Nếu không, một chiêu Băng Phong Thiên Lý này, có thể trực tiếp tập trung hàn khí lên người của hắn, một chiêu đóng băng hắn. Đương nhiên, với tu vi và tuổi của Đông Phương Phức làm được chuyện này, có thể đóng băng phương viên mười trượng, đã là cực kỳ không dễ. Sau khi thi triển qua chiêu này, gương mặt lộ ra một nửa của Đông Phương Phức, đã trắng bệch không còn chút máu.
- Két két...
Không hổ là cường giả Trúc Cơ tầng ba, liên tục bị trọng thương, lại bị đóng băng.
Nhưng vẫn còn sức giãy dụa một phen, chỉ thấy băng cứng và hàn khí xung quanh thân thể của hắn, văng tung tóe ra ngoài.
- Chúng huynh đệ Vạn Quỷ Quật, hạ thủ lưu tình!
Một đạo độn quang phía chân trời bay thẳng tới.
- Họ Lý, ngươi dám bắt muội muội của ta, tổn thương lão ba của ta.
Ác khí và áp lực trong nội tâm của Lôi Động, giống như vào lúc này bộc phát, nói:
- Vừa vặn trong Vạn Quỷ Phiên của Lôi mỗ, còn thiếu một chủ hồn, mượn ngươi góp đủ số.
Phanh!
Khối băng vỡ vụn, tên Lý Trường An nghe được Lôi Động hét to, trong nội tâm chấn động mãnh liệt. Lại tức giận, lại ảo não. Thì ra là tiểu tử Lôi gia, biết sớm như vậy, nên thương lượng chuyện này thật tốt rồi.
Nhưng ba người ở trong tràng, cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, có người đến cứu, làm gì cho hắn cơ hội lật bàn. U Linh quỷ vệ, chim lửa, Đinh Uyển Ngôn đột nhiên cầm thêm Huyền Sát Kiếm, còn Lôi Động cầm Tịch Diệt Pháp Luân, chém về phía Lý Trường An.
- Hạ thủ lưu tình.
Trong độn quang, một nam tử hét to. Một thanh phi kiếm bắn thẳng đến, càng bay càng lớn, khí thế phi phàm. Nghĩ đến người này muốn cứu Lý Trường An một mạng. Nhị sư thúc Vương Khang một mực đứng ở một bên lược trận, lông mày nhíu lại, tức giận quát:
- Ngươi muốn chết.
Sát khí toàn thân đại thịnh, đánh về phía của phía phi kiếm của độn quang đang tới.
Oanh~
Trong sát khí này có một chút đen đặc, ngưng tụ thành sương mù rồi đánh về phía thanh phi kiếm bất phàm này. Hai cái va chạm với nhau, bắn ra một cổ liệt phong, thổi đầu tóc và y phục phất phới. Chuôi phi kiếm này chậm lại, run rẩy dữ dội sau đó bắn ngược trở lại.
Mà người trong độn quang kia, hình như thần hồn cũng bị thương, run rẩy thiếu chút nữa từ trên độn quang té xuống. Sau khi nhận một kích này, người trong độn quang không dám ra tay lung tung, đành phải ngừng lại từ xa xa, lẳng lặng nhìn tất cả đang diễn ra.
Cùng lúc đó, công kích của mọi người đều đánh trúng Lý Trường An đang giãy dựa thoát khỏi băng sương. Dưới công kích mạnh mẽ như thế, cho dù toàn thân của hắn do tinh thiết tạo thành, cũng sẽ đánh thành bột mịn. Càng không phải nói tới thân thể của hắn vẫn là huyết nhục mà thôi. Trong chốc lát, thân thể chia năm xẻ bảy, bởi vì máu tươi đã bị đóng băng, cho nên không có văng tung tóe ra xung quanh.
Sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trình độ ngưng kết và sinh mệnh lực, mạnh mẽ hơn tu sĩ Luyện Khí kỳ. Chỉ thấy một đoàn khói như băng sương, sinh hồn giống như sương mù nhưng không phải sương mù chạy trốn. Lôi Động hừ lạnh một tiếng, đưa tay bắt lấy, sinh hồn bay đi thật nhanh, bàn tay biến ảo thành một cái quỷ trảo âm khí um tùm.
Nhanh như thiểm điện phá không mà đi, bắt một cái, cầm vào trong tay.
Thu hồi U Minh quỷ trảo. Vạn Quỷ Phiên hiện ra, quỷ vụ xuất hiện, biến ảo thành cái quỷ thủ phát ra tiếng kêu ai oán, bắt lấy sinh hồn, tiếng quỷ rít gào chói tai, kéo sinh hồn vào trong Vạn Quỷ Phiên.
Cái sinh hồn này, mang hình dáng của sương mù, nhưng lúc này huyễn hóa ra gương mặt cầu xin tha thứ của Lý Trường An. Dốc sức liều mạng giãy dụa, muốn từ vô số quỷ thủ mà thoát thân. Không hổ là sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, Thượng phẩm Vạn Quỷ Phiên luyện hóa quỷ vụ, trong nhất thời không làm gì được hắn, giằng co một lúc.
Lôi Động không muốn phức tạp, lập tức cắn nát đầu lưỡi, "PHỐC" phun một ngụm máu tươi lên quỷ vụ.
Quỷ vụ đã bị chủ nhân gia trì huyết tinh, cho nên lệ khí bạo tăng, lại huyễn hóa ra vô số dây leo màu đen, đem sinh hồn của Lý Trường An cuốn lấy. Qua trong giây lát, sau đó lôi sinh hồn tiến dần vào bên trong Vạn Quỷ Phiên. Quỷ vụ lại là bốc lên một lát, tiếng kêu thảm thiết của Lý Trường An càng ngày càng nhỏ, sau khá lâu mới hoàn toàn yên tĩnh lại. Lúc này mới dần dần nội liễm, không thấy bóng dáng, sau đó, trong Vạn Quỷ Phiên đã có thêm một âm hồn.
Hơn nữa còn là âm hồn của Trúc Cơ tầng ba, chỉ cần Lôi Động rỗi rãnh cẩn thận tế luyện một phen, thì cái âm hồn này sẽ biến thành một mãnh tướng trong Vạn Quỷ Phiên, giai đoạn này có thể sử dụng như chủ hồn, thống lĩnh bách quỷ, làm cho uy thế của Vạn Quỷ Phiên càng lớn. Đối với chuyện này, Lôi Động cũng cảm thấy có chút ít mỹ mãn, sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, làm sao một mình mình có thể giết chết? Nếu không có ba người ra tay, mà ba người tuyệt đối không phải thế hệ tầm thường trong Luyện Khí kỳ, nếu không căn bản không làm gì được tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba Lý Trường An.
Trong ba người, bất luận người nào đấu solo, cũng không phải là đối thủ của hắn. Cho dù là hai người cùng lên, nhiều nhất cũng chỉ đấu ngang tay mà thôi.
Bởi vậy, Lôi Động có được âm hôn này, coi như một thu hoạch không nhỏ.
- Các huynh đệ Vạn Quỷ Quật, chuyện này có phải là quá mức không?
Người tới cuối cùng kia, chậm rãi bay xuống, bộ dáng trung niên nam tử, sắc mặt không biết có phải là do bị thương nên âm u hay không, nói:
- Lý Trường An nói như thế nào cũng là lão nhân của tông phái, vì tông phái cẩn trọng phục vụ nhiều năm, bao nhiêu năm qua có chút khổ lao. Chuyện này, cho dù hắn làm sai, nhiều lắm là giáo huấn một chút là được, cần gì phải hủy thân luyện hồn chứ?
Lôi Động cũng đoán được có lẽ đây chính là tên đà chủ phân đà Ngô quốc Lưu Vạn Sơn, tuy không nhìn thấu tu vi của hắn. Nhưng vừa rồi có thể bị một kích của Nhị sư thúc Vương Khang đánh trúng, cho nên ăn thiệt thòi lớn, cho nên trong nội tâm đã có ý thiên vị, không khỏi âm cười:
- Lưu đà chủ, hủy thân luyện hồn mà kêu là quá mức sao?
Quay đầu lại quát lên:
- Các huynh đệ, nắm chặt thời gian, diệt toàn tộc của hắn, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, tuyệt đối không lưu hậu hoạn. Đem đồ vật đáng giá mang đi, sau đó một mồi lửa đốt luôn cái trang viên này.
- Tiểu bối ngươi...
Sắc mặt Lưu Vạn Sơn tái nhợt, nhíu mày nói:
- Ngươi dám...
Ba người Trần Mâu, dưới sự giúp đỡ của Ngô Địch, đã liên tiếp chém được hơn mười tên tán tu đã tan tác sĩ khí. Nghe thấy Lôi Động phân phó, lập tức lên tiếng nhận lệnh, nhanh chóng phát động thế công gấp rút.
- Họ Lưu, ít càn rỡ ở chỗ này, gọi ngươi là tiền bối, một tiếng đà chủ là nể mặt ngươi lắm rồi.
Lôi Động đối với loại người này, có ác cảm mười phần. Việc này nếu không có hắn che đầu che đuôi, hỗ trợ che dấu, che chở. Thì tên Lý Trường An có trâu bò cỡ nào, cũng không dám trái với quy củ tông phái, bắt muội muội của hắn, tổn thương phụ thân hắn. Song phương đã trở thành cừu địch, Lôi Động cũng không bằng thừa dịp thế lớn, lưu hắn lại ở chỗ này.
- Két két...
Không hổ là cường giả Trúc Cơ tầng ba, liên tục bị trọng thương, lại bị đóng băng.
Nhưng vẫn còn sức giãy dụa một phen, chỉ thấy băng cứng và hàn khí xung quanh thân thể của hắn, văng tung tóe ra ngoài.
- Chúng huynh đệ Vạn Quỷ Quật, hạ thủ lưu tình!
Một đạo độn quang phía chân trời bay thẳng tới.
- Họ Lý, ngươi dám bắt muội muội của ta, tổn thương lão ba của ta.
Ác khí và áp lực trong nội tâm của Lôi Động, giống như vào lúc này bộc phát, nói:
- Vừa vặn trong Vạn Quỷ Phiên của Lôi mỗ, còn thiếu một chủ hồn, mượn ngươi góp đủ số.
Phanh!
Khối băng vỡ vụn, tên Lý Trường An nghe được Lôi Động hét to, trong nội tâm chấn động mãnh liệt. Lại tức giận, lại ảo não. Thì ra là tiểu tử Lôi gia, biết sớm như vậy, nên thương lượng chuyện này thật tốt rồi.
Nhưng ba người ở trong tràng, cũng không phải tiểu hài tử ba tuổi, có người đến cứu, làm gì cho hắn cơ hội lật bàn. U Linh quỷ vệ, chim lửa, Đinh Uyển Ngôn đột nhiên cầm thêm Huyền Sát Kiếm, còn Lôi Động cầm Tịch Diệt Pháp Luân, chém về phía Lý Trường An.
- Hạ thủ lưu tình.
Trong độn quang, một nam tử hét to. Một thanh phi kiếm bắn thẳng đến, càng bay càng lớn, khí thế phi phàm. Nghĩ đến người này muốn cứu Lý Trường An một mạng. Nhị sư thúc Vương Khang một mực đứng ở một bên lược trận, lông mày nhíu lại, tức giận quát:
- Ngươi muốn chết.
Sát khí toàn thân đại thịnh, đánh về phía của phía phi kiếm của độn quang đang tới.
Oanh~
Trong sát khí này có một chút đen đặc, ngưng tụ thành sương mù rồi đánh về phía thanh phi kiếm bất phàm này. Hai cái va chạm với nhau, bắn ra một cổ liệt phong, thổi đầu tóc và y phục phất phới. Chuôi phi kiếm này chậm lại, run rẩy dữ dội sau đó bắn ngược trở lại.
Mà người trong độn quang kia, hình như thần hồn cũng bị thương, run rẩy thiếu chút nữa từ trên độn quang té xuống. Sau khi nhận một kích này, người trong độn quang không dám ra tay lung tung, đành phải ngừng lại từ xa xa, lẳng lặng nhìn tất cả đang diễn ra.
Cùng lúc đó, công kích của mọi người đều đánh trúng Lý Trường An đang giãy dựa thoát khỏi băng sương. Dưới công kích mạnh mẽ như thế, cho dù toàn thân của hắn do tinh thiết tạo thành, cũng sẽ đánh thành bột mịn. Càng không phải nói tới thân thể của hắn vẫn là huyết nhục mà thôi. Trong chốc lát, thân thể chia năm xẻ bảy, bởi vì máu tươi đã bị đóng băng, cho nên không có văng tung tóe ra xung quanh.
Sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trình độ ngưng kết và sinh mệnh lực, mạnh mẽ hơn tu sĩ Luyện Khí kỳ. Chỉ thấy một đoàn khói như băng sương, sinh hồn giống như sương mù nhưng không phải sương mù chạy trốn. Lôi Động hừ lạnh một tiếng, đưa tay bắt lấy, sinh hồn bay đi thật nhanh, bàn tay biến ảo thành một cái quỷ trảo âm khí um tùm.
Nhanh như thiểm điện phá không mà đi, bắt một cái, cầm vào trong tay.
Thu hồi U Minh quỷ trảo. Vạn Quỷ Phiên hiện ra, quỷ vụ xuất hiện, biến ảo thành cái quỷ thủ phát ra tiếng kêu ai oán, bắt lấy sinh hồn, tiếng quỷ rít gào chói tai, kéo sinh hồn vào trong Vạn Quỷ Phiên.
Cái sinh hồn này, mang hình dáng của sương mù, nhưng lúc này huyễn hóa ra gương mặt cầu xin tha thứ của Lý Trường An. Dốc sức liều mạng giãy dụa, muốn từ vô số quỷ thủ mà thoát thân. Không hổ là sinh hồn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, Thượng phẩm Vạn Quỷ Phiên luyện hóa quỷ vụ, trong nhất thời không làm gì được hắn, giằng co một lúc.
Lôi Động không muốn phức tạp, lập tức cắn nát đầu lưỡi, "PHỐC" phun một ngụm máu tươi lên quỷ vụ.
Quỷ vụ đã bị chủ nhân gia trì huyết tinh, cho nên lệ khí bạo tăng, lại huyễn hóa ra vô số dây leo màu đen, đem sinh hồn của Lý Trường An cuốn lấy. Qua trong giây lát, sau đó lôi sinh hồn tiến dần vào bên trong Vạn Quỷ Phiên. Quỷ vụ lại là bốc lên một lát, tiếng kêu thảm thiết của Lý Trường An càng ngày càng nhỏ, sau khá lâu mới hoàn toàn yên tĩnh lại. Lúc này mới dần dần nội liễm, không thấy bóng dáng, sau đó, trong Vạn Quỷ Phiên đã có thêm một âm hồn.
Hơn nữa còn là âm hồn của Trúc Cơ tầng ba, chỉ cần Lôi Động rỗi rãnh cẩn thận tế luyện một phen, thì cái âm hồn này sẽ biến thành một mãnh tướng trong Vạn Quỷ Phiên, giai đoạn này có thể sử dụng như chủ hồn, thống lĩnh bách quỷ, làm cho uy thế của Vạn Quỷ Phiên càng lớn. Đối với chuyện này, Lôi Động cũng cảm thấy có chút ít mỹ mãn, sinh hồn tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba, làm sao một mình mình có thể giết chết? Nếu không có ba người ra tay, mà ba người tuyệt đối không phải thế hệ tầm thường trong Luyện Khí kỳ, nếu không căn bản không làm gì được tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ tầng ba Lý Trường An.
Trong ba người, bất luận người nào đấu solo, cũng không phải là đối thủ của hắn. Cho dù là hai người cùng lên, nhiều nhất cũng chỉ đấu ngang tay mà thôi.
Bởi vậy, Lôi Động có được âm hôn này, coi như một thu hoạch không nhỏ.
- Các huynh đệ Vạn Quỷ Quật, chuyện này có phải là quá mức không?
Người tới cuối cùng kia, chậm rãi bay xuống, bộ dáng trung niên nam tử, sắc mặt không biết có phải là do bị thương nên âm u hay không, nói:
- Lý Trường An nói như thế nào cũng là lão nhân của tông phái, vì tông phái cẩn trọng phục vụ nhiều năm, bao nhiêu năm qua có chút khổ lao. Chuyện này, cho dù hắn làm sai, nhiều lắm là giáo huấn một chút là được, cần gì phải hủy thân luyện hồn chứ?
Lôi Động cũng đoán được có lẽ đây chính là tên đà chủ phân đà Ngô quốc Lưu Vạn Sơn, tuy không nhìn thấu tu vi của hắn. Nhưng vừa rồi có thể bị một kích của Nhị sư thúc Vương Khang đánh trúng, cho nên ăn thiệt thòi lớn, cho nên trong nội tâm đã có ý thiên vị, không khỏi âm cười:
- Lưu đà chủ, hủy thân luyện hồn mà kêu là quá mức sao?
Quay đầu lại quát lên:
- Các huynh đệ, nắm chặt thời gian, diệt toàn tộc của hắn, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, tuyệt đối không lưu hậu hoạn. Đem đồ vật đáng giá mang đi, sau đó một mồi lửa đốt luôn cái trang viên này.
- Tiểu bối ngươi...
Sắc mặt Lưu Vạn Sơn tái nhợt, nhíu mày nói:
- Ngươi dám...
Ba người Trần Mâu, dưới sự giúp đỡ của Ngô Địch, đã liên tiếp chém được hơn mười tên tán tu đã tan tác sĩ khí. Nghe thấy Lôi Động phân phó, lập tức lên tiếng nhận lệnh, nhanh chóng phát động thế công gấp rút.
- Họ Lưu, ít càn rỡ ở chỗ này, gọi ngươi là tiền bối, một tiếng đà chủ là nể mặt ngươi lắm rồi.
Lôi Động đối với loại người này, có ác cảm mười phần. Việc này nếu không có hắn che đầu che đuôi, hỗ trợ che dấu, che chở. Thì tên Lý Trường An có trâu bò cỡ nào, cũng không dám trái với quy củ tông phái, bắt muội muội của hắn, tổn thương phụ thân hắn. Song phương đã trở thành cừu địch, Lôi Động cũng không bằng thừa dịp thế lớn, lưu hắn lại ở chỗ này.
/1293
|