Không phải tình yêu nào cũng giống như giấc mơ.Có những tình yêu tưởng chừng quá xa vời nhưng lại rất gần.Tình yêu không phải truyện cổ tích!Nó cũng không phải một giấc mơ.Tình yêu là một cảm xúc, cho con người ta gần nhau hơn.
Truyện cổ tích lúc nào cũng có Hoàng Tử và Công Chúa.Hạnh phúc của họ trôi đến thật nhanh.Họ không phải trải qua gian nan như chúng ta.Họ dễ dàng tìm được hạnh phúc của riêng mình.
Vậy còn chúng ta, sẽ làm thế nào để đi đến một nửa kia?
Kiều Ly trằn trọc trên chiếc giường êm củ cô.Cô không ngủ được.Cô đang suy nghĩ về chuyện hôm qua.
Gia Bảo nhìn người con gái ấy.Ánh mắt dịu dàng hiếm có.Lúc cô nhìn, trong lòng có chút khó chịu.Cô đang ghen sao?Nếu như một ngày Gia Bảo nói lời chia tay với cô, sau đó thì.....
Reng!Reng
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Là một tin nhắn...
Là tin nhắn của...Gia Bảo...
Xem hay không xem?
Lý trí của cô đang phân vân
Và cuối cùng cô quyết định...xem!
[Ra gặp tớ ở sau trường]
Một tin nhắn gọn gàng, đủ làm cho Kiều Ly cảm thấy tò mò, hồi hộp và sợ hãi.
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường.Khoác chiếc áo và ra khỏi phòng.
-AAAAAA!Dậy thôi!Nhanh lên.Mục tiêu đã đi rồi!_Nosako hét lên
-Suỵt!Bé mồm thôi!_Alidia nhăn mặt
-Azi!Nhanh lên nào?_Bảo Uyên khẽ nói
Nga cả một người trầm lặng, ít nói như Bảo Uyên đây cũng tò mò thì hai cô bạn tám chuyện kia không tò mò cũng không được.
Sân sau trường.Hai con người đang đối diện nhau.Làn gió thổi qua.Không gian tĩnh lặng.Không khí ngột ngạt.
-Cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì?_Kiều Ly hỏi
-Ờm...Tớ muốn giả thích chuyện hôm trước_Gia Bảo nói
-Được!Nói đi_Kiều Ly lạnh lùng nói
-Thật ra, dó là hàng xóm cũ của tớ.Là....em...gái kết nghĩa của tớ!_Gia Bảo tự tin nói
-Vậy sao không giải thích?_Kiều Ly mất tự chủ nói lớn
-Vì...tớ sợ cậu không nghe?_Gia Bảo đáp
-Vì sao sợ tớ chứ?Cậu không nói, cậu ......có....biết tớ đau đầu vì chuyện này không hả?_Kiều Ly nói
-VÌ TỚ YÊU CẬU!HOÀNG TRẦN KIỀU LY!_Gia Bảo hét to
-Cậu....cậu....._Kiều Ly lắp bắp
-Đồng ý làm bạn gái tớ nhé!_Gia Bảo tự tin nói
-Tớ....tớ đồng ý!_Kiều Ly nói như khóc
Vậy là tình yêu của họ đã tốt đẹp....Mọi thứ như truyện cổ tích
Trong bụi cây................
-Lãng mạng quá!_Adilia nói
-Thu âm lại chưa?_Bảo Uyên hỏi
-Đã thu!Hè hè!Sắp có chuyện vui rồi đây!_Nakosa cười
-Khà khà!Chuyện tình lãng mạng và bi đát của công chúa sành
điệu.Nhưng......_Adilia ngập ngừng
-Nhưng sao?_Bảo Uyên hỏi
-Nhưng thiếu khung cảnh lãng mạng.Đèn vàng óng, bãi cát dài, tiếng sóng rì rào!_Adilia thơ mộng nói
-Bà tỉnh lại cho con nhờ.Đang ở trên đất liền đó ạ.Bà định đi cắm trại biển hả?_Nokosa bĩu môi
-Xì!_Adilia phông má
-Thôi, về phòng nhanh lên.Con kia mà về phòng trước là toi đó!_Bảo Uyên nói
Thế là, ba cô gái nhanh chân về phòng.Trèo hết lên giường để ngủ.
Còn với Kiều Ly, sau khi tâm biệt Gia Bảo thì tung tăng, hát ca về phòng.Cô mở cửa phòng, thấy ba bà bạn đang ngủ.Trong lòng cô càng vui sướng vì may mấy bà không phát hiện ra chuyện tình bi đát của cô
Truyện cổ tích lúc nào cũng có Hoàng Tử và Công Chúa.Hạnh phúc của họ trôi đến thật nhanh.Họ không phải trải qua gian nan như chúng ta.Họ dễ dàng tìm được hạnh phúc của riêng mình.
Vậy còn chúng ta, sẽ làm thế nào để đi đến một nửa kia?
Kiều Ly trằn trọc trên chiếc giường êm củ cô.Cô không ngủ được.Cô đang suy nghĩ về chuyện hôm qua.
Gia Bảo nhìn người con gái ấy.Ánh mắt dịu dàng hiếm có.Lúc cô nhìn, trong lòng có chút khó chịu.Cô đang ghen sao?Nếu như một ngày Gia Bảo nói lời chia tay với cô, sau đó thì.....
Reng!Reng
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
Là một tin nhắn...
Là tin nhắn của...Gia Bảo...
Xem hay không xem?
Lý trí của cô đang phân vân
Và cuối cùng cô quyết định...xem!
[Ra gặp tớ ở sau trường]
Một tin nhắn gọn gàng, đủ làm cho Kiều Ly cảm thấy tò mò, hồi hộp và sợ hãi.
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường.Khoác chiếc áo và ra khỏi phòng.
-AAAAAA!Dậy thôi!Nhanh lên.Mục tiêu đã đi rồi!_Nosako hét lên
-Suỵt!Bé mồm thôi!_Alidia nhăn mặt
-Azi!Nhanh lên nào?_Bảo Uyên khẽ nói
Nga cả một người trầm lặng, ít nói như Bảo Uyên đây cũng tò mò thì hai cô bạn tám chuyện kia không tò mò cũng không được.
Sân sau trường.Hai con người đang đối diện nhau.Làn gió thổi qua.Không gian tĩnh lặng.Không khí ngột ngạt.
-Cậu gọi tớ ra đây có chuyện gì?_Kiều Ly hỏi
-Ờm...Tớ muốn giả thích chuyện hôm trước_Gia Bảo nói
-Được!Nói đi_Kiều Ly lạnh lùng nói
-Thật ra, dó là hàng xóm cũ của tớ.Là....em...gái kết nghĩa của tớ!_Gia Bảo tự tin nói
-Vậy sao không giải thích?_Kiều Ly mất tự chủ nói lớn
-Vì...tớ sợ cậu không nghe?_Gia Bảo đáp
-Vì sao sợ tớ chứ?Cậu không nói, cậu ......có....biết tớ đau đầu vì chuyện này không hả?_Kiều Ly nói
-VÌ TỚ YÊU CẬU!HOÀNG TRẦN KIỀU LY!_Gia Bảo hét to
-Cậu....cậu....._Kiều Ly lắp bắp
-Đồng ý làm bạn gái tớ nhé!_Gia Bảo tự tin nói
-Tớ....tớ đồng ý!_Kiều Ly nói như khóc
Vậy là tình yêu của họ đã tốt đẹp....Mọi thứ như truyện cổ tích
Trong bụi cây................
-Lãng mạng quá!_Adilia nói
-Thu âm lại chưa?_Bảo Uyên hỏi
-Đã thu!Hè hè!Sắp có chuyện vui rồi đây!_Nakosa cười
-Khà khà!Chuyện tình lãng mạng và bi đát của công chúa sành
điệu.Nhưng......_Adilia ngập ngừng
-Nhưng sao?_Bảo Uyên hỏi
-Nhưng thiếu khung cảnh lãng mạng.Đèn vàng óng, bãi cát dài, tiếng sóng rì rào!_Adilia thơ mộng nói
-Bà tỉnh lại cho con nhờ.Đang ở trên đất liền đó ạ.Bà định đi cắm trại biển hả?_Nokosa bĩu môi
-Xì!_Adilia phông má
-Thôi, về phòng nhanh lên.Con kia mà về phòng trước là toi đó!_Bảo Uyên nói
Thế là, ba cô gái nhanh chân về phòng.Trèo hết lên giường để ngủ.
Còn với Kiều Ly, sau khi tâm biệt Gia Bảo thì tung tăng, hát ca về phòng.Cô mở cửa phòng, thấy ba bà bạn đang ngủ.Trong lòng cô càng vui sướng vì may mấy bà không phát hiện ra chuyện tình bi đát của cô
/27
|