Dạ Tôn Dị Thế

Q.5 - Chương 15 - Chương 14

/218


Hai người chiến đấu, vô cùng tương xứng. Tuy rằng nam tử thực lực so với Nguyệt Vũ cao hơn hai cấp, thậm chí là hơn hẳn một giai. Nhưng bằng kinh nghiệm tác chiến phong phú của Nguyệt Vũ, cùng với thân thủ quỷ dị cũng không kém tốc độ cực hạn của huyền đế. Trong trận chiến đấu này cũng không tốn sức cho lắm.

Mấy chục cái đối mặt, hai người đều có một chút tiêu hao, nhưng vẫn chiến đấu kịch liệt như cũ. Thực lực cùng thiên phú của Nguyệt Vũ biểu hiện ra ngoài, khiến cho ba tên Vụ Ẩn thành kia, đều trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tin.

Bọn họ nghĩ thiên phú của đội trưởng đã đủ biến thái, không thể tưởng được vị trước mắt này thoạt nhìn còn là thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, thế nhưng đã là một vị cường giả cao nguyệt Huyền tôn. Thiên phú như vậy, so với đội trưởng bọn họ, còn tốt hơn rất nhiều!

Trong lúc nhất thời, ba người không khỏi đối với thiên phú của Nguyệt Vũ cảm thấy kính nể. Trong lòng cũng là bởi vì biểu hiện vừa nãy của chính mình mà cảm thấy hổ thẹn.

Đội trưởng, kỳ thật lời của chúng ta vừa nói, cũng không phải hoàn toàn chân thật. Khi Nguyệt Vũ cùng nam tử đối mặt, ba người kia liền nhịn không được trong lòng áy náy, mở miệng hô.

Nghe vậy, nam tử chính là hơi hơi giật giật lông mi, trong mắt vẫn như cũ là một mảnh lạnh nhạt thâm trầm cùng với nồng đậm chiến ý. Ngoại trừ cái đó ra cũng không thấy cái gì kinh ngạc hay phẫn nộ linh tinh. Giống như trong lòng hắn đã hiểu rõ.

Chúng ta tiếp tục. Nam tử cũng không để ý tới ba người, mà là nhìn Nguyệt Vũ, nói ra. Ngữ khí mang theo vài phần hơi hơi ồ ồ cùng phấn khởi.

Hảo. Nguyệt Vũ câu thần cười, có chút dũng cảm đáp lại nói. Dứt lời, thân hình vừa động, lại phi thân mà lên.

Nam tử trước mắt này, Nguyệt Vũ đối với hắn có cảm giác thực không sai, lời nói của hắn cho nàng cảm giác chính là hào sảng mà lại cơ trí. Vô cùng hợp khẩu vị nàng. Nếu có thể kết giao bằng hữu, Nguyệt Vũ tất nhiên là thập phần nguyện ý . Nay, nàng cũng nhìn ra, người trước mắt này cũng thực thích cùng nàng chiến đấu. Cảm giác gặp được đối thủ như vậy, thật sự là làm cho bọn họ nồng đậm chiến ý.

Rầm rầm oanh ~

Theo một tiếng nổ, Nguyệt Vũ cùng nam tử, một chiêu cường đại của hai người va chạm trên không trung. Năng lượng hỏa hoa kịch liệt hướng về bốn phía nổ tung. Trong lúc nhất thời hỗn hợp quang mang màu tím cùng màu xanh đem một mảnh rừng rậm chiếu sáng rực rỡ.

Thực lực cấp bậc Huyền đế chiến đấu sinh ra hiệu quả rất lớn, khiến cho mọi người Khống Thiên cùng với ba người Vụ Ẩn thành đều nhịn không được lui về phía sau, sợ bị công kích như vậy ảnh hưởng đến.

Bên trong hào quang, hai mạt bóng dáng đều tiêu bắn ra ngoài. Hai đạo bóng dáng màu đen quả nhiên là mạnh mẽ, nhanh như tia chớp.

Ha ha ha, thống khoái! Đột nhiên, phía trên dung nhan cương nghị đạm mạc hiện lên tươi cười dũng cảm. Bạc thần giơ lên độ cong xán lạn.

Tiếng cười dũng cảm sang sảng của nam tử, làm cho ba người Vụ Ẩn thành kia hung hăng chấn kinh một phen.

Tính tình đội trưởng bọn họ, bọn họ làm sao có thể không biết? Ở chung lâu như vậy, còn chưa bao giờ nhìn thấy đội trưởng cười, càng đừng nói là cười đến dũng cảm, cười đến chân thật như vậy. Ba người không khỏi nghi hoặc, hôm nay đội trưởng rốt cuộc là làm sao vậy?

Không đợi ba người phản ứng lại, nam tử đã muốn sải bước đi đến trước người Nguyệt Vũ, đối với Nguyệt Vũ cười tươi sáng: Vị huynh đệ này, trận chiến hôm nay, ta đánh thật sự là thống khoái nhất. Thật đúng là phải cám ơn ngươi a! Thanh âm nam tử rất là sung sướng, thực hiển nhiên là tâm tình tốt lắm.

Nhìn khuôn mặt tuấn lãng cùng với sang sảng tiếng cười của nam tử trước mắt, Nguyệt Vũ trong lòng cũng cảm khái không thôi: Một trận chiến này, ta cũng rất thống khoái! Trên mặt Nguyệt Vũ cũng tràn đầy tươi cười cực kỳ dũng cảm.

Nói như vậy , chúng ta thật đúng là cùng ý tưởng a! Nam tử lại ha ha cười: Một khi đã như vậy, chúng ta liền kết giao bằng hữu đi. Ta gọi là Thiên Uy. Dứt lời, Thiên Uy vươn tay phải tới trước ngực.

Dạ Phù Phong, tên của ta. Dứt lời, Nguyệt Vũ cũng vươn tay phải chụp lên tay Thiên Uy. Hai người tay phải nắm chặt, cho thấy quan hệ hai người từ nay về sau, lâu dài, cho dù thương hải tang điền cũng vẫn bền vững.

Nhìn Thiên Uy huynh như vậy, tuổi của ngươi so với ta hơn một chút, ta gọi ngươi một tiếng đại ca, như thế nào?

Ha ha, hảo, vậy liền kêu Thiên Uy đại ca đi. Thiên Uy gật gật đầu, sảng khoái đáp ứng.

Trong lúc nhất thời, hai người liền từ đối thủ lập tức trở thành bằng hữu, thậm chí là huynh đệ. Không chỉ có như thế, bộ dáng hai người trò chuyện vui vẻ như vậy, làm cho người ta tựa hồ có loại cảm giác như gặp lại hảo huynh đệ. Đột biến như thế, làm cho mọi người há hốc mồm, nếu không phải biết chuyện này, bọn họ còn nghĩ hai người này là




/218

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status