Những người còn lại cả kinh, nhao nhao khó hiểu nhìn về phía Vạn Quỷ. Ngay cả những trưởng lão Kim Đan cũng thế, không có ngoại lệ.
Vạn Quỷ lúc này mới đắc ý, nói:
- Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì đệ tử nhà của ta, là trời sinh Âm Sát Thể.
Bất luận là Âm Sát Thể hay là Thiên Ma Thể, trước khi tu luyện, sẽ không cách nào cảm thấy. Cũng chỉ có thể đợi tới khi tu luyện tới trình độ nhất định, mới từ từ có dấu hiệu.
- Cái gì?
Một đám người sắc mặt đại biến, lại kinh hãi, lại hâm mộ, hoặc là ghen ghét. Nhất là Quỷ Sát phủ Quỷ Sát lão tổ, sắc mặt biến thành màu xanh, quát:
- Vạn Quỷ, ngươi là phá lão quỷ, dựa vào cái gì thu đệ tử Âm Sát Thể Bổn tọa mới là tông sư tu luyện Âm Sát Đại Pháp. Ngươi vì cái gì không nói sớm một chút?
- Nói sớm? Hắc hắc.
Vạn Quỷ dương dương đắc ý nói:
- Nói sớm để ngươi đi cướp đệ tử thân truyền của bổn tọa hay sao?
- Vạn Quỷ, ngươi quá hèn hạ!
- Vạn Quỷ, khó trách ngươi có lòng tin với đệ tử thân truyền của mình như thế, đánh bạc thật lớn là nàng ta sẽ thắng.
- Khó nói ah, Thiên Ma Thể chơi Thiên Ma Đại Pháp rất mạnh.
- Chẳng lẽ Âm Sát Thể chơi Âm Sát Đại Pháp không mạnh sao?
Mà Đông Phương Phức thân hình liên tục giật mạnh, mỗi một động tác, đều tràn ngập khí phách và sát cơ. Nàng trông giống như vẫn còn đang đánh pháp quyết, hoặc như là đang múa. Ma khí nồng đậm, hình thành từng đạo khí lưu, bất trụ lưu chuyển.
Theo nàng không ngừng múa, những ma khí màu đen kia lưu chuyển, giống như những con rắn, đang giao thoa lẫn nhau, đâm về phía của Đinh Uyển Ngôn.
- Thiên Ma Loạn Vũ?
- Hừ, chỉ là hình thức ban đầu của Thiên Ma Loạn Vũ mà thôi.
- Cho dù là hình thức ban đầu, đó cũng là Thiên Ma Loạn Vũ a.
Lôi Động dưới lôi đài, cũng cảm thấy khẩn trương cho sư tỷ. Nghe được mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ gần đó đang thảo luận Đông Phương Phức quỷ dị nhưng đánh ra pháp thuật cường đại, bộ dáng giống như rất trâu bò, cũng không biết sư tỷ có thể ứng phó hay không?
Đinh Uyển Ngôn sắc mặt không biến đổi, âm sát khí xung quanh quay cuồng, thân hình trong lúc này, hóa thành một đoàn khí loãng, sau đó tan biến không thấy, dung nhập vào trong sát khí xanh nhạt hơi mờ. Mà âm sát khí, càng quay cuồng càng mạnh mẽ, trong chốc lát đã bao trùm phương viên bảy tám trượng.
Cùng lúc đó, hơn mười đạo ma khí như rắn xen kẽ vào đó. Giống như đang múa loạn, điên cuồng xoắn giết dây sát sương mù âm sát kia. Kình khí kích động, chấn đắc sương mù bốc lên ra chung quanh, phiêu tán khắp mọi nơi.
Vạn Quỷ biến sắc, vừa định đứng dậy nói cái gì đó. Nhưng lại nghe được những lão tổ khác, trợn mắt mắng hắn:
- Vạn Quỷ ngươi đừng làm rối ah, làm hại tất cả mọi người thua tiền.
Lôi Động tâm cũng ở trên cổ họng, sư tỷ Quỷ Sát Độn tuy lợi hại, nhưng thân thể không có biến hóa. Nhưng mật độ ma khí đang yếu bớt, sớm muộn gì cũng bị đánh trúng. Vừa định liều lĩnh xông lên, dị tượng đã sinh ra.
- Phanh!
Trong sương mù, một tiếng sấm nổ trên không trung. Nhất thời, lại có vài đạo ma khí bị đánh tan. Ngay sau đó, tiếng sấm trên không trung vang lên không dứt. Sau mỗi lần nổ tung, chắc chắn sẽ có một đạo, hoặc mấy đạo ma khí tan thành mây khói.
Người đứng phía dưới quan sát cuộc hiến, nhìn thấy rõ ràng. Nhưng bỗng nhiên từng đoàn từng đoàn sát khí ngưng tụ lại, kết thành từng khỏa tiểu châu hơi mờ. Mà những tiểu châu đó, ầm ầm nổ tung, đồng quy vu tận.
- Ngưng Sát Thành Lôi!
Người có hiểu biết, nhao nhao hít một hơi lãnh khí. Tuyệt đối không ngờ, Đinh Uyển Ngôn lại tu luyện Âm Sát Đại Pháp tới trình độ này.
Lôi Động đã từng sử dụng Âm Sát Lôi, lợi dụng âm sát khí để luyện chế thành tiêu hao phẩm một lần, uy lực có thể nói là kinh người. Trong Âm Sát Đại Pháp có một chiêu ngưng tụ thành lôi, được gọi trực tiếp là ngưng lôi, trực tiếp nổ tung.
Tuy nói, nàng ngưng tụ ra sát lôi, còn kém xa thành phẩm Âm Sát Lôi của Lôi Động làm ra. Lấy tu vi của Đinh Uyển Ngôn, có thể làm được bước này là rất không tồi rồi.
Ánh mắt Đông Phương Phức ngưng tụ, không ngờ rằng Đinh Uyển Ngôn lại khó chơi như thế, tu luyện Âm Sát Đại Pháp tới mức ngưng sát thành lôi. Hai tay nắm chặt, ma khí quanh thân biến thành hơn mười con hắc xà.
Đinh Uyển Ngôn vào lúc này, cũng đã hiện hình lần nữa, thân thể mềm mại được bao phủ trong sương mù, như ẩn như hiện. Mà ở bên người nàng, có hơn mười khỏa Âm Sát Lôi âm u bất định.
Nhưng song phương liên tục đại chiến, lại tự ngạo không chịu phục dụng Quy Nguyên Đan để bổ sung nguyên khí. Các nàng lúc này, đã thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch.
- Đi!
Nhị nữ cơ hồ cùng hô to một tiếng, một là Thiên Ma Loạn Vũ, một là ngưng sát thành lôi. Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, lực sát thương cực mạnh.
Rầm rầm rầm.
Hắc khí cùng sát lôi va chạm với nhau giữa không trung, phát ra tiếng nổ từng hồi, gợn sóng tản ra bốn phía. Các nàng không ai chịu nhường ai, một sử dụng ma khí, một ngưng tụ sát lôi. Đấu đến cao trào vẫn ngang tay với nhau. Cho dù chân khí đã khô kiệt, dầu hết đèn tắt cũng không tiếc.
- Tốt, trận chiến này tính là ngang tay!
Chỗ cao nhất trên khán đài, trên một chỗ cao hơn mấy trượng, một quỷ trảo làm cho người ta kinh hãi. Không chút chần chờ, xem cấm chế trên lôi đài không ra gì, xuất hiện chính giữa nơi giao phong của nhị nữ. Bất luận là ma khí, hay là sát lôi có uy lực bất phàm, đụng vào cái quỷ trảo cực kỳ to lớn kia, sau đó đều nổ tung. Nhưng không để lại dấu vết nào trên quỷ trảo.
Cho dù là Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn là thiên chi kiều nữ, cũng lộ ra ánh mắt sợ hãi. Vội vàng lăng không xoay người sang chỗ khác, dịu dàng quỳ bái:
- Tham kiến lão tổ tông.
Thấy một màn này, các lão tổ trên đài cũng giống như thế, các trưởng lão Kim Đan.
Cũng biến sắc, vội vàng đứng dậy quay lại, khom người nói:
- Tham kiến lão tổ tông.
Trong lòng kinh hãi bất định, lão tổ tông không phải sau khi diễn ra điển lễ, đã rời đi rồi sao? Chẳng lẽ, hắn chưa từng đi? Trong tâm mọi người âm trầm bất định.
Lôi Động hoảng sợ, khẽ ngẩng đầu nhìn lên một nơi xa xa trên khán đài, chỉ nhìn thấy một đoàn sương mù tối đen, căn bản không thấy người. Sau khi đã thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Có trời mới biết Nguyên Anh kỳ lão tổ tông tâm tính như thế nào? Nhìn hắn nhiều hơn vài cái có khi bị hắn dùng U Minh Quỷ Trảo chụp chết thì sao?
Lôi Động tự nhận có chút tâm đắc trên phương diện U Minh Quỷ Trảo, nhưng thi triển, so với lão tổ tông, đúng là con kiến so với voi.
- Rất tốt, lần thi đấu này bản trưởng lão rất hài lòng.
Âm thanh lão tổ tông, bồng bềnh lan tỏa ra xung quanh:
- Đông Phương Phức, Đinh Uyển Ngôn. Hai người các ngươi tu vi pháp thuật lực lượng ngang nhau, đặt song song vị trí đệ nhất lần này. Có thể nói là lương tài của tông môn chúng ta, bản trưởng lão lùi thời gian bế quan, phá lệ chỉ điểm các ngươi một tháng.
- Đa tạ lão tổ tông.
Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn, vội vàng lên tiếng cảm tạ.
Vạn Quỷ lúc này mới đắc ý, nói:
- Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì đệ tử nhà của ta, là trời sinh Âm Sát Thể.
Bất luận là Âm Sát Thể hay là Thiên Ma Thể, trước khi tu luyện, sẽ không cách nào cảm thấy. Cũng chỉ có thể đợi tới khi tu luyện tới trình độ nhất định, mới từ từ có dấu hiệu.
- Cái gì?
Một đám người sắc mặt đại biến, lại kinh hãi, lại hâm mộ, hoặc là ghen ghét. Nhất là Quỷ Sát phủ Quỷ Sát lão tổ, sắc mặt biến thành màu xanh, quát:
- Vạn Quỷ, ngươi là phá lão quỷ, dựa vào cái gì thu đệ tử Âm Sát Thể Bổn tọa mới là tông sư tu luyện Âm Sát Đại Pháp. Ngươi vì cái gì không nói sớm một chút?
- Nói sớm? Hắc hắc.
Vạn Quỷ dương dương đắc ý nói:
- Nói sớm để ngươi đi cướp đệ tử thân truyền của bổn tọa hay sao?
- Vạn Quỷ, ngươi quá hèn hạ!
- Vạn Quỷ, khó trách ngươi có lòng tin với đệ tử thân truyền của mình như thế, đánh bạc thật lớn là nàng ta sẽ thắng.
- Khó nói ah, Thiên Ma Thể chơi Thiên Ma Đại Pháp rất mạnh.
- Chẳng lẽ Âm Sát Thể chơi Âm Sát Đại Pháp không mạnh sao?
Mà Đông Phương Phức thân hình liên tục giật mạnh, mỗi một động tác, đều tràn ngập khí phách và sát cơ. Nàng trông giống như vẫn còn đang đánh pháp quyết, hoặc như là đang múa. Ma khí nồng đậm, hình thành từng đạo khí lưu, bất trụ lưu chuyển.
Theo nàng không ngừng múa, những ma khí màu đen kia lưu chuyển, giống như những con rắn, đang giao thoa lẫn nhau, đâm về phía của Đinh Uyển Ngôn.
- Thiên Ma Loạn Vũ?
- Hừ, chỉ là hình thức ban đầu của Thiên Ma Loạn Vũ mà thôi.
- Cho dù là hình thức ban đầu, đó cũng là Thiên Ma Loạn Vũ a.
Lôi Động dưới lôi đài, cũng cảm thấy khẩn trương cho sư tỷ. Nghe được mấy tu sĩ Trúc Cơ kỳ gần đó đang thảo luận Đông Phương Phức quỷ dị nhưng đánh ra pháp thuật cường đại, bộ dáng giống như rất trâu bò, cũng không biết sư tỷ có thể ứng phó hay không?
Đinh Uyển Ngôn sắc mặt không biến đổi, âm sát khí xung quanh quay cuồng, thân hình trong lúc này, hóa thành một đoàn khí loãng, sau đó tan biến không thấy, dung nhập vào trong sát khí xanh nhạt hơi mờ. Mà âm sát khí, càng quay cuồng càng mạnh mẽ, trong chốc lát đã bao trùm phương viên bảy tám trượng.
Cùng lúc đó, hơn mười đạo ma khí như rắn xen kẽ vào đó. Giống như đang múa loạn, điên cuồng xoắn giết dây sát sương mù âm sát kia. Kình khí kích động, chấn đắc sương mù bốc lên ra chung quanh, phiêu tán khắp mọi nơi.
Vạn Quỷ biến sắc, vừa định đứng dậy nói cái gì đó. Nhưng lại nghe được những lão tổ khác, trợn mắt mắng hắn:
- Vạn Quỷ ngươi đừng làm rối ah, làm hại tất cả mọi người thua tiền.
Lôi Động tâm cũng ở trên cổ họng, sư tỷ Quỷ Sát Độn tuy lợi hại, nhưng thân thể không có biến hóa. Nhưng mật độ ma khí đang yếu bớt, sớm muộn gì cũng bị đánh trúng. Vừa định liều lĩnh xông lên, dị tượng đã sinh ra.
- Phanh!
Trong sương mù, một tiếng sấm nổ trên không trung. Nhất thời, lại có vài đạo ma khí bị đánh tan. Ngay sau đó, tiếng sấm trên không trung vang lên không dứt. Sau mỗi lần nổ tung, chắc chắn sẽ có một đạo, hoặc mấy đạo ma khí tan thành mây khói.
Người đứng phía dưới quan sát cuộc hiến, nhìn thấy rõ ràng. Nhưng bỗng nhiên từng đoàn từng đoàn sát khí ngưng tụ lại, kết thành từng khỏa tiểu châu hơi mờ. Mà những tiểu châu đó, ầm ầm nổ tung, đồng quy vu tận.
- Ngưng Sát Thành Lôi!
Người có hiểu biết, nhao nhao hít một hơi lãnh khí. Tuyệt đối không ngờ, Đinh Uyển Ngôn lại tu luyện Âm Sát Đại Pháp tới trình độ này.
Lôi Động đã từng sử dụng Âm Sát Lôi, lợi dụng âm sát khí để luyện chế thành tiêu hao phẩm một lần, uy lực có thể nói là kinh người. Trong Âm Sát Đại Pháp có một chiêu ngưng tụ thành lôi, được gọi trực tiếp là ngưng lôi, trực tiếp nổ tung.
Tuy nói, nàng ngưng tụ ra sát lôi, còn kém xa thành phẩm Âm Sát Lôi của Lôi Động làm ra. Lấy tu vi của Đinh Uyển Ngôn, có thể làm được bước này là rất không tồi rồi.
Ánh mắt Đông Phương Phức ngưng tụ, không ngờ rằng Đinh Uyển Ngôn lại khó chơi như thế, tu luyện Âm Sát Đại Pháp tới mức ngưng sát thành lôi. Hai tay nắm chặt, ma khí quanh thân biến thành hơn mười con hắc xà.
Đinh Uyển Ngôn vào lúc này, cũng đã hiện hình lần nữa, thân thể mềm mại được bao phủ trong sương mù, như ẩn như hiện. Mà ở bên người nàng, có hơn mười khỏa Âm Sát Lôi âm u bất định.
Nhưng song phương liên tục đại chiến, lại tự ngạo không chịu phục dụng Quy Nguyên Đan để bổ sung nguyên khí. Các nàng lúc này, đã thở hổn hển, sắc mặt trắng bệch.
- Đi!
Nhị nữ cơ hồ cùng hô to một tiếng, một là Thiên Ma Loạn Vũ, một là ngưng sát thành lôi. Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, lực sát thương cực mạnh.
Rầm rầm rầm.
Hắc khí cùng sát lôi va chạm với nhau giữa không trung, phát ra tiếng nổ từng hồi, gợn sóng tản ra bốn phía. Các nàng không ai chịu nhường ai, một sử dụng ma khí, một ngưng tụ sát lôi. Đấu đến cao trào vẫn ngang tay với nhau. Cho dù chân khí đã khô kiệt, dầu hết đèn tắt cũng không tiếc.
- Tốt, trận chiến này tính là ngang tay!
Chỗ cao nhất trên khán đài, trên một chỗ cao hơn mấy trượng, một quỷ trảo làm cho người ta kinh hãi. Không chút chần chờ, xem cấm chế trên lôi đài không ra gì, xuất hiện chính giữa nơi giao phong của nhị nữ. Bất luận là ma khí, hay là sát lôi có uy lực bất phàm, đụng vào cái quỷ trảo cực kỳ to lớn kia, sau đó đều nổ tung. Nhưng không để lại dấu vết nào trên quỷ trảo.
Cho dù là Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn là thiên chi kiều nữ, cũng lộ ra ánh mắt sợ hãi. Vội vàng lăng không xoay người sang chỗ khác, dịu dàng quỳ bái:
- Tham kiến lão tổ tông.
Thấy một màn này, các lão tổ trên đài cũng giống như thế, các trưởng lão Kim Đan.
Cũng biến sắc, vội vàng đứng dậy quay lại, khom người nói:
- Tham kiến lão tổ tông.
Trong lòng kinh hãi bất định, lão tổ tông không phải sau khi diễn ra điển lễ, đã rời đi rồi sao? Chẳng lẽ, hắn chưa từng đi? Trong tâm mọi người âm trầm bất định.
Lôi Động hoảng sợ, khẽ ngẩng đầu nhìn lên một nơi xa xa trên khán đài, chỉ nhìn thấy một đoàn sương mù tối đen, căn bản không thấy người. Sau khi đã thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình, hắn nhanh chóng thu hồi ánh mắt. Có trời mới biết Nguyên Anh kỳ lão tổ tông tâm tính như thế nào? Nhìn hắn nhiều hơn vài cái có khi bị hắn dùng U Minh Quỷ Trảo chụp chết thì sao?
Lôi Động tự nhận có chút tâm đắc trên phương diện U Minh Quỷ Trảo, nhưng thi triển, so với lão tổ tông, đúng là con kiến so với voi.
- Rất tốt, lần thi đấu này bản trưởng lão rất hài lòng.
Âm thanh lão tổ tông, bồng bềnh lan tỏa ra xung quanh:
- Đông Phương Phức, Đinh Uyển Ngôn. Hai người các ngươi tu vi pháp thuật lực lượng ngang nhau, đặt song song vị trí đệ nhất lần này. Có thể nói là lương tài của tông môn chúng ta, bản trưởng lão lùi thời gian bế quan, phá lệ chỉ điểm các ngươi một tháng.
- Đa tạ lão tổ tông.
Đông Phương Phức cùng Đinh Uyển Ngôn, vội vàng lên tiếng cảm tạ.
/1293
|