Đại Ma Đầu

Chương 788: Dịch thú quyển

/1293


- Đúng vậy, địa vị của cung phụng trưởng lão vô cùng cao quý, cơ hồ là cùng cấp với ta, ngày bình thường ngươi có thể điều khiển và ra lệnh cho tộc nhân của ta làm việc, cũng không phảiđảm nhiệm cái gì thuộc hạ a.

Tà Phượng lại lừa dối nói:

- Trọng yếu nhất là, ngươi hoạt động trong Minh vực, liền cóđược thân phận hậu trường cứng rắn, ai là địch với ngươi, chính là địch của hơn vạn tộc nhân Minh Phượng tộc chúng ta. Huống chi, nếu như ta mang ngươi tới thế giới Minh vực, ngươi một đầu Huyền Xà độc lai độc vãng, đi loạn khắp nơi, chắc chắn sẽ bị tồn tại cường đại phát hiện, hoặc là trực tiếp tiêu diệt, hoặc là trực tiếp ép ngươi làm chiến sủng, sống không bằng chết. Ngươi cũngđừng cho rằng Minh vực cường giả rất ít, người lợi hại hơn ta rất nhiều, đụng phải người không nói đạo lý, ngươi muốn khóc cũng không kịp, bị người ta làm canh rắn cũng không thể biết trước a?

Huyền Xà vừa nghe tới kết cục bi thảm như vậy, nhịn khôngđược mà rùng mình. Đúng như lời Huyền Xà nói, một mình một người đi ra ngoài không an toàn, sau lưng có hậu trường, sẽ an toàn hơn rất nhiều. Trong ngọc giản cũng có ghi các loại luậnđiệu, một mình một người cho dù cường đại hơn nữa, sớm muộn gì cũng biến thành đồ ăn của kẻ khác.

Càng nghĩ càng có đạo lý, Huyền Xà liền đồng ý:

- Tốt, ta đáp ứng đảm nhiệm chức vụ cung phụng trưởng lão một ngàn năm, chỉ cần ngươi chịu dẫn ta rời khỏi địa phương quỷ quái này.

Trước kia còn nhỏ, không biết sinh sống trong hư không tăm tối này chẳng có gì không ổn, nhưng sau khi biết được những tri thức trong ngọc giản Tà Phượng cho hắn, đã cảm giác hoàn cảnh sinh trưởng của mình đúng là không xong tới cực điểm, kiềm nén không được muốn đi ra thế giới bên ngoài nhìn xem, hảo hảo hưởng thụ những mơ ước của mình.

- Thành giao.

Tà Phượng lúc này, lấy ra một vật giống như vòng cổ có phong cách cổ xưa, hoa văn rậm rạp thần bí, lạnh nhạt nói ra:

- Đây là lệnh bài của cung phụng trưởng lão, ngươi phải chủđộng đem nguyên thần dung nhập vào bên trong.

- Đây là?

Huyền Xà nhìn chằm chằm vào cái vòng, bộ dáng có chút nghi kịbất định.

- Đây là lệnh bài thân phận của ngươi, chỉ cần ngươi cầm lệnh bài này, cho dù ở xa bên ngoài mấy vạn dặm, cũng có thể liên lạc với Minh Phượng tộc, một khi có bất kỳ ngoài ý muốn, có thểcầu viện. Đồng dạng, những thành viên khác của Minh Phượng tộc cũng cầu viện ngươi.

Tà Phượng không nhanh không chậm nói ra:

- Nếu ngươi không chịu, việc này liền cũng thôi vậy.

Yêu thú nơi này chung quy vẫn thiếu văn minh, không có kiến thức gì, trừ bản năng tu luyện ra, nửa kiện pháp bảo cũng không nhìn thấy, đừng đề cập tới dịch thú quyền hiếm thấy trên đời.

Mặc dù Huyền Xà là Hóa Thần kỳ, ý nghĩ cũng cực kỳ thông minh, nhưng nó cũng chưa từng nhìn thấy cái gì gọi là âm mưu quỷ kế. Chỉ có chút nghi ngờ, nhưng cũng bởi vì kiến thức kém nên bị Tà Phượng lừa dối vượt qua. Lúc này cầm dịch thú quyển, dựa theo Tà Phượng chỉ điểm máu huyết, dung nhập thần hồn vào bên trong.

Huyền Xà chỉ cảm thấy có chút cháng váng hoa mắt, thời điểm vừa định đình chỉ, rồi lại nghe Tà Phượng nói:

- Nguyên thần dung nhập vào trong, choáng váng là chuyện bình thường, ngàn vạn lần đừng kháng cự, miễn cho làm hư lệnh bài cung phụng trân quý. Toàn bộ thân gia của ngươi không đáng giá bằng lệnh bài này đâu.

Nửa câu sau Tà Phượng nói không có sai, cách luyện chế dịch thú quyển này đã thất truyền mấy chục vạn năm, Tà Phượng cóthứ này trong tay, chính là bảo bối Minh Phượng nhất tộc truyền thừa đời đời. Hôm nay chỉ còn lại hai cái, vô cùng trân quý, mấy chục ức linh thạch cũng không mua được bảo bối này.

Vật này Tà Phượng một mực mang theo trong trữ vật thủ trạc, thời điểm gặp được yêu thú thích hợp, chộp tới làm chiến sủng. Chỉ có điều thứ nhất chưa gặp được con nào như ý, thứ hai, chỉcần yêu thú hơi mạnh một chút sẽ có thực lực không tầm thường, dịch thú quyền này, trừ phi yêu thú cam tâm tình nguyện tự hành đem máu huyết và thần hồn dung nhập vào bên trong, nếu không cho dù giết nó, cũng đừng mơ tưởng bắt được.

Vào thời kỳ Thượng Cổ hoặc xa hơn, đại năng có thể luyện chếdịch thú quyển vô cùng ít ỏi, cho nên giá trị vô cùng đắt đỏ. Hôm nay, cũng vô cùng thưa thớt. Tà Phượng không có khả năng dùng vật này trên người của yêu thú Nguyên Anh. Bởi vậy hiện giờ, thứ này mang theo người Tà Phượng nhiều năm, nhưng chưa có dùng qua. Nếu không phỉa đầu Huyền Xà này chủ độngđưa tới cửa, Tà Phượng thiếu chút nữa quên mất mình có dịch thú quyển.

Rốt cuộc Huyền Xà không rành thế sự, thấy Tà Phượng nói nghiêm trọng như thế, cũng bị giật mình, cũng không dám phản kháng, thành thành thật thật tùy ý cho dịch thú quyền dẫn dắtđi. Không qua một lát, nghi thức dịch thú quyền cũng chấm dứt, Huyền Xà chỉ cảm thấy trong thần hồn của mình, hình như nhiều thêm một thứ gì đó.

Mà Tà Phượng, cũng bấm pháp quyết, dịch thú quyển bay về tay của nàng, thần sắc vui mừng và tràn đầy thỏa mãn. Một cái dịch thú quyển tuy trân quý, nhưng có thể nô dịch một yêu thú Hóa Thần kỳ, vô cùng đáng giá, không có lãng phí. Bởi vì thế đạo ngày nay rất khó tìm được yêu thú Hóa Thần kỳ, cho dù tìmđược, con nào cũng vô cùng giảo hoạt, tuyệt đối không chịu mắc lừa.

- Ta đã là cung phụng trưởng lão trong tộc của ngươi phải không?

Đôi mắt Huyền Xà đầy chờ mong, nói ra:

- Mau mau dẫn ta rời khỏi cái địa phương quỷ quái này, ta rốt cuộc cũng không đợi được rồi!

- Còn muốn chạy?

Khóe miệng của Tà Phượng hiện ra nụ cười mà không phải cười, bộ dáng nghiền ngẫm thương cảm thay cho Huyền Xà, nói:

- Ta cũng đã nói, ở chỗ này ta còn một số việc cần làm. Ngươi từnhỏ sinh trưởng trong phiến hư không vô tận này. Trước tiên ta hỏi ngươi, ngươi biết địa phương có ánh sáng kia là nơi nào không?

- Tà Phượng, tại sao ngươi nói chuyện không có tính toàn gì hết thế?

Huyền Xà sửng sốt một chút, sau đó thẹn quá hóa giận nói:

- Ta sẽ không nói cho ngươi biết đó là nơi nào đâu.

- Hừ, cái gì Tà Phượng hay không Tà Phượng, phải gọi là chủ nhân.

Tà Phượng lộ ra bản tính tà ác của mình, cười lạnh liên tục nói:

- Con rắn nhỏ, nếu như ngươi không biết cách tôn kính chủ nhân, bản tiểu thư sẽ cho ngươi biết được cái gì gọi là thống khổ.

Dừng lại một chút, bỗng nhiên Huyền Xà đứng dậy, trong ánh mắt tràn đầy hung ác, giận quá mà cười nói:

- Tà Phượng, lời này của ngươi có ý gì?

- Vật này tên là dịch thú quyển, cũng không phải lệnh bài cung phung trưởng lão gì cả.

Tà Phượng cầm dịch thú quyển vào trong tay của mình, nghiền cười nói:

- Đừng nói ngươi là một tiểu yêu thú Hóa Thần sơ giai, cho dùngươi là Hóa Thần cao giai, một khi bị dịch thú quyển nô dịch, ngươi không thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta.

- Ngươi, muốn chết.

Huyền Xà bộc phát dã tính, từ lúc tu luyện tới Hóa Thần kỳ, cho tới bây giờ nó chưa từng bị người nào đùa giỡn như thế, lúc này xấu hổ khó nhịn, lập tức muốn đánh nhau. Lộ trảo qua, trảo vềphía Tà Phượng.

- Khanh khách.

Tà Phượng nở nụ cười đầy tà mị, sau đó bấm pháp quyết, dịch thú quyển chậm rãi xoay tròn.


/1293

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status