Dạ Tôn Dị Thế

Chương 17: Cư nhiên thăng cấp!

/218


Trơ mắt nhìn các huynh đệ cùng mình xuất sinh nhập tử cứ như vậy bị súc sinh nuốt vào, dù là Lãnh Vân Du tính tình tốt lắm cũng nổi giận, trầm giọng giận dữ hét:“Súc sinh, đừng vội cuồng vọng, lão phu hôm nay dù liều mạng cũng muốn vì nhóm huynh đệ báo thù!” Hai hàng lông mày nhanh ninh, hai mắt hướng huyết, Lãnh Vân Du vẻ mặt giận dữ.

“Tinh Hỏa, Hợp thể khải hóa!” Theo Lãnh Vân Du hét lớn một tiếng, một đạo bóng dáng đỏ thẫm từ trên người hắn nháy mắt bắn ra.

Quang mang đỏ thẫm chợt lóe mà qua, ngay sau đó một con viên hầu thật lớn xuất hiện trước mắt mọi người. (‘viên hầu’ có lẽ là loài ‘vượn cổ’)

Đó là một con viên hầu bản thể cực kì to lớn, hình thể so với Tiểu Điện cùng Tiểu Thanh chỉ có hơn chứ không kém. Không hề nghi ngờ, cấp bậc của nó hẳn là trên Nhị Nguyệt vương giả thú!

“A, mau nhìn, đó là bản mạng khế ước thú của đội trưởng, Thái Thản Cự Viên, là nhất chích Ngũ Nguyệt vương giả thú. Chúng ta được cứu rồi!” Một vị lính đánh thuê trong Ngạo Quyết dong binh đoàn lớn tiếng hoan hô nói.

Nghe vậy, mọi người đều kinh hỉ nhìn Thái Thản Cự Viên kia xuất hiện trong tầm mắt bọn họ, trong mắt lại xuất hiện ý chí chiến đấu!

Ai nói bọn họ nhất định sẽ thất bại? Bọn họ còn có quân dự bị rất cường đại a!

Không hề nghi ngờ, chích Thái Thản Cự Viên này xuất hiện liền mang đến sự ủng hộ cùng hi vọng cho các dong binh.

Ngay tại thời điểm bản mạng huyền thú của Lãnh Vân Du xuất hiện trong nháy mắt, đội trưởng Huyết Phá, Tần Hán cũng không chút do dự triệu hồi ra bản mạng huyền thú của chính mình.

Bản mạng huyền thú của Tần Hán cũng đồng dạng có hình thể vô cùng to lớn, Liệt Hỏa Cuồng Sư. Liệt Hỏa Cuồng Sư một thân vàng óng, quanh thân hừng hực lửa cháy thiêu đốt, hình thể uy mãnh, dáng người khí phách, tuyệt không bại bởi Thái Thản Cự Viên!

Không hề nghi ngờ, Liệt Hỏa Cuồng Sư xuất hiện, lại khiến cho chúng lính đánh thuê một trận hoan hô.

Nay nhiều sức chiến đấu, chính là hơn một hy vọng!

Huyền thú hợp thể khải hóa, trong nháy mắt liền hoàn thành. Giữa không trung, hai vị một thân áo giáp vàng óng cùng một thân áo giáp đỏ thẫm, vẻ mặt cương nghị, toàn thân lộ vẻ xơ xác tiêu điều!

Ngân Giao nhìn hai người đã hợp thể khải hóa hoàn thành, trong mắt hiện lên ngưng trọng. Nay đã không phải là hai tên Ngũ Nguyệt Huyền tôn, mà là bốn tên Ngũ Nguyệt Huyền tôn chiến đấu cùng hắn. Nếu không cẩn thận, mạng của hắn cũng sẽ không giữ được!

Rốt cục, Ngân Giao thu đi một thân cuồng vọng, thay vào đó là biểu tình ngưng trọng…“Ngân Giao, giết huynh đệ của ta, nạp mạng đi!” Lãnh Vân Du nổi giận gầm lên một tiếng, chỉ thấy quang mang đỏ thẫm chợt lóe, mang theo khí thế sắc bén công kích về phía Ngân Giao.

“Súc sinh, lão tử hôm nay liền kết định ngươi, xem ngươi như thế nào kiêu ngạo!” Theo một tiếng tức giận mắng chửi, Tần Hán cũng gia nhập chiến đấu……

Chỉ khoảng nửa khắc, giữa không trung ba bóng dáng liền dây dưa chém giết cùng nhau. Trong lúc đó chiêu thức cùng chiêu thức va chạm, bộc phát ra tiếng gầm rú, có khi còn bắn ra hỏa hoa……

Sau khi hợp thể khải hóa, thực lực hai người Tần Hán cũng liền tăng lên, tuy rằng Ngân Giao cấp cao hơn sẽ tạo ra áp chế nhất định đối với Thái Thản Cự Viên cùng Liệt Hỏa Cuồng Sư, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn. Kết quả là, Ngân Giao ngay từ đầu tùy tiện xuất thủ, lúc này liền biến thành hai bên thụ địch vây quanh.

Nhìn đội trưởng của mình đã chiếm ưu thế, các dong binh phía dưới một đám tự nhiên là vô cùng hưng phấn, xem chiến đấu kịch liệt đồng thời còn muốn cổ vũ đội trưởng nhà mình.

“Đội trưởng, cố lên -”

“Đánh chết chích súc sinh kia, giết hắn đi-”

“Không biết xấu hổ, giết hắn -”

…… Như thế như vậy, Ngân Giao càng nghe mặt càng xanh mét, trong lòng cho dù nghẹn uất một đoàn lửa giận nhưng cũng bức bách chính mình phải ẩn nhẫn, ẩn nhẫn, bỏ qua vũ nhục của một đám nhân loại đáng giận phía dưới.

Chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, mà Ngân Giao cũng càng ngày càng ở thế hạ phong!

Mọi người ở đây đang cổ vũ vì đội trưởng nhà mình sắp thắng lợi thì dị biến đột nhiên xoay mình nổi lên!

Hai người Lãnh Vân Du vốn đang chiếm ưu thế, đột nhiên phát hiện một kích cuối cùng của mình cư nhiên bị ngăn bởi một tầng lực lượng cường đại phía trước, không chỉ có như thế, bọn họ còn bị lực lượng kia phản phệ, đánh bay ra ngoài……

Một màn như vậy, khiến cho tất cả mọi người ở đây đều trợn tròn mắt.

Chỉ thấy Ngân Giao bay lên không trung, thân mình đột nhiên bị kim quang xung quanh bao lấy, hình thành thiên địa quy tắc, sau đó xuất hiện ký hiệu cấp bậc Lục Nguyệt vương giả thú của Ngân Giao.

Này, này không phải là thăng cấp thì là cái gì?

“Trời ạ, này, này, điều này sao có thể?”

“Không thể nào, chích súc sinh kia cư nhiên thăng cấp –”

“A, cư nhiên để chích súc sinh kia thăng cấp, trời ạ –”

Mẹ nó, tưởng cái gì, cư nhiên nói cho bọn họ là thăng cấp, có dám hay không không cần kích thích như vậy?

Chúng lính đánh thuê cảm thấy cảnh tượng như vậy quả thực chính là đang đùa giỡn quả tim của bọn họ. Ngay từ đầu Ngân Giao đã chiếm ưu thế, đến sau là bọn họ đội trưởng chiếm ưu thế, đến bây giờ Ngân Giao lại thăng cấp, kích thích cũng đừng khoa trương như vậy được không?

Có thiên địa quy tắc bảo hộ, Ngân Giao lúc này đã sớm cười đến điên đảo. Không nghĩ tới a, không nghĩ tới a, cư nhiên để hắn thăng cấp, thật sự là trời giúp hắn!

Thăng cấp chỉ cần một chút thời gian, rất nhanh, thiên địa quy tắc biến mất, bản thể Ngân Giao so với lúc trước càng thêm cường hãn xuất hiện trước mắt mọi người……

Sau khi Ngân Giao thăng cấp thành công, một thân màu bạc lúc này đã sớm bởi vì năng lượng thiên địa quy tắc bổ sung mà trở nên so với lúc trước càng thêm thần thanh khí sảng, càng thêm đẹp mắt, làm sao còn dáng vẻ lụi bại như lúc trước bị hai người Lãnh Vân Du đánh?

“Ha ha ha, nhân loại ngu xuẩn, không thể tưởng được, ta như vậy cũng có thể thăng cấp, hừ ha ha, các ngươi xem ta hiện tại là năng lực gì!” Ngân giao vẻ mặt hung ác nham hiểm, hai đầu thật lớn cười đầy quỷ dị, làm cho người ta mao cốt tủng nhiên.

Nghe vậy, trong mắt Lãnh Vân Du hai người hiện lên phẫn hận, còn có không cam lòng.

Vào Thất Nguyệt vương giả thú, đã là một trình độ khác của vương giả thú. Sau khi tiến đến Thất Nguyệt, cùng cấp bậc dưới chính là khác nhau một trời một vực. Nay cho dù có vài vị Lãnh Vân Du cũng không làm nên chuyện gì, trừ phi là biến thái!

“Phụ thân, cẩn thận —-”

Đột nhiên Lãnh Tuyệt Trần hô to một tiếng, ngay sau đó chỉ thấy hồng ảnh chợt lóe, Lãnh Tuyệt Trần đã rất nhanh chóng hướng về Lãnh Vân Du tiêu bắn mà đi. Lúc này hắn mặc kệ cấp bậc chênh lệch thế nào, hắn chỉ biết phụ thân hắn hiện tại rất nguy hiểm! Phi thân ra ngoài đồng thời, trong tay còn hung hăng công kích về phía Ngân Giao. Tuy rằng căn bản chính là lấy trứng chọi đá.

Nguyên lai, vừa rồi Lãnh Vân Du bị Ngân Giao chí định. Lúc này Ngân Giao sau khi thăng cấp, tinh thần lực cũng liền tỉnh hơn, tự nhiên càng thêm dễ dàng tập trung lên người Lãnh Vân Du. Đuôi rồng quét ngang lại đây, mắt thấy phụ thân của mình sắp bị quất đến, Lãnh Tuyệt Trần nhịn không được hô to một tiếng, liền phi thân đi lên cứu.

Ôm phụ thân của mình, hiểm hiểm tránh thoát một kích quét ngang ngàn quân của Ngân Giao, Lãnh Tuyệt Trần ở không trung bổ nhào vài lần mới đứng vững thân hình.

Liếc liếc mắt Lãnh Tuyệt Trần một cái, Ngân Giao vô cùng khinh thường, đồng thời cũng vô cùng phẫn nộ, một tên huyền tông nho nhỏ cư nhiên cũng dám ở trước mặt hắn làm càn cứu người, thật sự là sống không kiên nhẫn, hắn hiện tại nhưng là Thất Nguyệt vương giả thú, cách chí tôn thú trong truyền thuyết chỉ vài bước xa nữa!

Trong mắt Ngân Giao tràn ngập sát ý, đối với tên dám khiêu chiến uy nghiêm cường giả, Ngân Giao cảm thấy không giết hắn, thật sự là vũ nhục uy nghiêm của chính mình!

Vì thế, tạm thời không để ý tới hai người Lãnh Vân Du nữa, Ngân Giao trực tiếp đem mục tiêu tập trung lên người Lãnh Tuyệt Trần.

Nồng đậm uy áp phóng thẳng về phía Lãnh Tuyệt Trần. Nhất thời ngực Lãnh Tuyệt Trần một trận bài sơn đảo hải*, cảm thấy hô hấp rất là khó khăn. Uy áp liên tục khiến Lãnh Tuyệt Trần cảm thấy thân thể của mình tựa như mất hết sức lực, khó chịu đến cực điểm!

(bài sơn đảo hải: Dời núi lấp biển => trong câu trên ý chỉ vô cùng đau đớn)

Dù vậy, nhưng ương ngạnh như Lãnh Tuyệt Trần, cũng không bởi vì sự thống khổ này mà có một chút sợ hãi, ngược lại vẻ mặt chấp nhất, không chút nào buông tha, chống cự lại uy áp.

Nhìn nhi tử của mình cư nhiên vì cứu chính mình mà bị Ngân Giao đặt uy áp, Lãnh Vân Du lập tức trong lòng kinh hãi. Đó nhưng là con của hắn, vạn nhất có chuyện không hay xảy ra, hắn không biết nên làm cái gì bây giờ!

“Ngân Giao, thả hắn!” Lãnh Vân Du khàn khàn quát, giọng điệu tràn ngập sát ý cùng phẫn nộ.

Đối với điều này, Ngân Giao cũng không thêm để ý tới, trong miệng liền ngưng tụ một lôi cầu, chuẩn bị giải quyết Lãnh Tuyệt Trần……

Lôi cầu từ miệng Ngân Giao phun ra, quang mang chói mắt, hơn nữa năng lượng lôi quang cường hãn làm cho người ta sợ hãi kia, khiến cho Lãnh Vân Du một trận mồ hôi lạnh, nhưng hắn một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn lôi cầu hướng về nhi tử của mình

Nếu như vậy, Lãnh Vân Du cũng quyết định, hắn liền lựa chọn tự bạo, cùng Ngân Giao đồng quy vu tận, khiến hắn chết không được tử tế!

Nhìn lôi cầu của mình hướng về Lãnh Tuyệt Trần bay đi, lại nhìn bộ dáng thống khổ của Lãnh Vân Du, Ngân Giao cảm thấy vô cùng hưng phấn.

Nguyên lai đùa chết người thú vị như vậy, ha ha ha……

Lãnh Tuyệt Trần vẫn là vẻ mặt bình tĩnh, tưởng rằng hôm nay nhất định sẽ chết ở trong này, tuy rằng biểu hiện của hắn thật sự bình tĩnh, nhưng hắn vẫn thực không cam lòng. Hắn còn chưa hoàn thành khát vọng của bản thân, giấc mộng làm nên thành tựu lính đánh thuê. Không chỉ có như thế, nay còn có một người, hắn còn chưa có cơ hội tái kiến, chẳng lẽ sẽ không còn được gặp lại sao?

Phù Phong, ngươi ở đâu? Có khỏe không? Tha thứ Lãnh đại ca nuốt lời, chỉ sợ năm tháng sau này, Lãnh đại ca không thể cùng ngươi hội họp……

Đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, Lãnh Tuyệt Trần đột nhiên cảm thấy bên hông có chút căng thẳng, sau đó liền bị một cỗ lực lượng lôi kéo cấp tốc lui về phía sau…… Bị bất thình lình bị kinh ngạc đến, Lãnh Tuyệt Trần mạnh mẽ mở to mắt.

Dưới ánh phản quang, một vị thiếu niên toàn thân hắc y thẳng lưng mà đứng. Thiếu niên dáng người tinh tế thon dài, thậm chí có thể nói có chút suy nhược. Nhưng một thân khí thế ngạo nhân, mui xe thiên hạ kia lại làm cho hắn thoạt nhìn anh khí bức người, tựa như thần để.

Hắn là ai vậy? Vì sao khiến hắn cảm thấy quen thuộc như vậy? Sẽ là hắn sao?

Hai tròng mắt Lãnh Tuyệt Trần lúc này lộ vẻ mê mang, còn có một chút kích động.

“Ngươi không sao chứ?” Nguyệt Vũ hạ giọng, tận lực bình phục cảm xúc của chính mình lúc này, thản nhiên mở miệng nói.

Nghe vậy, Lãnh Tuyệt Trần vốn đang kích động, trong lòng liền một trận mất mát. Không phải hắn, nguyên lai không phải hắn!

Nhưng dù sao người trước mắt này đã cứu hắn, vì thế Lãnh Tuyệt Trần cố gắng khống chế cảm xúc, thản nhiên cười nói:

“Ta không sao, đa tạ vị huynh đệ cứu giúp.” Thanh âm ôn nhuận như ngọc, trước sau như một vô cùng êm tai, nhưng tựa hồ có thêm một chút cô đơn cùng tang thương.

Nghe vậy, Nguyệt Vũ trong lòng run lên. Không biết vì sao, ngắn ngủn mấy tháng, Lãnh Tuyệt Trần cư nhiên biến hóa lớn như vậy, tựa như duyệt tẫn ngàn phàm*, trải qua tang thương, lại càng thêm thành thục.

(* Duyệt tẫn ngàn phàm [阅尽千帆] là câu thơ biểu đạt tình cảm tưởng niệm, nhớ mong người ở nơi xa, không biết khi nào quay trở lại.)

Bất quá Nguyệt Vũ cũng liền bình thường trở lại, người tất nhiên là phải trưởng thành, chính nàng không phải cũng như vậy sao?

Biến cố bất thình lình xảy ra, Ngân Giao bị kích thích không nhẹ. Đáng giận, thật sự là đáng giận, hôm nay cư nhiên có nhiều người như vậy dám từ trong tay hắn cứu người, coi uy nghiêm cường giả hắn không tồn tại có phải hay không? Coi hắn là cái bình hoa di động có phải hay không?

Ngân Giao ngẩng đầu, đôi mắt màu bạc hung hăng trừng trừng tên đầu sỏ đột nhiên xuất hiện này.

“Tiểu tử, là ngươi cứu hắn?” Tuy là câu hỏi, nhưng Ngân Giao cũng rất khẳng định chính là người trước mặt này. Dám khiêu khích uy nghiêm của hắn, hắn cũng không ngại cho tên đó biết, xâm phạm là như thế nào, đặc biệt là uy nghiêm của Ngân Giao hắn!

Nguyệt Vũ:“……”

Nửa ngày không thấy Nguyệt Vũ trả lời, Ngân Giao nổi giận không chịu nổi. Đáng giận cư nhiên không thèm để ý hắn, Ngân Giao lại mở miệng nói:“Là ngươi ở trước mặt bản tôn cứu hắn sao?” Ngữ khí rõ ràng phẫn nộ, thậm chí đều thấy tràn ngập sát ý.

Nguyệt Vũ nhìn Ngân Giao liếc mắt một cái, thản nhiên chọn mi, giọng điệu đùa giỡn nói:“Ngươi đang nói chuyện với ta sao? Quái vật hai đầu.”

Gì? Quái vật hai đầu?

Nghe vậy, mọi người ở đây trong lòng không khỏi bội phục vị thiếu niên thần bí đột nhiên xuất hiện này, đặc biệt ở không trung, Tần Hán vốn là người hào sảng, khi nhìn thấy Nguyệt Vũ cư nhiên không cho Ngân Giao mặt mũi, thiếu chút nữa không nhịn được, lao xuống ôm cổ Nguyệt Vũ hung hăng hôn mấy cái, sau đó ca ngợi nói: Tiểu tử, ngươi thật con mẹ nó rất soái a, lão tử chưa từng gặp qua người nào thú vị như vậy!

Nhưng những người này cao hứng, Ngân Giao lại nổi giận, ngửa đầu lên trời tê rống một tiếng, sau đó rốt cuộc nhịn không được, thân hình dài nhỏ không hề báo trước công kích thẳng hướng Nguyệt Vũ.

Thấy thế, Lãnh Tuyệt Trần trong lòng máy động, lập tức muốn ngăn cản phía trước, nhưng Lãnh Vân Du cùng Tần Hán động tác lại nhanh hơn. Lắc mình một cái, bóng dáng hai người đã chắn trước mặt Nguyệt Vũ.

“Tiểu huynh đệ, đừng sợ, lão tử ở đây, nhất định sẽ không để chích súc sinh này thương tổn ngươi.” Tần Hán quay đầu tươi cười sáng lạn với Nguyệt Vũ, không chút khách khí nói.

Lời nói không chút nào làm ra vẻ, khiến cho Nguyệt Vũ cảm thấy thực thân cận, thực hào sảng, không hề phản cảm. Vì thế không chút nào keo kiệt đáp lại mỉm cười như xuân phong.

“Hai vị đại thúc, vãn bối có biện pháp giải quyết tên này, không biết nhị vị có phối hợp hay không?” Lắc mình trước mặt hai người, Nguyệt Vũ có chút lễ phép hỏi.

/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status