Nói xong hắn cũng là lấy ra hai phù triện óng ánh hào quang, miệng cười lạnh.
BA~ ~
Sau hai tiếng bạo liệt thanh thúy vang lên, trong hai đạo hồng quang diệu động, hai đầu di cầm quanh thân hỏa hồng sắc, cực kỳ lóng lánh trước mắt mọi người.
- Hồng Loan Linh Thú Phù? Thực lực Trúc Cơ kỳ tầng ba. . .
Lôi Động cũng hít một hơi hơi lạnh, cái này con mẹ nó là chuyện gì? Tuy rằng là vật tiêu hao một lần duy nhất, nhưng Thú Phù bực này giá trị tất nhiên rất xa xỉ, mà hắn lại tiện tay ném ra, phá sản, quá phá sản rồi.
Hai đầu Hồng Loan, mỗi con nghênh đón một Quỷ Vệ tam cấp đỉnh phong, sau đó liền liều mạng chém giết lẫn nhau.
Nhất thời, trong chiến đoàn kia, hồng quang dật động, hắc khí tràn ngập. Nhìn như đánh ngang tay, nhưng Lôi Động lại biết, về mặt thực lực Quỷ Vệ vẫn chiếm thượng phong một chút. Dù sao U Linh và Hàn Băng đều là cấp ba đỉnh phong, cách cấp bốn cũng chỉ có một đường thôi. Hiện giờ tạo thành cục diện lực lượng ngang nhau, bất quá là do Lôi Động âm thầm chỉ huy, bảo chúng nó không nên dốc sức liều mạng thôi. Nếu không, mặc dù giết chết chúng thì hai Quỷ Vệ cũng sẽ bị thương, rất bất lợi đối với chiến cuộc sau này. Thứ như Linh thú phù, Lôi Động cũng không phải chưa từng thấy qua, nhưng chế tác cụ thể thế nào thì hắn lại không hiểu, nhưng hắn vẫn biết, đó là do sau khi Linh Phù Tông lấy được các loại thú hồn thì dùng thủ pháp đặc thù để tế luyện phong ấn trong linh phù, triệu hoán ra giao chiến, thuần túy chính là thiêu đốt lực lượng linh hồn của thú hồn. Nhiều nhất chỉ trụ được một nén nhang sẽ biến mất.
Bạo Kích Quỷ Vệ cấp bốn hiện giờ trên người ngưng tụ linh hồn chiến giáp rất có cảm giác ngưng thực, giống như một tiểu tướng, giáo úy thời cổ đại vậy, uy phong lẫm lẫm. Bất quá, chiến giáp của nó lại mang đến cho người ta cảm giác hắc ám lãnh khốc, lại giống như một thống lĩnh quỷ tộc dưới Cửu U vậy, giẫm lên chiến trường ngàn vạn khô cốt. Đến cấp bậc như nó, dùng một ít tài liệu Luyện Khí kỳ để chế tạo binh khí chiến giáp cho nó đã là không tệ rồi. Mà Lôi Động lại muốn cho nó dùng một bộ binh khí chiến giáp do tài liệu Trúc Cơ kỳ tạo thành, nhưng lại không đủ công phu và tiền tài. Cũng may Quỷ Vệ theo thực lực tăng lên, tự mình dùng hồn lực ngưng tụ thành hồn giáp hồn nhận, uy lực và tính phòng ngự cũng không tầm thường. Hơn nữa, quỷ vệ dùng hồn giáp hồn nhận của mình, cơ hồ không có chút sức nặng nào, khiến tốc độ của nó trở nên phiêu hốt, nhanh hơn một bậc.
Quỷ vệ đạt đến cấp bốn, không chỉ có khí chất toàn thân ngưng thực hơn nhiều, mà cảm giác linh động trong mắt tựa hồ càng thêm một bậc. Dưới mệnh lệnh của Lôi Động, nó liền thực hiện chiến thuật quấy rối một cách nhuần nhuyễn, lấy tốc độ hiện giờ của nó, vòng quanh Vương Huy từ trên xuống dưới, trái trái phải phải, du động phiêu hốt bất định. Nó cũng không tiến công, chỉ là lúc tiến lúc lui, khiến tinh thần Vương Huy thỉnh thoảng lại căng cứng một chút, công kích Lôi Động cũng vì thế mà bị chậm lại.
Mà bên phía Lôi Động thì không ngừng né tránh trảo kích do Vương Huy dùng quạt xếp đánh ra. Vương Huy thấy chiêu đó không có hiệu quả với Lôi Động, do thân pháp của hắn quá mức phiêu hốt bất định, sau đó hắn lại cười lạnh một tiếng, khép cây quạt lại, liên tục điểm động. Ánh sáng màu xanh diệu động, theo đỉnh quạt bắn thẳng ra, tạo thành từng chùm tia sáng xanh ngưng đọng thực chất, sắc bén.
Lôi Động phảng phất như sử dụng Quỷ Ảnh Độn đến cực hạn, xuyên thẳng qua từng chùm tia sáng màu xanh kia, mỗi lần đều tránh thoát vô cùng mạo hiểm. Từng chùm sáng xanh kia, hoặc là bắn lên mặt đất, khiến mặt đất toát ra một cái động rất sâu, hoặc là đánh lên các trụ cột rộng đến vài trượng, tạo thành lổ thủng lớn bằng cả chén cơm khiến Lôi Động có chút kinh hãi, thầm nghĩ Vương Huy này quả nhiên lợi hại, Tiêu Diêu Phiến kia quả nhiên bất phàm. Phải biết rằng, tài liệu kiến tạo Tâm Ma điện tất nhiên không phải là vật gì bình thường
Bỗng nhiên, một chùm sáng xanh sát qua Lôi Động, bắn thẳng đến trên người Ô Bằng bị bao trong quang thuẫn vẫn còn chưa tỉnh lại. Lôi Động vốn còn tưởng rằng Ô Bằng này đã xong đời rồi, nhưng lại thấy chùm sáng xanh kia thì đánh lên quang thuẫn, chỉ khiến nó rung động một chút thôi. Ô Bằng lông tóc không tổn hao gì, tiếp tục nhắm mắt ở đó, biểu hiện trên mặt muôn màu muôn vẻ, hoặc phẫn nộ, hoặc bi thương, hoặc vui mừng.
Lôi Động lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, vì sao mình ở trong trạng thái Tâm Ma lâu như vậy nhưng lại không ai làm mình bị thương, nguyên lai là do sự bảo hộ của Tâm Ma Điện đối với đệ tử đối diện Tâm Ma kiếp. Tâm niệm vừa động, Lôi Động lập tức hóa thân hình thành một đạo quỷ vụ nhàn nhạt, vèo một cái liền lẻn đến sau lưng mấy gia hỏa vẫn còn ở trong Tâm Ma chưa tỉnh lại. Hề Đông Lai, Thích Phỉ Phỉ, còn có Ô Bằng, không đúng, hình như lại thêm một người nữa. Chỉ thấy Lệ Hồn Thiên toàn thân được bọc trong một đoàn hỏa diễm chớp động bỗng xuất hiện trong Tâm Ma điện, nhưng hắn lại không tỉnh táo, trên người được phủ lên một quang thuẫn, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt mê mang một hồi..
Thấy Lệ Hồn Thiên như vậy, Lôi Động liền rõ tiểu tử này cũng đã lâm vào trong Tâm Ma. Bất quá, thấy hắn tuy rằng tu vi không tiến bộ bao nhiêu, nhưng khí tức nóng bỏng quanh thân lại hơn hẳn lần trước. Lôi Động đoán rằng trong khoảng thời gian có lẽ hắn đã nấp ở một khu vực khác, một mực dùng Luyện Ngục Hồng Liên để tu luyện Thiên Hỏa đại pháp của hắn, thẳng đến khi đột phá một bình cảnh nào đó của Thiên Hỏa đại pháp thì mới đi ra.
Hắn đến Tâm Ma điện, đó là rất tốt, bất quá Lôi Động lại nhiều thêm một tầng bình chướng tự nhiên. U minh quỷ khí bị Lôi Động thúc dục đến cực hạn, trong phạm vi hơn mười trượng, cơ hồ đều là một mảnh quỷ khí. Tuy rằng những quỷ khí kia đều bị quang thuẫn trên người mỗi người ngăn bên ngoài, nhưng Lôi Động lại lợi dụng những cọc gỗ kia để tạo ra cho mình một chiến trường tự nhiên có lợi cho mình du kích.
Vương Huy hừ lạnh một tiếng, quanh thân nổi lên một tầng quang diễm màu trắng, dùng thân pháp tiêu sái tự nhiên chui vào trong quỷ khí. Những quang diễm kia, sau khi vừa chạm vào quỷ khí lành lạnh liền bắt đầu thôn phệ lẫn nhau. Từng sợi quỷ khí kia sau khi bị bạch diễm chạm vào thì bị thiêu đốt hóa thành vô hình. Mà cùng lúc đó, quang diễm kia cũng như gặp phải nước, bị tiêu diệt một chút. Lôi Động tạm thời không muốn liều mạng với hắn, ngược lại cố ý khống chế được quỷ bộc tận lực không giao phong trực tiếp với hắn. Ngược lại là Bạo Kích Quỷ Vệ theo sát phía sau, hấp thú lấy quỷ khí, khí tức thô bạo quanh thân tăng lên rất nhiều, du động phi hành càng thêm nhanh.
Sau khi bố trí chiến trận xong, Lôi Động lại âm thầm chỉ huy hai quỷ vệ còn lại vừa đánh vừa lui, chậm rãi dẫn chúng vào trong phạm vi của U Minh đại pháp. Cái con Hồng Loan thú hồn kia rất đần độn, chỉ lưu lại bản năng chiến đấu, theo sát từ trên xuống, một đầu chìm vào trong quỷ khí như một đám mây đen lớn.
BA~ ~
Sau hai tiếng bạo liệt thanh thúy vang lên, trong hai đạo hồng quang diệu động, hai đầu di cầm quanh thân hỏa hồng sắc, cực kỳ lóng lánh trước mắt mọi người.
- Hồng Loan Linh Thú Phù? Thực lực Trúc Cơ kỳ tầng ba. . .
Lôi Động cũng hít một hơi hơi lạnh, cái này con mẹ nó là chuyện gì? Tuy rằng là vật tiêu hao một lần duy nhất, nhưng Thú Phù bực này giá trị tất nhiên rất xa xỉ, mà hắn lại tiện tay ném ra, phá sản, quá phá sản rồi.
Hai đầu Hồng Loan, mỗi con nghênh đón một Quỷ Vệ tam cấp đỉnh phong, sau đó liền liều mạng chém giết lẫn nhau.
Nhất thời, trong chiến đoàn kia, hồng quang dật động, hắc khí tràn ngập. Nhìn như đánh ngang tay, nhưng Lôi Động lại biết, về mặt thực lực Quỷ Vệ vẫn chiếm thượng phong một chút. Dù sao U Linh và Hàn Băng đều là cấp ba đỉnh phong, cách cấp bốn cũng chỉ có một đường thôi. Hiện giờ tạo thành cục diện lực lượng ngang nhau, bất quá là do Lôi Động âm thầm chỉ huy, bảo chúng nó không nên dốc sức liều mạng thôi. Nếu không, mặc dù giết chết chúng thì hai Quỷ Vệ cũng sẽ bị thương, rất bất lợi đối với chiến cuộc sau này. Thứ như Linh thú phù, Lôi Động cũng không phải chưa từng thấy qua, nhưng chế tác cụ thể thế nào thì hắn lại không hiểu, nhưng hắn vẫn biết, đó là do sau khi Linh Phù Tông lấy được các loại thú hồn thì dùng thủ pháp đặc thù để tế luyện phong ấn trong linh phù, triệu hoán ra giao chiến, thuần túy chính là thiêu đốt lực lượng linh hồn của thú hồn. Nhiều nhất chỉ trụ được một nén nhang sẽ biến mất.
Bạo Kích Quỷ Vệ cấp bốn hiện giờ trên người ngưng tụ linh hồn chiến giáp rất có cảm giác ngưng thực, giống như một tiểu tướng, giáo úy thời cổ đại vậy, uy phong lẫm lẫm. Bất quá, chiến giáp của nó lại mang đến cho người ta cảm giác hắc ám lãnh khốc, lại giống như một thống lĩnh quỷ tộc dưới Cửu U vậy, giẫm lên chiến trường ngàn vạn khô cốt. Đến cấp bậc như nó, dùng một ít tài liệu Luyện Khí kỳ để chế tạo binh khí chiến giáp cho nó đã là không tệ rồi. Mà Lôi Động lại muốn cho nó dùng một bộ binh khí chiến giáp do tài liệu Trúc Cơ kỳ tạo thành, nhưng lại không đủ công phu và tiền tài. Cũng may Quỷ Vệ theo thực lực tăng lên, tự mình dùng hồn lực ngưng tụ thành hồn giáp hồn nhận, uy lực và tính phòng ngự cũng không tầm thường. Hơn nữa, quỷ vệ dùng hồn giáp hồn nhận của mình, cơ hồ không có chút sức nặng nào, khiến tốc độ của nó trở nên phiêu hốt, nhanh hơn một bậc.
Quỷ vệ đạt đến cấp bốn, không chỉ có khí chất toàn thân ngưng thực hơn nhiều, mà cảm giác linh động trong mắt tựa hồ càng thêm một bậc. Dưới mệnh lệnh của Lôi Động, nó liền thực hiện chiến thuật quấy rối một cách nhuần nhuyễn, lấy tốc độ hiện giờ của nó, vòng quanh Vương Huy từ trên xuống dưới, trái trái phải phải, du động phiêu hốt bất định. Nó cũng không tiến công, chỉ là lúc tiến lúc lui, khiến tinh thần Vương Huy thỉnh thoảng lại căng cứng một chút, công kích Lôi Động cũng vì thế mà bị chậm lại.
Mà bên phía Lôi Động thì không ngừng né tránh trảo kích do Vương Huy dùng quạt xếp đánh ra. Vương Huy thấy chiêu đó không có hiệu quả với Lôi Động, do thân pháp của hắn quá mức phiêu hốt bất định, sau đó hắn lại cười lạnh một tiếng, khép cây quạt lại, liên tục điểm động. Ánh sáng màu xanh diệu động, theo đỉnh quạt bắn thẳng ra, tạo thành từng chùm tia sáng xanh ngưng đọng thực chất, sắc bén.
Lôi Động phảng phất như sử dụng Quỷ Ảnh Độn đến cực hạn, xuyên thẳng qua từng chùm tia sáng màu xanh kia, mỗi lần đều tránh thoát vô cùng mạo hiểm. Từng chùm sáng xanh kia, hoặc là bắn lên mặt đất, khiến mặt đất toát ra một cái động rất sâu, hoặc là đánh lên các trụ cột rộng đến vài trượng, tạo thành lổ thủng lớn bằng cả chén cơm khiến Lôi Động có chút kinh hãi, thầm nghĩ Vương Huy này quả nhiên lợi hại, Tiêu Diêu Phiến kia quả nhiên bất phàm. Phải biết rằng, tài liệu kiến tạo Tâm Ma điện tất nhiên không phải là vật gì bình thường
Bỗng nhiên, một chùm sáng xanh sát qua Lôi Động, bắn thẳng đến trên người Ô Bằng bị bao trong quang thuẫn vẫn còn chưa tỉnh lại. Lôi Động vốn còn tưởng rằng Ô Bằng này đã xong đời rồi, nhưng lại thấy chùm sáng xanh kia thì đánh lên quang thuẫn, chỉ khiến nó rung động một chút thôi. Ô Bằng lông tóc không tổn hao gì, tiếp tục nhắm mắt ở đó, biểu hiện trên mặt muôn màu muôn vẻ, hoặc phẫn nộ, hoặc bi thương, hoặc vui mừng.
Lôi Động lúc này mới chợt hiểu hiểu ra, vì sao mình ở trong trạng thái Tâm Ma lâu như vậy nhưng lại không ai làm mình bị thương, nguyên lai là do sự bảo hộ của Tâm Ma Điện đối với đệ tử đối diện Tâm Ma kiếp. Tâm niệm vừa động, Lôi Động lập tức hóa thân hình thành một đạo quỷ vụ nhàn nhạt, vèo một cái liền lẻn đến sau lưng mấy gia hỏa vẫn còn ở trong Tâm Ma chưa tỉnh lại. Hề Đông Lai, Thích Phỉ Phỉ, còn có Ô Bằng, không đúng, hình như lại thêm một người nữa. Chỉ thấy Lệ Hồn Thiên toàn thân được bọc trong một đoàn hỏa diễm chớp động bỗng xuất hiện trong Tâm Ma điện, nhưng hắn lại không tỉnh táo, trên người được phủ lên một quang thuẫn, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt mê mang một hồi..
Thấy Lệ Hồn Thiên như vậy, Lôi Động liền rõ tiểu tử này cũng đã lâm vào trong Tâm Ma. Bất quá, thấy hắn tuy rằng tu vi không tiến bộ bao nhiêu, nhưng khí tức nóng bỏng quanh thân lại hơn hẳn lần trước. Lôi Động đoán rằng trong khoảng thời gian có lẽ hắn đã nấp ở một khu vực khác, một mực dùng Luyện Ngục Hồng Liên để tu luyện Thiên Hỏa đại pháp của hắn, thẳng đến khi đột phá một bình cảnh nào đó của Thiên Hỏa đại pháp thì mới đi ra.
Hắn đến Tâm Ma điện, đó là rất tốt, bất quá Lôi Động lại nhiều thêm một tầng bình chướng tự nhiên. U minh quỷ khí bị Lôi Động thúc dục đến cực hạn, trong phạm vi hơn mười trượng, cơ hồ đều là một mảnh quỷ khí. Tuy rằng những quỷ khí kia đều bị quang thuẫn trên người mỗi người ngăn bên ngoài, nhưng Lôi Động lại lợi dụng những cọc gỗ kia để tạo ra cho mình một chiến trường tự nhiên có lợi cho mình du kích.
Vương Huy hừ lạnh một tiếng, quanh thân nổi lên một tầng quang diễm màu trắng, dùng thân pháp tiêu sái tự nhiên chui vào trong quỷ khí. Những quang diễm kia, sau khi vừa chạm vào quỷ khí lành lạnh liền bắt đầu thôn phệ lẫn nhau. Từng sợi quỷ khí kia sau khi bị bạch diễm chạm vào thì bị thiêu đốt hóa thành vô hình. Mà cùng lúc đó, quang diễm kia cũng như gặp phải nước, bị tiêu diệt một chút. Lôi Động tạm thời không muốn liều mạng với hắn, ngược lại cố ý khống chế được quỷ bộc tận lực không giao phong trực tiếp với hắn. Ngược lại là Bạo Kích Quỷ Vệ theo sát phía sau, hấp thú lấy quỷ khí, khí tức thô bạo quanh thân tăng lên rất nhiều, du động phi hành càng thêm nhanh.
Sau khi bố trí chiến trận xong, Lôi Động lại âm thầm chỉ huy hai quỷ vệ còn lại vừa đánh vừa lui, chậm rãi dẫn chúng vào trong phạm vi của U Minh đại pháp. Cái con Hồng Loan thú hồn kia rất đần độn, chỉ lưu lại bản năng chiến đấu, theo sát từ trên xuống, một đầu chìm vào trong quỷ khí như một đám mây đen lớn.
/1293
|