Đại Ma Vương

Chương 500 - Man Lực Uy Mãnh

/1026


Lần trước ở hẻm núi Tháp Lạp Gia, Hàn Thạc cùng lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ, Đế Á Na, Lôi Nặc bốn người hợp lực với nhau rốt cục cũng đoạt được vài viên bổn nguyên chi tinh trong tay Hồn tộc. Sau đó lại theo đề nghị của Đế Á Na tới Quang Minh Giáo Hội lánh họa, bị nàng ta âm thầm bán đứng cho Quang Minh Giáo Hội. Nếu không nhờ Kim Cô bảng vô kiên bất tồi của Kim Giáp thi, không chừng Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thật sự bị cầm tù tại Quang Minh Giáo Hội rồi.

Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ hai người đã phải cùng vào sinh ra tử một phen, Tư Tháp Tác Mỗ thậm chí còn từng đoạt cả thủy hệ bổn nguyên chi tinh cho Đế Á Na, hơn nữa hắn còn có nhiều năm giao tình với Đế Á Na, không ngờ cuối cùng lại bị Đế Á Na không chút do dự bán đứng, mụ đàn bà này hèn hạ vô sỉ đến nỗi cả Hàn Thạc cũng phải ghê tởm.

Từ trước tới giờ, mặc dù Hàn Thạc đối đãi với địch nhân vô cùng tàn nhẫn, nhưng khi đối đãi với bằng hữu thì luôn luôn thật tâm thành ý. Lúc trước hắn và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ còn có chút nghi kỵ lẫn nhau, nhưng khi xảy ra chuyện thì không thể không thừa nhận lão yêu đích xác là một người rất trượng nghĩa, chỉ là không ngờ lại bị mụ đàn bà này vì ích lợi của mình mà bán đứng.

Bởi vậy, lúc này vừa gặp lại Đế Á Na mụ đàn bà vô sỉ này, Hàn Thạc không một chút tôn trọng mà mắng thẳng.

Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti và một vài giáo đồ của Băng Tuyết Thần Điện, nghe Hàn Thạc chửi Đế Á Na là ‘biểu tử’ (mụ điếm) thì không thể nào tin được một lời ác độc như vậy lại xuất ra từ miệng Hàn Thạc.

Bình thường mà nói, cường giả có thực lực đạt tới cảnh giới nhất định đều có một danh hàm quý tộc nào đó, Kỳ Áo Đại Lục là một thế giới rất chú trọng lễ nghi, người có danh vọng khi đối mặt với cừu nhân không đội trời chung với mình cũng sẽ không nói những lời ác độc như vậy. Nhưng Hàn Thạc lại không phải là người thế giới này, tự nhiên sẽ không bị lắm ước thúc như vậy, nghĩ cái gì là mắng cái đó ngay, không hề lưu lại chút thể diện cho ai.

Hàn Thạc chửi một câu như vậy quả thực so với những chú ngữ ma pháp lợi hại nhất còn hữu hiệu hơn. Chỉ thấy Băng Tuyết Thần Điện được xưng là Băng Tuyết Thần chí cao cường giả, đã bị chọc tức đến mức cả người phát run, mặt mụ có bao nhiêu khó coi đều bày ra hết, có bao nhiêu phẫn nộ đều thể hiện ra cả.

- Ta sẽ cho ngươi hưởng hình phạt tàn khốc nhất của Băng Tuyết Thần Điện, từ từ hành hạ ngươi đến chết. Ngươi là một tên dị chủng không nên tồn tại trên thế gian này, lời rên rỉ thống khổ của linh hồn ngươi sẽ quanh quẩn trong đầu ta .

Hai mắt Tuyết Thần Đế Á Na như mũi dao đâm vào người Hàn Thạc, giọng nói gắt gỏng của bà ta đều đều một cách vô cùng kỳ dị, cứ như là đang lập một lời thề vậy.

- Cứ tới đi, ta cũng đang chờ đợi hình phạt của ngươi đấy!

Vẻ mặt Hàn Thạc rất ngang ngược, giống như chỉ e sợ thiên hạ không loạn, trong mắt tràn đầy sát khí, rõ ràng không coi uy hiếp của Đế Á Na vào đâu.

- Khục, khục!

Lúc này, Băng Thần Khoa Lý vừa xuyên phá nóc nhà bay lên trời, đang ho khan chầm chậm hạ xuống.

Nguyên lai mặt Khoa Lý vẫn lạnh như băng, bây giờ khuôn mặt hắn đã trở nên tái nhợt có vẻ không được khỏe mạnh cho lắm. Hiển nhiên dưới một kích của Hàn Thạc vừa rồi đã chịu thiệt thòi nặng nề, nếu không sẽ không có hình dáng thế này.

- Này!

Hàn Thạc đột nhiên hướng về phía Tự Nhiên Thần Giáo Khải Lợi chào hỏi, đợi cho Khải Lợi nhìn hắn với vẻ ngạc nhiên, Hàn Thạc đề nghị :

- Giao Khoa Lý cho ngươi, để mụ điếm cho ta đối phó. Hôm nay hai chúng ta cùng liên thủ, hủy căn cơ của Băng Tuyết Thần Điện, ngươi thấy thế nài?

Hàn Thạc mặc dù không biết thực lực chính thức của Khải Lợi như thế nào, nhưng Băng Tuyết Thần Điện vì đối phó với lão mà xuất ra nhiều vốn liếng như vậy, hiển nhiên lão cũng là một nhân vật cực kỳ mạnh mẽ.

Hàn Thạc ban đầu định lợi dụng sự uy hiếp đáng sợ của Lục Giác Tộc Vương, dẫn hắn tới tổng bộ Băng Tuyết Thần Điện, song nhìn tình thế hiện nay ở đây, nếu liên thủ với Khải Lợi, một cường giả thâm bất khả trắc của Tự Nhiên Thần Giáo, tựa hồ căn bản không cần đợi Lục Giác Tộc Vương tiến đến, mình vẫn có hy vọng giết chết hai cường giả mạnh nhất của Băng Tuyết Thần Điện này.

Thực lực Băng Thần Khoa Lý đích xác vô cùng cường đại, nhưng lúc này đã bị thương nặng nên thực lực giảm nhiều. Hàn Thạc tin tưởng Khải Lợi nhất định có thể giết chết hoặc ngăn trở Băng Thần Khoa Lý. Còn Tuyết Thần Đế Á Na, mặc dù là một pháp thần bán thần, Hàn Thạc cũng tự tin có thể đánh bại thậm chí đánh chết mụ.

Về phần một vài binh tôm tướng cua của Băng Tuyết Thần Điện khác, Hàn Thạc là một Vong Linh Đại Ma Đạo Sư, hắn có thể lợi dụng ngũ hành giáp thi và quân đoàn bất tử khổng lồ bao phủ hoàn toàn họ.

Chính vì thế Hàn Thạc mới đưa ra đề nghị này.

Sau khi nhìn chăm chú Hàn Thạc một chút, thủ lĩnh của Tự Nhiên Thần Giáo Khải Lợi mắt chợt lóe sáng, tựa hồ đã động tâm với đề nghị của Hàn Thạc. Cũng không biết đại hiền giả đã sống bao nhiêu năm rồi, hiển nhiên cũng không phải là một hạng người bộp chộp nóng vội, biết lần này là một cơ hội tốt ngàn năm khó gặp. Ân oán giữa họ và Băng Tuyết Thần Điện tích tụ bao nhiêu nhiều năm nay, cũng nên thanh toán vào lúc này rồi.

- Được!

Trầm ngâm một chút, đại hiền giả Khải Lợi đột nhiên gật đầu.

Chỉ nghe Khải Lợi vừa nói đồng ý xong, đột nhiên khí thế của lão chợt tăng lên, cùng lúc khí thế của lão vừa dâng cao, thân thể lão cũng thay đổi theo. Chỉ trong chớp mắt, Khải Lợi đã thành một con cự viên cao hơn mười thước, phá tung phòng đấu giá khiến nó đổ sụp xuống.

Một luồng sức mạnh hùng hậu đáng sợ đến tận cùng từ trên người con cự viên này bộc phát ra, giống như thiên thần từ thời cổ đại, mang theo khí thế uy nghiêm khống chế toàn bộ chúng sinh.

Tự Nhiên Thần Giáo Đức Lỗ Y mới có thể nắm bắt được biến hình thuật, quả nhiên thần kỳ vô cùng. Khải Lợi đột nhiên biến thành cự viên, không hề còn một chút hình dáng của lão già phúc hậu ban nãy, một con thú khổng lồ bỗng xuất hiện, giống như một bóng ma không thể địch nổi xuất hiện trong lòng mọi người.

Tự Nhiên Thần Giáo trên Kỳ Áo đại lục, mặc dù không có thực lực hùng hậu như Quang Minh Giáo Hội, Thiên Tai Giáo Hội, nhưng quả nhiên cũng không thể khinh thường. Nhìn uy thế Khải Lợi đáng sợ như thế, Hàn Thạc thậm chí nghĩ thầm có phải là Tự Nhiên Thần Giáo vì sùng bái hòa bình tự nhiên, nên mới bị Quang Minh Giáo Hội đoạt mất danh hào đệ nhất tông giáo trên đại lục?

- Grừ ……

Sau khi biến thành cự viên, Hàn Thạc cũng không thể tìm thấy bất kỳ sự liên lạc nào với lão già lúc nãy, chỉ nghe lão đấm ngực gầm lên một tiếng, hai bàn tay khổng lồ như quả núi nhỏ, chụp vào mấy tên giáo đồ mặc áo trắng của Băng Tuyết Thần.

Tiếng gió ù ù như cát bay đá chạy, sức mạnh đáng sợ còn chưa hạ xuống, tiếng gió vù vù đã như dao cắt vào da thịt khiến người ta cảm thấy đau nhức, một cú chụp này nếu chụp trúng chắc cũng chẳng mấy người chịu nổi, trực tiếp biến thành một bánh thịt. Những tên đệ tử Băng Tuýêt Thần vung trường kiếm hướng về phía Khải Lợi lúc này đã hóa thành cự viên vọt tới, nhìn hình dáng nhất định quyết đấu sống chết với Khải Lợi.

Một cây băng trùy thật lớn trong suốt, bao xung quanh Băng Thần Khoa Lý, Băng Thần Khoa Lý ẩn thân giữa băng trùy, vọt thẳng tới Khải Lợi đã hóa thân thành cự viên.

- Tới đây, cho ta xem bao nhiêu năm rồi, có phải ngươi thật sự đã mạnh hơn không!

Khải Lợi mặc dù hóa thành cự viên, vẫn có thể nói tiếng người, chỉ là thanh âm ầm ì, khí thế vô cùng uy mãnh.

- Choang!

Vốn một chưởng của Khải Lợi chụp xuống, phân ra một cái hướng về phía Băng Thần Khoa Lý, băng trùy cực kỳ bén nhọn va chạm với bàn tay như trái núi nhỏ của Khải Lợi, thoáng chốc bị chấn nát bấy, cuối cùng chưởng phong đã quét vào người Băng Thần Khoa Lý, khiến cho thân thể hắn lảo đảo, thiếu chút nữa bị đánh bay ra ngoài.

Bên ngoài phòng đấu giá, những kỵ sĩ Băng Tuyết Thần Điện vây chặt, tùy thời chuẩn bị công kích vào, trong lúc không đề phòng bỗng thấy một thân thể vĩ đại, trực tiếp xé toang phòng đấu giá lộ ra ngoài, một chưởng khác của Khải Lợi chụp thẳng vào họ.

Chỉ một chưởng này hạ xuống, hơn mười người Đại Địa Kỵ Sĩ đến cả chiến mã dưới người họ cũng trực tiếp bị Khải Lợi chụp thành một đống thịt máu thịt bầy nhầy! Một chưởng này của Khải Lợi mạnh vô cùng, những người này thậm chí thân thể bị đánh bẹp xuống đất, giống như thật sự bị một tòa núi lớn đổ sụp ép xuống, cả người dẹp lép, bằng phẳng không có lấy một chỗ nào nhô lên cả.

- Thật mạnh! - Hàn Thạc ngạc nhiên, lúc này kinh hô lên.

Không thể không nói, Khải Lợi biến thành cự viên quả thực đáng sợ tới cực điểm, Hàn Thạc trước nay chưa thấy công kích uy mãnh như thế, đây mới chính thức là thứ sức mạnh không thể địch nổi, sức lực của người dã man.

- Đương nhiên, Khải Lợi đại hiền giả, năm đó một người đối phó với hai người Băng Thần và Tuyết Thần, thế mà không hề thất bại. Hừ, vì Tự Nhiên chúng ta giáo hội cũng chỉ có một bán thần, vì thế Băng Tuyết Thần giáo mới dám càn rỡ ở Tạp Tây Đế Quốc như thế!

Chẳng biết từ lúc nào, Đức Lỗ Y Lệ Lan Ti đã đi tới bên cạnh Hàn Thạc, nói với vẻ ngạo nghễ.

Một người đối phó với hai người Băng Thần, Tuyết Thần! Hàn Thạc quả cũng hơi kinh hãi, họ đều là cảnh giới bán thần, thủ lĩnh Tự Nhiên Thần Giáo quả có thực lực mạnh hơn Băng Thần Khoa Lý và Tuyết Thần Đế Á Na. Chẳng trách lần này Khải Lợi vừa xuất hiện ở Tạp Tây Đế Quốc, Băng Thần, Tuyết Thần lập tức xuất ra toàn bộ lực lượng.

Nhưng, Tuyết Thần Đế Á Na rõ ràng đã dung hợp xong thủy hệ bổn nguyên chi tinh với linh hồn, Hàn Thạc cảm giác rõ ràng thực lực Đế Á Na đang thăng tiến rất nhanh. Lần này nếu không có Hàn Thạc ở trong phòng đấu giá, chỉ sợ Khải Lợi một người mà phải đối phó với hai bán thần, chắc cũng không chống chọi lại nổi.

Hàn Thạc đã ở đây, tự nhiên sẽ không cho Băng Tuyết Thần Điện được như mong muốn. Mắt vừa thấy Tuyết Thần Đế Á Na bắt đầu ngâm xướng chú ngữ ma pháp, Hàn Thạc đột nhiên cuồng tiếu :

- Mụ điếm nhà ngươi, đừng quên ta chứ!

- Tiểu hữu, chỉ cần ngươi ngăn cản Đế Á Na mười phút cho ta, hôm nay trở đi, Băng Tuyết Thần giáo rốt cuộc không đủ người làm phách nữa rồi!

Khải Lợi hóa thành cự viên, cười rung cả đất trời, tất cả trường mâu trường thương kỵ sĩ bắn tới trên người lão cứ như gãi ngứa, lão đi một vòng xung quanh phòng đấu giá, hai tay liên tục đánh ra, một trung đội kỵ sĩ Băng Tuyết Thần Điện bị chụp thành bánh thịt.

- Không có vấn đề gì!

Hàn Thạc sảng khoái đáp ứng, nhanh như thiểm điện nhằm về phía Tuyết Thần Đế Á Na lao tới.

vô kiên bất tồi : sức mạnh vô địch; không có gì kiên cố mà không phá nổi; đánh đâu thắng đó (ý nói sức mạnh to lớn)


/1026

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status