“Nhưng mà cái gì?”
“Trời ạ, nó, nó lại là một con huyền thú cấp 9, ta dựa vào, thế giới này quá mẹ nó huyền huyễn sinh ra không được sáu tháng làm sao có thể là huyền thú cấp 9 chứ?” Ngay cả vị này tiểu thạch đầu hàng vạn năm thần thông, gia hỏa dáng điệu luôn luôn đều là một bộ dáng tiểu thụ, đối với sự việc phát sinh trước mắt cũng không tự giác tuôn ra lời thô tục!! Thế giới này quả nhiên huyền huyễn.
“Cái gì?!!” Mộc Nghiên thiếu chút nữa muốn cắn đứt đầu lưỡi, sau đó vội vàng nói: “Ngươi xác định? Nó là cấp chín?”
“Ừ, xác định chính xác và cũng khẳng định!!”
“Ha ha, xem ra là trời ban cho ta lễ vật xuống núi.” Mộc Nghiên thân mình chậm rãi hướng bên kia tới gần.
“Chủ nhân, người sẽ không phải là muốn… Đoạt chứ?”
“Nói thừa, loại này chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này, ta sao lại không nhận chứ, lẽ nào để nó chết dưới tay sáu người này sao? Ta đây chính là đang làm việc tốt, cứ nhìn tu vi sáu người này, vật nhỏ này không chống đỡ nỗi bọn họ.”
Tiểu thạch đầu gào khóc kêu lên: “Chủ nhân, người còn có thể vô sĩ thêm chút sao? Ngươi lại có thể đem đoạt nói đường hoàn như thế, tiểu nhân cúng bái a a a!”
“Hừ, vô sỉ? Ta còn vô sĩ hơn ở phía sau đấy, ngươi chờ xem đi.”
Nói xong thân mình Mộc Nghiên trực tiếp ở trong trạng thái ẩn thân, thân thể bay đến trên đỉnh đầu sáu người.
Sử dụng uy áp phô thiên cái địa* chỉ thuộc về chí tôn nhị phẩm đánh tới sáu người trên mặt đất. (ek, mình cũng không biết cái gì chắc là một chiêu trong huyền khí chí tôn nhị phẩm ^^ phô thiên cái địa: san trời lật đất )
Mắt thấy này tiểu phượng hoàng sẽ tới tay thế nhưng lại đột nhiên xuất hiện một lực lượng mạnh mẽ, khiến sáu người vừa rồi còn kiêu ngạo hai chân run rẩy không ngừng, trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Bọn họ không muốn quỳ, thế nhưng cỗ lực lượng này quá cường hãn, thân thể bọn họ căn bản không theo bọn họ khống chế.
“Nghiệp chướng, lại dám ở trong địa bàn bổn tọa động thủ với tôn tử (cháu trai) của ta, các ngươi chán sống rồi sao?”
Thanh âm lãnh liệt vang lên giữa không trung, mang theo sát khí nồng đậm.
Trên người sáu người hầu như bị mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, hơn nữa bị dọa đến không chịu được…
“Trời ạ, nó, nó lại là một con huyền thú cấp 9, ta dựa vào, thế giới này quá mẹ nó huyền huyễn sinh ra không được sáu tháng làm sao có thể là huyền thú cấp 9 chứ?” Ngay cả vị này tiểu thạch đầu hàng vạn năm thần thông, gia hỏa dáng điệu luôn luôn đều là một bộ dáng tiểu thụ, đối với sự việc phát sinh trước mắt cũng không tự giác tuôn ra lời thô tục!! Thế giới này quả nhiên huyền huyễn.
“Cái gì?!!” Mộc Nghiên thiếu chút nữa muốn cắn đứt đầu lưỡi, sau đó vội vàng nói: “Ngươi xác định? Nó là cấp chín?”
“Ừ, xác định chính xác và cũng khẳng định!!”
“Ha ha, xem ra là trời ban cho ta lễ vật xuống núi.” Mộc Nghiên thân mình chậm rãi hướng bên kia tới gần.
“Chủ nhân, người sẽ không phải là muốn… Đoạt chứ?”
“Nói thừa, loại này chuyện tốt từ trên trời rơi xuống này, ta sao lại không nhận chứ, lẽ nào để nó chết dưới tay sáu người này sao? Ta đây chính là đang làm việc tốt, cứ nhìn tu vi sáu người này, vật nhỏ này không chống đỡ nỗi bọn họ.”
Tiểu thạch đầu gào khóc kêu lên: “Chủ nhân, người còn có thể vô sĩ thêm chút sao? Ngươi lại có thể đem đoạt nói đường hoàn như thế, tiểu nhân cúng bái a a a!”
“Hừ, vô sỉ? Ta còn vô sĩ hơn ở phía sau đấy, ngươi chờ xem đi.”
Nói xong thân mình Mộc Nghiên trực tiếp ở trong trạng thái ẩn thân, thân thể bay đến trên đỉnh đầu sáu người.
Sử dụng uy áp phô thiên cái địa* chỉ thuộc về chí tôn nhị phẩm đánh tới sáu người trên mặt đất. (ek, mình cũng không biết cái gì chắc là một chiêu trong huyền khí chí tôn nhị phẩm ^^ phô thiên cái địa: san trời lật đất )
Mắt thấy này tiểu phượng hoàng sẽ tới tay thế nhưng lại đột nhiên xuất hiện một lực lượng mạnh mẽ, khiến sáu người vừa rồi còn kiêu ngạo hai chân run rẩy không ngừng, trực tiếp quỳ trên mặt đất.
Bọn họ không muốn quỳ, thế nhưng cỗ lực lượng này quá cường hãn, thân thể bọn họ căn bản không theo bọn họ khống chế.
“Nghiệp chướng, lại dám ở trong địa bàn bổn tọa động thủ với tôn tử (cháu trai) của ta, các ngươi chán sống rồi sao?”
Thanh âm lãnh liệt vang lên giữa không trung, mang theo sát khí nồng đậm.
Trên người sáu người hầu như bị mồ hôi ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch, hơn nữa bị dọa đến không chịu được…
/170
|