Nàng đưa tay dùng một loại tiết tấu thong thả đóng mở đôi cánh này, thanh âm hơi có vẻ trầm thấp, khàn khàn nói.
- Đôi cánh này thoạt nhìn dường như có tốc độ rất nhanh. Vừa rồi trong thời gian nháy mắt đã bay ra bên ngoài được ba dặm. Lôi Động, bình thường tốc độ nhanh nhất của ngươi là bao nhiêu?
- Tốc độ nhanh nhất mà ta có thể đạt tới là hai nghìn dặm một giờ.
Lôi Động cười khổ không ngừng nói.
- Nếu cố gắng hết sức thì trong nháy mắt có thể đi được bốn năm mươi trượng.
Đương nhiên, cần phải có chút thời gian để gia tốc. Ba dặm, đây chính là năm trăm trượng. Cái này gần như là tốc độ của mình được đẩy nhanh hơn gấp mười lần.
Vương Lôi cũng bay tới trước người Lôi Động, giật mình nhìn Lôi Động một cái rồi líu lưỡi không thôi nói:
- Tốc độ này cũng quá là khoa trương đi, mặc dù nói bản thân Tu La rất am hiểu tốc độ nhưng mà đôi cánh của Tu La Vương này cũng thực là lợi hại đó.
- Tốc độ cực nhanh, tiêu hao cũng rất lớn.
Lôi Động có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói.
- Nhiều nhất thì ta cũng chỉ có thể dùng được vài chục cái là toàn bộ chân khí sẽ bị tiêu hao hết.
Thiên Ma trầm ngâm không thôi, nói:
- Lôi Động, ngươi thử lại lần nữa xem.
Trước mặt người ở bên ngoài, Lôi Động cũng phải cực kỳ tôn trọng đối với Thiên Ma, cung kính hữu lễ nói.
- Vâng thưa đường chủ đại nhân. Dứt lời, lần này hắn liền điều chỉnh lại toàn bộ thân thể một chút, sau đó mới dùng tâm niệm dẫn động đôi cánh. Bản thân mình có cảm giác nó vừa vỗ mạnh một cái đã mang đến cho mình động lực cực kỳ cường đại. Biểu hiện của Lôi Động lúc này so với lần trước không kịp đề phòng thì tốt hơn rất nhiều. Tuy rằng cũng bị bổ nhào hai ba cái, nhưng mà dáng người cũng dễ nhìn hơn rất nhiều. Sau khi liên tiếp bay qua lại vài lần, Lôi Động cũng dần dần thích ứng với loại tốc độ khủng khiếp này. Bắt đầu biết cúi thấp người xuống để giảm bớt lực cản, có thể khiến cho mình bay đi được nhanh và xa hơn. Tuy rằng trong lúc phi hành thì dáng người vẫn có chút không ổn định như trước, nhưng mà so với lần đầu tiên thì cũng tốt hơn rất nhiều. Tốc độ bộc phát cũng hơn xa lúc đầu. Sau khi lặp lại thì nghiệm vài lần, Lôi Động mới một lần nữa dừng lại ở trước mặt Thiên Ma, chắp tay lắng nghe.
- Tốc độ này có thể nói là đã tương đương với tu sĩ Nguyên anh sơ kỳ bình thường. Nhưng vấn đề ở chỗ ngươi không thể kéo dài được, bởi vậy nếu như gặp phải tu sĩ Nguyên anh muốn giết ngươi, chỉ sợ ngươi vẫn sẽ không thể giữ được tánh mạng như trước kia.
Sau khi Thiên Ma cẩn thận cân nhắc liền nghiêm nghị nói.
- Nhưng mà bằng vào đôi cánh này, xác xuất ngươi chạy thoát được ở trong tay tu sĩ Kim đan sẽ tăng lên rất nhiều. Trừ phi là đối phương cũng có những loại pháp bảo cực kỳ biến thái. Còn một điều quan trọng hơn chính là đôi cánh này còn có thể dựa theo tu vi của ngươi tăng lên mà tốc độ của nó cũng càng ngày càng được đẩy cao lên. Thật sự là rất không tồi.
Tuy rằng vẻ mặt của Lôi Động rất nghiêm túc, nhưng mà trong lòng thiếu chút nữa thì không thể nín được cười. Có thể nhanh hơn, kéo dài hơn. Nhưng mà vật ấy có thể giúp mình thoát khỏi bị tu sĩ Kim đan đuổi giết, như vậy thì hắn cũng đã thỏa mãn rồi. Cũng không thể thật sự trông cậy vào nó có thể giúp mình chạy trốn được từ trong tay của tu sĩ Nguyên anh? Dù sao theo ý nào đó mà nói thì tu sĩ Nguyên anh thật sự rất hiếm gặp. Nếu muốn gặp được một người cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn. Còn nếu chính mình thật sự đụng phải loại sự tình này thì cũng chỉ có thể quy tội cho ông trời.
- Lôi tiểu tử, nói một ngàn đến một vạn không bằng chúng ta thử xem. Vương mỗ sẽ toàn lực ứng phó xem ngươi có thể chạy trốn và thuận lợi tránh thoát sự truy tung của ta hay không.
Vương Lôi cũng cảm thấy cực kỳ hài lòng đối với vật phẩm lần này của mình. Cũng không khỏi muốn kiểm tra tác dụng chiến đấu thực tế của nó ra sao. Huyết Sắc Phi Phong vốn đã là một trong những kiện linh khí mà hắn cảm thấy tự hào nhất. Nhưng mà nếu như vật này có thể trợ giúp cho Lôi Động chạy trốn được từ trong tay của tu sĩ Kim đan thì nó sẽ trở thành tác phẩm đắc ý nhất trong cuộc đời của hắn.
Lôi Động vừa muốn nói một câu để cho ta nghỉ ngơi một chút thì nghe thấy Vương Lôi quát lớn một tiếng.
- Xem chiêu!
Vừa dứt lời hắn liền huyễn hóa ra một cự trảo màu xanh dài hơn một trượng. Cự trảo này vừa xuất hiện liền đánh tới chỗ Lôi Động, chỉ phong sắc bén, khí thế phi phàm.
Nếu mà để cho một trảo này của hắn bắt được, chỉ sợ là bất tử cũng phải mất nửa cái mạng. Đôi cánh của hắn liên tục vỗ vài nhát, cả người bay thẳng ra xa vài dặm giống như một tia chớp. Mà Vương Lôi cũng sử dụng thân pháp của mình, dùng một loại tốc độ cực nhanh đuổi theo Lôi Động. Lôi Động cũng không dám dừng lại, tiếp tục chớp động hai cánh, ầm ầm ầm.
Liên tục chớp động hai ba nhát, đợi đến khi thân hình của hắn xuất hiện ở giữa không trung một lần nữa thì phía sau đã sớm không còn thấy bóng dáng của Vương Lôi đâu. Trong lòng của hắn nhất thời cảm thấy một trận vui sướng. Không hổ là dùng cánh của Tu La Vương để luyện chế thành linh khí, loại tốc độ này quả nhiên là như tia chớp.
Nhưng mà nếu muốn dựa vào như vậy mà đã có thể tránh thoát khỏi sự đuổi giết của tu sĩ Kim đan thì chính là chuyện tình không có khả năng. Lôi Động không dám khinh thường chút nào liền vội vàng nuốt vào một viên linh đan, sau đó lại chớp động đôi cánh. Mà đôi cánh này cũng điên cuồng hút lấy từng luồng chân khí cuối cùng của Lôi Động!
Dựa vào Tiểu Uân Hoàn đan, Lôi Động lại bộc phát mấy lần. Nhưng mà mỗi lần đều không phải là phương hướng cố định mà sẽ tùy tâm sở dục lựa chọn một cái phương vị riêng. Trong thời gian thật ngắn, thiên không vẫn là phiến thiên không như cũ kia. Biển khơi vẫn là phiến biển khơi như cũ.
Nhưng mà Lôi Động hiểu được, chính mình đã chạy được hơn mười dặm. Đối với người tu tiên mà nói thì hơn mười dặm dường như chưa chắc đã là một khoảng cách lớn. Nhưng mà trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi mà có thể chạy được một khoảng cách lớn như vậy thì quá là kinh khủng.
Lúc này Lôi Động cũng không có dừng lại mà điều khiển Ác Quỷ Chướng, toàn thân được bao phủ trong một làn hắc khí, giống như là hóa thành một đoàn hắc vụ, hướng về một phía mà nhanh chóng bay đi. Ác Quỷ Chướng chính là pháp khí phi hành đường dài. Cái này của Lôi Động lại tương đương với một kiện cực phẩm linh khí. Nếu mà Lôi Động đưa chân khí vào thì chỉ cần một chút thời gian gia tốc, tốc độ của nó sẽ nhanh chóng đạt tới trên dưới ba nghìn dặm một giờ. Gần như là tương đương với U Minh Cửu Hào.
Đương nhiên, lúc này chân khí của Lôi Động có lẽ đã bị tiêu hao gần hết. Hắn chỉ dựa vào lực lượng tự thân của Ác Quỷ Chướng để phi hành.
Tuy rằng tốc độ không đạt tới mức lớn nhất nhưng mà trên dưới hai nghìn dặm một giờ thì vẫn có thể đạt được. Không bao lâu, đoàn hắc vụ kia phi hành càng lúc càng nhanh.
- Đôi cánh này thoạt nhìn dường như có tốc độ rất nhanh. Vừa rồi trong thời gian nháy mắt đã bay ra bên ngoài được ba dặm. Lôi Động, bình thường tốc độ nhanh nhất của ngươi là bao nhiêu?
- Tốc độ nhanh nhất mà ta có thể đạt tới là hai nghìn dặm một giờ.
Lôi Động cười khổ không ngừng nói.
- Nếu cố gắng hết sức thì trong nháy mắt có thể đi được bốn năm mươi trượng.
Đương nhiên, cần phải có chút thời gian để gia tốc. Ba dặm, đây chính là năm trăm trượng. Cái này gần như là tốc độ của mình được đẩy nhanh hơn gấp mười lần.
Vương Lôi cũng bay tới trước người Lôi Động, giật mình nhìn Lôi Động một cái rồi líu lưỡi không thôi nói:
- Tốc độ này cũng quá là khoa trương đi, mặc dù nói bản thân Tu La rất am hiểu tốc độ nhưng mà đôi cánh của Tu La Vương này cũng thực là lợi hại đó.
- Tốc độ cực nhanh, tiêu hao cũng rất lớn.
Lôi Động có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói.
- Nhiều nhất thì ta cũng chỉ có thể dùng được vài chục cái là toàn bộ chân khí sẽ bị tiêu hao hết.
Thiên Ma trầm ngâm không thôi, nói:
- Lôi Động, ngươi thử lại lần nữa xem.
Trước mặt người ở bên ngoài, Lôi Động cũng phải cực kỳ tôn trọng đối với Thiên Ma, cung kính hữu lễ nói.
- Vâng thưa đường chủ đại nhân. Dứt lời, lần này hắn liền điều chỉnh lại toàn bộ thân thể một chút, sau đó mới dùng tâm niệm dẫn động đôi cánh. Bản thân mình có cảm giác nó vừa vỗ mạnh một cái đã mang đến cho mình động lực cực kỳ cường đại. Biểu hiện của Lôi Động lúc này so với lần trước không kịp đề phòng thì tốt hơn rất nhiều. Tuy rằng cũng bị bổ nhào hai ba cái, nhưng mà dáng người cũng dễ nhìn hơn rất nhiều. Sau khi liên tiếp bay qua lại vài lần, Lôi Động cũng dần dần thích ứng với loại tốc độ khủng khiếp này. Bắt đầu biết cúi thấp người xuống để giảm bớt lực cản, có thể khiến cho mình bay đi được nhanh và xa hơn. Tuy rằng trong lúc phi hành thì dáng người vẫn có chút không ổn định như trước, nhưng mà so với lần đầu tiên thì cũng tốt hơn rất nhiều. Tốc độ bộc phát cũng hơn xa lúc đầu. Sau khi lặp lại thì nghiệm vài lần, Lôi Động mới một lần nữa dừng lại ở trước mặt Thiên Ma, chắp tay lắng nghe.
- Tốc độ này có thể nói là đã tương đương với tu sĩ Nguyên anh sơ kỳ bình thường. Nhưng vấn đề ở chỗ ngươi không thể kéo dài được, bởi vậy nếu như gặp phải tu sĩ Nguyên anh muốn giết ngươi, chỉ sợ ngươi vẫn sẽ không thể giữ được tánh mạng như trước kia.
Sau khi Thiên Ma cẩn thận cân nhắc liền nghiêm nghị nói.
- Nhưng mà bằng vào đôi cánh này, xác xuất ngươi chạy thoát được ở trong tay tu sĩ Kim đan sẽ tăng lên rất nhiều. Trừ phi là đối phương cũng có những loại pháp bảo cực kỳ biến thái. Còn một điều quan trọng hơn chính là đôi cánh này còn có thể dựa theo tu vi của ngươi tăng lên mà tốc độ của nó cũng càng ngày càng được đẩy cao lên. Thật sự là rất không tồi.
Tuy rằng vẻ mặt của Lôi Động rất nghiêm túc, nhưng mà trong lòng thiếu chút nữa thì không thể nín được cười. Có thể nhanh hơn, kéo dài hơn. Nhưng mà vật ấy có thể giúp mình thoát khỏi bị tu sĩ Kim đan đuổi giết, như vậy thì hắn cũng đã thỏa mãn rồi. Cũng không thể thật sự trông cậy vào nó có thể giúp mình chạy trốn được từ trong tay của tu sĩ Nguyên anh? Dù sao theo ý nào đó mà nói thì tu sĩ Nguyên anh thật sự rất hiếm gặp. Nếu muốn gặp được một người cũng là một chuyện cực kỳ khó khăn. Còn nếu chính mình thật sự đụng phải loại sự tình này thì cũng chỉ có thể quy tội cho ông trời.
- Lôi tiểu tử, nói một ngàn đến một vạn không bằng chúng ta thử xem. Vương mỗ sẽ toàn lực ứng phó xem ngươi có thể chạy trốn và thuận lợi tránh thoát sự truy tung của ta hay không.
Vương Lôi cũng cảm thấy cực kỳ hài lòng đối với vật phẩm lần này của mình. Cũng không khỏi muốn kiểm tra tác dụng chiến đấu thực tế của nó ra sao. Huyết Sắc Phi Phong vốn đã là một trong những kiện linh khí mà hắn cảm thấy tự hào nhất. Nhưng mà nếu như vật này có thể trợ giúp cho Lôi Động chạy trốn được từ trong tay của tu sĩ Kim đan thì nó sẽ trở thành tác phẩm đắc ý nhất trong cuộc đời của hắn.
Lôi Động vừa muốn nói một câu để cho ta nghỉ ngơi một chút thì nghe thấy Vương Lôi quát lớn một tiếng.
- Xem chiêu!
Vừa dứt lời hắn liền huyễn hóa ra một cự trảo màu xanh dài hơn một trượng. Cự trảo này vừa xuất hiện liền đánh tới chỗ Lôi Động, chỉ phong sắc bén, khí thế phi phàm.
Nếu mà để cho một trảo này của hắn bắt được, chỉ sợ là bất tử cũng phải mất nửa cái mạng. Đôi cánh của hắn liên tục vỗ vài nhát, cả người bay thẳng ra xa vài dặm giống như một tia chớp. Mà Vương Lôi cũng sử dụng thân pháp của mình, dùng một loại tốc độ cực nhanh đuổi theo Lôi Động. Lôi Động cũng không dám dừng lại, tiếp tục chớp động hai cánh, ầm ầm ầm.
Liên tục chớp động hai ba nhát, đợi đến khi thân hình của hắn xuất hiện ở giữa không trung một lần nữa thì phía sau đã sớm không còn thấy bóng dáng của Vương Lôi đâu. Trong lòng của hắn nhất thời cảm thấy một trận vui sướng. Không hổ là dùng cánh của Tu La Vương để luyện chế thành linh khí, loại tốc độ này quả nhiên là như tia chớp.
Nhưng mà nếu muốn dựa vào như vậy mà đã có thể tránh thoát khỏi sự đuổi giết của tu sĩ Kim đan thì chính là chuyện tình không có khả năng. Lôi Động không dám khinh thường chút nào liền vội vàng nuốt vào một viên linh đan, sau đó lại chớp động đôi cánh. Mà đôi cánh này cũng điên cuồng hút lấy từng luồng chân khí cuối cùng của Lôi Động!
Dựa vào Tiểu Uân Hoàn đan, Lôi Động lại bộc phát mấy lần. Nhưng mà mỗi lần đều không phải là phương hướng cố định mà sẽ tùy tâm sở dục lựa chọn một cái phương vị riêng. Trong thời gian thật ngắn, thiên không vẫn là phiến thiên không như cũ kia. Biển khơi vẫn là phiến biển khơi như cũ.
Nhưng mà Lôi Động hiểu được, chính mình đã chạy được hơn mười dặm. Đối với người tu tiên mà nói thì hơn mười dặm dường như chưa chắc đã là một khoảng cách lớn. Nhưng mà trong thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi mà có thể chạy được một khoảng cách lớn như vậy thì quá là kinh khủng.
Lúc này Lôi Động cũng không có dừng lại mà điều khiển Ác Quỷ Chướng, toàn thân được bao phủ trong một làn hắc khí, giống như là hóa thành một đoàn hắc vụ, hướng về một phía mà nhanh chóng bay đi. Ác Quỷ Chướng chính là pháp khí phi hành đường dài. Cái này của Lôi Động lại tương đương với một kiện cực phẩm linh khí. Nếu mà Lôi Động đưa chân khí vào thì chỉ cần một chút thời gian gia tốc, tốc độ của nó sẽ nhanh chóng đạt tới trên dưới ba nghìn dặm một giờ. Gần như là tương đương với U Minh Cửu Hào.
Đương nhiên, lúc này chân khí của Lôi Động có lẽ đã bị tiêu hao gần hết. Hắn chỉ dựa vào lực lượng tự thân của Ác Quỷ Chướng để phi hành.
Tuy rằng tốc độ không đạt tới mức lớn nhất nhưng mà trên dưới hai nghìn dặm một giờ thì vẫn có thể đạt được. Không bao lâu, đoàn hắc vụ kia phi hành càng lúc càng nhanh.
/1293
|