào vạn năm trước, mà khi đó Thánh Nguyên thời đại sớm đã qua đi.
“Thế giới này thật nhiều điều bí ẩn mà, thật muốn đem những bí mật này tìm hiểu rõ ràng, nhìn xem thượng cổ cường giả rốt cuộc có sự tích vĩ đại gì lưu truyền tới nay.”
Zaid đã sớm lưu ý đến ma pháp bút kí trong tay hắn, nói: “A Man, sách gì thế?”
Trương Đức Bưu cười tủm tỉm nói: “Quyển sách này là nhật kí của chủ nhân Pháp Sư tháp này, bên trong ghi lại các ma pháp thí nghiệm của hắn, lão ca ca có hứng thú nghiên cứu chút không?”
Zaid con mắt sáng ngời, hô hấp lập tức dồn dập.
Ma pháp nhật kí của một vị bán thần cường giả lưu lại, bản thân cái này chính là một khoản tài phú không thể đo lường. Nếu như có thể đạt được quyển sách này, thực lực của hắn tất nhiên tiến bộ thần tốc, thậm chí nói không chừng sẽ đột phá Thánh Ma Đạo Sư cảnh giới, trở thành Truyền Kì, có thể nào không làm hắn động tâm?
Garrosh cũng trơ mắt nhìn bản ma pháp bút kí này, nếu không phải uy hiếp lực của Thái Ca cho gã quá lớn, chỉ sợ cao đẳng đại ác ma giờ phút này đã sớm sát nhân đoạt sách rồi.
“Thằng mọi này thoải mái đem nội dung bút kí nói cho ta biết, khẳng định không hảo tâm, lại muốn làm lão tử đại xuất huyết đây!” Thánh Ma Đạo Sư cơ mắt nhảy loạn, thầm nghĩ: “Đáng tiếc, ta vừa rồi không lấy ra được đồ vật trao đổi. Bán Garrosh cho hắn làm nô lệ? Đoán chừng Garrosh không làm đâu, thiệt là muốn giết chết hỗn đản này, đoạt lấy bút kí. Nhưng tiếc là không vật chết nó được…”
Zaid do dự cả buổi, nói: “Bản ma pháp bút kí này đối với Nam Cương nhân các ngươi căn bản vô dụng, A Man huynh đệ, thống khoái một chút, rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Trương Đức Bưu cười nói: “Minh Thần Bảo Điển của Minh Vương Điện các ngươi, đem quyển sách đó ra, bản ma pháp bút kí này liền là của ngươi!”
Zaid nao nao, nghẹn ngào cười nói: “Ngươi muốn học Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân của Minh Vương Điện ta?”
Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân là đấu khí tâm pháp bên trong Minh Thần Bảo Điển của Minh Vương Điện, trên Kì Công Đấu Khí Bảng bài danh đệ tam, gần với Đấu Chiến Thắng Quyết cùng Thần Vương Pháp Điển, là một loại đấu khí võ học cực kì ảo diệu, cao thâm khó dò.
Minh Vương Điện sở dĩ có thể cùng Thần Vương Điện đối kháng nhiều năm như vậy mà không bị Thần Vương Điện chiếm đoạt, môn công pháp này có một nửa công lao!
Zaid lắc đầu nói: “A Man, ngươi mưu đồ không nhỏ nhỉ! Cùng ngươi ở chung lâu vậy, ta biết rõ ngươi đã tu tập Long Mông Bảo Tượng của Man tộc, Phất Năng Thắng Quyết của Titan tộc, còn có Đại Xích Thiên Ma Thần của Thâm Uyên Ma Tộc, chẳng lẽ ngươi không sợ tâm pháp tương trùng, hủy diệt đấu khí thông đạo của ngươi, một thân tu vi trôi theo dòng nước sao?”
Trương Đức Bưu mở ma pháp bút kí ra, thuận miệng đọc vài cái ma pháp tham số, cười nói: “Cái này lão ca ca ngươi không cần phải lo, ngươi chỉ cần nói đổi hay không thôi!”
Zaid nghe được lòng ngứa khó nhịn. Tuy chỉ là một ma pháp tham số, lại bao hàm tin tức người khác không thể tưởng tượng, liên tục nói: “Đổi, vương bát đản mới không đổi! A Man huynh đệ, ngươi trước tiên đem ma pháp bút kí cho ta mượn nghiên cứu chút xíu, ta cũng không xem qua Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân Quyết, đợi sau khi ta trở lại Minh Vương Điện đọc qua Minh Thần Bảo Điển mới có thể đem môn tâm pháp kia cho ngươi!”
Trương Đức Bưu tiện tay nhét ma pháp bút kí vào không gian giới chỉ của mình, mỉm cười nói: “Nói hay, nói hay lắm. Nhân phẩm của lão ca ca ngài tiểu đệ cũng tin tưởng. Chờ sau khi ngài xem được Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân rồi lão ca ca ngươi muốn nghiên cứu bao lâu liền nghiên cứu bấy lâu.”
“Tiểu hỗn đản này vừa nói tin ta, một bên lại đem sách giấu đi, rõ ràng là xem thường nhân phẩm lão tử!” Hai con ngươi Zaid phún hỏa, hận không thể làm thịt hắn tại chỗ, cướp đi ma pháp bút kí.
“Bất quá nói lại, mấy năm nay mấy chuyện ta làm quả thật có chút vô đạo đức, nhân phẩm thậm chí bị ác ma khinh bỉ, ngay cả Ngưu Đầu Quái Tao Los cũng không để ý triệu hoán của ta nữa!”
Garrosh chần chừ một chút, nhịn không được nói: “Trong Địa Ngục ta mặc dù không có đấu khí tâm pháp, nhưng kì trân dị bảo nhiều vô kể. Trong tay bổn tọa vũ khí cấp Truyền Kì cũng có ba kiện! Chỉ cần ngươi đem bản ma pháp bút kí này cho ta, ba kiện Truyền Kì vũ khí này đều là của ngươi!”
Trương Đức Bưu không khỏi động tâm, hôm nay hắn tu luyện đến giai đoạn hai đấu khí hóa hình, tứ tí hóa hình, có thể đồng thời điều khiển sáu món vũ khí, chỉ có một thanh Bích Vọng Đao hiển nhiên không đủ.
“Nếu có thể cầm trong tay sáu kiện vũ khí cấp Truyền Kì, khi gặp lại Odin Ehm, lão tử có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất!” Nghĩ tới đây, Man tử duỗi ra bốn ngón tay.
Zaid cả giận nói: “Man tử chết tiệt, chúng ta rõ ràng bàn tán tốt rồi, ngươi sao có thể hàng bán hai nhà?”
“Sao ra một phần không được sao?”
Thánh Ma Đạo Sư toàn thân phát run, Garrosh lắc đầu nói: “Bổn tọa còn phải giữ lại một cây Phương Thiên Họa Kích, không thể đưa vũ khí này cho ngươi.”
“Vậy được rồi, ba kiện thì ba kiện!” Trương Đức Bưu không chút do dự, bản ma pháp bút kí này với người khác mà nói là bảo vật vô giá, trong tay hắn lại không bằng giấy vệ sinh.
Garrosh nhẹ nhàng thở ra. Bản ma pháp bút kí này với hắn mà nói đồng dạng cực kì trọng yếu, hôm nay thực lực hắn đã đạt bình cảnh, tại địa phương cạnh tranh tàn khốc như Địa Ngục này, không biết lúc nào ngươi sẽ bị người thay thế, mà bị người thay thế kết cục chỉ có một: chết!
Chủ nhân bản bút kí này là Bán Thần cường giả, hơn nữa là vong linh ma pháp sư, đạt tới đỉnh phong có thể của nhân loại. Cường giả loại này mặc dù ở địa ngục cũng chẳng nhiều, bút kí của cường giả cấp độ này có thể dùng ba kiện vũ khí Truyền Kì đổi lấy, Garrosh chỉ có thể nói kiếm lợi lớn.
“Ba kiện vũ khí này ta không có mang trên người, sau khi chúng ta li khai tòa pháp sư tháp này chúng ta sẽ giao.”
Trương Đức Bưu gật đầu mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt đầu Địa Ngục Khuyển, lẩm bẩm nói: “Tiểu Hắc, ngươi thật sự là phúc tinh của ta.”
Mọi người tiếp tục thăm dò Pháp Sư tháp, bất tri bất giác đã đi vào tầng thứ bảy. Từ tầng một đến tầng bảy pháp sư tháp đều tổn hại nghiêm trọng, không để lại chút vật hữu dụng nào.
Bất quá theo số tầng gia tăng, trình độ tổn hại của pháp sư tháp càng ngày càng thấp, tầng thứ bảy rõ ràng còn có một phòng thí nghiệm ma pháp bảo tồn.
Zaid đi vào lục lọi một phen, sau khi đi ra sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên không có bất kì thu hoạch gì.
“Phặc, khẳng định có người đã qua đây, đồ vật bên trong đều bị luộc hết rồi! Dám đoạt đồ của lão tử, đừng để lão tử bắt được ngươi, nếu không khẳng định phải đem ngươi chế tác thành vong linh!”
Trương Đức Bưu cười nói: “U Hồn Chi Hải phát sinh địa chấn biển gầm khoảng hơn tháng trước, tòa Pháp Sư tháp này bởi vậy mới có thể tái hiện dưới mặt trời. Nói không chừng trong thời gian này đã có cao thủ khác biết được tin tức, đến đây thám hiểm.”
Đùng!
Pháp Sư tháp đột nhiên truyền đến một tiếng khiêu động hữu lực, oanh động không gian, như ân thanh của cự nhân chùy đang đánh trống lớn.
Tiếp tục một tiếng chấn động, ngay cả bán vị diện không gian Pháp Sư tháp cũng run rẩy lên!
“Minh Vương Chi Tâm!”
Trương Đức Bưu trong lòng khẽ động. Loại uy năng chấn động không gian này đối với hắn cực kì tinh tường, đúng là khỏa Minh Vương Chi Tâm đã từng kí sinh trên người hắn kia, quay đầu về phía Zaid cười nói: “Lão ca ca, xem ra người đoạt đồ vật của ngươi hẳn là cao thủ Minh Vương Điện các ngươi rồi.”
Zaid hừ một tiếng, không hề nói lại.
U Hồn Chi Hải gây ra động tĩnh lớn như vậy, Minh Vương Điện không có khả năng không biết, phái cao thủ đến đây dò xét cũng là sự tình đương nhiên.
Minh Vương Điện tuy thực lực không bằng Thần Vương Điện, nhưng cao thủ đông đảo. Bọn họ cũng phải có biện pháp riêng tiến vào Pháp Sư tháp. Tài phú mấy tầng dưới của Pháp Sư tháp chắc hẳn đều rơi vào tay họ cả.
Mọi người đã đến tầng tám. Chỉ thấy tầng tám bị phá hư càng thêm nghiêm trọng, khắp nơi đều là hố to của ma pháp cùng đấu khí đánh ra, hiển nhiên có người đã giao thủ ở đây, trên mặt đất thậm chí còn lưu lại mấy cỗ thi thể.
“Đây là thi thể đệ tử Minh Vương Điện ta.”
Zaid Thánh Ma Đạo Sư ngồi xổm xuống, kiểm tra một lần thi thể, sắc mặt cổ quái, lẩm bẩm nói: “Kì quái, chẳng lẽ ngoại trừ Minh Vương Điện còn có thế lực khác đến đây thám hiểm? U Hồn Chi Hải gần Minh Vương Điện, trừ Hải tộc không có thể lực khác, người nào cư nhiên lớn mật như vậy, dám ở chỗ này sát hại đệ tử Minh Vương Điện ta.”
Trương Đức Bưu cẩn thận xem xét dấu vết giao thủ lưu lại tại đây, âm thầm hoảng sợ. Dư âm giao thủ của những người kia cơ hồ phá hủy thân thể tám đầu Thánh Long tạo thành bán vị diện, gây nên phá hỏng cực đại cho nơi này.
“Người nào có thực lực mạnh mẽ đến vậy, thậm chí cả Minh Vương Điện cũng ăn nhiều thiệt thòi? Chẳng lẽ là cao thủ Thần Vương Điện?”
Mọi người vội vã đuổi đến tầng chín, chỉ thấy tầng chín cũng bị phá hủy nghiêm trọng, lại có không ít thi thể đệ tử Minh Vương Điện lưu lại. Zaid không kịp nhìn kĩ, thúc giục nói: “Đi mau! Đi mau! Nhanh đến tầng tiếp theo. Đi chậm, chúng ta đừng nói là ăn thịt, ngay cả canh cũng chẳng được uống!”
Mấy người vội vàng đuổi đến tầng mười pháp sư tháp, chỉ thấy không gian tầng mười so với mấy tầng trước càng thêm rộng lớn, không xuất hiện hiện tượng hắc ám ma lực thất thoát, bên trong bán vị diện một mảnh lờ mờ, khắp nơi tràn ngập hắc ám ma lực, không biết có bao nhiêu hắc ám sinh vật ở chỗ này hoạt động, thoắt ẩn thoắt hiện.
Bất quá ở đây cũng không phải hoàn toàn hôn ám, không gian bên trên lơ lửng mười sáu khỏa hỏa cầu cực đại, xếp thành chữ nhất, giống như mặt trời hừng hực thiêu đốt, chiếu sáng cả không gian.
Vèo, một con Dực Cốt Long từ trên đầu mọi người bay qua, xoáy lên trận cuồng phong. Bát Mục Minh Thiềm của Garrosh đột nhiên mở miệng, đầu lưỡi như dải lụa bắn ra, quấn lấy con Dực Cốt Long kia, dùng sức kéo về miệng nó.
Ầm!
Một đạo thiên lôi đánh xuống, thẳng tắp phóng vào đầu lưỡi con cóc, đánh đến độ Bát Mục Minh Thiềm đần độn tại chỗ, run rẩy không thôi.
Thái Ca trong mắt hung quang thiểm động, kéo Dực Cốt Long không may tới, hừ hừ nói: “Đây là đồ ăn của Tiểu Hắc nhà ta!”
Con cóc mở tám con mắt ra gắt gao nhìn nó chằm chằm, lại e ngại Kim Quang Hống lạm dụng uy quyền, không dám có động tác gì. Garrosh cười lạnh nói: “A Man huynh đệ, ma sủng của ngươi thật đúng là bá đạo, ngay cả đồ ăn của ma sủng ta cũng dám tranh đoạt!”
Trương Đức Bưu gượng cười hai cái, đen mặt nói với lão hổ: “Thái Ca, ngươi làm ta quá thất vọng rồi! Dực Cốt Long cũng chẳng phải thứ tốt gì, có đáng tranh giành không? Nếu như là vong linh Thánh Thú, khi đó ra tay cướp đoạt còn không sai biệt lắm.”
“Thứ tốt mới đoạt, tên Man tử này cũng bao che khuyết điểm lắm!” Garrosh hừ một tiếng, không có ý định tiếp tục truy cứu chuyện này, hai mắt đột nhiên tuôn ra một mảnh tinh quang, ánh mắt xuyên thấu qua sương mù trùng trùng điệp điệp, đem mảnh không gian này nhìn không sót gì. Chỉ thấy trong bóng tối hằng hà sa số vong linh cường hoành qua lại, hình bóng lay động, trong lòng thất kinh: “Vong linh sinh vật ở đây so với Địa Ngục còn dày đặc hơn, chẳng lẽ vị Bán Thần cường giả kia định đem nơi này kiến tạo thành Địa Ngục khác?”
Tầng mười pháp sư tháp quả thực là một Địa Ngục bản nhỏ, không gian trăm dặm khắp nơi đều là hắc ám sinh vật, thậm chí còn có cấp thấp ác ma tồn tại. Cho dù vị Bán Thần cường giả kia đã ra đi vài vạn năm, vong linh sinh vật ở đây vẫn hồn nhiên sinh sống như trước, không có diệt tuyệt.
Ầm!
Âm thanh từ Minh Vương Chi Tâm chấn động một lần nữa truyển tới, Garrosh triển khai cánh thịt, cuốn theo bảy vị phu nhân cùng Bát Mục Minh Thiềm dẫn đầu hướng về phía thanh âm kia tiến đến. Zaid theo sát phía sau, biến mất trong bóng tối. Trương Đức Bưu không đuổi theo sau, mà rất hứng thú ngắm nhìn mười sáu đại hỏa cầu lơ lửng trong không trung.
Lilith hiếu kì nói: “A Man, ngươi không phải đi tầm bảo sao, sao còn chưa đuổi theo bọn hắn? Những hỏa cầu này có gì tốt, tùy tiện tìm ma pháp sư có thể thi triển hỏa cầu thật cho ngươi xem!”
“Đại hỏa cầu thiêu đốt vài vạn năm, chỉ sợ không mấy người có thể thi triển được đâu!”
Trương Đức Bưu mục quang thiểm động, cười nói: “Với ta mà nói bảo vật lớn nhất tầng này, chỉ sợ là những hỏa cầu này rồi. Nếu như ta đoán không sai, những hỏa cầu này hẳn là Hỏa Long Chi Nhãn! Chính là mười sáu con mắt của hỏa hệ Thánh Long!”
Cuộc sống của hắn so với Trương Đức Bưu tưởng tượng còn buồn tẻ hơn. Vị lão giả này mỗi ngày ngoại trừ làm thí nghiệm ma pháp thì lại làm ma pháp thí nghiệm. Trong nhật kí đều ghi lại quá trình thí nghiệm của mình, cùng với đủ loại ma pháp tham số phức tạp.
Nhưng ma pháp tham số này đừng nói chỉ có Trương Đức Bưu không hiểu, cho dù ném cho Zaid hắn cũng chưa chắc có thể rõ ràng hàm nghĩa bên trong.
Trương Đức Bưu trừng to mắt, sống chết cũng chẳng nhìn ra được từ trong bản nhật kí này có thứ gì hữu dụng.
Đối với ma pháp sư khác mà nói, bản nhật kí này hoàn toàn xứng đáng là báu vật vô giá, nhưng đối với hắn thì còn không bằng tập giấy lộn.
Lật ra đằng sau, hắn cuối cùng tìm được một vài thứ hữu dụng.
Lão bằng hữu Karl của ta chết rồi, đệ tử của hắn Evan Knopf vạn dặm xa xôi từ đông đại lục tới hỏi ta. Hắn nói Aaron Benson vĩ đại, ta nên tu luyện tinh thần lực của mình như thế nào. Ta nói cho hắn biết, ngươi phải đem tinh thần lực làm ánh mắt của mình. Evan quá ngu độn, hắn vẫn chưa hiểu. Cái lũ tu luyện đấu khí đều ngu ngốc. Hắn hỏi, Aaron vĩ đại, như thế nào mới làm được điều này. Ta nói cho hắn biết, tinh thần lực phải tinh khiết như cuống rốn bên trong hài nhi, như ánh sáng qua tấm gương được đánh bóng, như vậy tinh thần lực của ngươi mới nhìn qua được sương mù, trực tiếp đạt được bản ngã sự vật, như vậy ngươi mới có thể tu luyện ra Chân Thực Chi Nhãn.
Đọc đến đây Trương Đức Bưu không khỏi cười khổ một tiếng. Chỉ sợ trong mắt tất cả ma pháp sư, người tu luyện đấu khí đều không thông minh bằng mình.
“Chân Thực Chi Nhãn? Chẳng lẽ là đệ tam trọng cảnh giới của đấu khí hóa hình?”
Phía sau đều là vị lão giả này cằn nhằn cử nhử, hướng Evan Knopf kể rõ quá trình tu luyện Chân Thực Chi Nhãn như thế nào. Trương Đức Bưu như nhặt được chí bảo, đem quyển nhật kí đọc đến thuộc lòng một chữ không lọt, sau đó mới đọc tiếp xuống dưới.
Hắn rất nhanh xem xong bản nhật kí này, chỉ thấy mấy ngày cuối của nhật kí có vài câu, ghi lại một đại sự phát sinh trong mấy ngày cuối cùng.
Theo trong nhật kí của lão giả này mà xem, ma pháp hoàng đế lúc đó tên là Hasting. Vị hoàng đế này muốn trở thành thần linh bất tử bất diệt, vĩnh cửu thống trị thế giới, vì vậy triệu tập toàn bộ những đại thành tựu giả trên thế giới tiến vào chín tầng Thâm Uyên, ý đồ xâm nhập thế giới thần linh, làm một hành động vĩ đại trước giờ chưa từng có.
Giết chết thần linh, cướp lấy thần cách!
Vị lão giả này cũng ở trong phạm vi chiêu mộ binh lính, trong lúc vội vã phong ấn pháp sư tháp, cùng những cường giả thần cấp kia theo Hasting hoàng đế đi chín tầng Thâm Uyên.
Nhật kí đến đây liền dừng lại.
Trương Đức Bưu khép nhật kí lại, trong tim bình bình nhảy loạn: “Không biết Hasting cùng những cường giả kia có thí thần thành công không…”
Hasting là vị ma pháp hoàng đế thứ hai của Thánh Nguyên thời đại, lịch sử văn hiến ghi lại, sau khi hắn chết người thừa kế ma pháp đế quốc không có bá lực cùng thủ đoạn như hắn, từng chủng tộc lần lượt quật khởi, thế giới lâm vào một mảnh hỗn loạn.
Sau hắn còn có một đám cường giả Truyền Kì cấp biến mất tại chín tầng Thâm Uyên, từ đó về sau cao thủ Thánh Nguyên thời đại cơ hồ biến mất hầu như không còn, tiến vào thời đại Thánh Giả thống trị.
“Thần linh vẫn lạc trên thảo nguyên kia, chẳng lẽ chính là kết quả thí thần của Hasting?” Trương Đức Bưu trong lòng khẽ động, lập tức lắc đầu. Thần linh trong Thần Vẫn Hoang Mạc kia vẫn lạc vào vạn năm trước, mà khi đó Thánh Nguyên thời đại sớm đã qua đi.
“Thế giới này thật nhiều điều bí ẩn mà, thật muốn đem những bí mật này tìm hiểu rõ ràng, nhìn xem thượng cổ cường giả rốt cuộc có sự tích vĩ đại gì lưu truyền tới nay.”
Zaid đã sớm lưu ý đến ma pháp bút kí trong tay hắn, nói: “A Man, sách gì thế?”
Trương Đức Bưu cười tủm tỉm nói: “Quyển sách này là nhật kí của chủ nhân Pháp Sư tháp này, bên trong ghi lại các ma pháp thí nghiệm của hắn, lão ca ca có hứng thú nghiên cứu chút không?”
Zaid con mắt sáng ngời, hô hấp lập tức dồn dập.
Ma pháp nhật kí của một vị bán thần cường giả lưu lại, bản thân cái này chính là một khoản tài phú không thể đo lường. Nếu như có thể đạt được quyển sách này, thực lực của hắn tất nhiên tiến bộ thần tốc, thậm chí nói không chừng sẽ đột phá Thánh Ma Đạo Sư cảnh giới, trở thành Truyền Kì, có thể nào không làm hắn động tâm?
Garrosh cũng trơ mắt nhìn bản ma pháp bút kí này, nếu không phải uy hiếp lực của Thái Ca cho gã quá lớn, chỉ sợ cao đẳng đại ác ma giờ phút này đã sớm sát nhân đoạt sách rồi.
“Thằng mọi này thoải mái đem nội dung bút kí nói cho ta biết, khẳng định không hảo tâm, lại muốn làm lão tử đại xuất huyết đây!” Thánh Ma Đạo Sư cơ mắt nhảy loạn, thầm nghĩ: “Đáng tiếc, ta vừa rồi không lấy ra được đồ vật trao đổi. Bán Garrosh cho hắn làm nô lệ? Đoán chừng Garrosh không làm đâu, thiệt là muốn giết chết hỗn đản này, đoạt lấy bút kí. Nhưng tiếc là không vật chết nó được…”
Zaid do dự cả buổi, nói: “Bản ma pháp bút kí này đối với Nam Cương nhân các ngươi căn bản vô dụng, A Man huynh đệ, thống khoái một chút, rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Trương Đức Bưu cười nói: “Minh Thần Bảo Điển của Minh Vương Điện các ngươi, đem quyển sách đó ra, bản ma pháp bút kí này liền là của ngươi!”
Zaid nao nao, nghẹn ngào cười nói: “Ngươi muốn học Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân của Minh Vương Điện ta?”
Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân là đấu khí tâm pháp bên trong Minh Thần Bảo Điển của Minh Vương Điện, trên Kì Công Đấu Khí Bảng bài danh đệ tam, gần với Đấu Chiến Thắng Quyết cùng Thần Vương Pháp Điển, là một loại đấu khí võ học cực kì ảo diệu, cao thâm khó dò.
Minh Vương Điện sở dĩ có thể cùng Thần Vương Điện đối kháng nhiều năm như vậy mà không bị Thần Vương Điện chiếm đoạt, môn công pháp này có một nửa công lao!
Zaid lắc đầu nói: “A Man, ngươi mưu đồ không nhỏ nhỉ! Cùng ngươi ở chung lâu vậy, ta biết rõ ngươi đã tu tập Long Mông Bảo Tượng của Man tộc, Phất Năng Thắng Quyết của Titan tộc, còn có Đại Xích Thiên Ma Thần của Thâm Uyên Ma Tộc, chẳng lẽ ngươi không sợ tâm pháp tương trùng, hủy diệt đấu khí thông đạo của ngươi, một thân tu vi trôi theo dòng nước sao?”
Trương Đức Bưu mở ma pháp bút kí ra, thuận miệng đọc vài cái ma pháp tham số, cười nói: “Cái này lão ca ca ngươi không cần phải lo, ngươi chỉ cần nói đổi hay không thôi!”
Zaid nghe được lòng ngứa khó nhịn. Tuy chỉ là một ma pháp tham số, lại bao hàm tin tức người khác không thể tưởng tượng, liên tục nói: “Đổi, vương bát đản mới không đổi! A Man huynh đệ, ngươi trước tiên đem ma pháp bút kí cho ta mượn nghiên cứu chút xíu, ta cũng không xem qua Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân Quyết, đợi sau khi ta trở lại Minh Vương Điện đọc qua Minh Thần Bảo Điển mới có thể đem môn tâm pháp kia cho ngươi!”
Trương Đức Bưu tiện tay nhét ma pháp bút kí vào không gian giới chỉ của mình, mỉm cười nói: “Nói hay, nói hay lắm. Nhân phẩm của lão ca ca ngài tiểu đệ cũng tin tưởng. Chờ sau khi ngài xem được Đại Thiên Ma Bạch Cốt Chân Thân rồi lão ca ca ngươi muốn nghiên cứu bao lâu liền nghiên cứu bấy lâu.”
“Tiểu hỗn đản này vừa nói tin ta, một bên lại đem sách giấu đi, rõ ràng là xem thường nhân phẩm lão tử!” Hai con ngươi Zaid phún hỏa, hận không thể làm thịt hắn tại chỗ, cướp đi ma pháp bút kí.
“Bất quá nói lại, mấy năm nay mấy chuyện ta làm quả thật có chút vô đạo đức, nhân phẩm thậm chí bị ác ma khinh bỉ, ngay cả Ngưu Đầu Quái Tao Los cũng không để ý triệu hoán của ta nữa!”
Garrosh chần chừ một chút, nhịn không được nói: “Trong Địa Ngục ta mặc dù không có đấu khí tâm pháp, nhưng kì trân dị bảo nhiều vô kể. Trong tay bổn tọa vũ khí cấp Truyền Kì cũng có ba kiện! Chỉ cần ngươi đem bản ma pháp bút kí này cho ta, ba kiện Truyền Kì vũ khí này đều là của ngươi!”
Trương Đức Bưu không khỏi động tâm, hôm nay hắn tu luyện đến giai đoạn hai đấu khí hóa hình, tứ tí hóa hình, có thể đồng thời điều khiển sáu món vũ khí, chỉ có một thanh Bích Vọng Đao hiển nhiên không đủ.
“Nếu có thể cầm trong tay sáu kiện vũ khí cấp Truyền Kì, khi gặp lại Odin Ehm, lão tử có thể đánh cho hắn răng rơi đầy đất!” Nghĩ tới đây, Man tử duỗi ra bốn ngón tay.
Zaid cả giận nói: “Man tử chết tiệt, chúng ta rõ ràng bàn tán tốt rồi, ngươi sao có thể hàng bán hai nhà?”
“Sao ra một phần không được sao?”
Thánh Ma Đạo Sư toàn thân phát run, Garrosh lắc đầu nói: “Bổn tọa còn phải giữ lại một cây Phương Thiên Họa Kích, không thể đưa vũ khí này cho ngươi.”
“Vậy được rồi, ba kiện thì ba kiện!” Trương Đức Bưu không chút do dự, bản ma pháp bút kí này với người khác mà nói là bảo vật vô giá, trong tay hắn lại không bằng giấy vệ sinh.
Garrosh nhẹ nhàng thở ra. Bản ma pháp bút kí này với hắn mà nói đồng dạng cực kì trọng yếu, hôm nay thực lực hắn đã đạt bình cảnh, tại địa phương cạnh tranh tàn khốc như Địa Ngục này, không biết lúc nào ngươi sẽ bị người thay thế, mà bị người thay thế kết cục chỉ có một: chết!
Chủ nhân bản bút kí này là Bán Thần cường giả, hơn nữa là vong linh ma pháp sư, đạt tới đỉnh phong có thể của nhân loại. Cường giả loại này mặc dù ở địa ngục cũng chẳng nhiều, bút kí của cường giả cấp độ này có thể dùng ba kiện vũ khí Truyền Kì đổi lấy, Garrosh chỉ có thể nói kiếm lợi lớn.
“Ba kiện vũ khí này ta không có mang trên người, sau khi chúng ta li khai tòa pháp sư tháp này chúng ta sẽ giao.”
Trương Đức Bưu gật đầu mỉm cười, nhẹ nhàng vuốt đầu Địa Ngục Khuyển, lẩm bẩm nói: “Tiểu Hắc, ngươi thật sự là phúc tinh của ta.”
Mọi người tiếp tục thăm dò Pháp Sư tháp, bất tri bất giác đã đi vào tầng thứ bảy. Từ tầng một đến tầng bảy pháp sư tháp đều tổn hại nghiêm trọng, không để lại chút vật hữu dụng nào.
Bất quá theo số tầng gia tăng, trình độ tổn hại của pháp sư tháp càng ngày càng thấp, tầng thứ bảy rõ ràng còn có một phòng thí nghiệm ma pháp bảo tồn.
Zaid đi vào lục lọi một phen, sau khi đi ra sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên không có bất kì thu hoạch gì.
“Phặc, khẳng định có người đã qua đây, đồ vật bên trong đều bị luộc hết rồi! Dám đoạt đồ của lão tử, đừng để lão tử bắt được ngươi, nếu không khẳng định phải đem ngươi chế tác thành vong linh!”
Trương Đức Bưu cười nói: “U Hồn Chi Hải phát sinh địa chấn biển gầm khoảng hơn tháng trước, tòa Pháp Sư tháp này bởi vậy mới có thể tái hiện dưới mặt trời. Nói không chừng trong thời gian này đã có cao thủ khác biết được tin tức, đến đây thám hiểm.”
Đùng!
Pháp Sư tháp đột nhiên truyền đến một tiếng khiêu động hữu lực, oanh động không gian, như ân thanh của cự nhân chùy đang đánh trống lớn.
Tiếp tục một tiếng chấn động, ngay cả bán vị diện không gian Pháp Sư tháp cũng run rẩy lên!
“Minh Vương Chi Tâm!”
Trương Đức Bưu trong lòng khẽ động. Loại uy năng chấn động không gian này đối với hắn cực kì tinh tường, đúng là khỏa Minh Vương Chi Tâm đã từng kí sinh trên người hắn kia, quay đầu về phía Zaid cười nói: “Lão ca ca, xem ra người đoạt đồ vật của ngươi hẳn là cao thủ Minh Vương Điện các ngươi rồi.”
Zaid hừ một tiếng, không hề nói lại.
U Hồn Chi Hải gây ra động tĩnh lớn như vậy, Minh Vương Điện không có khả năng không biết, phái cao thủ đến đây dò xét cũng là sự tình đương nhiên.
Minh Vương Điện tuy thực lực không bằng Thần Vương Điện, nhưng cao thủ đông đảo. Bọn họ cũng phải có biện pháp riêng tiến vào Pháp Sư tháp. Tài phú mấy tầng dưới của Pháp Sư tháp chắc hẳn đều rơi vào tay họ cả.
Mọi người đã đến tầng tám. Chỉ thấy tầng tám bị phá hư càng thêm nghiêm trọng, khắp nơi đều là hố to của ma pháp cùng đấu khí đánh ra, hiển nhiên có người đã giao thủ ở đây, trên mặt đất thậm chí còn lưu lại mấy cỗ thi thể.
“Đây là thi thể đệ tử Minh Vương Điện ta.”
Zaid Thánh Ma Đạo Sư ngồi xổm xuống, kiểm tra một lần thi thể, sắc mặt cổ quái, lẩm bẩm nói: “Kì quái, chẳng lẽ ngoại trừ Minh Vương Điện còn có thế lực khác đến đây thám hiểm? U Hồn Chi Hải gần Minh Vương Điện, trừ Hải tộc không có thể lực khác, người nào cư nhiên lớn mật như vậy, dám ở chỗ này sát hại đệ tử Minh Vương Điện ta.”
Trương Đức Bưu cẩn thận xem xét dấu vết giao thủ lưu lại tại đây, âm thầm hoảng sợ. Dư âm giao thủ của những người kia cơ hồ phá hủy thân thể tám đầu Thánh Long tạo thành bán vị diện, gây nên phá hỏng cực đại cho nơi này.
“Người nào có thực lực mạnh mẽ đến vậy, thậm chí cả Minh Vương Điện cũng ăn nhiều thiệt thòi? Chẳng lẽ là cao thủ Thần Vương Điện?”
Mọi người vội vã đuổi đến tầng chín, chỉ thấy tầng chín cũng bị phá hủy nghiêm trọng, lại có không ít thi thể đệ tử Minh Vương Điện lưu lại. Zaid không kịp nhìn kĩ, thúc giục nói: “Đi mau! Đi mau! Nhanh đến tầng tiếp theo. Đi chậm, chúng ta đừng nói là ăn thịt, ngay cả canh cũng chẳng được uống!”
Mấy người vội vàng đuổi đến tầng mười pháp sư tháp, chỉ thấy không gian tầng mười so với mấy tầng trước càng thêm rộng lớn, không xuất hiện hiện tượng hắc ám ma lực thất thoát, bên trong bán vị diện một mảnh lờ mờ, khắp nơi tràn ngập hắc ám ma lực, không biết có bao nhiêu hắc ám sinh vật ở chỗ này hoạt động, thoắt ẩn thoắt hiện.
Bất quá ở đây cũng không phải hoàn toàn hôn ám, không gian bên trên lơ lửng mười sáu khỏa hỏa cầu cực đại, xếp thành chữ nhất, giống như mặt trời hừng hực thiêu đốt, chiếu sáng cả không gian.
Vèo, một con Dực Cốt Long từ trên đầu mọi người bay qua, xoáy lên trận cuồng phong. Bát Mục Minh Thiềm của Garrosh đột nhiên mở miệng, đầu lưỡi như dải lụa bắn ra, quấn lấy con Dực Cốt Long kia, dùng sức kéo về miệng nó.
Ầm!
Một đạo thiên lôi đánh xuống, thẳng tắp phóng vào đầu lưỡi con cóc, đánh đến độ Bát Mục Minh Thiềm đần độn tại chỗ, run rẩy không thôi.
Thái Ca trong mắt hung quang thiểm động, kéo Dực Cốt Long không may tới, hừ hừ nói: “Đây là đồ ăn của Tiểu Hắc nhà ta!”
Con cóc mở tám con mắt ra gắt gao nhìn nó chằm chằm, lại e ngại Kim Quang Hống lạm dụng uy quyền, không dám có động tác gì. Garrosh cười lạnh nói: “A Man huynh đệ, ma sủng của ngươi thật đúng là bá đạo, ngay cả đồ ăn của ma sủng ta cũng dám tranh đoạt!”
Trương Đức Bưu gượng cười hai cái, đen mặt nói với lão hổ: “Thái Ca, ngươi làm ta quá thất vọng rồi! Dực Cốt Long cũng chẳng phải thứ tốt gì, có đáng tranh giành không? Nếu như là vong linh Thánh Thú, khi đó ra tay cướp đoạt còn không sai biệt lắm.”
“Thứ tốt mới đoạt, tên Man tử này cũng bao che khuyết điểm lắm!” Garrosh hừ một tiếng, không có ý định tiếp tục truy cứu chuyện này, hai mắt đột nhiên tuôn ra một mảnh tinh quang, ánh mắt xuyên thấu qua sương mù trùng trùng điệp điệp, đem mảnh không gian này nhìn không sót gì. Chỉ thấy trong bóng tối hằng hà sa số vong linh cường hoành qua lại, hình bóng lay động, trong lòng thất kinh: “Vong linh sinh vật ở đây so với Địa Ngục còn dày đặc hơn, chẳng lẽ vị Bán Thần cường giả kia định đem nơi này kiến tạo thành Địa Ngục khác?”
Tầng mười pháp sư tháp quả thực là một Địa Ngục bản nhỏ, không gian trăm dặm khắp nơi đều là hắc ám sinh vật, thậm chí còn có cấp thấp ác ma tồn tại. Cho dù vị Bán Thần cường giả kia đã ra đi vài vạn năm, vong linh sinh vật ở đây vẫn hồn nhiên sinh sống như trước, không có diệt tuyệt.
Ầm!
Âm thanh từ Minh Vương Chi Tâm chấn động một lần nữa truyển tới, Garrosh triển khai cánh thịt, cuốn theo bảy vị phu nhân cùng Bát Mục Minh Thiềm dẫn đầu hướng về phía thanh âm kia tiến đến. Zaid theo sát phía sau, biến mất trong bóng tối. Trương Đức Bưu không đuổi theo sau, mà rất hứng thú ngắm nhìn mười sáu đại hỏa cầu lơ lửng trong không trung.
Lilith hiếu kì nói: “A Man, ngươi không phải đi tầm bảo sao, sao còn chưa đuổi theo bọn hắn? Những hỏa cầu này có gì tốt, tùy tiện tìm ma pháp sư có thể thi triển hỏa cầu thật cho ngươi xem!”
“Đại hỏa cầu thiêu đốt vài vạn năm, chỉ sợ không mấy người có thể thi triển được đâu!”
Trương Đức Bưu mục quang thiểm động, cười nói: “Với ta mà nói bảo vật lớn nhất tầng này, chỉ sợ là những hỏa cầu này rồi. Nếu như ta đoán không sai, những hỏa cầu này hẳn là Hỏa Long Chi Nhãn! Chính là mười sáu con mắt của hỏa hệ Thánh Long!”
/225
|