Ý kiến sao? Ai dám có ý kiến đối với bà cô này? Thần tình của Triệu chấp sự vô cùng khổ sở nói. Nếu bà cô ấy muốn đôi cánh này thì Triệu Hướng hắn cũng sẽ không dám nhiều lời dù chỉ là nửa câu. nhưng mà thứ đồ chơi này chính là đưa cho Lôi Động. Ách, đôi cánh của Tu La Vương, tuy rằng hơi rách nát, nhưng thứ đồ chơi này dù sao cũng là cánh của Tu La Vương đó. Cũng không phải là đồ rác rưởi tùy tùy tiện tiện có thể nhặt được ở ven đường?
Tạm không đề cập đến Triệu chấp sự khóc không ra nước mắt như thế nào. Lôi Động không hề biết được chính mình đã chiếm đại tiện nghi, lại còn nổi giận đùng đùng cầm đôi cánh của Tu La đã bị phá hủy không chịu nổi đi ra khỏi phủ thành chủ. Còn nghĩ đến việc sớm hay muốn cũng sẽ có ngày quay trở lại trả thù. Nhưng mà nếu như đã tiêu phí một số lượng điểm cống hiến lớn như vậy để đổi lấy đôi cánh này, nếu như không đi hỏi xem thì thực sự là quá lãng phí.
Nếu như ở trong tổng bộ của Âm Sát Tông, Lôi Động tự nhiên có thể tìm đến luyện khí đại sư chuyên luyện khí cho tông phái. Âm Sát Tông chính là một đỉnh cấp tông phái muốn tìm ra mấy vì luyện khí đại tông sư cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Nhưng mà các đại sư luyện khí đến cấp bậc này bình thường cũng đều sẽ bị hạn định ở trong tổng bộ.
Mặc dù có ngẫu nhiên xuất môn thì nhất định cũng có tu sĩ Kim Đan đi theo bảo hộ. Đi theo tu sĩ đệ tam lĩnh vào trong Đông Hải cũng chỉ có một vị luyện khí đại sư mà thôi. Sau khi Lôi Động tìm đến hỏi thăm, hắn liền cẩn thận suy tư một lúc lâu, cảm thấy được xác suất thành công cũng không quá lớn.
Hiện giờ bởi vì Lôi Động đang có chức vụ trong người, nếu tự tiện quay về Âm Sát Tông thì sẽ phải chịu xử lý vì hành vi của mình. Ngoài ra hiện tại đang ở trong nam đảo, nếu một mình một người quay về trong Âm Sát Tông cũng sẽ không cảm thấy an toàn.
Bởi vậy Lôi Động cũng chỉ có thể đi vòng quanh Tiểu Châu Thành, nhìn xem có cơ hội luyện khí hay không. Sau khi lượn vài vòng ở trong thành, đã hỏi qua nhiều cửa hàng kinh doanh luyện khí. Nhưng mà không có một người nào, không một người nào có đủ bản lĩnh để luyện chế cánh của Tu La trở thành linh khí. Có nhiều người cũng muốn thử nhận việc này, nhưng mà sau khi bị Lôi Động sử dụng thân phận đệ tử của Chiến Đường Âm Sát Tông để dọa thì liền lập tức nói mình không đủ kinh nghiệm, không dám nắm chắc.
Đối với loại người này, tự nhiên là Lôi Động cũng không thể đem Tu La Chi Dực giao cho bọn hắn xử lý. Nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không có nửa điểm thu hoạch. Khi Lôi Động sử dụng uy bức và lợi ích để dụ hoặc thì cũng đã hỏi thăm ra được một người. Hẳn là có năng lực luyện chế Tu La Chi Dực.
Để cho an toàn, Lôi Động liền nghe ngóng ở vài chỗ khác nhau. Quả nhiên người nọ ở trong Tiểu Châu Thành, cũng có chút thanh danh. Nhưng mà những cái đó đều là thanh danh trong quá khứ. Người này họ Vương tên Lôi, là một cái tên hết sức bình thường. Nhưng trên thực tế, người này cũng đều không bình thường. Người này xuất thân từ trong một cái tiểu gia tộc bình thường ở trong nam bảy mươi sáu đảo, không có tiếng tăm gì.
Nhưng mà thành viên của tiểu gia tộc này, đa số đều hơi am hiểu một chút về luyện khí. Tổ tông trước đó cũng từng có một vị luyện khí đại sư, thanh danh vang vọng một đời. Khi truyền lưu đến đời của Vương Lôi thì gia tộc đã suy thoái đến mức không chịu nổi. Tuy rằng thiên phú tu luyện của Vương Lôi bình thường, nhưng bù lại hắn lại có được tư chất luyện khí tuyệt hảo. Từ nhỏ đã đi theo cha học cách luyện khí. Đến năm mười lăm tuổi thì đã trò giỏi hơn thầy, trở thành một gã luyện khí sư. Có thể trở thành luyện khí sư ở trong một đỉnh cấp tông phái cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.
Nhưng mà hắn lại ở tiểu địa phương như là nam bảy mươi sáu đảo này. Vương Lôi vẫn còn rất trẻ, lại có thanh danh đại hiển. Sau khi có chút danh tiếng này, hắn liền dùng để kiếm linh thạch, cố gắng xây dựng cho mình một hoàn cảnh có đầy đủ tài nguyên để tu luyện. Dần dần tới bốn mươi tuổi thì chẳng những hắn đột phá tới Trúc cơ kỳ mà còn trở thành một gã luyện khí đại sư.
Từ sau lúc đó, Vương Lôi liền chân chính đi vào quỹ tích thăng tiến rất nhanh. Vô số thương nhân cầm một số lớn linh thạch đến để yêu cầu hợp tác mở cửa hàng kinh doanh pháp bảo hoặc là khẩn cầu hỗ trợ luyện khí. Vương Lôi khi đó đúng thật là phong quang vô hạn. Hơn nữa tình trạng này luôn luôn được duy trì cho đến sau này chưa từng giảm bớt đi. Cho đến khi hắn chín mươi tuổi, khi ấy tài nghệ luyện khí của hắn đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh. Đã trở thành một gã luyện khí đại tông sư.
Trong thiên hạ, không biết đã có bao nhiêu người trẻ tuổi cố gắng vùi đầu vào trong cái nghề luyện khí này, cố gắng để có chút bản lĩnh. Nhưng mà những người cuối cùng có thể trở thành luyện khí đại tông sư thì hiếm như lông phượng sừng lân.
Nhất là những người không được những đại tông phái cỡ lớn bồi dưỡng, hoàn toàn là dựa vào chính mình mà trở thành đại tông sư thì lại càng cực kỳ hiếm thấy. Người như thế đừng nói là một ít gia tộc hay thế lực lớn muốn mượn sức. Mà ngay cả bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ cũng đều sôi nổi cho người tới tận cửa, dâng lên đại lễ, cố gắng mượn sức người này tiến vào bên trong tông phái.
Nhưng mà khi đó Vương Lôi tâm cao khí ngạo, tự cao tự đại. Dù là những đỉnh cấp tông phái cũng dám từ chối thẳng thừng. Đối với việc hắn cự tuyệt toàn bộ đỉnh cấp tông phái thì thật cũng không có ai cố ý làm khó hắn. Thứ nhất là để tỏ ra khí độ của đỉnh cấp tông phái.
Thứ hai khi Vương Lôi giàu to đã thề độc rằng sẽ không gia nhập vào bất cứ tông phái nào. So với việc vô duyên vô cớ làm bại hoại thanh danh, còn không bằng tập trung vào làm tốt quan hệ đối với luyện khí đại tông sư. Nói không chừng có lúc còn có thể dùng tới.
Từ đó về sau, thanh danh của Vương Lôi càng trở nên lớn hơn nữa. Đủ loại tu sĩ tới cầu tận cửa nối liền không dứt. Ngay cả Âm Sát Tông đứng đầu trong bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ, khi những tông sư của mình không làm việc kịp thì cũng phải đến tìm Vương Lôi.
Dựa vào phần tay nghề thiên hạ hiếm thấy này, Vương Lôi gần như là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Linh thạch và đủ loại thiên tài địa bảo điên cuồng dũng mảnh chảy vào túi hắn. Mà hắn cũng dựa vào đại lượng tài nguyên mà mạnh mẽ đề thăng tu vi của mình lên tới Kim đan kỳ.
Cùng lúc đó, sau khi hắn khổ cực cả một đời thì cuối cùng cũng đã biết đến tình cảm chân thành, hơn nữa còn bái đường thành thân. Không lâu sau đó liền sinh hạ ra một đôi nữ nhân song sinh. Nếu như không có trận chiến ngoài ý muốn kia, có lẽ cả cuộc đời này của Vương Lôi cũng đều may mắn hạnh phúc sống sót.
Lúc ấy ở trong Ma Ngục Tông có xuất hiện một tên điên, hắn đã có tu vi Kim đan hậu kỳ, cả đời này cũng chỉ tồn tại vì việc giết chóc.
Tạm không đề cập đến Triệu chấp sự khóc không ra nước mắt như thế nào. Lôi Động không hề biết được chính mình đã chiếm đại tiện nghi, lại còn nổi giận đùng đùng cầm đôi cánh của Tu La đã bị phá hủy không chịu nổi đi ra khỏi phủ thành chủ. Còn nghĩ đến việc sớm hay muốn cũng sẽ có ngày quay trở lại trả thù. Nhưng mà nếu như đã tiêu phí một số lượng điểm cống hiến lớn như vậy để đổi lấy đôi cánh này, nếu như không đi hỏi xem thì thực sự là quá lãng phí.
Nếu như ở trong tổng bộ của Âm Sát Tông, Lôi Động tự nhiên có thể tìm đến luyện khí đại sư chuyên luyện khí cho tông phái. Âm Sát Tông chính là một đỉnh cấp tông phái muốn tìm ra mấy vì luyện khí đại tông sư cũng không phải là vấn đề gì quá lớn. Nhưng mà các đại sư luyện khí đến cấp bậc này bình thường cũng đều sẽ bị hạn định ở trong tổng bộ.
Mặc dù có ngẫu nhiên xuất môn thì nhất định cũng có tu sĩ Kim Đan đi theo bảo hộ. Đi theo tu sĩ đệ tam lĩnh vào trong Đông Hải cũng chỉ có một vị luyện khí đại sư mà thôi. Sau khi Lôi Động tìm đến hỏi thăm, hắn liền cẩn thận suy tư một lúc lâu, cảm thấy được xác suất thành công cũng không quá lớn.
Hiện giờ bởi vì Lôi Động đang có chức vụ trong người, nếu tự tiện quay về Âm Sát Tông thì sẽ phải chịu xử lý vì hành vi của mình. Ngoài ra hiện tại đang ở trong nam đảo, nếu một mình một người quay về trong Âm Sát Tông cũng sẽ không cảm thấy an toàn.
Bởi vậy Lôi Động cũng chỉ có thể đi vòng quanh Tiểu Châu Thành, nhìn xem có cơ hội luyện khí hay không. Sau khi lượn vài vòng ở trong thành, đã hỏi qua nhiều cửa hàng kinh doanh luyện khí. Nhưng mà không có một người nào, không một người nào có đủ bản lĩnh để luyện chế cánh của Tu La trở thành linh khí. Có nhiều người cũng muốn thử nhận việc này, nhưng mà sau khi bị Lôi Động sử dụng thân phận đệ tử của Chiến Đường Âm Sát Tông để dọa thì liền lập tức nói mình không đủ kinh nghiệm, không dám nắm chắc.
Đối với loại người này, tự nhiên là Lôi Động cũng không thể đem Tu La Chi Dực giao cho bọn hắn xử lý. Nhưng mà cũng không phải là hoàn toàn không có nửa điểm thu hoạch. Khi Lôi Động sử dụng uy bức và lợi ích để dụ hoặc thì cũng đã hỏi thăm ra được một người. Hẳn là có năng lực luyện chế Tu La Chi Dực.
Để cho an toàn, Lôi Động liền nghe ngóng ở vài chỗ khác nhau. Quả nhiên người nọ ở trong Tiểu Châu Thành, cũng có chút thanh danh. Nhưng mà những cái đó đều là thanh danh trong quá khứ. Người này họ Vương tên Lôi, là một cái tên hết sức bình thường. Nhưng trên thực tế, người này cũng đều không bình thường. Người này xuất thân từ trong một cái tiểu gia tộc bình thường ở trong nam bảy mươi sáu đảo, không có tiếng tăm gì.
Nhưng mà thành viên của tiểu gia tộc này, đa số đều hơi am hiểu một chút về luyện khí. Tổ tông trước đó cũng từng có một vị luyện khí đại sư, thanh danh vang vọng một đời. Khi truyền lưu đến đời của Vương Lôi thì gia tộc đã suy thoái đến mức không chịu nổi. Tuy rằng thiên phú tu luyện của Vương Lôi bình thường, nhưng bù lại hắn lại có được tư chất luyện khí tuyệt hảo. Từ nhỏ đã đi theo cha học cách luyện khí. Đến năm mười lăm tuổi thì đã trò giỏi hơn thầy, trở thành một gã luyện khí sư. Có thể trở thành luyện khí sư ở trong một đỉnh cấp tông phái cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên.
Nhưng mà hắn lại ở tiểu địa phương như là nam bảy mươi sáu đảo này. Vương Lôi vẫn còn rất trẻ, lại có thanh danh đại hiển. Sau khi có chút danh tiếng này, hắn liền dùng để kiếm linh thạch, cố gắng xây dựng cho mình một hoàn cảnh có đầy đủ tài nguyên để tu luyện. Dần dần tới bốn mươi tuổi thì chẳng những hắn đột phá tới Trúc cơ kỳ mà còn trở thành một gã luyện khí đại sư.
Từ sau lúc đó, Vương Lôi liền chân chính đi vào quỹ tích thăng tiến rất nhanh. Vô số thương nhân cầm một số lớn linh thạch đến để yêu cầu hợp tác mở cửa hàng kinh doanh pháp bảo hoặc là khẩn cầu hỗ trợ luyện khí. Vương Lôi khi đó đúng thật là phong quang vô hạn. Hơn nữa tình trạng này luôn luôn được duy trì cho đến sau này chưa từng giảm bớt đi. Cho đến khi hắn chín mươi tuổi, khi ấy tài nghệ luyện khí của hắn đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh. Đã trở thành một gã luyện khí đại tông sư.
Trong thiên hạ, không biết đã có bao nhiêu người trẻ tuổi cố gắng vùi đầu vào trong cái nghề luyện khí này, cố gắng để có chút bản lĩnh. Nhưng mà những người cuối cùng có thể trở thành luyện khí đại tông sư thì hiếm như lông phượng sừng lân.
Nhất là những người không được những đại tông phái cỡ lớn bồi dưỡng, hoàn toàn là dựa vào chính mình mà trở thành đại tông sư thì lại càng cực kỳ hiếm thấy. Người như thế đừng nói là một ít gia tộc hay thế lực lớn muốn mượn sức. Mà ngay cả bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ cũng đều sôi nổi cho người tới tận cửa, dâng lên đại lễ, cố gắng mượn sức người này tiến vào bên trong tông phái.
Nhưng mà khi đó Vương Lôi tâm cao khí ngạo, tự cao tự đại. Dù là những đỉnh cấp tông phái cũng dám từ chối thẳng thừng. Đối với việc hắn cự tuyệt toàn bộ đỉnh cấp tông phái thì thật cũng không có ai cố ý làm khó hắn. Thứ nhất là để tỏ ra khí độ của đỉnh cấp tông phái.
Thứ hai khi Vương Lôi giàu to đã thề độc rằng sẽ không gia nhập vào bất cứ tông phái nào. So với việc vô duyên vô cớ làm bại hoại thanh danh, còn không bằng tập trung vào làm tốt quan hệ đối với luyện khí đại tông sư. Nói không chừng có lúc còn có thể dùng tới.
Từ đó về sau, thanh danh của Vương Lôi càng trở nên lớn hơn nữa. Đủ loại tu sĩ tới cầu tận cửa nối liền không dứt. Ngay cả Âm Sát Tông đứng đầu trong bát đại tông phái đỉnh cấp trong thiên hạ, khi những tông sư của mình không làm việc kịp thì cũng phải đến tìm Vương Lôi.
Dựa vào phần tay nghề thiên hạ hiếm thấy này, Vương Lôi gần như là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Linh thạch và đủ loại thiên tài địa bảo điên cuồng dũng mảnh chảy vào túi hắn. Mà hắn cũng dựa vào đại lượng tài nguyên mà mạnh mẽ đề thăng tu vi của mình lên tới Kim đan kỳ.
Cùng lúc đó, sau khi hắn khổ cực cả một đời thì cuối cùng cũng đã biết đến tình cảm chân thành, hơn nữa còn bái đường thành thân. Không lâu sau đó liền sinh hạ ra một đôi nữ nhân song sinh. Nếu như không có trận chiến ngoài ý muốn kia, có lẽ cả cuộc đời này của Vương Lôi cũng đều may mắn hạnh phúc sống sót.
Lúc ấy ở trong Ma Ngục Tông có xuất hiện một tên điên, hắn đã có tu vi Kim đan hậu kỳ, cả đời này cũng chỉ tồn tại vì việc giết chóc.
/1293
|