Nó vừa phát ra một tiếng quỷ khiếu, một luồng khí lãng chợt nổ tung khiến cho hai tên tu sĩ luyện khí kia kinh sợ mà ngất tại chỗ.
Lôi Động cũng không biết nói thế nào đối với hai tên tu sĩ được gọi là thượng tiên. Một tên là Luyện khí kỳ tầng thứ tư, một tên là tầng thứ năm. Loại tu sĩ này cũng chỉ có thể ở trước mặt phàm nhân mà thích làm ra vẻ ta đây. Mà loại tu sĩ này ở trong mắt Lôi Động thực giống như là con kiến hôi. Tùy tay đều có thể bóp chết. Hắn cũng lười bức cung mấy tên này, bàn tay của hắn liền đặt ở trên đầu của tên tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư, trực tiếp sử dụng Sưu Hồn Thuật.
Tinh thần của tu sĩ, cho dù là tu sĩ Luyện khí kỳ thì cũng cường đại hơn xa so với phàm nhân. Lúc soát thần hồn của người này cần tốn nhiều khí lực hơn so với tên phàm nhân nữa tháng trước. Sau một lát, trong ánh mắt của Lôi Động đã hiện lên một tia đã hiểu. Tuy rằng người này chỉ là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư. Nhưng mà tu sĩ dù sao cũng vẫn là tu sĩ. Vô luận là kiến thức hay là lý giải về thế giới này đều vượt xa phàm nhân.
Hiện tại Lôi Động đã hiểu rõ, cái hải vực chính mình đang sinh sống này quả nhiên không phải là phụ cận Quần Tinh Hải của Đông Hải, mà là một nơi gọi là quần đảo Hỗn Loạn. Quần đảo hỗn loạn chính là một khu vực được tạo thành từ vô số hòn đảo nhỏ. Vị trí hải vực nói lớn thì cũng không lớn mà nói nhỏ thì cũng không nhỏ. Chỗ dài nhất khoảng chừng hơn mười vạn dặm mà chỗ rộng nhất cũng khoảng sáu bảy ngàn dặm.
Mà vị trí Lôi Động đang ở hiện tại chính là địa phương ở biên giới của quần đảo Hỗn Loạn. Nơi đây thuộc về mảnh đất xa xôi và hoang dã nhất ở trong quần đảo Hỗn Loạn. Nếu đi xa hơn về phía ngoài, những hoàn đảo trên mặt biển sẽ rất thưa thớt. Cho dù có đi mấy vạn dặm cũng không nhất định sẽ gặp được một cái tiểu đảo. Từ trong quần đảo Hỗn Loạn đi ra ngoài khoảng mười vạn dặm theo ba hướng đông, tây, bắc sẽ gặp một hải vực rộng lớn. Bởi vì trong cái hải vực này có rất ít đảo, hơn nữa lại thưa thớt gần như không có người ở vì thế nó được gọi là Vô Tận hải vực. Vô Tận hải vực này ai cũng không biết điểm cuối ở chỗ nào. Cũng không ai có được bản lĩnh đi thăm dò. Càng đi sâu vào bên trong Vô Tận hải vực càng có yêu thú cường đại sinh sống. Kể cả là tu sĩ Kim Đan đi vào cũng không còn mạng mà đi ra. Về phần tu sĩ Nguyên Anh. Ở bên trong trí nhớ của tu sĩ bị sưu hồn, tu sĩ Kim Đan cũng đã là tồn tại rất mạnh rồi. Tu sĩ Nguyên Anh hắn gần như là không có ấn tượng gì.
Đích xác, khi Lôi Động vẫn còn ở Luyện khí kỳ, cũng biết được rất ít các tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Dù sao thì cảnh giới tu vi không đủ thì lực lý giải đối với thế giới này vẫn còn rất hạn hẹp.
Nếu đi xuyên qua quần đảo Hỗn Loạn về phía nam. Sau khi xuyên qua Chân Không hải vực lớn mấy vạn dặm sẽ gặp một địa phương tên là Triệu Châu. Tên tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư kia cũng chưa bao giờ đi qua Triệu Châu. Hẳn chỉ biết rằng Triệu Châu cực kỳ lớn, nơi đó cũng có tu sĩ rất lợi hại. Về phần đi xa hơn nữa thì hắn hoàn toàn không có khái niệm. Khu vực hoạt động của tên tu sĩ tầng thứ tư này cũng chỉ trong phạm vi mấy nghìn dặm ở quanh đây mà thôi.
Còn có một đống những tin tức thượng vàng hạ cám khác khiến cho Lôi Động nhíu mày không thôi. Xem ra, cơn giận của Hải Thần kia đã đem mình đi rất xa. Nếu muốn tìm được đường về nhà hẳn là phải chờ rất lâu. Đối với cái gọi là Triệu Châu kia, cả đời này Lôi Động cũng chưa từng nghe nói qua. Nhưng mà điều duy nhất có thể khiến cho hắn hơi có chút vui mừng chính là cái gia tộc tu tiên nằm trên hòn đảo kia cũng không tính là quá cường đại. Có ba gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng mà không có tu sĩ Kim Đan.
Chống lại tu sĩ trúc cơ kỳ thì Lôi Động có đầy đủ kiêu ngạo. Tuy rằng không dám nói là trong thiên hạ không có tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào là đối thủ của hắn. Nhưng mà loại tồn tại này đã ít càng thêm ít. Trăm người không được một, thậm chí có thể nói là ngàn người không được một!
Sau đó tùy tay tiêu diệt bọn hắn, đem sinh hồn tế luyện vào bên trong Vạn Quỷ Phiên. Về phần chiến lợi phẩm, trên người hai tên tiểu tu sĩ này đều chỉ có hạ phẩm linh khí và một chút linh thạch không nhiều lắm. So với khi Lôi Động còn ở Luyện khí kỳ thì nghèo hơn rất nhiều. Khi quay lại thì hắn liền ném cho cô gái câm kia bảo quản, đợi sau này nàng bắt đầu tu luyện thì sẽ tự mình sử dụng. Về phần một ít ấn ký thần niệm ở bên trên đó, đối với tu sĩ có cấp bậc như Lôi Động mà nói thì không phải là vấn đề gì quá lớn. Hơi dùng một chút khí lực liền có thể dễ dàng xóa sạch đi.
Sau khi đã biết được thực lực của cái gia tộc tu chân kia, Lôi Động cũng không có lập tức đánh giết tới cửa. Mặc dù nói chính mình không sợ tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nhưng mà ba người liên thủ có lẽ sẽ có bản lãnh đặc biệt gì đó. Huống chi thương thế của chính mình còn chưa khỏi hắn, cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn. Hắn phải ra một con quỷ vệ đi tuần tra vòng quanh hải đảo. Còn Lôi Động thì tiếp tục lưu lại ở trên Ngư Phu đảo để dưỡng thương. Chuẩn bị đợi cơ hội mà chơi lớn một hồi. Tốt nhất là có thể chia lẻ đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia ra mà giết. Đó mới là hoàn mỹ nhất.
Lại liên tiếp bảy tám ngày nữa trôi qua. Có lẽ là bản thân của cô gái câm kia vốn đã cực kỳ thông minh, hoặc là bởi vì cảm thấy cơ hội này khó mà có được, cho nên nàng liều liều mạng học tập. Mới trải qua một tháng thời gian mà nàng đã biết được không ít chữ, hẳn là cũng có thể miễn cưỡng tìm hiểu một chút ngọc giản công pháp.
Công pháp mà Lôi Động đưa cho nàng tên là Băng Phách Quyết, thuộc một loại công pháp băng hàn. Cái Băng Phách Quyết này cũng chính là một trong những chiến lợi phẩm mà Lôi Động lấy được khi còn chiến đấu ở Quần Tinh Đảo của Đông Hải. Thứ công pháp chính là thứ khó lấy được nhất ở trong thời điểm giao chiến. Bởi vì bất luận là người của tông phái nào thì bên trên những cái ngọc giản này cũng có vô số cấm chế không thể giải được, cái này cũng vì muốn đề phòng công pháp bị lộ ra bên ngoài. Mà những người mua một ít công pháp ở bên ngoài thì cũng phải sau khi để lại ấn ký thần niệm ở trên đó mới có thể sử dụng. Nói cách khác, chỉ có người mua mới có thể sử dụng cái công pháp ngọc giản kia.
Mà cái thứ công pháp hàng hóa hoặc là công phái của tông phái, phương pháp giảng dạy ở trong ngọc giản chính là tốn công phu thật lớn. Vừa có thể cho ngươi dễ dàng học được công pháp nhưng lại có thể biến thành phức tạp dị thường. Đương nhiên cái phương pháp này cũng hoàn toàn không thể ngăn chặn được. Bình thường, ở trong tông phái đều có những cực hình để phòng ngừa công pháp khuếch tán ra bên ngoài.
Lôi Động cũng không biết nói thế nào đối với hai tên tu sĩ được gọi là thượng tiên. Một tên là Luyện khí kỳ tầng thứ tư, một tên là tầng thứ năm. Loại tu sĩ này cũng chỉ có thể ở trước mặt phàm nhân mà thích làm ra vẻ ta đây. Mà loại tu sĩ này ở trong mắt Lôi Động thực giống như là con kiến hôi. Tùy tay đều có thể bóp chết. Hắn cũng lười bức cung mấy tên này, bàn tay của hắn liền đặt ở trên đầu của tên tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư, trực tiếp sử dụng Sưu Hồn Thuật.
Tinh thần của tu sĩ, cho dù là tu sĩ Luyện khí kỳ thì cũng cường đại hơn xa so với phàm nhân. Lúc soát thần hồn của người này cần tốn nhiều khí lực hơn so với tên phàm nhân nữa tháng trước. Sau một lát, trong ánh mắt của Lôi Động đã hiện lên một tia đã hiểu. Tuy rằng người này chỉ là tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư. Nhưng mà tu sĩ dù sao cũng vẫn là tu sĩ. Vô luận là kiến thức hay là lý giải về thế giới này đều vượt xa phàm nhân.
Hiện tại Lôi Động đã hiểu rõ, cái hải vực chính mình đang sinh sống này quả nhiên không phải là phụ cận Quần Tinh Hải của Đông Hải, mà là một nơi gọi là quần đảo Hỗn Loạn. Quần đảo hỗn loạn chính là một khu vực được tạo thành từ vô số hòn đảo nhỏ. Vị trí hải vực nói lớn thì cũng không lớn mà nói nhỏ thì cũng không nhỏ. Chỗ dài nhất khoảng chừng hơn mười vạn dặm mà chỗ rộng nhất cũng khoảng sáu bảy ngàn dặm.
Mà vị trí Lôi Động đang ở hiện tại chính là địa phương ở biên giới của quần đảo Hỗn Loạn. Nơi đây thuộc về mảnh đất xa xôi và hoang dã nhất ở trong quần đảo Hỗn Loạn. Nếu đi xa hơn về phía ngoài, những hoàn đảo trên mặt biển sẽ rất thưa thớt. Cho dù có đi mấy vạn dặm cũng không nhất định sẽ gặp được một cái tiểu đảo. Từ trong quần đảo Hỗn Loạn đi ra ngoài khoảng mười vạn dặm theo ba hướng đông, tây, bắc sẽ gặp một hải vực rộng lớn. Bởi vì trong cái hải vực này có rất ít đảo, hơn nữa lại thưa thớt gần như không có người ở vì thế nó được gọi là Vô Tận hải vực. Vô Tận hải vực này ai cũng không biết điểm cuối ở chỗ nào. Cũng không ai có được bản lĩnh đi thăm dò. Càng đi sâu vào bên trong Vô Tận hải vực càng có yêu thú cường đại sinh sống. Kể cả là tu sĩ Kim Đan đi vào cũng không còn mạng mà đi ra. Về phần tu sĩ Nguyên Anh. Ở bên trong trí nhớ của tu sĩ bị sưu hồn, tu sĩ Kim Đan cũng đã là tồn tại rất mạnh rồi. Tu sĩ Nguyên Anh hắn gần như là không có ấn tượng gì.
Đích xác, khi Lôi Động vẫn còn ở Luyện khí kỳ, cũng biết được rất ít các tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Dù sao thì cảnh giới tu vi không đủ thì lực lý giải đối với thế giới này vẫn còn rất hạn hẹp.
Nếu đi xuyên qua quần đảo Hỗn Loạn về phía nam. Sau khi xuyên qua Chân Không hải vực lớn mấy vạn dặm sẽ gặp một địa phương tên là Triệu Châu. Tên tu sĩ Luyện khí kỳ tầng thứ tư kia cũng chưa bao giờ đi qua Triệu Châu. Hẳn chỉ biết rằng Triệu Châu cực kỳ lớn, nơi đó cũng có tu sĩ rất lợi hại. Về phần đi xa hơn nữa thì hắn hoàn toàn không có khái niệm. Khu vực hoạt động của tên tu sĩ tầng thứ tư này cũng chỉ trong phạm vi mấy nghìn dặm ở quanh đây mà thôi.
Còn có một đống những tin tức thượng vàng hạ cám khác khiến cho Lôi Động nhíu mày không thôi. Xem ra, cơn giận của Hải Thần kia đã đem mình đi rất xa. Nếu muốn tìm được đường về nhà hẳn là phải chờ rất lâu. Đối với cái gọi là Triệu Châu kia, cả đời này Lôi Động cũng chưa từng nghe nói qua. Nhưng mà điều duy nhất có thể khiến cho hắn hơi có chút vui mừng chính là cái gia tộc tu tiên nằm trên hòn đảo kia cũng không tính là quá cường đại. Có ba gã tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhưng mà không có tu sĩ Kim Đan.
Chống lại tu sĩ trúc cơ kỳ thì Lôi Động có đầy đủ kiêu ngạo. Tuy rằng không dám nói là trong thiên hạ không có tu sĩ Trúc Cơ kỳ nào là đối thủ của hắn. Nhưng mà loại tồn tại này đã ít càng thêm ít. Trăm người không được một, thậm chí có thể nói là ngàn người không được một!
Sau đó tùy tay tiêu diệt bọn hắn, đem sinh hồn tế luyện vào bên trong Vạn Quỷ Phiên. Về phần chiến lợi phẩm, trên người hai tên tiểu tu sĩ này đều chỉ có hạ phẩm linh khí và một chút linh thạch không nhiều lắm. So với khi Lôi Động còn ở Luyện khí kỳ thì nghèo hơn rất nhiều. Khi quay lại thì hắn liền ném cho cô gái câm kia bảo quản, đợi sau này nàng bắt đầu tu luyện thì sẽ tự mình sử dụng. Về phần một ít ấn ký thần niệm ở bên trên đó, đối với tu sĩ có cấp bậc như Lôi Động mà nói thì không phải là vấn đề gì quá lớn. Hơi dùng một chút khí lực liền có thể dễ dàng xóa sạch đi.
Sau khi đã biết được thực lực của cái gia tộc tu chân kia, Lôi Động cũng không có lập tức đánh giết tới cửa. Mặc dù nói chính mình không sợ tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Nhưng mà ba người liên thủ có lẽ sẽ có bản lãnh đặc biệt gì đó. Huống chi thương thế của chính mình còn chưa khỏi hắn, cẩn thận một chút thì vẫn tốt hơn. Hắn phải ra một con quỷ vệ đi tuần tra vòng quanh hải đảo. Còn Lôi Động thì tiếp tục lưu lại ở trên Ngư Phu đảo để dưỡng thương. Chuẩn bị đợi cơ hội mà chơi lớn một hồi. Tốt nhất là có thể chia lẻ đám tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia ra mà giết. Đó mới là hoàn mỹ nhất.
Lại liên tiếp bảy tám ngày nữa trôi qua. Có lẽ là bản thân của cô gái câm kia vốn đã cực kỳ thông minh, hoặc là bởi vì cảm thấy cơ hội này khó mà có được, cho nên nàng liều liều mạng học tập. Mới trải qua một tháng thời gian mà nàng đã biết được không ít chữ, hẳn là cũng có thể miễn cưỡng tìm hiểu một chút ngọc giản công pháp.
Công pháp mà Lôi Động đưa cho nàng tên là Băng Phách Quyết, thuộc một loại công pháp băng hàn. Cái Băng Phách Quyết này cũng chính là một trong những chiến lợi phẩm mà Lôi Động lấy được khi còn chiến đấu ở Quần Tinh Đảo của Đông Hải. Thứ công pháp chính là thứ khó lấy được nhất ở trong thời điểm giao chiến. Bởi vì bất luận là người của tông phái nào thì bên trên những cái ngọc giản này cũng có vô số cấm chế không thể giải được, cái này cũng vì muốn đề phòng công pháp bị lộ ra bên ngoài. Mà những người mua một ít công pháp ở bên ngoài thì cũng phải sau khi để lại ấn ký thần niệm ở trên đó mới có thể sử dụng. Nói cách khác, chỉ có người mua mới có thể sử dụng cái công pháp ngọc giản kia.
Mà cái thứ công pháp hàng hóa hoặc là công phái của tông phái, phương pháp giảng dạy ở trong ngọc giản chính là tốn công phu thật lớn. Vừa có thể cho ngươi dễ dàng học được công pháp nhưng lại có thể biến thành phức tạp dị thường. Đương nhiên cái phương pháp này cũng hoàn toàn không thể ngăn chặn được. Bình thường, ở trong tông phái đều có những cực hình để phòng ngừa công pháp khuếch tán ra bên ngoài.
/1293
|