Còn tưởng rằng Tinh Hồn mặc dù không nể mặt đối với tứ đại gia tộc và một số tông môn đại phái thì cũng phải nhún nhường một chút với Diệp gia. Ở Tứ Hải vương triều, bất kính với Diệp gia chính là tội khi quân. Nhưng Tinh Hồn là loại người nào, đừng nói là hiện tại, trước đây hắn chỉ là một tiểu tu sĩ nho nhỏ mà đã dám đối chọi với Thiên Phong đế quốc. Diệp gia có thể so với Trịnh gia sao? Đương nhiên là không, thế nên đừng nghĩ rằng một cái thân phận Diệp gia có thể khiến cho Tinh Hồn suy nghĩ lại.
- Còn lời nào muốn nói nữa không?
- Ngươi… ngươi… nếu ngươi dám động đến chúng ta, Diệp gia và toàn bộ gia tộc ở Tứ Hải vương triều sẽ không buông tha ngươi, nhất định sẽ…
Tinh Hồn một lời lạnh lẽo, như thiên quân sát phạt khiến cho bọn chúng sợ hãi đến tâm cang, câu nói cứ ấp a ấp úng, mỗi lúc một nhỏ lại khi nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Tinh Hồn. Còn định nói thêm thì đã bị uy khí của Tinh Hồn đánh mạnh vào tinh thần, lập tức mất đi ý thức. Trong sát na bị một ngọn lửa màu đen huyền đốt cháy, không một tiếng kêu la hay phản kháng nào, hơn hai mươi người lập tức thần hồn câu diệt, thân thể biến thành hư vô, còn nguyên thần thì biến thành thức ăn nuôi dưỡng Hỏa Công Công.
Chứng kiến sức mạnh đáng sợ của Tinh Hồn, đặc biệt là ngọn lửa màu đen đã thiêu đám gián điệp thành tro bụi khiến cho những người gia nhập Hắc tinh hội trong lòng không khỏi kinh sợ. Nếu vừa rồi đứng cùng với mấy tên đó, có lẽ bây giờ mình cũng hóa thành một đống tro tàn… không, thậm chí là biến mất triệt để không để lại một chút dấu vết nào.
Có mấy tên đó để Tinh Hồn giết gà dọa khỉ, xem như cho những tên thuộc hạ mới này biết sự lợi hại của hắn, biết được nếu có ý gian dối sẽ có kết cục như thế nào. Mục đích đã thành công, Tinh Hồn bắt đầu tổ chức lại các chức vụ, vài ngày nữa sẽ tiến hành đi vào hoạt động.
Trong Hắc tinh hội, Âu Dương Thiếu Cung và Diệp Nhất Phàm là hai người có tu vi và Luyện khí chi thuật cao nhất. Thế nên Âu Dương Thiếu Cung được Tinh Hồn chỉ định làm Hội trưởng, Diệp Nhất Phàm làm Phó hội trưởng, Thương Kỳ làm tổng quản Hắc tinh hội, đặc quyền của Thương Kỳ chỉ dưới Âu Dương Thiếu Cung và Diệp Nhất Phàm mà thôi.
Ngoài ra, Tinh Hồn còn căn dặn Diệp Nhất Phàm âm thầm xây dựng một thế lực ngầm ở Tứ Hải vương triều, nhiệm vụ chính của thế lực ngầm này là thu thập tin tức ở Tứ Hải vương triều và một số vùng xung quanh, đồng thời phải ra sức bảo hộ cho Hắc tinh hội đảm bảo an toàn. Dù sau thì Hắc tinh hội cũng vừa mới thành lập, Tinh Hồn lại không thể quản việc ở đây, thế nên để không có chuyện vạn nhất xảy ra thì nhất định phải làm việc này.
Chỉ là quyền lực của Diệp Nhất Phàm có hạn, nếu như những kẻ có quyền lực cao hơn muốn phá hoại Hắc tinh hội, Diệp Nhất Phàm chỉ đành lực bất tòng tâm. Việc này Tinh Hồn cũng đã từng suy nghĩ qua, và đương nhiên là đã có biện pháp cho việc này.
- Về chuyện này, nếu trong phạm vi của ngươi thì ngươi trực tiếp xuất thủ, còn không thì hãy đi tìm một người.
- Là nhân vật nào?
Diệp Nhất Phàm hơi ngạc nhiên hỏi. Ở Tứ Hải vương triều này có nhân vật nào cường đại đến vậy, ngay cả nếu như Diệp gia muốn làm khó dễ cho Hắc tinh hội mà người này can thiệp vào thì Diệp gia cũng phải nhượng bộ vài phần?
- Ngươi đi theo ta.
Tinh Hồn ánh mắt thần bí, nhỏ giọng nói với Diệp Nhất Phàm. Sau đó lại quay sang nói với Thương Kỳ và Âu Dương Thiếu Cung:
- Hai ngươi trước tiên sắp xếp lại đại cục Hắc tinh hội, bố trí như thế nào tùy các ngươi quyết định, ta sẽ không can dự vào, bởi vì thứ mà ta muốn thấy là kết quả. Nếu như thiếu kinh phí thì cho người đến tìm ta.
- Thuộc hạ lĩnh mệnh.
Tinh Hồn rất tin tưởng hai người sẽ hoàn thành tốt công việc mà hắn đã giao, thế nên một chút cũng không bận tâm mà dẫn Diệp Nhất Phàm trở lên lại mặt đất. Đã vài canh giờ trôi qua, mưa gió cũng đã ngừng, nhưng ở trong trúc lâm này, cái không khí lạnh lẽo ma quái vẫn khiến cho người ta rợn người. Khi vừa mới ra ngoài, Diệp Nhất Phàm ánh mắt nhìn quanh. Lúc mới đến đây, hắn còn nhớ có mấy người canh giữ, nhưng hiện tại thì không thấy bất kỳ người nào.
Còn Tinh Hồn thì gương mặt vẫn âm trầm như trước, đối với việc khác thường này không chút để tâm nào. Bỗng nhiên Tinh Hồn cất tiếng nói:
- Đã tới thì không cần phải ẩn nấp nữa, xuất hiện đi!
Tu vi của Tinh Hồn thâm sâu khó lường, ngay cả đại cường giả Thượng thần cảnh Lưu Tổ Quang cũng không thể dò xét được, thần thức lại vô cùng minh mẫn, làm sao không biết được xung quanh đang có người được. Diệp Nhất Phàm biết sự lợi hại của Tinh Hồn, thế nên ánh mắt chỉ xẹt qua một tia kinh ngạc rồi biến mất, chỉ còn lại biểu cảm muốn nhìn xem nhân vật mà Tinh Hồn nói rốt cuộc là người nào.
Người đang ẩn mình trong bóng tối tựa hồ có chút kinh ngạc. Có lé y đang thắc mắc, với tu vi thâm hậu của mình và thuật ẩn mình rất hoàn hảo mà vẫn bị Tinh Hồn phát hiện ra được. Vài giây sau thì từ kinh ngạc, y chuyển thành hứng thú. Tuy rằng chưa biết rõ mục đích của y là gì, nhưng xem biểu cảm của y như vậy có lẽ đối với hành động của Tinh Hồn và Hắc tinh đại lễ hoàn toàn không có ác ý.
Chỉ nghe trong gió xuất hiện một tia ba động nhỏ, đương nhiên chỉ có Tinh Hồn với thần thức minh mẫn mới cảm giác được, gặp người khác thì đừng mơ phát hiện ra. Đứng trong căn nhà đổ nát, không khí xung quanh và nền đất ẩm ướt, cơn gió đêm lạnh lẽo lâu lâu lại rít qua những hàng trúc, một loại khí tức khiến cho người ta run sợ.
Trước mặt Diệp Nhất Phàm chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người. Mặc dù chỉ đứng cách hai người Tinh Hồn và Diệp Nhất Phàm chỉ chừng năm, sáu thước, thế nhưng Diệp Nhất Phàm lại không cách nào nhìn rõ được gương mặt của nhân vật thần bí này.
Chỉ biết rằng người vừa mới đến thân thể cao lớn và lực lưỡng, mặc dù trước đó mưa gió rất lớn, nhưng trường bào trên người lại không có một chút ẩm ướt nào, tựa hồ mưa gió không thể tác động đến y. Tu vi của người này không ngờ lại thâm sâu đến như vậy. Trước giờ Diệp Nhất Phàm chỉ biết rằng, vị cao thủ tọa trấn ở Tứ Hải vương triều, luôn đồng hành với phụ hoàng Diệp Anh của hắn là người mạnh mẽ nhất, nhưng không ngờ rằng ở Tứ Hải vương triều còn có một nhân vật khác tu vi khó lường đến như vậy.
Thần bí nhân kia đôi mắt hứng thú nhìn Tinh Hồn hỏi:
- Ngươi làm sao có thể phát hiện ra ta?
- Từ lúc ngươi vừa mới tiến vào trúc lâm thì ta đã phát hiện rồi. Mà cho dù ta không biết ngươi đến đây khi nào đi nữa, thì ta vẫn có thể chắc chắn một điều là ngươi nhất định sẽ đến đây.
Tinh Hồn mỉm cười, giọng nói tràn đầy tự tin đáp.
- Ồ!
- Trước đây hai ngày, sau khi Luyện khí đại hội kết thúc, ngươi đã bí mật theo dõi ta. Ngay cả việc ta cử thuộc hạ trong buổi yến tiệc mà Diệp Nhất Phàm tổ chức tiến hành lôi kéo một số Luyện khí sư cũng bị ngươi phát hiện. Tốn thời gian theo dõi hành động của ta như vậy, biết được địa điểm ta sẽ gặp mặt những Luyện khí sư này mà còn không mò đến đây thì đúng là chuyện lạ.
- Ha ha, thì ra ngươi đã biết. Không những thế mà còn cố tình để lộ dấu vết để ta tự đến đây. Thủ đoạn không tồi, ta rất thưởng thức.
Thần bí nhân vỗ tay, mặc dù biết mình bị Tinh Hồn dắt mũi nhưng không hề tỏ ra phẫn nộ hay tức giận nào cả.
- Vậy ngươi có thể cho ta biết, mục đích ngươi dụ ta đến đây để làm gì không?
Giọng nói của thần bí nhân có chút thay đổi, ánh mắt âm trầm nhìn Tinh Hồn hỏi tiếp.
- Vài giờ trước ta vừa mới thành lập Hắc tinh hội, hoạt động giống với Luyện khí công hội vậy. Vì mới thành lập nên thế lực rất mỏng, trong hội không có cao thủ tọa trấn, chỉ sợ sẽ bị một số kẻ mò đến gây chuyện. Mặc dù đã có Diệp Nhất Phàm dùng quyền lực của hắn để bảo hộ, nhưng sức người có hạn, có một số chuyện hắn không thể can thiệp được.
- Ra vậy. Ngươi dụ ta đến đây là muốn ta giúp ngươi bảo hộ Hắc tinh hội?
- Đúng vậy. Chuyện này đối với ngươi chỉ là một việc cỏn con.
- Đương nhiên. Chỉ là, lợi ích mà ta có được khi giúp ngươi là gì? Nếu như không có câu trả lời thích đáng thì đừng mong ta sẽ giúp, ngược lại chính ta sẽ hủy đi Hắc tinh hội.
Thần bí nhân nói năng ngay thẳng, hoàn toàn chẳng quan tâm Tinh Hồn có phật ý hay không. Bởi vì những thứ mà người khác mơ tới, chẳng hạn như thực lực và quyền lực, hắn đều có. Nếu như Tinh Hồn muốn dùng tiền bạc để hối lộ hắn, chắn chắn giao dịch này trăm phần trăm sẽ thất bại. Và ngày hôm nay cũng là ngày tàn của Hắc tinh hội vừa mới thành lập không lâu.
- Lợi ích đương nhiên là có, thậm chí còn vượt xa mong đợi của ngươi, tuyệt không để ngươi thất vọng. Nhưng trước tiên ngươi phải đáp ứng ta việc bảo hộ Hắc tinh hội đã, chuyện khác sẽ nói sau.
Nhìn biểu cảm thập phần tự tin của Tinh Hồn, thần bí nhân trong lòng sinh ra một tia tin tưởng, liền gật đầu. Quay sang nhìn Diệp Nhất Phàm, đồng thời xóa bỏ lực lượng vô hình trên người, nhờ vậy mới khiến cho Diệp Nhất Phàm biết được thần bí nhân này là ai.
- Hội chủ? Thật không ngờ lại là người. Diệp Nhất Phàm bái kiến hội chủ.
Thần bí nhân không ngờ lại chính là Diệp Hoàng, hội chủ Luyện khí công hội, người mà ngay cả phụ hoàng Diệp Nhất Phàm – Diệp Anh cũng phải kiên nể mấy phần. Hắn thật không thể tưởng tượng được, một đại nhân vật thường ngày ít xuất hiện như vậy mà cũng bị hấp dẫn bởi Tinh Hồn mà xuất hiện ở đây.
- Còn lời nào muốn nói nữa không?
- Ngươi… ngươi… nếu ngươi dám động đến chúng ta, Diệp gia và toàn bộ gia tộc ở Tứ Hải vương triều sẽ không buông tha ngươi, nhất định sẽ…
Tinh Hồn một lời lạnh lẽo, như thiên quân sát phạt khiến cho bọn chúng sợ hãi đến tâm cang, câu nói cứ ấp a ấp úng, mỗi lúc một nhỏ lại khi nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Tinh Hồn. Còn định nói thêm thì đã bị uy khí của Tinh Hồn đánh mạnh vào tinh thần, lập tức mất đi ý thức. Trong sát na bị một ngọn lửa màu đen huyền đốt cháy, không một tiếng kêu la hay phản kháng nào, hơn hai mươi người lập tức thần hồn câu diệt, thân thể biến thành hư vô, còn nguyên thần thì biến thành thức ăn nuôi dưỡng Hỏa Công Công.
Chứng kiến sức mạnh đáng sợ của Tinh Hồn, đặc biệt là ngọn lửa màu đen đã thiêu đám gián điệp thành tro bụi khiến cho những người gia nhập Hắc tinh hội trong lòng không khỏi kinh sợ. Nếu vừa rồi đứng cùng với mấy tên đó, có lẽ bây giờ mình cũng hóa thành một đống tro tàn… không, thậm chí là biến mất triệt để không để lại một chút dấu vết nào.
Có mấy tên đó để Tinh Hồn giết gà dọa khỉ, xem như cho những tên thuộc hạ mới này biết sự lợi hại của hắn, biết được nếu có ý gian dối sẽ có kết cục như thế nào. Mục đích đã thành công, Tinh Hồn bắt đầu tổ chức lại các chức vụ, vài ngày nữa sẽ tiến hành đi vào hoạt động.
Trong Hắc tinh hội, Âu Dương Thiếu Cung và Diệp Nhất Phàm là hai người có tu vi và Luyện khí chi thuật cao nhất. Thế nên Âu Dương Thiếu Cung được Tinh Hồn chỉ định làm Hội trưởng, Diệp Nhất Phàm làm Phó hội trưởng, Thương Kỳ làm tổng quản Hắc tinh hội, đặc quyền của Thương Kỳ chỉ dưới Âu Dương Thiếu Cung và Diệp Nhất Phàm mà thôi.
Ngoài ra, Tinh Hồn còn căn dặn Diệp Nhất Phàm âm thầm xây dựng một thế lực ngầm ở Tứ Hải vương triều, nhiệm vụ chính của thế lực ngầm này là thu thập tin tức ở Tứ Hải vương triều và một số vùng xung quanh, đồng thời phải ra sức bảo hộ cho Hắc tinh hội đảm bảo an toàn. Dù sau thì Hắc tinh hội cũng vừa mới thành lập, Tinh Hồn lại không thể quản việc ở đây, thế nên để không có chuyện vạn nhất xảy ra thì nhất định phải làm việc này.
Chỉ là quyền lực của Diệp Nhất Phàm có hạn, nếu như những kẻ có quyền lực cao hơn muốn phá hoại Hắc tinh hội, Diệp Nhất Phàm chỉ đành lực bất tòng tâm. Việc này Tinh Hồn cũng đã từng suy nghĩ qua, và đương nhiên là đã có biện pháp cho việc này.
- Về chuyện này, nếu trong phạm vi của ngươi thì ngươi trực tiếp xuất thủ, còn không thì hãy đi tìm một người.
- Là nhân vật nào?
Diệp Nhất Phàm hơi ngạc nhiên hỏi. Ở Tứ Hải vương triều này có nhân vật nào cường đại đến vậy, ngay cả nếu như Diệp gia muốn làm khó dễ cho Hắc tinh hội mà người này can thiệp vào thì Diệp gia cũng phải nhượng bộ vài phần?
- Ngươi đi theo ta.
Tinh Hồn ánh mắt thần bí, nhỏ giọng nói với Diệp Nhất Phàm. Sau đó lại quay sang nói với Thương Kỳ và Âu Dương Thiếu Cung:
- Hai ngươi trước tiên sắp xếp lại đại cục Hắc tinh hội, bố trí như thế nào tùy các ngươi quyết định, ta sẽ không can dự vào, bởi vì thứ mà ta muốn thấy là kết quả. Nếu như thiếu kinh phí thì cho người đến tìm ta.
- Thuộc hạ lĩnh mệnh.
Tinh Hồn rất tin tưởng hai người sẽ hoàn thành tốt công việc mà hắn đã giao, thế nên một chút cũng không bận tâm mà dẫn Diệp Nhất Phàm trở lên lại mặt đất. Đã vài canh giờ trôi qua, mưa gió cũng đã ngừng, nhưng ở trong trúc lâm này, cái không khí lạnh lẽo ma quái vẫn khiến cho người ta rợn người. Khi vừa mới ra ngoài, Diệp Nhất Phàm ánh mắt nhìn quanh. Lúc mới đến đây, hắn còn nhớ có mấy người canh giữ, nhưng hiện tại thì không thấy bất kỳ người nào.
Còn Tinh Hồn thì gương mặt vẫn âm trầm như trước, đối với việc khác thường này không chút để tâm nào. Bỗng nhiên Tinh Hồn cất tiếng nói:
- Đã tới thì không cần phải ẩn nấp nữa, xuất hiện đi!
Tu vi của Tinh Hồn thâm sâu khó lường, ngay cả đại cường giả Thượng thần cảnh Lưu Tổ Quang cũng không thể dò xét được, thần thức lại vô cùng minh mẫn, làm sao không biết được xung quanh đang có người được. Diệp Nhất Phàm biết sự lợi hại của Tinh Hồn, thế nên ánh mắt chỉ xẹt qua một tia kinh ngạc rồi biến mất, chỉ còn lại biểu cảm muốn nhìn xem nhân vật mà Tinh Hồn nói rốt cuộc là người nào.
Người đang ẩn mình trong bóng tối tựa hồ có chút kinh ngạc. Có lé y đang thắc mắc, với tu vi thâm hậu của mình và thuật ẩn mình rất hoàn hảo mà vẫn bị Tinh Hồn phát hiện ra được. Vài giây sau thì từ kinh ngạc, y chuyển thành hứng thú. Tuy rằng chưa biết rõ mục đích của y là gì, nhưng xem biểu cảm của y như vậy có lẽ đối với hành động của Tinh Hồn và Hắc tinh đại lễ hoàn toàn không có ác ý.
Chỉ nghe trong gió xuất hiện một tia ba động nhỏ, đương nhiên chỉ có Tinh Hồn với thần thức minh mẫn mới cảm giác được, gặp người khác thì đừng mơ phát hiện ra. Đứng trong căn nhà đổ nát, không khí xung quanh và nền đất ẩm ướt, cơn gió đêm lạnh lẽo lâu lâu lại rít qua những hàng trúc, một loại khí tức khiến cho người ta run sợ.
Trước mặt Diệp Nhất Phàm chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người. Mặc dù chỉ đứng cách hai người Tinh Hồn và Diệp Nhất Phàm chỉ chừng năm, sáu thước, thế nhưng Diệp Nhất Phàm lại không cách nào nhìn rõ được gương mặt của nhân vật thần bí này.
Chỉ biết rằng người vừa mới đến thân thể cao lớn và lực lưỡng, mặc dù trước đó mưa gió rất lớn, nhưng trường bào trên người lại không có một chút ẩm ướt nào, tựa hồ mưa gió không thể tác động đến y. Tu vi của người này không ngờ lại thâm sâu đến như vậy. Trước giờ Diệp Nhất Phàm chỉ biết rằng, vị cao thủ tọa trấn ở Tứ Hải vương triều, luôn đồng hành với phụ hoàng Diệp Anh của hắn là người mạnh mẽ nhất, nhưng không ngờ rằng ở Tứ Hải vương triều còn có một nhân vật khác tu vi khó lường đến như vậy.
Thần bí nhân kia đôi mắt hứng thú nhìn Tinh Hồn hỏi:
- Ngươi làm sao có thể phát hiện ra ta?
- Từ lúc ngươi vừa mới tiến vào trúc lâm thì ta đã phát hiện rồi. Mà cho dù ta không biết ngươi đến đây khi nào đi nữa, thì ta vẫn có thể chắc chắn một điều là ngươi nhất định sẽ đến đây.
Tinh Hồn mỉm cười, giọng nói tràn đầy tự tin đáp.
- Ồ!
- Trước đây hai ngày, sau khi Luyện khí đại hội kết thúc, ngươi đã bí mật theo dõi ta. Ngay cả việc ta cử thuộc hạ trong buổi yến tiệc mà Diệp Nhất Phàm tổ chức tiến hành lôi kéo một số Luyện khí sư cũng bị ngươi phát hiện. Tốn thời gian theo dõi hành động của ta như vậy, biết được địa điểm ta sẽ gặp mặt những Luyện khí sư này mà còn không mò đến đây thì đúng là chuyện lạ.
- Ha ha, thì ra ngươi đã biết. Không những thế mà còn cố tình để lộ dấu vết để ta tự đến đây. Thủ đoạn không tồi, ta rất thưởng thức.
Thần bí nhân vỗ tay, mặc dù biết mình bị Tinh Hồn dắt mũi nhưng không hề tỏ ra phẫn nộ hay tức giận nào cả.
- Vậy ngươi có thể cho ta biết, mục đích ngươi dụ ta đến đây để làm gì không?
Giọng nói của thần bí nhân có chút thay đổi, ánh mắt âm trầm nhìn Tinh Hồn hỏi tiếp.
- Vài giờ trước ta vừa mới thành lập Hắc tinh hội, hoạt động giống với Luyện khí công hội vậy. Vì mới thành lập nên thế lực rất mỏng, trong hội không có cao thủ tọa trấn, chỉ sợ sẽ bị một số kẻ mò đến gây chuyện. Mặc dù đã có Diệp Nhất Phàm dùng quyền lực của hắn để bảo hộ, nhưng sức người có hạn, có một số chuyện hắn không thể can thiệp được.
- Ra vậy. Ngươi dụ ta đến đây là muốn ta giúp ngươi bảo hộ Hắc tinh hội?
- Đúng vậy. Chuyện này đối với ngươi chỉ là một việc cỏn con.
- Đương nhiên. Chỉ là, lợi ích mà ta có được khi giúp ngươi là gì? Nếu như không có câu trả lời thích đáng thì đừng mong ta sẽ giúp, ngược lại chính ta sẽ hủy đi Hắc tinh hội.
Thần bí nhân nói năng ngay thẳng, hoàn toàn chẳng quan tâm Tinh Hồn có phật ý hay không. Bởi vì những thứ mà người khác mơ tới, chẳng hạn như thực lực và quyền lực, hắn đều có. Nếu như Tinh Hồn muốn dùng tiền bạc để hối lộ hắn, chắn chắn giao dịch này trăm phần trăm sẽ thất bại. Và ngày hôm nay cũng là ngày tàn của Hắc tinh hội vừa mới thành lập không lâu.
- Lợi ích đương nhiên là có, thậm chí còn vượt xa mong đợi của ngươi, tuyệt không để ngươi thất vọng. Nhưng trước tiên ngươi phải đáp ứng ta việc bảo hộ Hắc tinh hội đã, chuyện khác sẽ nói sau.
Nhìn biểu cảm thập phần tự tin của Tinh Hồn, thần bí nhân trong lòng sinh ra một tia tin tưởng, liền gật đầu. Quay sang nhìn Diệp Nhất Phàm, đồng thời xóa bỏ lực lượng vô hình trên người, nhờ vậy mới khiến cho Diệp Nhất Phàm biết được thần bí nhân này là ai.
- Hội chủ? Thật không ngờ lại là người. Diệp Nhất Phàm bái kiến hội chủ.
Thần bí nhân không ngờ lại chính là Diệp Hoàng, hội chủ Luyện khí công hội, người mà ngay cả phụ hoàng Diệp Nhất Phàm – Diệp Anh cũng phải kiên nể mấy phần. Hắn thật không thể tưởng tượng được, một đại nhân vật thường ngày ít xuất hiện như vậy mà cũng bị hấp dẫn bởi Tinh Hồn mà xuất hiện ở đây.
/662
|