Đại Đường Đạo Soái

Chương 733 : Toàn bộ bố cục (thượng)

/768



Trong khi bọn họ thương nghị hăng say, nhận ra tình huống khác thường trong thành La Sa.

Thần sắc cả hai khác thường, bước nhanh đi ra quân trướng, nhìn thành La Sa ở xa xa.

Màn lửa đỏ bốc lên bầu trời, rất thu hút trong lúc trời tới đen như mực.

- Đây là tình huống gì?

La Thông có chút há hốc mồm, bọn họ chưa tiến công, nhưng nhưng như địch quân đã xảy ra vấn đề.

Trong nội tâm của Tiết Nhân Quý cảm thấy đây là thủ đoạn của Đỗ Hà thủ đoạn, cười nói:

- Mặc kệ tình huống như thế nào, dù sao chúng ta bây giờ không có việc gì làm, bọn chúng đang ngột ngạt, chế tạo một chút phiền toái...

La Thông sáng mắt, ngầm hiểu, vội vàng đi điều binh.

Khi Cự Thương bốc cháy, Cự Thương không được dập lửa, trên mặt của những thủ vệ không còn thần thái. Đạt Duyên cũng biết được ý nghĩa của Cự Thương với Thổ Phiên, trong lúc nhất thời tâm tư tự sát tạ tội cũng có.

Nhưng vị tướng già này, gặp chuyện không hoảng hốt, quyết đoán hạ lệnh dân chúng cứu hỏa, một phương diện khác cũng chuẩn bị rút ra một ít quân tốt, hy vọng có thể tận khả năng giảm thiểu tổn thất.

Thời điểm hắn điều động quân tốt, hắn nhận được tin tức quân Đường bắt đầu ra tay.

Bất đắc dĩ, chỉ có thể điều quân tốt trở về đơn vị, chuẩn bị nghênh chiến quân Đường.

Thổ Phiên là đệ nhất đại thành ở tây nam, nhân khẩu có hơn hai mươi vạn, lực lượng của bọn họ, vô cùng cường đại.

Hoàng Phủ Hạo Hoa nhìn thấy từng đám dân chúng có tổ chức lao ra, trong nội tâm cũng sinh ra kiêng kỵ.

Nhiệm vụ bọn họ đã hoàn thành, nhưng làm không được tốt lắm.

Đốt tất cả vật tư chính là kết quả bọn họ muốn thấy nhất, hiện nay thế lửa đã bị đẩy lùi, nhưng vẫn còn vật tư, được cứu ra ngoài.

- Truyền mệnh lệnh của ta, tất cả mọi người, tứ tán ra. Từ một nơi bí mật gần đó, đem tất cả các căn nhà lớn ở gần đó, đốt cho ta.

Hoàng Phủ Hạo Hoa ra mệnh lệnh này, đã thay đổi mấu chốt toàn thành.

Dân chúng Thổ Phiên tổ chức dập lửa cho quốc gia, đó là quan tâm tới quốc gia, bọn họ không chút do dự tổ chức đội ngủ cứu hỏa. Nhưng dân chúng thấy nhà của mình xuất hiện cháy, bọn họ sẽ vì an nguy gia đình mình, có tâm tư đi cứu hỏa cho quốc gia sao?

Từ một nơi ngoài ý muốn có lửa bốc lên, tổ chức đội cứu hỏa, cũng ít đi, cho đến toàn bộ.

Lửa cháy suốt một đêm, bởi vì thiếu cách cứu hỏa kịp thời, rất nhiều đồ vật bắt lửa bốc cháy, bùng lên, đến cuối cùng không cách nào khống chế, chỉ có thể trơ mắt nhìn tất cả vật tử biến mất trong lửa.

Từ nhà kho, tất cả nhà cửa dân chúng ở gần đó cũng bị tai bay vạ gió, làm cho Đạp Nguyệt Lưu Hương đốt sạch.

Nhưng bởi vì lửa bùng lên gần nhà kho, dân chúng gần đó bừng tỉnh, nhân số thương vong không lớn.

Nhưng cũng chính vì trận lửa lớn này, đã biến thành bước ngoặt của cuộc chiến.

Lửa càng cháy càng vượng, chấn động cả thành La Sa, mà ngay cả quân Đường ở bên ngoài thành, cũng biết rõ tin tức.

Bọn họ nhận được tin tức cũng không phải quá chuẩn xác, chỉ nhờ vào các con đường đặc thù, biết rõ kho dự trữ trong thành La Sa bốc cháy.

La Thông, Tiết Nhân Quý sau khi nghe được tin này, lúc này tụ cùng một chỗ, đang thương nghị triển khai việc gì.

- Quá lợi hại, đại tổng quản thật sự quá lợi hại... Thật không biết đại tổng quản làm từ lúc nào...

Vẻ mặt Tiết Nhân Quý sợ hãi thán phục, mặc dù không có chứng cớ nào chứng thực chuyện này có liên quan gì tới Đỗ Hà, nhưng hắn cũng đoán được là do Đỗ Hà giật dây sau lưng, tạo thành độc thủ phía sau màn.

La Thông đã cảm thấy ngoài ý muốn, cũng hiểu được là đương nhiên, vấn đề này xảy ra ngoài ý muốn, cũng bởi vì ở bên cạnh Đỗ Hà xuất hiện quá nhiều kỳ tích, cho nên xảy ra một ít chuyện kỳ quái mà cảm thấy quái lạ, hắn nắm chặt tay lại, nói:

- Nhà kho bị đốt, tin tưởng trong thành La Sa đang hỗn loạn, đúng là thời cơ lợi dụng, không bằng chúng ta công thành bây giờ nhé?

- Không ổn...

Tiết Nhân Quý trầm ngâm nói:

- Ta cảm thấy được đại tổng quản phái chúng ta tới đây, mục đích không phải là công thành đơn giản như vậy... Huống chi mặc dù công thành lúc này, cho dù chúng ta chiếm được chút tiện nghi, cũng chưa chắc có thể trước khi Tùng Tán Kiền Bố trở về La Sa mà đánh hạ thành trì. Mặc dù chúng ta có thể chiếm được La Sa, nhưng cái giá phải trả quá thảm trọng. Mà chuyện này không phải tác phong chiến đấu của đại tổng quản. Đại tổng quản thiện mưu, hắn giống như Hàn Tín, ưa thích dụng kế mưu, bằng vết thương nhỏ mà chết, đổi lấy thành quả chiến đấu lớn nhất. Ta không cho rằng mục đích của chúng ta không phải là công thành đơn giản như vậy, nhất định sẽ có thâm ý khác, chỉ là chúng ta
chưa lĩnh ngộ mà thôi.

La Thông cảm thấy đau đầu, dùng sức xoa huyệt thái dương, nói:

- Đại tổng quản suy nghĩ ta đoán được, thật sự là, trực tiếp nói rõ là được rồi.

Trong mắt Tiết Nhân Quý lóe dị sắc, cười nói:

- Đây chính là dụng tâm lương khổ của đại tổng quản, hắn muốn rèn luyện năng lực tự chủ của chúng ta. Tin tưởng hắn đã lưu hậu thủ, thời điểm chúng ta vô kế khả thi sẽ có người cho chúng ta biết ý đồ tác chiến. Nhưng nếu đi tới bước đó, cũng có nghĩa là năng lực chúng ta không được, chỉ có thể biến thành trợ thủ đắc lực của đại tổng quản mà thôi, không cách nào có năng lực tự chủ chân chính, trở thành một tướng lãnh tự đảm đương một phía. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

La Thông nghe được lời ấy, biểu lộ cũng có chút nghiêm túc..

Đây chính là điểm khác nhau giữa tướng quân và một binh sĩ, đồng dạng, không muốn làm đại soái tướng quân, cũng không phải một tướng quân tốt. La Thông, Tiết Nhân Quý đều có khí thế của Vệ Thanh, Hoắc Khứ Bệnh, cũng có thể đơn độc gánh vác một phía, lúc này vùi đầu khổ tưởng.

Tiết Nhân Quý tài trí vượt trên La Thông, suy nghĩ cũng nhanh chóng hơn, trầm ngâm nói:

- Đại tổng quản mục đích không phải thành La sa, chẳng lẽ là bộ đội của Tùng Tán Kiền Bồ... Phải...

Hai mắt hắn sáng lên, nói:

- Tùng Tán Kiền Bố lo lắng thành La Sa, tất nhiên sẽ quay về. Quân ta muốn đánh La Sa, nghỉ ngơi dưỡng sức. Dùng nghỉ ngơi dưỡng sức, nghênh chiến với đội quân mệt mỏi từ xa về. Mặc dù không có ưu thế binh lực, vẫn có thể đủ ngăn chặn bọn họ, đợi đến lúc đại tổng quản cho đại quân tới, bộ đội sẽ có xu thế tiền hậu giáp kích, đại phá Thổ Phiên, chính là ngày đó.

Suy đi nghĩ lại, Tiết Nhân Quý đã có kế hoạch, nhưng hắn cũng không có nói ra, đang đợi La Thông tự mình nghĩ ra.

La Thông cũng là đại tướng có trí mưu, trầm tư đã lâu, cũng muốn qua cửa, cười nói:

- Thì ra là có chủ ý này, ta nói sao, đại tổng quản lại vô duyên vô cố đánh chủ ý lên La Sa, thì ra là muốn giáp công Tùng Tán Kiền Bố. Nếu đại tổng quản tin tưởng chúng ta như thế, chúng ta cũng không thể làm hắn mất mặt, như vậy đi, Nhân Quý, ngươi dẫn đại quân chặn đánh Tùng Tán Kiền Bố, về phần binh sĩ thủ thành La Sa giao cho ta, một ngàn binh đủ rồi.



/768

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status