Trong khoảnh khắc, hắn đã tới ngoài của động phủ của lão tổ. Quỷ nô tự mình ra nghênh đón, dẫn Lôi Động tiến vào trong động yết kiến lão tổ.
Vừa thấy người mặc áo đen, sắc mặt lão tổ âm lãnh ngồi ngay ngắn, Vạn Quỷ lão tổ làm ra bộ dáng hung thần ác sát. Lôi Động vừa bước vào trong, quỳ lạy và nghiêm mặt nói:
- Đệ tử Lôi Động bất hiếu, bái kiến lão tổ, cầu chúc lão tổ sớm ngày quang vinh trèo lên Nguyên Anh đại đạo, uy chấn bát phương.
- Hừ!
Vạn Quỷ lão tổ nhịn không được hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không có bị ngươi tức chết đã rất không tồi rồi, còn nói gì quang vinh trèo lên Nguyên Anh, uy chấn bát phương.
Nhưng trên trán, lại không che dấu được một tia vui vẻ.
- Đệ tử sợ hãi.
Lôi Động gượng cười hai tiếng, biết rõ lão tổ cũng không có so đo với mình, nhưng vẫn giải thích nói:
- Lão tổ suy bụng ta ra bụng người, đệ tử cũng tu luyện Ngự Quỷ Quyết, nếu không phải cực kỳ may mắn bắt được hai con Thượng phẩm linh qủy, làm sao có thể đưa cho lão tổ ngài một con chứ?
Kỳ thật Vạn Quỷ lão tổ đã sớm nghĩ tới nguyên nhân này rồi, nhưng một tiếng rống vừa rồi của tiểu tử này đã làm cho đầu hắn tức giận choáng váng. Hắn đường đường là nhân vật cấp lão tổ, đúng là bị hiếu tâm của hắn làm cảm động, cuối cùng nhất đền bù cho việc hắn hiến Thượng phẩm linh quỷ, tặng vài món Thượng phẩm pháp khí, còn đặc biệt đem Tịch Diệt pháp luân nương theo mình nhiều năm, đặc biệt trân ái, xóa đi thần niệm lạc ấn đưa cho hắn. Phải biết rằng, lúc trước hắn đem Tịch Diệt pháp luân ra, đó là bổn mạng pháp bảo đã tế luyện. Xóa thần niệm mình khắc lên lâu dài như thế, tổn thương nguyên khí đúng là quá lớn.
Đương nhiên, nói tới việc tiểu tử này lấy được top 3. Cũng chỉ là muốn khích lệ hắn dụng tâm thi đấu mà không nên suy nghĩ nhiều, đừng xem nó như các trận đấu nhỏ thường ngày, tìm kiếm biện pháp bảo toàn thực lực, lừa dối vượt qua. Chẳng lẽ lại, hắn không tiến vào top 3, mình thật sự đem Tịch Diệt pháp luân thu hồi hay sao? Nhiều nhất nếu hắn còn dám lừa dối vượt qua kiểm tra, không chịu thi triển toàn lực, thì đuổi hắn đi Khổ Hàn Chi Địa chịu khổ ma luyện mấy năm mà thôi.
Ai ngờ, tiểu tử này trong chớp mắt lại lấy ra một con Thượng phẩm linh quỷ, làm cho Vạn Quỷ lão tổ tức giận không nhẹ, cũng không phải là tham một con Thượng phẩm linh quỷ này. Nhưng nhớ tới cảm giác hắn lừa gạt liền xấu hổ, hận không thể đạp chết Lôi Động.
Nhưng mà, Vạn Quỷ lão tổ không thể không thừa nhận. Tên đệ tử này của mình cực kỳ đặc thù, mặc dù nói tư chất của hắn chỉ là trung đẳng, nhưng trừ việc đó ra, các điểm khác vô cùng ưu tú. Nhất là tiểu tử này tâm tư kín đáo, thời điểm nên tâm ngoan thủ lạt tuyệt đối không dây dưa dài dòng. Vốn với tính cách của lão tổ, chính mình giúp đỡ hắn chút ít linh thạch, để cho hắn trước bốn mươi tuổi đột phá tới Trúc Cơ kỳ, coi như giải quyết cọc tâm nguyện.
Ai ngờ, tiểu tử vô liêm sỉ này lại dùng phương thức cực kỳ xa xỉ, tự hành hỗn đến Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa khoảng cách hắn nhập môn, cũng chỉ có mười lăm năm mà thôi. Tuổi như thế, bế sinh tử quan được hơn bốn năm, có thể thấy được tâm trí của hắn kiên định cỡ nào.
Chuyện này làm cho Vạn Quỷ lão tổ cảm khái một phen, nếu như tư chất của tiểu tử này thượng thừa chút ít, dựa vào đủ loại điều kiện của hắn, tu thành Kim Đan, thậm chí là đạp vào Nguyên Anh cũng chưa biết chừng.
Kỳ thật ai cũng không biết, Lôi Động lần này bế sinh tử quan, đúng là rất hung hiểm.
Nhất là khi đạt tới Luyện Khí tầng mười hai đỉnh phong, cảm thấy thời cơ chín muồi, hắn muốn tranh thủ một lần duy nhất động phá tới Trúc Cơ kỳ, hắn đem bốn hạt linh đan còn thừa, hai hạt Trúc Cơ Đan một hơi nuốt xuống.
Nếu như chỉ bằng vào mấy hạt linh đan trùng kích Trúc Cơ, chuyện này gần như không có khả năng, nhưng hơn nữa hiệu quả của hai hạt Trúc Cơ Đan, quá khủng bố. Bế quan lâu dài, chịu được tịch mịch tích tụ cảm giác uất khí bạo phát, thêm trong kinh mạch, đã bị dược lực cuồng bạo trùng kích có cảm giác sắp bạo thể, cơ hồ khiến Lôi Động triệt để sụp đổ. Cũng may thần kinh của hắn được ma luyện trong Tiểu Âm Sát Động một năm vô cùng kiên định.
Nếu không, chỉ sợ một cửa đó đúng là vô cùng gian nan. Cũng chính bởi vậy, trong đợt trùng kích cuối cùng, khống chế chân khí cuồng bạo mà đột phá mảnh thiên địa trói buộc hắn, sau khi Trúc Cơ thành công. Lôi Động nhịn không được muốn dùng phương thức gào thét phát tiết cảm giác áp lực và vui sướng của mình.
Tu luyện một đường, quả thật là vô cùng hung hiểm, hơi không cẩn thận, sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Đợi sau khi trở về, Lôi Động loáng thoáng nhớ lại, cẫn còn cảm giác sợ hãi cuống quít. Một khi tẩu hỏa nhập ma, cũng không phải là nói giỡn.
Từ trước tới nay, người cưỡng ép trùng kích Trúc Cơ kỳ mà chết đi, nếu như nước sông. Lôi Động không muốn làm một kẻ trong số đó. Sau này xem ra, cần phải cẩn thận hơn mới được.
- Niệm ngươi làm vẻ vang Vạn Quỷ Quật, thi đấu đoạt thứ ba, bổn tọa cũng không so đo với ngươi.
Vạn Quỷ lão tổ lại gõ thêm một câu, lời nói xoay chuyển:
- Lôi Động, ngươi cũng biết. Phàm là đệ tử của Vạn Quỷ Quật, một khi tấn chức Trúc Cơ kỳ thành công, liền có thể chính thức bái bổn tọa làm sư tôn. Ngươi có bằng lòng hay không?
Trong nội tâm Lôi Động oán thầm vài câu, ở trước mặt của ngài, nếu dám phun ra hai chữ "không muốn", có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai sao? Nhưng nói đi cũng nói lại, bái Vạn Quỷ lão tổ làm sư tôn, Lôi Động vô cùng cam tâm tình nguyện. Vạn Quỷ lão tổ này, mặt ngoài hung ác, thực tế đối với đệ tử của mình thật đúng là không tệ. Cho dù là Lôi Động, một lần nữa cho hắn lựa chọn, hắn cũng sẽ chọn Vạn Quỷ lão tổ làm sư tôn.
Đã sớm hạ quyết tâm đi theo Vạn Quỷ lão tổ lăn lộn, còn cố làm ra vẻ ta đây sao? Lôi Động vẻ mặt nghiêm nghị, nghiêm mặt mà cung kính nói:
- Đệ tử Lôi Động, có thể bái lão tổ làm sư tôn, đúng là phúc đức tam sinh của đệ tử.
- Ít vuốt mông ngựa đi, bổn tọa chỉ hỏi ngươi có nguyện ý hay không, ngươi kéo tam sinh bốn thế làm cái gì?
Vạn Quỷ lão tổ trừng mắt, tức giận quát mắng.
- Đệ tử nguyện ý.
Lôi Động nghiêm mặt hô lên một câu, lại nói:
- Nhưng đệ tử nói lời này, đều là tận đáy lòng. Từ khi nhập môn đến nay, lão tổ đối đãi với đệ tử, che chở có thừa, ân trọng như núi. Đệ tử không cho rằng không cách nào báo đáp nổi, đối với lão tổ chỉ có trung tâm. Nếu như có nửa câu nói dối, nguyện cho thiên lôi đánh xuống. Đệ tử không cầu cái gì, chỉ cầu lão tổ một ngày kia quang vinh trèo lên Nguyên Anh, bước vào thiên đồ.
Tuy Vạn Quỷ lão tổ khiển trách hắn ít vuốt mông ngựa. Nhưng không phải không thừa nhận, Lôi Động tiểu tử này tâng bốc mã thí, có đôi khi nghe đúng là thoải mái.
Trong mấy đồ đệ của mình, có xảo trá có trung hậu, cũng có hung tàn hành hạ thô bạo. Nhưng thông minh lanh lợi tới trình độ của Lôi Động, đúng là không có. Một trận chiến Lý gia thành Uyển Tây, Vạn Quỷ lão tổ cũng nghe Vương Khang cẩn thận miêu tả qua.
Vừa thấy người mặc áo đen, sắc mặt lão tổ âm lãnh ngồi ngay ngắn, Vạn Quỷ lão tổ làm ra bộ dáng hung thần ác sát. Lôi Động vừa bước vào trong, quỳ lạy và nghiêm mặt nói:
- Đệ tử Lôi Động bất hiếu, bái kiến lão tổ, cầu chúc lão tổ sớm ngày quang vinh trèo lên Nguyên Anh đại đạo, uy chấn bát phương.
- Hừ!
Vạn Quỷ lão tổ nhịn không được hừ lạnh một tiếng, nói:
- Không có bị ngươi tức chết đã rất không tồi rồi, còn nói gì quang vinh trèo lên Nguyên Anh, uy chấn bát phương.
Nhưng trên trán, lại không che dấu được một tia vui vẻ.
- Đệ tử sợ hãi.
Lôi Động gượng cười hai tiếng, biết rõ lão tổ cũng không có so đo với mình, nhưng vẫn giải thích nói:
- Lão tổ suy bụng ta ra bụng người, đệ tử cũng tu luyện Ngự Quỷ Quyết, nếu không phải cực kỳ may mắn bắt được hai con Thượng phẩm linh qủy, làm sao có thể đưa cho lão tổ ngài một con chứ?
Kỳ thật Vạn Quỷ lão tổ đã sớm nghĩ tới nguyên nhân này rồi, nhưng một tiếng rống vừa rồi của tiểu tử này đã làm cho đầu hắn tức giận choáng váng. Hắn đường đường là nhân vật cấp lão tổ, đúng là bị hiếu tâm của hắn làm cảm động, cuối cùng nhất đền bù cho việc hắn hiến Thượng phẩm linh quỷ, tặng vài món Thượng phẩm pháp khí, còn đặc biệt đem Tịch Diệt pháp luân nương theo mình nhiều năm, đặc biệt trân ái, xóa đi thần niệm lạc ấn đưa cho hắn. Phải biết rằng, lúc trước hắn đem Tịch Diệt pháp luân ra, đó là bổn mạng pháp bảo đã tế luyện. Xóa thần niệm mình khắc lên lâu dài như thế, tổn thương nguyên khí đúng là quá lớn.
Đương nhiên, nói tới việc tiểu tử này lấy được top 3. Cũng chỉ là muốn khích lệ hắn dụng tâm thi đấu mà không nên suy nghĩ nhiều, đừng xem nó như các trận đấu nhỏ thường ngày, tìm kiếm biện pháp bảo toàn thực lực, lừa dối vượt qua. Chẳng lẽ lại, hắn không tiến vào top 3, mình thật sự đem Tịch Diệt pháp luân thu hồi hay sao? Nhiều nhất nếu hắn còn dám lừa dối vượt qua kiểm tra, không chịu thi triển toàn lực, thì đuổi hắn đi Khổ Hàn Chi Địa chịu khổ ma luyện mấy năm mà thôi.
Ai ngờ, tiểu tử này trong chớp mắt lại lấy ra một con Thượng phẩm linh quỷ, làm cho Vạn Quỷ lão tổ tức giận không nhẹ, cũng không phải là tham một con Thượng phẩm linh quỷ này. Nhưng nhớ tới cảm giác hắn lừa gạt liền xấu hổ, hận không thể đạp chết Lôi Động.
Nhưng mà, Vạn Quỷ lão tổ không thể không thừa nhận. Tên đệ tử này của mình cực kỳ đặc thù, mặc dù nói tư chất của hắn chỉ là trung đẳng, nhưng trừ việc đó ra, các điểm khác vô cùng ưu tú. Nhất là tiểu tử này tâm tư kín đáo, thời điểm nên tâm ngoan thủ lạt tuyệt đối không dây dưa dài dòng. Vốn với tính cách của lão tổ, chính mình giúp đỡ hắn chút ít linh thạch, để cho hắn trước bốn mươi tuổi đột phá tới Trúc Cơ kỳ, coi như giải quyết cọc tâm nguyện.
Ai ngờ, tiểu tử vô liêm sỉ này lại dùng phương thức cực kỳ xa xỉ, tự hành hỗn đến Trúc Cơ kỳ. Hơn nữa khoảng cách hắn nhập môn, cũng chỉ có mười lăm năm mà thôi. Tuổi như thế, bế sinh tử quan được hơn bốn năm, có thể thấy được tâm trí của hắn kiên định cỡ nào.
Chuyện này làm cho Vạn Quỷ lão tổ cảm khái một phen, nếu như tư chất của tiểu tử này thượng thừa chút ít, dựa vào đủ loại điều kiện của hắn, tu thành Kim Đan, thậm chí là đạp vào Nguyên Anh cũng chưa biết chừng.
Kỳ thật ai cũng không biết, Lôi Động lần này bế sinh tử quan, đúng là rất hung hiểm.
Nhất là khi đạt tới Luyện Khí tầng mười hai đỉnh phong, cảm thấy thời cơ chín muồi, hắn muốn tranh thủ một lần duy nhất động phá tới Trúc Cơ kỳ, hắn đem bốn hạt linh đan còn thừa, hai hạt Trúc Cơ Đan một hơi nuốt xuống.
Nếu như chỉ bằng vào mấy hạt linh đan trùng kích Trúc Cơ, chuyện này gần như không có khả năng, nhưng hơn nữa hiệu quả của hai hạt Trúc Cơ Đan, quá khủng bố. Bế quan lâu dài, chịu được tịch mịch tích tụ cảm giác uất khí bạo phát, thêm trong kinh mạch, đã bị dược lực cuồng bạo trùng kích có cảm giác sắp bạo thể, cơ hồ khiến Lôi Động triệt để sụp đổ. Cũng may thần kinh của hắn được ma luyện trong Tiểu Âm Sát Động một năm vô cùng kiên định.
Nếu không, chỉ sợ một cửa đó đúng là vô cùng gian nan. Cũng chính bởi vậy, trong đợt trùng kích cuối cùng, khống chế chân khí cuồng bạo mà đột phá mảnh thiên địa trói buộc hắn, sau khi Trúc Cơ thành công. Lôi Động nhịn không được muốn dùng phương thức gào thét phát tiết cảm giác áp lực và vui sướng của mình.
Tu luyện một đường, quả thật là vô cùng hung hiểm, hơi không cẩn thận, sẽ rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục. Đợi sau khi trở về, Lôi Động loáng thoáng nhớ lại, cẫn còn cảm giác sợ hãi cuống quít. Một khi tẩu hỏa nhập ma, cũng không phải là nói giỡn.
Từ trước tới nay, người cưỡng ép trùng kích Trúc Cơ kỳ mà chết đi, nếu như nước sông. Lôi Động không muốn làm một kẻ trong số đó. Sau này xem ra, cần phải cẩn thận hơn mới được.
- Niệm ngươi làm vẻ vang Vạn Quỷ Quật, thi đấu đoạt thứ ba, bổn tọa cũng không so đo với ngươi.
Vạn Quỷ lão tổ lại gõ thêm một câu, lời nói xoay chuyển:
- Lôi Động, ngươi cũng biết. Phàm là đệ tử của Vạn Quỷ Quật, một khi tấn chức Trúc Cơ kỳ thành công, liền có thể chính thức bái bổn tọa làm sư tôn. Ngươi có bằng lòng hay không?
Trong nội tâm Lôi Động oán thầm vài câu, ở trước mặt của ngài, nếu dám phun ra hai chữ "không muốn", có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai sao? Nhưng nói đi cũng nói lại, bái Vạn Quỷ lão tổ làm sư tôn, Lôi Động vô cùng cam tâm tình nguyện. Vạn Quỷ lão tổ này, mặt ngoài hung ác, thực tế đối với đệ tử của mình thật đúng là không tệ. Cho dù là Lôi Động, một lần nữa cho hắn lựa chọn, hắn cũng sẽ chọn Vạn Quỷ lão tổ làm sư tôn.
Đã sớm hạ quyết tâm đi theo Vạn Quỷ lão tổ lăn lộn, còn cố làm ra vẻ ta đây sao? Lôi Động vẻ mặt nghiêm nghị, nghiêm mặt mà cung kính nói:
- Đệ tử Lôi Động, có thể bái lão tổ làm sư tôn, đúng là phúc đức tam sinh của đệ tử.
- Ít vuốt mông ngựa đi, bổn tọa chỉ hỏi ngươi có nguyện ý hay không, ngươi kéo tam sinh bốn thế làm cái gì?
Vạn Quỷ lão tổ trừng mắt, tức giận quát mắng.
- Đệ tử nguyện ý.
Lôi Động nghiêm mặt hô lên một câu, lại nói:
- Nhưng đệ tử nói lời này, đều là tận đáy lòng. Từ khi nhập môn đến nay, lão tổ đối đãi với đệ tử, che chở có thừa, ân trọng như núi. Đệ tử không cho rằng không cách nào báo đáp nổi, đối với lão tổ chỉ có trung tâm. Nếu như có nửa câu nói dối, nguyện cho thiên lôi đánh xuống. Đệ tử không cầu cái gì, chỉ cầu lão tổ một ngày kia quang vinh trèo lên Nguyên Anh, bước vào thiên đồ.
Tuy Vạn Quỷ lão tổ khiển trách hắn ít vuốt mông ngựa. Nhưng không phải không thừa nhận, Lôi Động tiểu tử này tâng bốc mã thí, có đôi khi nghe đúng là thoải mái.
Trong mấy đồ đệ của mình, có xảo trá có trung hậu, cũng có hung tàn hành hạ thô bạo. Nhưng thông minh lanh lợi tới trình độ của Lôi Động, đúng là không có. Một trận chiến Lý gia thành Uyển Tây, Vạn Quỷ lão tổ cũng nghe Vương Khang cẩn thận miêu tả qua.
/1293
|