- Muội hiểu huynh đang nghĩ gì, nhưng đừng nói gì cả. Bây giờ huynh dẫn muội đi chơi đi.
- Được, cùng đi nào!
Tinh Hồn nở nụ cười, rồi nắm lấy bàn tay của Sở Tiểu Điệp, tựa hồ như sợ nàng sẽ một lần nữa biến mất khỏi vòng tay của hắn vậy. Khung cảnh trắng xóa vừa nãy, bây giờ đã biến thành một nơi phồn hoa tuyệt đẹp, tấp nập người qua lại; hoặc là biến thành một bờ hồ trong xanh thơ mộng… đủ loại cảnh sắc, tất cả đều là do một tay Tinh Hồn tạo nên. Nói chính xác hơn, toàn bộ những thứ này đều là từ ý niệm của Tinh Hồn mà ra.
Những tháng ngày vui vẻ ấy cứ như vậy trôi qua, dù biết rằng sẽ chìm càng lúc càng sâu vào trong ảo mộng, thế nhưng hắn không còn kiềm chế được bản thân được nữa rồi. Tuy rằng Sở Tiểu Điệp chỉ là hư ảo, nhưng hắn không muốn buông xuôi để một lần nữa mất nàng. Đánh đổi mạng sống của mình để được ở bên nàng vĩnh viễn thì có làm sao? Chỉ cần mỗi ngày vui vẻ bên nàng, được ngắm nhìn nàng, chỉ như thế thôi cũng đủ rồi.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Sâu trong Phù Quang sâm lâm. Lúc này, trên bầu trời hắc ám bao phủ, từng đám mây đen kịt tụ hội tại nơi này, lâu lâu lại đột ngột vang lên tiếng sấm, trong phạm vi trăm dặm toàn bộ bị đám mây đen này che kín bầu trời.
Chỉ thấy vô số thiên lôi tụ hội về hướng dòng xoáy hắc ám, hình thành một đầu điện long vô cùng lớn. Dòng xoáy hắc ám càng lúc càng tụ hội nhiều thiên lôi, cuối cùng dung hợp lại một chỗ, lượng biến hình biến chất, hóa thành một đạo lôi kiếp bang đại tỏa khí tức hủy thiên diệt địa.
Khung cảnh này ngay lập tức hấp dẫn vô số những cường giả đang tọa tấn ở Băng Đà sơn các Phù Quang sâm lâm này năm trăm dặm. Bởi vì, uy áp khủng khiếp mà hắc ám lôi vân này tạo ra, chỉ có thể là cường giả độ kiếp. Mà người này nhất định là một đại cường giả thực lực cao cường.
Người đang độ kiếp, dĩ nhiên chính là đệ nhất thiên tài Trịnh Thần Không. Sau hơn hai tháng bế quan trong Phù Quang sâm lâm, nhờ có Đế Hồn đỉnh hỗ trợ, không ngừng chiết xuất lực lượng hắc ám tinh nguyên giúp hắn cải thiện thể chất, cuối cùng cũng muốn đột phá rồi.
Còn nhớ hai tháng trước, Trịnh Thần Không mơ hồ cảm nhận được bản thân sắp đột phá Thần đế cảnh hậu kỳ. Hắn lập tức tập trung tinh thần, cuối cùng mười ngày sau đã đột phá Thần đế cảnh hậu kỳ. Đế Hồn đỉnh bởi vì cảm thấy tu vi Trịnh Thần Không vẫn còn hơi yếu, nên quyết định tiếp tục trợ lực cho hắn, khi nào đột phá Thần Hoàng cảnh thì hãy trở về Thiên Phong thành cũng không muộn.
Trịnh Thần Không thiên tư tuyệt luân, chính là thiên tài linh căn siêu phẩm, tốc độ tu luyện vốn đã kinh khủng rồi, bây giờ lại còn có Đế Hồn đỉnh phụ trợ nữa, chưa đến hai tháng, Trịnh Thần Không lại muốn đột phá Thần hoàng cảnh sơ kỳ. Thời gian ngắn ngủi như vậy mà từ Thần vương cảnh hậu kỳ đột phá Thần hoàng cảnh, chuyện này mà truyền ra ngoài, chỉ sợ danh tiếng của Trịnh Thần Không tuyệt đối như mặt trời giữa ban trưa.
Trong mấy tháng này, Đế Hồn đỉnh đã truyền cho hắn một bộ tâm pháp gọi là Vạn diệt ma thần đại pháp, chính là một bộ tâm pháp đỉnh cấp đã thất truyền từ hàng vạn năm trước. Vạn diệt ma thần đại pháp nếu đem so sánh với Hỗn nguyên thiên thần quyết mà Tinh Hồn sáng tạo ra, ở thời điểm hiện tại thì Vạn diệt ma thần đại pháp cơ hồ không thua kém bao nhiêu cả. Nhờ bộ tâm pháp này, Trịnh Thần Không mới có thể hấp thu hắc ám tinh nguyên nhanh đến như vậy.
Hắc ám tinh nguyên đã ngập tràn trong đan điền Trịnh Thần Không, cuối cùng bình cảnh cũng phá vỡ. Trên bầu trời, từ giữa dòng xoáy hắc ám, một đạo lôi kiếp uy lực hủy thiên diệt địa giáng xuống Phù Quang sâm lâm, mục tiêu chính là Trịnh Thần Không.
Chỉ thấy mục quang Trịnh Thần Không lộ ra một tia khinh thường, bỗng nhiên hắn hét lớn một tiếng, sau lưng xuất hiện một ảo ảnh ma thần khổng lồ cao gần một trăm thước, nhìn thân thể rất lực lưỡng, khuôn mặt dữ tợn, hai tay cầm thiết phủ, hướng nhìn bầu trời.
Khi đạo lôi kiếp vừa giáng xuống thì ảo ảnh ma thần siết chặt thiết phủ, vung ngược lên trời, chạm vào đạo lôi kiếp. Âm thanh nổ vang chấn động tứ phương, từng đoàn phong bạo bay tán loạn tứ phương. Có thể nhìn thấy tia những tia lửa lóe lên, nhìn rất đẹp mắt, thế nhưng nhìn vào lại khiến người ta rợn người.
Là phàm nhân mà có thể ngạnh kháng lại được thiên uy thiên địa, thực lực người đang độ kiếp tuyệt đối không hề tầm thường. Người nào người nấy đều tập trung vào quá trình độ kiếp, trong lòng khiếp hãi không thôi. Nếu như mà họ biết được, nhân vật đang độ kiếp kia chính là thái tử Trịnh Thần Không thì còn kinh sợ bao nhiêu nữa đây.
Đạo đạo lôi kiếp không ngừng giáng xuống, thế nhưng toàn bộ đều bị ma thần dùng thiết phủ phá hủy. Ba canh giờ sau, hắc ám dần vơi đi, thiên địa trở lại dáng vẻ tịch mịch, bầu trời trở nên trong xanh, không còn bị hắc ám bao phủ nữa.
Đứng bên ngoài quan sát, tiếng xì xào bàn luận không ngừng vang lên:
- Chẳng biết người độ kiếp là ai? Lôi kiếp đó là của cường giả Thần hoàng cảnh sơ kỳ, thế nhưng chỉ sợ thực lực chân chính là người này tuyệt đối có thể tranh phong với cường giả Thần hoàng cảnh trung kỳ.
- Dạo này, kỳ nhân dị sĩ mỗi lúc xuất hiện ngày một nhiều. Nhớ năm trước, có một kẻ tu vi kém cỏi, thế nhưng lại thách thức cả đế đình Thiên Phong, tạo nên một trận phong ba thật lớn. Tuy rằng bây giờ không biết tung tích hắn ở đâu, thế nhưng nếu còn sống, ta đoán hắn tuyệt đối là một nhân vật phong vân.
- Ta còn nghe nói, khi đó còn xuất hiện cả một thần thú trong truyền thuyết nữa. Nghe đâu chính là một trong tứ linh thần thú, nếu ta nhớ không lầm thì chính là Uy lam thanh long.
- Ghê ghớm vậy sao?
- Ngươi nói xem, Huyền thiên giới bây giờ, ngay cả thần thú cũng xuất thế? Không lẽ sắp có hạo kiếp nào sắp xảy ra à?
- Ài, ta cũng chẳng biết nữa. Nếu như quả thực có chuyện như vậy, chỉ sợ tứ đại đế quốc và tứ đại thần điện sẽ không bỏ qua đâu.
- ………
Tiếng xì xào bàn luận cứ không ngừng ngớt đi. Huyền thiên giới bây giờ dường như đã rơi vào tình thế loạn lạc. Hai đại đế quốc Thiên Phong và Viêm Dương mâu thuẫn ngày một lớn, thực lực của Thiên Phong quốc lại lớn mạnh đến như vậy, trong khi đó Viêm Dương quốc thì mỗi lúc một suy yếu. Chuyện Thiên Phong quốc đem quân đánh chiếm Viêm Dương quốc, chỉ sợ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Lại nói, nghe đâu bên Thiên Hồng đại lục Tây Hàn đế quốc truyền đến hung tin, bọn Man hoang dị tộc đang bắt đầu muốn làm loạn. Đây chính là một thiên đại sự kiện, bởi vì từ xưa đến giờ, Man hoang dị tộc vẫn luôn là một mối nguy cơ lớn nhất đối với nhân loại.
Mà không chỉ riêng gì Thiên Hồng đại lục, Đông hải và Nam phương đều bắt đầu có biến. Dường như là yêu tộc đang muốn quật khởi trở lại. Thần ma chi chiến năm xưa khiến cho hai bên mất đi truyền thừa, tổn thương nguyên khí. Thế nhưng vẫn là nhân tộc giành thắng lợi. Đại đa số yêu tộc đều bị đuổi ra khỏi đại lục, phần lớn trốn ra Đông hải và Nam phương. Nay muốn rục rịch quật khởi, cũng chính là một chuyện rất nghiêm trọng.
Giữa tình hình như vậy, ai nấy đều mang tâm trạng lo lắng. Có lẽ trong đầu mỗi người bọn họ bắt đầu nghĩ đến việc đầu quân cho thế lực nào để có thể bảo toàn tính mạng.
Trở lại với câu chuyện, sâu trong Phù Quang sâm lâm vang lên một giọng cười thõa mãn. Đó không phải là Trịnh Thần Không thì còn ai nữa. Trong thời gian ngắn đột phá Thần hoàng cảnh, hắn làm sao không hưng phấn cho được.
Tu vi Thần hoàng cảnh hiện giờ, nếu phối hợp thêm với Đế hồn đỉnh nữa, thì Trịnh Thần Không hắn tuyệt đối chính là vô địch dưới Đấu thần kỳ. Giờ phút này sinh lực tràng trề, quả thực trong đầu hiện lên ý tưởng muốn tìm Tinh Hồn quyết đấu một trận phân cao thấp.
Đế Hồn đỉnh tâm ý thương thông với Trịnh Thần Không, dễ dàng có thể đọc được suy nghĩ của hắn. Trịnh Thần Không trong thời gian này đột phá, Tinh Hồn dĩ nhiên cũng có thể đột phá. Thế nên mặc cho sự hưng phấn của Trịnh Thần Không, Đế Hồn đỉnh lạnh lẽo nói như tạt vào mặt Trịnh Thần Không một gáo nước lạnh:
- Tốt nhất là từ bỏ ý nghĩ đó đi. Khi nào ngươi luyện được Bất tử chi thân thì hãy nghĩ đến chuyện giết chết thẳng ôn con kia.
Lúc này, Trịnh Thần Không mới áp chế lại sự hưng phấn. Bỗng nghe Đế Hồn đỉnh đánh giá Tinh Hồn cao như vậy, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, đáp lại:
- Ngươi cho rằng ta thua kém hắn sao?
- Tiểu tử, đừng cho rằng ngươi vừa đột phá là đã trở thành thiên hạ vô địch. Nên nhớ, thằng nhóc Tinh Hồn đó thiên phú không hề thua kém ngươi, ngươi có thể đột phát trong thời gian này thì hắn cũng có thể. Muốn giết chết được thằng nhóc đó, ngươi phải có sự chuẩn bị thật tốt. Một khi ngươi luyện thành Bất tử chi thân, cho dù muốn giết ngươi còn khó hơn lên trời. Cổ nhân có câu, “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, một vương tử như ngươi chắc chắn hiểu rõ đạo lý này.
Đế Hồn đỉnh ý tứ lạnh lẽo nói. Và tất nhiên, Trịnh Thần Không hiểu rõ đạo lý này rồi. Hắn đương nhiên tin tưởng những lời Đế hồn đỉnh nói, nhưng mà đối với việc thua kém Tinh Hồn thì hắn không chấp nhận được. Không kẻ nào được phép đứng trên đầu hắn cả. Tồn tại thiên hạ vô địch thủ, đây chính là suy nghĩ từ khi còn bé cho đến tận bây giờ.
Khát vọng này của hắn chính là điều mà Đế Hồn đỉnh xem trọng nhất, cũng chính là điểm đáng để lợi dụng nhất. Một kẻ vừa có dã tâm, vừa truy cầu sức mạnh vô thượng như vậy chính là kẻ tốt nhất để trục lợi. Trịnh Thần Không nham hiểm một phần thì Đế hồn đỉnh nham hiểm mười phần, thậm chí là trăm phần, nghìn phần.
- Được, cùng đi nào!
Tinh Hồn nở nụ cười, rồi nắm lấy bàn tay của Sở Tiểu Điệp, tựa hồ như sợ nàng sẽ một lần nữa biến mất khỏi vòng tay của hắn vậy. Khung cảnh trắng xóa vừa nãy, bây giờ đã biến thành một nơi phồn hoa tuyệt đẹp, tấp nập người qua lại; hoặc là biến thành một bờ hồ trong xanh thơ mộng… đủ loại cảnh sắc, tất cả đều là do một tay Tinh Hồn tạo nên. Nói chính xác hơn, toàn bộ những thứ này đều là từ ý niệm của Tinh Hồn mà ra.
Những tháng ngày vui vẻ ấy cứ như vậy trôi qua, dù biết rằng sẽ chìm càng lúc càng sâu vào trong ảo mộng, thế nhưng hắn không còn kiềm chế được bản thân được nữa rồi. Tuy rằng Sở Tiểu Điệp chỉ là hư ảo, nhưng hắn không muốn buông xuôi để một lần nữa mất nàng. Đánh đổi mạng sống của mình để được ở bên nàng vĩnh viễn thì có làm sao? Chỉ cần mỗi ngày vui vẻ bên nàng, được ngắm nhìn nàng, chỉ như thế thôi cũng đủ rồi.
********* Quyển 3: Ma chi quân vương ********* Người đọc có tâm thì like FB!
Sâu trong Phù Quang sâm lâm. Lúc này, trên bầu trời hắc ám bao phủ, từng đám mây đen kịt tụ hội tại nơi này, lâu lâu lại đột ngột vang lên tiếng sấm, trong phạm vi trăm dặm toàn bộ bị đám mây đen này che kín bầu trời.
Chỉ thấy vô số thiên lôi tụ hội về hướng dòng xoáy hắc ám, hình thành một đầu điện long vô cùng lớn. Dòng xoáy hắc ám càng lúc càng tụ hội nhiều thiên lôi, cuối cùng dung hợp lại một chỗ, lượng biến hình biến chất, hóa thành một đạo lôi kiếp bang đại tỏa khí tức hủy thiên diệt địa.
Khung cảnh này ngay lập tức hấp dẫn vô số những cường giả đang tọa tấn ở Băng Đà sơn các Phù Quang sâm lâm này năm trăm dặm. Bởi vì, uy áp khủng khiếp mà hắc ám lôi vân này tạo ra, chỉ có thể là cường giả độ kiếp. Mà người này nhất định là một đại cường giả thực lực cao cường.
Người đang độ kiếp, dĩ nhiên chính là đệ nhất thiên tài Trịnh Thần Không. Sau hơn hai tháng bế quan trong Phù Quang sâm lâm, nhờ có Đế Hồn đỉnh hỗ trợ, không ngừng chiết xuất lực lượng hắc ám tinh nguyên giúp hắn cải thiện thể chất, cuối cùng cũng muốn đột phá rồi.
Còn nhớ hai tháng trước, Trịnh Thần Không mơ hồ cảm nhận được bản thân sắp đột phá Thần đế cảnh hậu kỳ. Hắn lập tức tập trung tinh thần, cuối cùng mười ngày sau đã đột phá Thần đế cảnh hậu kỳ. Đế Hồn đỉnh bởi vì cảm thấy tu vi Trịnh Thần Không vẫn còn hơi yếu, nên quyết định tiếp tục trợ lực cho hắn, khi nào đột phá Thần Hoàng cảnh thì hãy trở về Thiên Phong thành cũng không muộn.
Trịnh Thần Không thiên tư tuyệt luân, chính là thiên tài linh căn siêu phẩm, tốc độ tu luyện vốn đã kinh khủng rồi, bây giờ lại còn có Đế Hồn đỉnh phụ trợ nữa, chưa đến hai tháng, Trịnh Thần Không lại muốn đột phá Thần hoàng cảnh sơ kỳ. Thời gian ngắn ngủi như vậy mà từ Thần vương cảnh hậu kỳ đột phá Thần hoàng cảnh, chuyện này mà truyền ra ngoài, chỉ sợ danh tiếng của Trịnh Thần Không tuyệt đối như mặt trời giữa ban trưa.
Trong mấy tháng này, Đế Hồn đỉnh đã truyền cho hắn một bộ tâm pháp gọi là Vạn diệt ma thần đại pháp, chính là một bộ tâm pháp đỉnh cấp đã thất truyền từ hàng vạn năm trước. Vạn diệt ma thần đại pháp nếu đem so sánh với Hỗn nguyên thiên thần quyết mà Tinh Hồn sáng tạo ra, ở thời điểm hiện tại thì Vạn diệt ma thần đại pháp cơ hồ không thua kém bao nhiêu cả. Nhờ bộ tâm pháp này, Trịnh Thần Không mới có thể hấp thu hắc ám tinh nguyên nhanh đến như vậy.
Hắc ám tinh nguyên đã ngập tràn trong đan điền Trịnh Thần Không, cuối cùng bình cảnh cũng phá vỡ. Trên bầu trời, từ giữa dòng xoáy hắc ám, một đạo lôi kiếp uy lực hủy thiên diệt địa giáng xuống Phù Quang sâm lâm, mục tiêu chính là Trịnh Thần Không.
Chỉ thấy mục quang Trịnh Thần Không lộ ra một tia khinh thường, bỗng nhiên hắn hét lớn một tiếng, sau lưng xuất hiện một ảo ảnh ma thần khổng lồ cao gần một trăm thước, nhìn thân thể rất lực lưỡng, khuôn mặt dữ tợn, hai tay cầm thiết phủ, hướng nhìn bầu trời.
Khi đạo lôi kiếp vừa giáng xuống thì ảo ảnh ma thần siết chặt thiết phủ, vung ngược lên trời, chạm vào đạo lôi kiếp. Âm thanh nổ vang chấn động tứ phương, từng đoàn phong bạo bay tán loạn tứ phương. Có thể nhìn thấy tia những tia lửa lóe lên, nhìn rất đẹp mắt, thế nhưng nhìn vào lại khiến người ta rợn người.
Là phàm nhân mà có thể ngạnh kháng lại được thiên uy thiên địa, thực lực người đang độ kiếp tuyệt đối không hề tầm thường. Người nào người nấy đều tập trung vào quá trình độ kiếp, trong lòng khiếp hãi không thôi. Nếu như mà họ biết được, nhân vật đang độ kiếp kia chính là thái tử Trịnh Thần Không thì còn kinh sợ bao nhiêu nữa đây.
Đạo đạo lôi kiếp không ngừng giáng xuống, thế nhưng toàn bộ đều bị ma thần dùng thiết phủ phá hủy. Ba canh giờ sau, hắc ám dần vơi đi, thiên địa trở lại dáng vẻ tịch mịch, bầu trời trở nên trong xanh, không còn bị hắc ám bao phủ nữa.
Đứng bên ngoài quan sát, tiếng xì xào bàn luận không ngừng vang lên:
- Chẳng biết người độ kiếp là ai? Lôi kiếp đó là của cường giả Thần hoàng cảnh sơ kỳ, thế nhưng chỉ sợ thực lực chân chính là người này tuyệt đối có thể tranh phong với cường giả Thần hoàng cảnh trung kỳ.
- Dạo này, kỳ nhân dị sĩ mỗi lúc xuất hiện ngày một nhiều. Nhớ năm trước, có một kẻ tu vi kém cỏi, thế nhưng lại thách thức cả đế đình Thiên Phong, tạo nên một trận phong ba thật lớn. Tuy rằng bây giờ không biết tung tích hắn ở đâu, thế nhưng nếu còn sống, ta đoán hắn tuyệt đối là một nhân vật phong vân.
- Ta còn nghe nói, khi đó còn xuất hiện cả một thần thú trong truyền thuyết nữa. Nghe đâu chính là một trong tứ linh thần thú, nếu ta nhớ không lầm thì chính là Uy lam thanh long.
- Ghê ghớm vậy sao?
- Ngươi nói xem, Huyền thiên giới bây giờ, ngay cả thần thú cũng xuất thế? Không lẽ sắp có hạo kiếp nào sắp xảy ra à?
- Ài, ta cũng chẳng biết nữa. Nếu như quả thực có chuyện như vậy, chỉ sợ tứ đại đế quốc và tứ đại thần điện sẽ không bỏ qua đâu.
- ………
Tiếng xì xào bàn luận cứ không ngừng ngớt đi. Huyền thiên giới bây giờ dường như đã rơi vào tình thế loạn lạc. Hai đại đế quốc Thiên Phong và Viêm Dương mâu thuẫn ngày một lớn, thực lực của Thiên Phong quốc lại lớn mạnh đến như vậy, trong khi đó Viêm Dương quốc thì mỗi lúc một suy yếu. Chuyện Thiên Phong quốc đem quân đánh chiếm Viêm Dương quốc, chỉ sợ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Lại nói, nghe đâu bên Thiên Hồng đại lục Tây Hàn đế quốc truyền đến hung tin, bọn Man hoang dị tộc đang bắt đầu muốn làm loạn. Đây chính là một thiên đại sự kiện, bởi vì từ xưa đến giờ, Man hoang dị tộc vẫn luôn là một mối nguy cơ lớn nhất đối với nhân loại.
Mà không chỉ riêng gì Thiên Hồng đại lục, Đông hải và Nam phương đều bắt đầu có biến. Dường như là yêu tộc đang muốn quật khởi trở lại. Thần ma chi chiến năm xưa khiến cho hai bên mất đi truyền thừa, tổn thương nguyên khí. Thế nhưng vẫn là nhân tộc giành thắng lợi. Đại đa số yêu tộc đều bị đuổi ra khỏi đại lục, phần lớn trốn ra Đông hải và Nam phương. Nay muốn rục rịch quật khởi, cũng chính là một chuyện rất nghiêm trọng.
Giữa tình hình như vậy, ai nấy đều mang tâm trạng lo lắng. Có lẽ trong đầu mỗi người bọn họ bắt đầu nghĩ đến việc đầu quân cho thế lực nào để có thể bảo toàn tính mạng.
Trở lại với câu chuyện, sâu trong Phù Quang sâm lâm vang lên một giọng cười thõa mãn. Đó không phải là Trịnh Thần Không thì còn ai nữa. Trong thời gian ngắn đột phá Thần hoàng cảnh, hắn làm sao không hưng phấn cho được.
Tu vi Thần hoàng cảnh hiện giờ, nếu phối hợp thêm với Đế hồn đỉnh nữa, thì Trịnh Thần Không hắn tuyệt đối chính là vô địch dưới Đấu thần kỳ. Giờ phút này sinh lực tràng trề, quả thực trong đầu hiện lên ý tưởng muốn tìm Tinh Hồn quyết đấu một trận phân cao thấp.
Đế Hồn đỉnh tâm ý thương thông với Trịnh Thần Không, dễ dàng có thể đọc được suy nghĩ của hắn. Trịnh Thần Không trong thời gian này đột phá, Tinh Hồn dĩ nhiên cũng có thể đột phá. Thế nên mặc cho sự hưng phấn của Trịnh Thần Không, Đế Hồn đỉnh lạnh lẽo nói như tạt vào mặt Trịnh Thần Không một gáo nước lạnh:
- Tốt nhất là từ bỏ ý nghĩ đó đi. Khi nào ngươi luyện được Bất tử chi thân thì hãy nghĩ đến chuyện giết chết thẳng ôn con kia.
Lúc này, Trịnh Thần Không mới áp chế lại sự hưng phấn. Bỗng nghe Đế Hồn đỉnh đánh giá Tinh Hồn cao như vậy, trong lòng không khỏi có chút khó chịu, đáp lại:
- Ngươi cho rằng ta thua kém hắn sao?
- Tiểu tử, đừng cho rằng ngươi vừa đột phá là đã trở thành thiên hạ vô địch. Nên nhớ, thằng nhóc Tinh Hồn đó thiên phú không hề thua kém ngươi, ngươi có thể đột phát trong thời gian này thì hắn cũng có thể. Muốn giết chết được thằng nhóc đó, ngươi phải có sự chuẩn bị thật tốt. Một khi ngươi luyện thành Bất tử chi thân, cho dù muốn giết ngươi còn khó hơn lên trời. Cổ nhân có câu, “biết người biết ta, trăm trận trăm thắng”, một vương tử như ngươi chắc chắn hiểu rõ đạo lý này.
Đế Hồn đỉnh ý tứ lạnh lẽo nói. Và tất nhiên, Trịnh Thần Không hiểu rõ đạo lý này rồi. Hắn đương nhiên tin tưởng những lời Đế hồn đỉnh nói, nhưng mà đối với việc thua kém Tinh Hồn thì hắn không chấp nhận được. Không kẻ nào được phép đứng trên đầu hắn cả. Tồn tại thiên hạ vô địch thủ, đây chính là suy nghĩ từ khi còn bé cho đến tận bây giờ.
Khát vọng này của hắn chính là điều mà Đế Hồn đỉnh xem trọng nhất, cũng chính là điểm đáng để lợi dụng nhất. Một kẻ vừa có dã tâm, vừa truy cầu sức mạnh vô thượng như vậy chính là kẻ tốt nhất để trục lợi. Trịnh Thần Không nham hiểm một phần thì Đế hồn đỉnh nham hiểm mười phần, thậm chí là trăm phần, nghìn phần.
/662
|