Cái này nào dám? Lòng ta cũng rất sốt ruột, nhưng mà phụ than à, đây là con gái ta người ta nhường ta ôm một cái thôi? Mộc Chiến Thiên hai mắt tủi thân nhìn lão cha của mình, nhưng mà sợ đem nữ nhi đói chết, không thể làm gì khác hơn là bảo người ta nhanh chóng chuẩn bị đồ ăn.
“Hi hi hi hi, gia gia à, người không nên hung dữ với phụ thân như vậy, phụ thân cùng thúc thúc bọn họ rất đáng thương.” Mộc Nghiên ôm cổ lão gia tử làm nũng nói.
“Hừ, bọn họ mới không đáng thương, đáng đời bọn họ, được rồi tiểu cháu ngoan, cháu tại sao lại đem mình nhốt ở trong phòng một ngày một đêm chứ? Có phải có người bắt nạt cháu hay không? Nói cho gia gia, gia gia thay cháu làm chủ!” Lão gia tử mới nói xong, phía sau Mộc Nghiên thúc thúc trực tiếp một tay đem Mộc Nghiên đoạt lấy, kiểm tra nàng có bị thương hay không, sau một hồi không phát hiện bị thương mới thở phào một hơi: “Nghiên nhi, nói cho thúc thúc, có phải Mai Lệnh Dương lão vương bát đản, tiểu vương bát đản bắt nạt cháu hay không? Đừng sợ Nhị thúc chống lưng cho cháu.”
Mộc Nghiên ngây ngốc nghĩ vừa rồi Nhị thúc nói lão vương bát đản tiểu vương bát đản?
Lão vương bát đản Mai Lệnh Dương, vậy tiểu vương bát đản chính là hai nữ nhi của hắn.
“Phụt!” Mộc Nghiên ôm bụng cười ha ha, Nhị thúc thật đáng yêu mà.
Đột nhiên, Mộc Nghiên cảm giác một cỗ tức giận rất lớn, hết sức kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện gia gia đang lườm Nhị thúc.
“Tên khốn kiếp nhà ngươi, dám từ trên tay ta đoạt đi tiểu cháu ngoan…” Lão gia tử nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp một cước hướng cái mông Mộc Chiến Quần đá tới, đem Mộc Nghiên đoạt lại.
“Cha… Lão gia người sao có thể như vậy chứ? Dựa vào cái gì không để cho ta ôm tiểu Mộc Nghiên?” Mộc Chiến Quần xoa xoa cái mông, lão cha cũng thật là, cũng không để cho ta chút mặt mũi, vẫn là tam đệ thông minh trốn ở trong quân doanh, không cần bị đánh.
“Ngươi còn nói?” Lão gia tử trừng mắt, xem ai còn dám oán giận.
Bị lão gia tử gào to một tiếng như vậy, thân thể nho nhỏ của Mộc Nghiên cũng run lên, tiếng nói của gia gia không kém là bao so với sư tử hống.
Nhìn người hầu bưng thức ăn ngon lên, Mộc Nghiên ở trong lòng lão gia tử chờ không được: “Gia gia, mau để cháu xuống dưới, cháu đói!”
Lão gia tử vừa nghe, nhanh chóng đem Mộc Nghiên đặt ở trên bàn, trước một khoảng thời gian con thứ ba phải đi quân doanh, cho nên hiện tại các lão gia ở tướng quân phủ cũng chỉ có Lão gia tử cùng Mộc Chiến Thiên cha Mộc Nghiên, Mộc Chiến Quần nhị thúc của Mộc Nghiên.
“Được rồi tiểu cháu ngoan, buổi tối hôm nay gia gia mang cháu đi tham gia yến tiệc trong cung!”
“Khụ khụ…” Mộc Nghiên bị sặc, khiến ba vị lão gia vội vàng rót nước rót nước, vỗ sau lưng, vỗ vỗ lưng, lau miệng lau miệng.....
“Hi hi hi hi, gia gia à, người không nên hung dữ với phụ thân như vậy, phụ thân cùng thúc thúc bọn họ rất đáng thương.” Mộc Nghiên ôm cổ lão gia tử làm nũng nói.
“Hừ, bọn họ mới không đáng thương, đáng đời bọn họ, được rồi tiểu cháu ngoan, cháu tại sao lại đem mình nhốt ở trong phòng một ngày một đêm chứ? Có phải có người bắt nạt cháu hay không? Nói cho gia gia, gia gia thay cháu làm chủ!” Lão gia tử mới nói xong, phía sau Mộc Nghiên thúc thúc trực tiếp một tay đem Mộc Nghiên đoạt lấy, kiểm tra nàng có bị thương hay không, sau một hồi không phát hiện bị thương mới thở phào một hơi: “Nghiên nhi, nói cho thúc thúc, có phải Mai Lệnh Dương lão vương bát đản, tiểu vương bát đản bắt nạt cháu hay không? Đừng sợ Nhị thúc chống lưng cho cháu.”
Mộc Nghiên ngây ngốc nghĩ vừa rồi Nhị thúc nói lão vương bát đản tiểu vương bát đản?
Lão vương bát đản Mai Lệnh Dương, vậy tiểu vương bát đản chính là hai nữ nhi của hắn.
“Phụt!” Mộc Nghiên ôm bụng cười ha ha, Nhị thúc thật đáng yêu mà.
Đột nhiên, Mộc Nghiên cảm giác một cỗ tức giận rất lớn, hết sức kinh ngạc quay đầu lại, phát hiện gia gia đang lườm Nhị thúc.
“Tên khốn kiếp nhà ngươi, dám từ trên tay ta đoạt đi tiểu cháu ngoan…” Lão gia tử nghiến răng nghiến lợi, trực tiếp một cước hướng cái mông Mộc Chiến Quần đá tới, đem Mộc Nghiên đoạt lại.
“Cha… Lão gia người sao có thể như vậy chứ? Dựa vào cái gì không để cho ta ôm tiểu Mộc Nghiên?” Mộc Chiến Quần xoa xoa cái mông, lão cha cũng thật là, cũng không để cho ta chút mặt mũi, vẫn là tam đệ thông minh trốn ở trong quân doanh, không cần bị đánh.
“Ngươi còn nói?” Lão gia tử trừng mắt, xem ai còn dám oán giận.
Bị lão gia tử gào to một tiếng như vậy, thân thể nho nhỏ của Mộc Nghiên cũng run lên, tiếng nói của gia gia không kém là bao so với sư tử hống.
Nhìn người hầu bưng thức ăn ngon lên, Mộc Nghiên ở trong lòng lão gia tử chờ không được: “Gia gia, mau để cháu xuống dưới, cháu đói!”
Lão gia tử vừa nghe, nhanh chóng đem Mộc Nghiên đặt ở trên bàn, trước một khoảng thời gian con thứ ba phải đi quân doanh, cho nên hiện tại các lão gia ở tướng quân phủ cũng chỉ có Lão gia tử cùng Mộc Chiến Thiên cha Mộc Nghiên, Mộc Chiến Quần nhị thúc của Mộc Nghiên.
“Được rồi tiểu cháu ngoan, buổi tối hôm nay gia gia mang cháu đi tham gia yến tiệc trong cung!”
“Khụ khụ…” Mộc Nghiên bị sặc, khiến ba vị lão gia vội vàng rót nước rót nước, vỗ sau lưng, vỗ vỗ lưng, lau miệng lau miệng.....
/170
|