Đại Ma Vương

Chương 497 - Người Bọn Họ Tìm Là Ta

/1026


- Bao nhiêu kim tệ? - Trước cái nhìn kinh ngạc của mọi người, Hàn Thạc lại quay sang người chủ trì hỏi thêm một lần nữa.

Băng Thần và Tuyết Thần của Băng Tuyết Thần điện tề tựu ở bên ngoài phòng đấu giá. Bên trong thì ngày càng nhiều cao thủ không ngừng tập hợp lại nơi này, dần dần vây quanh lấy Hàn Thạc, xem chừng không định để cho hắn thoát khỏi đây.

- Mười, mười lăm vạn kim tệ! - Người chủ trì trước khí thế lẫm liệt của Hàn Thạc thì không tự chủ được mà trả lời.

Hàn Thạc gật gật đầu, móc từ bên trong không gian giới chỉ ra ba tấm ma tinh tạp, mỗi tấm đều có mệnh giá là năm vạn kim tệ, quẳng sang cho người chủ trì:

- Đây là mười lăm vạn kim tệ, vật phẩm ta mang đi!

Ba tấm ma tinh tạp này là loại không cần mật mã hay thủ tục. Chỉ cần chủ nhân xác nhận ở bên trong là có thể trực tiếp sử dụng ma tinh tạp để rút kim tệ tại bất cứ ma tinh thương hội nào. Khi rời khỏi thành Bố Lôi Đặc Nhĩ, Hàn Thạc đã bảo Kiệt Khắc chuẩn bị riêng biệt cho tiện dụng. Tỷ như chủng tộc Ải nhân thì không có trang bị ma tinh có thể chuyển hóa kim tệ, nếu Hàn Thạc chỉ dựa vào những tấm ma tinh tạp của mình thì không thể giao cho Ải nhân số lượng lớn kim tệ, thông qua loại ma tinh tạp này thì hiển nhiên tiện lợi hơn nhiều.

- Có thể, nhưng mà......- Người chủ trì hiển nhiên biết giá trị thực sự của Phệ não yêu có thể còn cao hơn nữa, vội vàng tiếp nhận ba tấm ma tinh tạp có chứa mười lăm vạn kim tệ, giương mắt nhìn Hàn Thạc như còn muốn nói cái gì đó.

- Không rẻ lắm đâu.- Hàn Thạc hừ nhẹ một tiếng, chợt nhìn Tô Phỉ ở đằng xa trong đại sảnh bèn ra hiệu nàng thừa dịp mau rời đi, đừng có gây phiền toái.

Cách làm hiện giờ của Hàn Thạc đúng là công khai chiếm đoạt. Tô Phỉ tại Tạp Tây đế quốc có chút danh tiếng là một kỵ sĩ thiên tài, trong lòng mặc dù có chút vui mừng vì Hàn Thạc đối đãi không khách khí với Bố Lạp Khắc, nhưng cũng không dám nói chuyện nhiều với hắn ở đây khi mà ở bên trong phòng của Bố Lạp Khắc còn có Thánh kỵ sĩ Tố La là cha nàng.

- Nhạc, nhạc phụ đại nhân! - Đột nhiên, ở trong phòng khách quý trên lầu ba, Bố Lạp Khắc nhìn Đồ Lạp Mỗ nằm ở dưới chân, sốt ruột nhìn Thánh kỵ sĩ Tố La.

Tên tuổi của Tố La tại Tạp Tây đế quốc thì không ai không biết, không ai không hiểu. Bố Lạp Khắc vừa thấy Đồ Lạp Mỗ bị Hàn Thạc một quyền đánh bay ngược trở về trong tình huống cực kì kinh khủng thì cũng hiểu được tên béo mập phúc hậu này rất đáng sợ. May mà có Tố La ở bên cạnh, bởi vậy mặc dù Đồ Lạp Mỗ bị thương nhưng Bố Lạp Khắc vẫn còn có vẻ trấn tĩnh, giờ đang giương mắt nhìn Tố La, hiển nhiên là muốn khẩn cầu lão ra tay.

Tố La là một vị Thánh kỵ sĩ! Ở trong lòng Bố Lạp Khắc, Thánh kỵ sĩ chính là một cấp bậc cực mạnh trên đại lục!

Tố La trong lòng hiểu rõ là Hàn Thạc và Tô Phỉ nhất định có quen biết, có lẽ hai người còn có một chút giao tình. Tuy nhiên vào lúc này, đối diện với sự cầu khẩn của Bố Lạp Khắc, Tố La lại tựa hồ cũng không còn lựa chọn nào khác. Bởi vậy trước sự nài nỉ của Bố Lạp Khắc, lão cũng phải nghiêm mặt gật gật đầu.

- Vị tiên sinh này, ngươi phá hủy quy củ của phòng đấu giá, hy vọng ngươi hãy đem vật phẩm giao ra đây, dùng phương thức bình thường mà tham dự đấu giá! - Tố La đứng ở cửa sổ, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Hàn Thạc.

Những nhân vật danh tiếng ở bên trong phòng đấu giá bị một chiêu của Hàn Thạc làm cho khiếp sợ, bây giờ mới có phản ứng. Trong số những người này có một số đã từng gặp Thánh kỵ sĩ Tố La, giờ đây vừa nghe thấy tiếng nói của ông ta vang lên thì cả đám liền tỏ vẻ kinh dị, bắt đầu ồn ào bàn tán.

Nếu trận chiến đấu quy mô lớn thì bọn người vốn nhát gan kia sợ là sẽ lập tức rời khỏi chốn thị phi này. Tuy nhiên khi bọn chúng thấy chỉ có mỗi một mình Hàn Thạc ở nơi đây, trong khi lại còn có Thánh kỵ sĩ Tố La, thì không khỏi có lòng hiếu kỳ lưu lại để quan sát.

- Tiên sinh. Ngươi có ý tứ gì? - Người phụ trách Trát Á dẫn một đám thị vệ không biết từ chỗ nào xông ra. Vẻ mặt có chút khó coi, nhưng y vẫn miễn cưỡng nén lửa giận trong lòng, trách hỏi Hàn Thạc.

Trát Á vốn còn mang lòng áy náy đối với Hàn Thạc. Tuy nhiên khi đứng ở phía sau đài nhìn thấy hành vi to gan lớn mật của Hàn Thạc, Trát Á thật sự có chút phẫn nộ. Tạp Tây đế quốc cứ ba năm một lần tiến hành hội đấu giá, cho tới bây giờ chưa từng phát sinh chuyện lạ thế này. Người bình thường khi sinh lòng ham muốn một món bảo vật thì đa số đều chờ sau hội đấu giá mới sử dụng thế lực trong tay lén lút hạ thủ.

Hành vi công khai chiếm đoạt tại phòng đấu giá ngay trước mắt bao người giống như Hàn Thạc thế này cho tới bây giờ chưa từng phát sinh!

Tình thế đã sáng tỏ, Hàn Thạc nhận được ánh mắt căm thù của tất cả mọi người.

- Thật có lỗi. Vốn ta cũng định tuân theo quy củ đấu giá, chỉ là vì có một số nguyên nhân đặc biệt nên không thể không tiến hành hạ sách này! - Hàn Thạc hướng về phía Trát Á buông tay làm một động tác bất đắc dĩ. Cảm giác được một vài cao thủ của Băng Tuyết Thần điện đang tới gần, Hàn Thạc lại nháy mắt ra dấu với Tô Phỉ, sau đó chuẩn bị phá cửa chạy đi.

- Vèo!

Thánh kỵ sĩ Tố La đột nhiên nhảy xuống, xông về phía Hàn Thạc. Lão vẫn chưa rút vũ khí, nhưng trên người có một khí thế sắc bén cứ như tự nhiên mà có. Trong khi còn ở giữa không trung, hai tay Tố La xòe ra, đấu khí màu vàng như là những quầng mặt trời từ trong lòng bàn tay lão tỏa sáng rực rỡ.

- Không! - Tô Phỉ ở dưới đài đột nhiên hét ầm lên.

Thấy Tố La vẫn chưa hạ sát thủ còn Tô Phỉ thì thét lên, Hàn Thạc cau mày, liếc mắt nhìn Tô Phỉ một cái. Thân hình hắn đột nhiên thối lui, không ngại bị Tố La tấn công mà phóng thẳng ra phía bên ngoài.

Tố La là cha Tô Phỉ, lần trước khi ở bên ngoài trang viên Bố Lạp Khắc, bởi vì có Tô Phỉ nên vẫn chưa ra tay đối phó Hàn Thạc. Lần này vì sự có mặt của Bố Lạp Khắc nên phải ra tay, nhưng rõ ràng cũng không có ý hạ sát thủ. Biết vậy nên Hàn Thạc cũng không muốn hạ sát thủ đối với lão, chỉ có cách lợi dụng thời cơ bỏ đi càng sớm càng tốt.

- Bằng hữu! Kỳ thật, người bọn họ tìm là ta! - Khi Hàn Thạc chuẩn bị xuất cước phá vỡ bức tường đá của phòng đấu giá để chạy đi thì ở phía sau cách Hàn Thạc không xa, một lão nhân tuổi sắp xuống lỗ, đột nhiên cất tiếng nói.

Lão nhân này có mái tóc màu xanh biếc, rối bù xù trông như là đội một đống rơm ở trên đầu. Thoạt nhìn thì lão hẳn là phải sống một khoảng thời gian cực kỳ lâu, năm tháng đã lưu lại trên mặt những vết nhăn rất sâu.

Từ khi bắt đầu tiến vào phòng đấu giá thì Hàn Thạc quan sát khắp một lượt đối với tất cả những người có mặt ở nơi đây. Tất nhiên hắn cũng đã để ý đến lão nhân này. Chỉ có điều khi quan sát lúc trước, Hàn Thạc cũng không đặc biệt chú ý, bởi vì không hề cảm giác được một chút khí tức gì đặc biệt trên người lão. Song khi Hàn Thạc chuẩn bị thừa dịp Băng Tuyết Thần điện còn chưa hoàn toàn bố trí xong để chạy đi, nghe thấy câu nói của lão lại gây cho Hàn Thạc một loại cảm giác kỳ dị như là thoảng hương cây cối mùa xuân vậy.

Trong lòng cả kinh, Hàn Thạc triển khai thần thức, toàn bộ xâm nhập vào người lão nhân này. Đột nhiên hắn phát hiện lão bề ngoài trông cứ như có thể xuống lỗ bất cứ lúc nào, vậy mà lại tràn đầy tánh mạng lực lượng.

Ở bên trong thân thể lão nhân, Hàn Thạc cảm giác được một loại lực lượng của sâm lâm màu xanh biếc rộng bao la. Loại lực lượng này tràn ngập sinh cơ bừng bừng, còn khổng lồ không chỉ gấp chục lần so với Thánh kỵ sĩ Tố La đang bước rất nhanh tới gần.

Hàn Thạc hiểu rằng những kẻ thực lực càng cường đại thì sinh mệnh lực của họ sẽ càng khổng lồ. Lão nhân này có thể có sinh mệnh lực khổng lồ như thế, lúc đầu lại còn có khả năng che dấu được thần thức Hàn Thạc. Điều đó cho thấy rằng lão ít nhất có thực lực tương đương với bản thân mình, nếu không thì Hàn Thạc sẽ không thể không phát hiện ra.

Phát hiện này khiến cho Hàn Thạc kinh hãi. Chợt hắn nghe ra ý tứ liễu bên trong câu nói của lão nhân liền nhìn vẻ ngạc nhiên:

- Ngươi nói là những người của Băng Tuyết Thần điện ở bên ngoài có mục đích là ngươi?

Gật gật đầu, lão nhân cười khổ:

- Không sai, là ta!

- Choang!

Lúc này, đỉnh phòng đấu giá truyền đến một âm thanh giòn tan. Mọi người kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy nóc phòng đấu giá vỡ ra một lỗ hổng thật lớn, một nữ nhân có làn hơi nước nhàn nhạt bao quanh người chậm rãi từ bên trên bay xuống.

Cùng lúc đó, cửa chính phòng đấu giá đột nhiên mở toang ra, một toán người của Băng Tuyết Thần điện do Băng Thần Khoa Lí cầm đầu, vẻ mặt ai nấy đều lạnh lùng đi đến.

- Khải Lợi đại sư, ngươi đã đến Tạp Tây đế quốc, tại sao lại không tìm lão bằng hữu để cùng nhau gặp mặt? Việc này cũng là quá không nể mặt rồi! - Băng Thần Khoa Lí vừa mới từ bên ngoài đi vào, đã sang sảng cười lên ha hả.

Hàn Thạc chú ý nhìn sang, chỉ thấy Băng Thần Khoa Lí mặc dù cười rất là sảng khoái, nhưng vẻ mặt tiều tụy sắc mặt không tươi, xem chừng thời gian gần đây Khoa Lí cũng không được như ý. Xét ra cũng là vì kế hoạch tạo thần mà Băng Tuyết Thần điện hao phí rất nhiều tài lực thực hiện, vào thời điểm mấu chốt đã bị phá hủy ở trong tay Hàn Thạc. Chẳng những tất cả chuyên gia đều bị Kim Giáp thi chém giết, còn tổn thất một thánh cấp cường giả.

Cho dù là ở Băng Tuyết Thần điện, thánh cấp cường giả cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Mỗi một thánh cấp cường giả chết đi sẽ đều tạo thành tổn thất không thể lường được đối với Băng Tuyết Thần điện. Băng Thần Khoa Lí là người lãnh đạo cao nhất của Băng Tuyết Thần điện, trơ mắt nhìn thực lực của Băng Tuyết Thần điện chẳng những không được tăng cường mà ngược lại còn từng chút từng chút một bị suy yếu đi, có thể vui vẻ được mới là việc lạ.

Quả nhiên, thật sự không phải là tìm ta! Hàn Thạc trong lòng kinh ngạc. Hắn phát hiện sau khi Băng Thần Khoa Lí tới thì ánh mắt căn bản là không hề hướng vào mình. Xem chừng với việc hắn đã thay đổi tướng mạo, trong tình huống không động thủ thì không ngờ Băng Thần Khoa Lí lại không nhận ra được hắn.

- Hiền giả, làm gì bây giờ? - Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti lúc trước một mực ở bên cạnh Hàn Thạc lải nhải không ngớt, bây giờ lại đi tới trước mặt lão nhân kia, cung kính lên tiếng hỏi.

Lệ Lan Ti vừa mới mở miệng, Hàn Thạc đột nhiên hiểu ra. Trong khi nhìn lại lão nhân này, cảm thụ được lực lượng bừng bừng sinh cơ bên trong thân thể của lão thì lập tức hiểu được lão nhất định là một nhân vật lớn của Tự nhiên thần giáo. Mà tại sao một nhân vật lớn như vậy lại xuất hiện ở cái phòng đấu giá này, Hàn Thạc cũng ngấm ngầm biểu được.

Xem chừng, lão đến chắc chắn là vì Nữ thần chi thủ của Tự nhiên thần giáo rồi!


/1026

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status