Tiếng Chuông 18: Quyển nhật kí màu xanh
Cơn gió thổi vào phòng......
Quyển nhật kí màu xanh......
Rơi xuống.......
Từng nét bút......
Ngay ngắn......
Nét bút của ai kia?......
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bảo Uyên thức dậy thật sớm.Cô vươn vai chào một ngày mới.Đêm qua, cô ngủ rất nhon giấc.Cô mỉm cười.
Buổi sáng không có gì đặc biệt.Bầu trời vẫn còn giăng những màn sương.NHẹ nhàng bước xuống giường.Cô vào làm vệ sinh cá nhân.
Bảo Đăng thức dậy từ lâu.Bên cạnh là Bảo Nam đang ngủ.Ánh mắt anh hướng về phía cửa sổ.Nói xem?Tối qua anh đã giận dữ ra sao?Phải!Chính anh là người thấy em gái cùng Nhật Phong trò chuyện vui vẻ dưới cổng.Bảo Uyên chưa bao giờ cười.Nếu có người làm cho nó cười, người với tư cách làm anh trai như anh phải thấy vui mới đúng.Nhưng anh lại giận dữ.
- La lá là!Ui da!Vui quá!_Bảo Uyên lẩm bẩm
Hôm nay, thật sự cô rất vui.Chả hiểu tại sao nữa?Cô tiến đến phòng của Bảo Đăng và Bảo Nam.Hít một hơi thật sâu.Cô gõ cửa.
-Anh hai, anh ba ơi!
Bảo Đăng nghe thấy tiếng cô thì định ra mở cửa nhưng có một bóng đen lướt qua mặt anh thật nhanh khiến anh chẳng kịp phản ứng.
-Anh, chào buổi sáng!_Bảo Uyên cười rạng rỡ
-Chào buổi sáng, tục cưng của anh.Anh đã dậy thật sớm để chờ em đây!_Bảo Nam nhí nhảnh nói
-Wow!Anh hai dậy sớm thế?_Bảo Uyên hỏi
-Xời!Anh mà lị!Mà em qua đây có chuyện gì không?_Bảo Nam hỏi
-Không?Mà bộ hai anh không định đi đâu à?_Bảo Uyên hỏi
-Đi đâu?_Bảo Đăng nói
-Ủa!Anh ba, anh dậy rồi hả?Mà sao lại ngồi dưới đất thế kia?_Bảo Uyên chạy vào kéo Bảo Đăng lên
-Không có gì?_Bảo Đăng đáp
-Hôm nay em ở nhà hả?_Bảo Nam hỏi
-Dạ!_Bảo Uyên đáp
-Hôm nay ba mẹ đi dự tiệc đến tối mới về.Ba tụi mình cũng đi đấy!_Bảo Nam nói
-Mấy giờ ạ?_Bảo Uyên hỏi lại.
-8 giờ_Bảo Đăng nói
-Vậy anh bảo ba mẹ đi trước đi.Còn em đi sau, em còn có việc!_Bảo Uyên nói
-Ừ!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bảo Uyên sau khi tạm biệt ba mẹ và hai anh thì lên lầu để ngủ.Nhưng....khi cô qua hong của hai anh thì thấy có một quyển sổ rơi xuống đất.Bản tính tò mò nổi lên!Đẩy khẽ cửa.Cô bước vào và nhặt cuốn sổ lên.
Ai bảo con người lạnh lùng không bao giờ biết tò mò?
-Ủa!Một quyển nhật kí.....của anh ba?_Bảo Uyên như không tin vào mắt mình_Thị lực của mình có vấn đề à?Anh ba làm sao mà viết nhật kí?Đùa hả?
Có nên xem không?Ý chí của cô đang phân vân.....
-Hay là xem?
-Nhưng như thế là xâm phậm quyền riêng tư!
-Nhưng mình tò mò quá!
-Anh ba sẽ giận mất!
-Nhưng mình muốn hiểu hơn về anh Đăng!
-Nhưng mà anh ba sẽ cáu lên.Mà khi anh cáu thì đáng sợ lắm!
-Hay là xem nhỉ?
-Không được!
-Thế nào đây ta!
-Xem hay không đây?
-Trời ơi!Loạn mất!_Bảo Uyên hét lên_Thôi xem đại vậy?
Bảo Uyên hít một hơi thật sâu.Cô từ từ mở trang đầu của cuốn nhật kí ra.Từng dòng chữ một hiện ra....
Cơn gió thổi vào phòng......
Quyển nhật kí màu xanh......
Rơi xuống.......
Từng nét bút......
Ngay ngắn......
Nét bút của ai kia?......
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bảo Uyên thức dậy thật sớm.Cô vươn vai chào một ngày mới.Đêm qua, cô ngủ rất nhon giấc.Cô mỉm cười.
Buổi sáng không có gì đặc biệt.Bầu trời vẫn còn giăng những màn sương.NHẹ nhàng bước xuống giường.Cô vào làm vệ sinh cá nhân.
Bảo Đăng thức dậy từ lâu.Bên cạnh là Bảo Nam đang ngủ.Ánh mắt anh hướng về phía cửa sổ.Nói xem?Tối qua anh đã giận dữ ra sao?Phải!Chính anh là người thấy em gái cùng Nhật Phong trò chuyện vui vẻ dưới cổng.Bảo Uyên chưa bao giờ cười.Nếu có người làm cho nó cười, người với tư cách làm anh trai như anh phải thấy vui mới đúng.Nhưng anh lại giận dữ.
- La lá là!Ui da!Vui quá!_Bảo Uyên lẩm bẩm
Hôm nay, thật sự cô rất vui.Chả hiểu tại sao nữa?Cô tiến đến phòng của Bảo Đăng và Bảo Nam.Hít một hơi thật sâu.Cô gõ cửa.
-Anh hai, anh ba ơi!
Bảo Đăng nghe thấy tiếng cô thì định ra mở cửa nhưng có một bóng đen lướt qua mặt anh thật nhanh khiến anh chẳng kịp phản ứng.
-Anh, chào buổi sáng!_Bảo Uyên cười rạng rỡ
-Chào buổi sáng, tục cưng của anh.Anh đã dậy thật sớm để chờ em đây!_Bảo Nam nhí nhảnh nói
-Wow!Anh hai dậy sớm thế?_Bảo Uyên hỏi
-Xời!Anh mà lị!Mà em qua đây có chuyện gì không?_Bảo Nam hỏi
-Không?Mà bộ hai anh không định đi đâu à?_Bảo Uyên hỏi
-Đi đâu?_Bảo Đăng nói
-Ủa!Anh ba, anh dậy rồi hả?Mà sao lại ngồi dưới đất thế kia?_Bảo Uyên chạy vào kéo Bảo Đăng lên
-Không có gì?_Bảo Đăng đáp
-Hôm nay em ở nhà hả?_Bảo Nam hỏi
-Dạ!_Bảo Uyên đáp
-Hôm nay ba mẹ đi dự tiệc đến tối mới về.Ba tụi mình cũng đi đấy!_Bảo Nam nói
-Mấy giờ ạ?_Bảo Uyên hỏi lại.
-8 giờ_Bảo Đăng nói
-Vậy anh bảo ba mẹ đi trước đi.Còn em đi sau, em còn có việc!_Bảo Uyên nói
-Ừ!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Bảo Uyên sau khi tạm biệt ba mẹ và hai anh thì lên lầu để ngủ.Nhưng....khi cô qua hong của hai anh thì thấy có một quyển sổ rơi xuống đất.Bản tính tò mò nổi lên!Đẩy khẽ cửa.Cô bước vào và nhặt cuốn sổ lên.
Ai bảo con người lạnh lùng không bao giờ biết tò mò?
-Ủa!Một quyển nhật kí.....của anh ba?_Bảo Uyên như không tin vào mắt mình_Thị lực của mình có vấn đề à?Anh ba làm sao mà viết nhật kí?Đùa hả?
Có nên xem không?Ý chí của cô đang phân vân.....
-Hay là xem?
-Nhưng như thế là xâm phậm quyền riêng tư!
-Nhưng mình tò mò quá!
-Anh ba sẽ giận mất!
-Nhưng mình muốn hiểu hơn về anh Đăng!
-Nhưng mà anh ba sẽ cáu lên.Mà khi anh cáu thì đáng sợ lắm!
-Hay là xem nhỉ?
-Không được!
-Thế nào đây ta!
-Xem hay không đây?
-Trời ơi!Loạn mất!_Bảo Uyên hét lên_Thôi xem đại vậy?
Bảo Uyên hít một hơi thật sâu.Cô từ từ mở trang đầu của cuốn nhật kí ra.Từng dòng chữ một hiện ra....
/37
|