Đại Hào Môn

Chương 104: Mục tiêu đã định

/339


- Đến đây, uống ngụm trà nóng.

Đối với sự căng thẳng của Ager lena, Đại tỷ hoàn toàn có thể hiểu được. Bưng một chén trà màu vàng cam trước mặt, đưa tới tay Ager lena.

Bất kể là ai, trong ba năm ngay trước mặt người khác giết hai mươi ba người chị em, muốn làm cho người ta không sợ, gần như tuyệt không thể.

- Cảm... Cảm ơn Đại tỷ...

Ager lena liền đưa hai tay nhận lấy chén trà tinh xảo, uống một ngụm.

Rất đắng.

Phía trước trên bàn trà gỗ lim tinh xảo đặt một bộ đồ trà cũng rất tinh xảo. Ager lena biết rằng cách pha trà này, ở một vài tỉnh duyên hải phía nam Trung Quốc rất phổ biến, được gọi là "trà đạo". Ager lena các cô đều đã học qua. Trong thời gian ba năm rèn luyện, Đại tỷ dạy các cô rất nhiều thứ.

Đại tỷ dường như đều rõ như lòng bàn tay sở thích của đàn ông giới thượng lưu các quốc gia chủ yếu nhất trên thế giới.

Các tỉnh duyên hải phía nam Trung Quốc, thời kỳ mở cửa sớm nhất, cũng giàu có nhất, kẻ có tiền nhiều như cá diếc sang sông. Muốn khiến họ cam tâm tình nguyện bỏ tiền ra, vậy thì phải hợp ý.

Đại tỷ nói rõ ràng, muốn làm cho đàn ông bỏ tiền ra, phương pháp nhiều không đếm xuể. Trực tiếp ***, là không có "nội dung kĩ thuật" hạ đẳng nhất. Hơn nữa mỹ nữ dùng loại thủ đoạn hạ đẳng nhất này, quả thực chính là phung phí của trời, ngu không ai bằng.

Đại tỷ nói, cả đời mình ghét nhất chính là loại đàn bà ngu xuẩn này.

Đàn bà vóc người không đẹp, cũng không đáng chết. Nhưng đầu óc quá ngu xuẩn, vậy thì chết cũng không có gì đáng tiếc.

Trên cơ bản, hai mươi ba chị em bị Đại tỷ xử lý, đều là vì nguyên nhân đầu óc quá ngu xuẩn.

Thấy trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của hạ đẳng nhất đã có chút tia máu, Đại tỷ liền xoa xoa đầu tóc vàng của cô, mỉm cười nói:

- Tiểu Vân Tước, tới nơi này hơn nửa năm rồi, đã quen chưa?

Tiểu Vân Tước là tên gọi thân mật lúc ở trại huấn luyện màĐại tỷ đặt cho hạ đẳng nhất.

- Quen rồi, Đại tỷ.

Uống vào hai ngụm trà đạo, nước trà đắng chát khiến thần kinh căng thẳng của hạ đẳng nhất hơi thả lỏng một chút, cuối cùng có thể đối đáp bình thường với Đại tỷ.

- Ừ, chị nghĩ em cũng sẽ quen thôi.

Trong lời nói của Đại tỷ liền mang chút thái độ kiêu ngạo, đây chính là gái hồng lâu đẹp nhất mà cô tự tay bồi dưỡng nên.

- hạ đẳng nhất, Tiêu Phàm đó, đối xử với em như thế nào?

Một lúc, Đại tỷ cũng nâng chén trà lên uống một ngụm, hỏi, vẻ mặt trở nên tương đối nghiêm túc, cũng không gọi tên thân mật nữa.

Hai tay Ager lena đang cầm chén trà nhỏ liền run nhẹ, chén trà nhỏ như vậy, cô lại cũng dùng hai tay cầm, nhìn qua rất đáng yêu. Đây cũng là chiêu thức Đại tỷ lúc trước thiết kế cho cô. Trong các cô gái da trắng, Ager lena được coi là dáng người tương đối nhỏ xinh, không giống kiểu con gái to cao Bắc Âu. Mỹ nữ nhỏ xinh thêm điệu bộ "đáng yêu", đặc biệt khiến người yên mến.

Đại tỷ hiểu rõ tâm lý đại đa số đàn ông thành đạt, bọn họ đều hy vọng người phụ nữ bên cạnh mình, như là chim non nép vào người. Như vậy càng có thể thể hiện được khí phách anh hùng của nam tử hán đại trượng phu.

- Đại tỷ, anh ta, anh ta đã nửa năm không tới tìm em...

Ager lena thành thật trả lời câu hỏi của Đại tỷ.

Ở trước mặt Đại tỷ, kết cục của việc không thành thật chỉ có một —— chết!

Đại tỷ hơi nhăn đầu lông mày, hỏi:

- Em có biết là do nguyên nhân gì không?

Tình hình cơ bản của Ager lena ở thủ đô Trung Quốc, Đại tỷ đều rất rõ. Cô bị Tiêu Phàm dẫn đi, tình hình qua một đêm ở phòng tổng thống khách sạn Thời Đại, càng đặc biệt quan trọng.

Đại tỷ rất hài lòng với kết quả này.

Ager lena mới đến Trung Quốc mấy ngày, đã được cháu đích tôn trưởng của Tiêu gia thích, đủ để chứng minh cô đào tạo Ager lena đã thành công ở một cấp bậc nào đó.

Cho dù vị cháu đích tôn trưởng này của Tiêu gia trong con cháu nhà quyền quý gia thế của Trung Quốc là một người hoàn toàn khác người, nhưng biển chữ vàng của Tiêu gia không phải giả, uy danh hiển hách của Tiêu lão gia tử ở diễn đàn chính trị trong nước càng không phải là giả. Tiêu Phàm có khác người đi nữa, cũng là cháu đích tôn trưởng của Tiêu gia.

Như vậy là đủ rồi.

Chỉ cần ngày nào đó anh ta muốn quật khởi, mảnh đất thủ đô rộng lớn này, vẫn thật không thể thiếu một địa vị hiển hách như hắn.

Nhưng sau đó Tiêu Phàm biến mất không thấy tựa như không khí, từ đó về sau chưa từng thấy xuất hiện ở thủ đô.

Đây cũng là nguyên nhân Đại tỷ đích thân chạy tới.

Con đường này, không thể cứ đứt ngang như vậy được.

Ager lena nhẹ nhàng lắc đầu, đáng thương nói:

- Đại tỷ, anh ta, anh ta là một người kỳ quái, em ở trước mặt anh ta, cũng không dám nói chuyện. Anh ta cũng không cho em số điện thoại, em không biết làm thế nào để liên lạc với anh ta.

- Thật ư? Anh ta kì quái như thế nào?

Đại tỷ hỏi ngược lại.

Lông mày xinh đẹp của Ager lena cũng hơi hơi nhàu lên, đầu nhẹ nhàng nghiêng một cái, rất nghiêm túc suy tư. Động tác nhỏ nhặt này, đều bị Đại tỷ nhấn mạnh đi nhấn mạnh lại, sửa vô số lần. Hiện tại, đã thành thói quen của xinh đẹp.

Nhu mì hết mức có thể!

Đây là chiêu thức "phụ nữ quyến rũ" mà Đại tỷ thiết kế riêng cho xinh đẹp.

Dưới sự huấn luyện ma quỷ của cô, sáu cô gái có thể sống sót cuối cùng, mỗi người đều có đặc sắc riêng của mình. xinh đẹp thích hợp nhất đi theo con đường **. Đại tỷ có đủ tự tin, nếu xinh đẹp đem ** của cô phát huy đến mức tận cùng, bất kỳ đàn ông nào đều khó có thể cưỡng lại được, chỉ có thể ngoan ngoãn làm thần dân dưới váy của Ager lena.

Suy tư một lát, Ager lena nói:

- Đại tỷ, anh ta không cho em cơ hội nói chuyện. Nhìn từ bên ngoài, hắn là một người đàn ông rất ôn hòa, nhưng trên thực tế lại hết sức mạnh mẽ, cứng rắn. Mỗi một câu anh ta nói, đều giống như mệnh lệnh, em phải chấp hành.

Đại tỷ liền hứng thú, hỏi:

- Anh ta nói với em cái gì?

Ager lena liền thuật lại một lượt những lời Tiêu Phàm đã nói với cô ta ở phòng tổng thống khách sạn Thời Đại. Nguyên văn không sót một chữ. Trí nhớ siêu tốt, cũng là môn bắt buộc khi Ager lena các cô chấp nhận huấn luyện.

Đại tỷ trầm ngâm.

Như vậy mà nói, Ager lena nói Tiêu Phàm là một người kỳ quái, thật cũng khá có lý. Đối diện với vẻ ** trời sinh như vậy của Ager lena, sau khi đã có **, không ngờ không mê muội giống như đại đa số đàn ông, ngược lại còn đưa ra những "mệnh lệnh" vô cùng kỳ quái cho Ager lena một cách rành mạch rõ ràng.

Sau đó liền bốc hơi giữa trần gian.

- Em nói, lúc ấy bên cạnh anh ta còn có một cô gái khác ư?

- Dạ. Cô gái kia cũng rất đáng sợ, em không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của cô ta.

Ager lena thành thật đáp.

Thật giống như cô không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Đại tỷ, Tân Lâm cho cô ta cảm giác giống như thế.

Đại tỷ gật gật đầu, nói:

- Ager lena, bản thân em phán đoán chuyện này thế nào?

Ager lena lại ngẫm nghĩ một chút, hạ giọng nói nói:

- Đại tỷ, em hiểu hắn quá ít, không dám khẳng định... Em cảm thấy, hắn khả năng có việc gấp phải rời khỏi thủ đô một chuyến. Bởi vì hắn cho em kỳ hạn một năm, em nghĩ, trong vòng một năm hắn sẽ lại xuất hiện lần nữa.

- Được. Nếu hắn lại xuất hiện, em nhất định phải nghĩ cách tiến thêm một bước quan hệ với hắn. Nếu có thể, cùng hắn sinh một đứa bé.

Đại tỷ trầm tư một chút, dùng giọng điệu không thể nghi ngờ ra lệnh cho Ager lena.

- Vâng, Đại tỷ.

Ager lena không chút do dự gật đầu.

Cho dù, mệnh lệnh "sinh một đứa bé" như vậy, khiến Ager lena khó có thể lý giải được, nhưng cô tuyệt đối không dám kháng cự chỉ lệnh của Đại tỷ. Hậu quả đó, thật sự quá nghiêm trọng. Ager lena không chút nghi ngờ, cho dù cô ở Trung Quốc, nếu cô có gan phản bội Đại tỷ, có gan phản bội "tổ chức", tuyệt đối là chỉ còn đường chết, bất cứ người nào đều cứu không nổi cô.

Trên mặt Đại tỷ lập tức lại lộ ra vẻ tươi cười, nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng, vuốt tấm lưng có vẻ hơi gầy của cô, nhẹ nhàng nói:

- Tiểu Vân Tước, em là một cô gái tốt, thượng đế sẽ phù hộ cho em. Trung Quốc là một quốc gia rất hùng mạnh, rất giàu có. Người đàn ông thích em kia, rất hùng mạnh. Đàn ông quốc gia này, đều vô cùng coi trọng kế thừa huyết mạch, đối xử rất tốt với con cái và mẹ của chúng. Em nỗ lực lên, tin tưởng em nhất định sẽ có được hạnh phúc.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Ager lena lộ ra vẻ hoang mang, vừa hoảng sợ vừa quyến luyến.

Đây là một loại tình cảm cực kỳ đặc biệt, ngoại trừ bản thân người trong cuộc, ai cũng khó có thể hiểu được.

- Đến đây, Tiểu Vân Tước, đây là búp bê Barbie em thích nhất, chị mang đến tặng cho em.

Đại tỷ mỉm cười từ trong sô pha bên người cầm lên một chiếc hộp tinh xảo, bên trong là một búp bê barbie tạo hình công chúa Bạch Tuyết vô cùng cổ xưa. Búp bê barbie này đã làm bạn với Ager lena rất nhiều năm. Năm đó, lúc cô còn rất nhỏ, ở trong công viên bị người ta bắt đi, trong ngực còn ôm một con búp bê barbie này.

Là quà sinh nhật mẹ cô tặng cho cô.

Khi rời khỏi trại huấn luyện, Đại tỷ không cho phép cô mang theo con búp bê barbie này.

- Cám, cám ơn Đại tỷ.

Nhìn thấy búp bê barbie này, nước mắt của Ager lena liền chảy xuôi xuống dưới, ôm chặt vào lòng, nghẹn ngào nói.

- Đứa bé ngoan, chỉ cần em làm theo lời Đại tỷ nói, nhất định sẽ hạnh phúc. Thượng đế sẽ bên em.

Đại tỷ nhẹ nhàng hôn lên mái tóc dài màu vàng kim của Ager lena, giọng điệu càng thêm dịu dàng, tràn đầy sức hấp dẫn.

- Em về đi, cố gắng làm việc, chị sẽ lại đến tìm em.

Ager lena không dám níu lại, ôm búp bê barbie, cúi người thật sâu chào Đại tỷ, rời khỏi căn phòng lộng lẫy.

Đại tỷ lập tức mở cửa phòng ngủ ra, đi vào.

Trên ban công của phòng ngủ, một người đàn ông dáng người cũng không khôi ngô, người mặc áo ngủ màu đen, ngồi trong một chiếc ghế mây mềm mại, lưng đối diện về phía giường lớn cung điện xa hoa, giữa ngón tay kẹp một điếu xì gà to.

Trên mặt Đại tỷ lập tức lộ ra vẻ ngưỡng mộ thậm chí sùng bái, nhẹ nhàng đi tới, ngồi xổm xuống bên chân của y, ngửa đầu hướng về phía trước, như là chiêm ngưỡng thần chỉ cao nhất trong tâm trí cô.

Người đàn ông đưa bàn tay ra, dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm mại của Đại tỷ.

Đại tỷ liền vùi đầu vào ** của hắn, vẻ mặt hạnh phúc thỏa mãn.

- Cái tên Tiêu Phàm kia, đã nửa năm không có đến tìm Ager lena rồi.

Một lúc, Đại tỷ hạ giọng nói.

- Đừng lo, hắn sẽ trở lại. Ager lena là cô gái đáng yêu như thế, hắn chắc chắn không nỡ bỏ.

Người đàn ông khẽ cười nói, giọng nói tràn đầy từ tính.

- Tại sao phải chọn hắn làm mục tiêu?

- Bởi vì hắn là con cháu Tiêu gia. Sức khỏe Tiêu lão gia tử hoàn toàn bình phục rồi, tiềm lực của Tiêu gia ở quốc gia này, là cái mà cô khó có thể tưởng tượng được. Đương nhiên, hắn không phải là mục tiêu đã định của chúng ta, xem như mang theo tính chất tùy cơ rất lớn. Tuy nhiên, chỉ cần hắn là con cháu Tiêu gia, như vậy là đủ rồi.

Người đàn ông nhẹ giọng nói, hút một hơi xì gà, chậm rãi phun ra một làn khói mờ.


/339

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status