Bản thân Đan Ni Tư là thống lĩnh Liệp thần giả của Thời Không thần vực, nghe Mai Tây Ti nói như vậy cũng có phần kinh ngạc, trong lúc nhất thời dường như không ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, ngược lại có vẻ hoài nghi nhìn Mai Tây Ti hỏi:
- Mai Tây Ti, ngươi không phải nói không có chuyện gì có thể thoát khỏi tay ngươi sao?
Thủy tinh cầu màu lục trong tay soi hai tay biến thành màu lục thẫm, các nếp nhăn trên mặt Mai Tây Ti nhíu chặt lại, có vẻ vô cùng cấp bách:
- Đan Ni Tư, đừng nói nhảm nữa, động thủ nhanh lên! Ta cảm giác được Ngõa Tây Tư đang chờ người nào đó, mà người đó hiển nhiên không phải là bằng hữu của chúng ta!
- Ai có thể giúp được hắn?
Đan Ni Tư bình tĩnh, không hề lo lắng như Mai Tây Ti, hỏi lại bà ta:
- Ngũ Đại Quân Chủ Vùng Đất Hỗn Loạn còn không lo nổi mình, với lại ngoại trừ cao thủ có cảnh giới Chủ thần thì không ai có thể đột phá không gian phong tỏa của ta, ngươi lo lắng cái gì?
- Ngõa Tây Tư nghĩ rằng nếu người kia đến thì hai người chúng ta sẽ khó mà sống sót để rời khỏi đỉnh Tuyết Băng, hắn có loại cảm giác này! Không thể nào lầm được, chuyện khẳng định có điểm gì đó kỳ lạ! Đan Ni Tư, chúng ta đã hợp tác nhiều năm, ngươi không tin ta sao? - Mai Tây Ti trừng mắt nhìn Đan Ni Tư, rõ ràng đã nổi giận.
Ngõa Tây Tư có chút run sợ, hắn không ngờ rằng Mai Tây Ti chỉ là một Thượng vị thần lại có thần thông này, ngay cả trong lòng hắn đang nghĩ gì cũng có thể biết được. Chỉ là, điều khiến cho Ngõa Tây Tư hoài nghi là tại sao đối phương lại không thể đoán được thân phận của tên kia?
Vừa thấy Mai Tây Ti đã nổi giận thật sự, Đan Ni Tư mới ý thức được việc này rất nghiêm trọng. Hắn và Mai Tây Ti hợp tác không phải chỉ một hai năm, hắn biết rõ thần thông của người cộng tác. Nhất là vào thời điểm mấu chốt này, Mai Tây Ti tuyệt đối sẽ không đoán sai!
Không rườm lời nữa, Đan Ni Tư sắc mặt trầm xuống, đã định ra tay.
Tuy nhiên hắn chưa ra tay thì Ngõa Tây Tư đã đi trước một bước, phóng ra cực hàn lĩnh vực. Thần chi lĩnh vực của hắn vừa được triển khai, trong Hàn băng động sau lưng hắn đột nhiên tuôn ra sương trắng lạnh tới cực độ, trong nháy mắt đã đầy bên cạnh Ngõa Tây Tư.
Hắn khổ tu ở Hàn băng động đã nhiều năm, sớm đã tâm linh hợp nhất với sương mù vô cùng lạnh trong động. Những luồng sương mù dày đặc lạnh thấu xương dưới sự khống chế của hắn như linh xà hướng về phía Đan Ni Tư và Mai Tây Ti bay tới.
Nơi nào màn sương đi qua, không gian nơi đó phát ra tiếng “ken két” không ngừng, không gian bị Đan Ni Tư phong tỏa giống như là một mặt hồ đông lạnh cũng dần dần xuất hiện khe nứt.
Đám thuộc hạ của Ngõa Tây Ti bị không gian của Đan Ni Tư khóa lại trước đó đột nhiên cảm giác thân thể được buông lỏng, lập tức thoát ra khỏi trói buộc. Không cần thủ lĩnh dặn dò, bọn họ đã khẩn trương chui vào băng động trong đỉnh Tuyết Băng, sợ sẽ bị không gian trói buộc lần nữa.
Sặc mặt Đan Ni Tư biến đổi, hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Ngõa Tây Tư, ngươi cho rằng có thể tránh khỏi kiếp nạn này sao? Chỉ cần một mình ta đã có thể đánh bại ngươi. Huống chi ở đây còn có Mai Tây Ti! Có lẽ ngươi không biết, một người tu luyện Vận Mệnh lực lượng, cho dù chỉ là Thượng vị thần cũng có thể làm ngươi khiếp sợ!
Dứt lời, Đan Ni Tư hét lớn một tiếng. Không gian dao động mãnh liệt từ trên phía hắn truyền ra. Lực lượng trên người hắn ảnh hưởng tới cấu tạo của không gian, trong tích tắc hình thành một không gian lợi nhận (lưỡi đao không gian), chém thẳng tới Ngõa Tây Tư!
Khi không gian lợi nhận vừa xuất hiện, màn sương trắng của Ngõa Tây Tư liền bị Không gian lực lượng ảnh hưởng nên chẳng những không thể tiếp tục mở rộng, mà còn bị nó áp bức, giống như là thủy triều đảo ngược, ép mạnh về phía Ngõa Tây Tư cùng với Hàn Băng động.
Đúng lúc đó, Mai Tây Ti nham hiểm cười “khặc khặc” rồi năm ngón tay đột nhiên cắm vào sâu trong thủy tinh cầu. Không biết khi nào trong tinh cầu đã xuất hiện một bóng người mờ ảo, mơ hồ có thể thấy giống Ngõa Tây Tư mấy phần…
Năm ngón tay trong thủy tinh cầu phóng ra từng tia ánh sáng màu xanh lục nhu hòa. Chúng giống như là những sợi tơ nhỏ bằng sợi tóc, từ từ nối vào thân thể nhỏ bé giữa thủy tinh cầu.
Sau khi từng sợi tơ sắc lục bao trùm chân tay của thân thể nhỏ bé kia thì Mai Tây Ti đắc ý cười nhạt, sau đó ra sức kéo căng.
Khi Ngõa Tây Tư đang tính dùng băng nham thạch bên cạnh lấp kín toàn bộ khu vực thì đột nhiên cảm thấy thân thể như bị bó buộc, dường như có mấy trăm sợi dây thừng vô hình đang cuốn lấy mình, tay chân không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn không gian lợi nhận của Đan Ni Tư bổ tới.
- Ngõa Tây Tư, khi ta và Mai Tây Ti phối hợp thì thực sự vẫn chưa gặp được bao nhiêu địch thủ! Ha ha, ngươi hãy cam chịu số phận đi! - Đan Ni Tư cười nói nhìn không gian lợi nhận không ngừng tụ tập Không gian lực lượng rất nhanh cắt về phía Ngõa Tây Tư đang không thể động đậy.
Trong nháy mắt, lực lượng trong cơ thể của Ngõa Tây Tư bị thúc dục đến mức tận cùng. Màn sương trắng trong chốc lát chui cả vào người hắn. Thân thể của Ngõa Tây Tư nhanh chóng kết băng, dường như hắn và đỉnh Tuyết Băng dung hòa làm một, thành một khối hàn băng cứng rắn nhất vạn năm không đổi!
Không gian lợi nhuận cuối cùng cũng bổ xuống!
“Ken két ken két…”
Âm thanh chói tai từ phía Ngõa Tây Tư vọng lại, băng cứng do khí cực lạnh trên đỉnh Tuyết Băng ngưng tụ không lập tức bị không gian lợi nhận cắt đứt mà chỉ bị phá vỡ từng tấc một.
Ngõa Tây Tư là trung tâm của tảng băng, hiện giờ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, khóe miệng trào một vòi máu tươi, làm cho tảng băng có màu đỏ máu!
- Đáng tiếc, ta chỉ có thể trói buộc thân thể của hắn, nhưng không thể trói buộc được linh hồn của hắn. Nếu không thì hắn không thể ngưng tụ được băng cứng, hiện giờ có lẽ cũng xong rồi!
Mai Tây Ti có chút tiếc nuối, hai tay cử động, từng đoạn sợi tơ màu xanh lục chui thật sâu vào da thịt của hình nhân.
- Nếu như có thể tìm được mảnh Vận Mệnh thần cách thì ngươi có thể tiến thêm một bước rồi.
Nhờ vào mảnh thần cách đạt tới cảnh giới Chủ thần là ngươi có thể chế trụ được cả linh hồn người khác, đến lúc đó hai người chúng ta có thể nắm quyền cả liên minh Liệp thần giả rồi! - Đan Ni Tư mỉm cười, an ủi Mai Tây Ti.
Theo như hai người nhận thấy, Ngõa Tây Tư đã xong, chỉ còn chờ không gian lợi nhận cắt nát băng cứng hộ thể của hắn thì thần thể của hắn sẽ bị chia thành hai đoạn.
Lúc này, dưới sự khống chế của Mai Tây Tư, người Ngõa Tây Tư lại bị những sợi tơ vô hình chui vào, thần thể lập tức bị hao tổn lần nữa.
Một Đan Ni Tư, một Mai Tây Ti, hai người hợp tác quả nhiên cực kỳ khủng bố. Mỗi một bước của Ngõa Tây Tư đều bị Mai Tây Ti nhìn ra, dưới sự hợp tác của hai người, từ đầu tới cuối hắn đều rơi vào trạng thái bị động, cuối cùng hoàn toàn thất thủ!
Hai kẻ kia nói cười thoải mái, không hề xem đỉnh Tuyết Băng ra gì. Trong lòng cả hai đều hiểu rõ, chỉ cần Ngõa Tây Tư chết, cho dù đỉnh Tuyết Băng có bố trí bao nhiêu kết giới thì cũng không thể phát huy được thực lực chân chính.
Bằng vào những Thượng vị thần chưa đến cảnh giới Chủ thần kia, muốn đối phó với hai người bọn họ, quả là chuyện viển vông!
- Đợi một chút, Ngõa Tây Tư vẫn còn có chỗ dựa, hắn đang chờ tên kia đến. Giết hắn trước đã, chúng ta chỉ cần đợi tên kia chui đầu vào lưới! - Mai Tây Ti tăng cường lực lượng vào mười ngón tay, chúng hóa thành những sợi tơ nhỏ tiếp tục quấn chặt Ngõa Tây Tư, xem ra là muốn nhanh chấm dứt trận chiến này.
- Đại nhân! - Vất vả lắm mới chui được vào băng động, nhưng mắt thấy thủ lĩnh dường như không còn chút sức lực nào đánh trả không gian lợi nhận đang cắt tới, An Tiệp hai mắt đỏ ké rống lên.
- Cứu đại nhân! - Tất cả thủ hạ của Ngõa Tây Tư đã chui vào động băng trong lòng chỉ có một ý nghĩ này. Mặc dù thường ngày thủ lĩnh không chút khách khí với bọn họ, đôi khi trực tiếp xuất thủ giáo huấn, nhưng vào thời điểm mấu chốt, đám thủ hạ của hắn vẫn một lòng trung tâm, không hề sợ chết từ trong băng động xông ra, liều mạng nhằm về phía hai thống lĩnh Liệp thần giả.
- Tìm chết! - Đan Ni Tư cười khẩy, không gian quanh người lại dao động. Bên cạnh mấy tên thủ hạ cầm đầu của Ngõa Tây Tư đột nhiên xuất hiện những lỗ không gian cỡ nắm tay nhưng lại có lực hút không thể kháng lại, hút hết bọn chúng vào. Thân thể mấy người đó dường như biến thành trạng thái lỏng, dưới hấp lực mãnh liệt của lực lượng thứ nguyên kia, huyết nhục, linh hồn, xương cốt đều bị hút vào, trong chốc lát đã tan biến không còn sót lại chút gì.
Trong băng, Ngõa Tây Tư hai tròng mắt như muốn phun lửa, mặc dù thân thể hắn bị người khác trói buộc nhưng tình thế xung quanh vẫn cảm nhận rõ ràng. Cho đến bây giờ, hắn mới phát hiện ra những tên thủ hạ thường ngày hắn tùy ý đánh chửi này lại trung thành như thế với hắn. Bởi vì thế, mắt thấy bọn họ đi vào chỗ chết, Ngõa Tây Tư mới nổi điên lên.
Đáng tiếc, thân thể của hắn đang bị Mai Tây Ti vây khốn, lại không ngừng phải hao tốn thần lực trong cơ thể để đối phó với không gian lợi nhận của Đan Ni Tư, nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thủ hạ của mình từng người một nối tiếp ra đi mà không có cách nào thoát khỏi trói buộc để cứu bọn họ!
- Thế nào còn chưa tới, sao ngươi vẫn chưa tới?! Chẳng lẽ ngươi vẫn luôn lợi dụng ta? Vì sao? Vì sao? Vì sao?
Ngõa Tây Tư trợn trừng mắt nhìn về phía trước, trong lòng tràn ngập hận thù, một loại cảm giác bị phản bội khiến hắn phát khùng, thậm chỉ có ý nghĩ bất chấp tất cả vứt bỏ cái thần thể này, bắt địch nhân chết chùm!
Không biết là có phải nghe được tiếng hét trong lòng của Ngõa Tây Tư hay không mà từ xa một tiếng rít chói tai truyền đến. Từ phương hướng phát ra âm thanh, một loạt sinh vật kỳ dị dữ tợn đáng sợ nhe những cái răng trắng ởn nhọn hoắt tụ tập chi chít trên bầu trời, giống như là mây đen đang áp tới.
Lực lượng tà ác tàn nhẫn toát ra từ vô số sinh vật này. Bức màn chắn không gian phong tỏa trên đỉnh Tuyết Băng của Đan Ni Tư gần như chỉ một đòn của bọn chúng đã lập tức vỡ tan!
Khi không gian phong tỏa vừa vỡ thì đoàn sinh vật kỳ lạ đó tản ra, từng con rít gào vồ tới đám thủ hạ Liệp thần giả của Đan Ni Tư và Mai Tây Ti. Đỉnh Tuyết Băng đột nhiên tối sầm lại, mỗi một góc đất trời đều thấy bọn chúng có mặt.
Hai mắt Ngõa Tây Tư như bắn ra hào quang mừng rõ khôn cùng. Chứng kiến những sinh vật kỳ dị bên cạnh chỉ một tích tắc, thân đang lâm tuyệt cảnh, hắn ý thức được bản thân mình đã không tin sai người. Hắn biết, cơ hội báo thù của mình đã tới!
“Chi chi! Chi chi! Chi chi!”
Mười bảy lưỡi phi kiếm như xé rách hư không, đột nhiên xuất hiện trên đỉnh Tuyết Băng. Không đợi Đan Ni Tư và Mai Tây Ti kịp phản ứng, chúng đã chụp cả hai tên lại, phi kiếm tung hoành ngang dọc, giao nhau dệt thành từng đạo hàn mang, hình thành một tấm lưới có mắt lưới cực khít bao vây hai người lại.
Tấm lưới đó đang không ngừng thu chặt lại!
- Mai Tây Ti, ngươi không phải nói không có chuyện gì có thể thoát khỏi tay ngươi sao?
Thủy tinh cầu màu lục trong tay soi hai tay biến thành màu lục thẫm, các nếp nhăn trên mặt Mai Tây Ti nhíu chặt lại, có vẻ vô cùng cấp bách:
- Đan Ni Tư, đừng nói nhảm nữa, động thủ nhanh lên! Ta cảm giác được Ngõa Tây Tư đang chờ người nào đó, mà người đó hiển nhiên không phải là bằng hữu của chúng ta!
- Ai có thể giúp được hắn?
Đan Ni Tư bình tĩnh, không hề lo lắng như Mai Tây Ti, hỏi lại bà ta:
- Ngũ Đại Quân Chủ Vùng Đất Hỗn Loạn còn không lo nổi mình, với lại ngoại trừ cao thủ có cảnh giới Chủ thần thì không ai có thể đột phá không gian phong tỏa của ta, ngươi lo lắng cái gì?
- Ngõa Tây Tư nghĩ rằng nếu người kia đến thì hai người chúng ta sẽ khó mà sống sót để rời khỏi đỉnh Tuyết Băng, hắn có loại cảm giác này! Không thể nào lầm được, chuyện khẳng định có điểm gì đó kỳ lạ! Đan Ni Tư, chúng ta đã hợp tác nhiều năm, ngươi không tin ta sao? - Mai Tây Ti trừng mắt nhìn Đan Ni Tư, rõ ràng đã nổi giận.
Ngõa Tây Tư có chút run sợ, hắn không ngờ rằng Mai Tây Ti chỉ là một Thượng vị thần lại có thần thông này, ngay cả trong lòng hắn đang nghĩ gì cũng có thể biết được. Chỉ là, điều khiến cho Ngõa Tây Tư hoài nghi là tại sao đối phương lại không thể đoán được thân phận của tên kia?
Vừa thấy Mai Tây Ti đã nổi giận thật sự, Đan Ni Tư mới ý thức được việc này rất nghiêm trọng. Hắn và Mai Tây Ti hợp tác không phải chỉ một hai năm, hắn biết rõ thần thông của người cộng tác. Nhất là vào thời điểm mấu chốt này, Mai Tây Ti tuyệt đối sẽ không đoán sai!
Không rườm lời nữa, Đan Ni Tư sắc mặt trầm xuống, đã định ra tay.
Tuy nhiên hắn chưa ra tay thì Ngõa Tây Tư đã đi trước một bước, phóng ra cực hàn lĩnh vực. Thần chi lĩnh vực của hắn vừa được triển khai, trong Hàn băng động sau lưng hắn đột nhiên tuôn ra sương trắng lạnh tới cực độ, trong nháy mắt đã đầy bên cạnh Ngõa Tây Tư.
Hắn khổ tu ở Hàn băng động đã nhiều năm, sớm đã tâm linh hợp nhất với sương mù vô cùng lạnh trong động. Những luồng sương mù dày đặc lạnh thấu xương dưới sự khống chế của hắn như linh xà hướng về phía Đan Ni Tư và Mai Tây Ti bay tới.
Nơi nào màn sương đi qua, không gian nơi đó phát ra tiếng “ken két” không ngừng, không gian bị Đan Ni Tư phong tỏa giống như là một mặt hồ đông lạnh cũng dần dần xuất hiện khe nứt.
Đám thuộc hạ của Ngõa Tây Ti bị không gian của Đan Ni Tư khóa lại trước đó đột nhiên cảm giác thân thể được buông lỏng, lập tức thoát ra khỏi trói buộc. Không cần thủ lĩnh dặn dò, bọn họ đã khẩn trương chui vào băng động trong đỉnh Tuyết Băng, sợ sẽ bị không gian trói buộc lần nữa.
Sặc mặt Đan Ni Tư biến đổi, hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Ngõa Tây Tư, ngươi cho rằng có thể tránh khỏi kiếp nạn này sao? Chỉ cần một mình ta đã có thể đánh bại ngươi. Huống chi ở đây còn có Mai Tây Ti! Có lẽ ngươi không biết, một người tu luyện Vận Mệnh lực lượng, cho dù chỉ là Thượng vị thần cũng có thể làm ngươi khiếp sợ!
Dứt lời, Đan Ni Tư hét lớn một tiếng. Không gian dao động mãnh liệt từ trên phía hắn truyền ra. Lực lượng trên người hắn ảnh hưởng tới cấu tạo của không gian, trong tích tắc hình thành một không gian lợi nhận (lưỡi đao không gian), chém thẳng tới Ngõa Tây Tư!
Khi không gian lợi nhận vừa xuất hiện, màn sương trắng của Ngõa Tây Tư liền bị Không gian lực lượng ảnh hưởng nên chẳng những không thể tiếp tục mở rộng, mà còn bị nó áp bức, giống như là thủy triều đảo ngược, ép mạnh về phía Ngõa Tây Tư cùng với Hàn Băng động.
Đúng lúc đó, Mai Tây Ti nham hiểm cười “khặc khặc” rồi năm ngón tay đột nhiên cắm vào sâu trong thủy tinh cầu. Không biết khi nào trong tinh cầu đã xuất hiện một bóng người mờ ảo, mơ hồ có thể thấy giống Ngõa Tây Tư mấy phần…
Năm ngón tay trong thủy tinh cầu phóng ra từng tia ánh sáng màu xanh lục nhu hòa. Chúng giống như là những sợi tơ nhỏ bằng sợi tóc, từ từ nối vào thân thể nhỏ bé giữa thủy tinh cầu.
Sau khi từng sợi tơ sắc lục bao trùm chân tay của thân thể nhỏ bé kia thì Mai Tây Ti đắc ý cười nhạt, sau đó ra sức kéo căng.
Khi Ngõa Tây Tư đang tính dùng băng nham thạch bên cạnh lấp kín toàn bộ khu vực thì đột nhiên cảm thấy thân thể như bị bó buộc, dường như có mấy trăm sợi dây thừng vô hình đang cuốn lấy mình, tay chân không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn không gian lợi nhận của Đan Ni Tư bổ tới.
- Ngõa Tây Tư, khi ta và Mai Tây Ti phối hợp thì thực sự vẫn chưa gặp được bao nhiêu địch thủ! Ha ha, ngươi hãy cam chịu số phận đi! - Đan Ni Tư cười nói nhìn không gian lợi nhận không ngừng tụ tập Không gian lực lượng rất nhanh cắt về phía Ngõa Tây Tư đang không thể động đậy.
Trong nháy mắt, lực lượng trong cơ thể của Ngõa Tây Tư bị thúc dục đến mức tận cùng. Màn sương trắng trong chốc lát chui cả vào người hắn. Thân thể của Ngõa Tây Tư nhanh chóng kết băng, dường như hắn và đỉnh Tuyết Băng dung hòa làm một, thành một khối hàn băng cứng rắn nhất vạn năm không đổi!
Không gian lợi nhuận cuối cùng cũng bổ xuống!
“Ken két ken két…”
Âm thanh chói tai từ phía Ngõa Tây Tư vọng lại, băng cứng do khí cực lạnh trên đỉnh Tuyết Băng ngưng tụ không lập tức bị không gian lợi nhận cắt đứt mà chỉ bị phá vỡ từng tấc một.
Ngõa Tây Tư là trung tâm của tảng băng, hiện giờ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, khóe miệng trào một vòi máu tươi, làm cho tảng băng có màu đỏ máu!
- Đáng tiếc, ta chỉ có thể trói buộc thân thể của hắn, nhưng không thể trói buộc được linh hồn của hắn. Nếu không thì hắn không thể ngưng tụ được băng cứng, hiện giờ có lẽ cũng xong rồi!
Mai Tây Ti có chút tiếc nuối, hai tay cử động, từng đoạn sợi tơ màu xanh lục chui thật sâu vào da thịt của hình nhân.
- Nếu như có thể tìm được mảnh Vận Mệnh thần cách thì ngươi có thể tiến thêm một bước rồi.
Nhờ vào mảnh thần cách đạt tới cảnh giới Chủ thần là ngươi có thể chế trụ được cả linh hồn người khác, đến lúc đó hai người chúng ta có thể nắm quyền cả liên minh Liệp thần giả rồi! - Đan Ni Tư mỉm cười, an ủi Mai Tây Ti.
Theo như hai người nhận thấy, Ngõa Tây Tư đã xong, chỉ còn chờ không gian lợi nhận cắt nát băng cứng hộ thể của hắn thì thần thể của hắn sẽ bị chia thành hai đoạn.
Lúc này, dưới sự khống chế của Mai Tây Tư, người Ngõa Tây Tư lại bị những sợi tơ vô hình chui vào, thần thể lập tức bị hao tổn lần nữa.
Một Đan Ni Tư, một Mai Tây Ti, hai người hợp tác quả nhiên cực kỳ khủng bố. Mỗi một bước của Ngõa Tây Tư đều bị Mai Tây Ti nhìn ra, dưới sự hợp tác của hai người, từ đầu tới cuối hắn đều rơi vào trạng thái bị động, cuối cùng hoàn toàn thất thủ!
Hai kẻ kia nói cười thoải mái, không hề xem đỉnh Tuyết Băng ra gì. Trong lòng cả hai đều hiểu rõ, chỉ cần Ngõa Tây Tư chết, cho dù đỉnh Tuyết Băng có bố trí bao nhiêu kết giới thì cũng không thể phát huy được thực lực chân chính.
Bằng vào những Thượng vị thần chưa đến cảnh giới Chủ thần kia, muốn đối phó với hai người bọn họ, quả là chuyện viển vông!
- Đợi một chút, Ngõa Tây Tư vẫn còn có chỗ dựa, hắn đang chờ tên kia đến. Giết hắn trước đã, chúng ta chỉ cần đợi tên kia chui đầu vào lưới! - Mai Tây Ti tăng cường lực lượng vào mười ngón tay, chúng hóa thành những sợi tơ nhỏ tiếp tục quấn chặt Ngõa Tây Tư, xem ra là muốn nhanh chấm dứt trận chiến này.
- Đại nhân! - Vất vả lắm mới chui được vào băng động, nhưng mắt thấy thủ lĩnh dường như không còn chút sức lực nào đánh trả không gian lợi nhận đang cắt tới, An Tiệp hai mắt đỏ ké rống lên.
- Cứu đại nhân! - Tất cả thủ hạ của Ngõa Tây Tư đã chui vào động băng trong lòng chỉ có một ý nghĩ này. Mặc dù thường ngày thủ lĩnh không chút khách khí với bọn họ, đôi khi trực tiếp xuất thủ giáo huấn, nhưng vào thời điểm mấu chốt, đám thủ hạ của hắn vẫn một lòng trung tâm, không hề sợ chết từ trong băng động xông ra, liều mạng nhằm về phía hai thống lĩnh Liệp thần giả.
- Tìm chết! - Đan Ni Tư cười khẩy, không gian quanh người lại dao động. Bên cạnh mấy tên thủ hạ cầm đầu của Ngõa Tây Tư đột nhiên xuất hiện những lỗ không gian cỡ nắm tay nhưng lại có lực hút không thể kháng lại, hút hết bọn chúng vào. Thân thể mấy người đó dường như biến thành trạng thái lỏng, dưới hấp lực mãnh liệt của lực lượng thứ nguyên kia, huyết nhục, linh hồn, xương cốt đều bị hút vào, trong chốc lát đã tan biến không còn sót lại chút gì.
Trong băng, Ngõa Tây Tư hai tròng mắt như muốn phun lửa, mặc dù thân thể hắn bị người khác trói buộc nhưng tình thế xung quanh vẫn cảm nhận rõ ràng. Cho đến bây giờ, hắn mới phát hiện ra những tên thủ hạ thường ngày hắn tùy ý đánh chửi này lại trung thành như thế với hắn. Bởi vì thế, mắt thấy bọn họ đi vào chỗ chết, Ngõa Tây Tư mới nổi điên lên.
Đáng tiếc, thân thể của hắn đang bị Mai Tây Ti vây khốn, lại không ngừng phải hao tốn thần lực trong cơ thể để đối phó với không gian lợi nhận của Đan Ni Tư, nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thủ hạ của mình từng người một nối tiếp ra đi mà không có cách nào thoát khỏi trói buộc để cứu bọn họ!
- Thế nào còn chưa tới, sao ngươi vẫn chưa tới?! Chẳng lẽ ngươi vẫn luôn lợi dụng ta? Vì sao? Vì sao? Vì sao?
Ngõa Tây Tư trợn trừng mắt nhìn về phía trước, trong lòng tràn ngập hận thù, một loại cảm giác bị phản bội khiến hắn phát khùng, thậm chỉ có ý nghĩ bất chấp tất cả vứt bỏ cái thần thể này, bắt địch nhân chết chùm!
Không biết là có phải nghe được tiếng hét trong lòng của Ngõa Tây Tư hay không mà từ xa một tiếng rít chói tai truyền đến. Từ phương hướng phát ra âm thanh, một loạt sinh vật kỳ dị dữ tợn đáng sợ nhe những cái răng trắng ởn nhọn hoắt tụ tập chi chít trên bầu trời, giống như là mây đen đang áp tới.
Lực lượng tà ác tàn nhẫn toát ra từ vô số sinh vật này. Bức màn chắn không gian phong tỏa trên đỉnh Tuyết Băng của Đan Ni Tư gần như chỉ một đòn của bọn chúng đã lập tức vỡ tan!
Khi không gian phong tỏa vừa vỡ thì đoàn sinh vật kỳ lạ đó tản ra, từng con rít gào vồ tới đám thủ hạ Liệp thần giả của Đan Ni Tư và Mai Tây Ti. Đỉnh Tuyết Băng đột nhiên tối sầm lại, mỗi một góc đất trời đều thấy bọn chúng có mặt.
Hai mắt Ngõa Tây Tư như bắn ra hào quang mừng rõ khôn cùng. Chứng kiến những sinh vật kỳ dị bên cạnh chỉ một tích tắc, thân đang lâm tuyệt cảnh, hắn ý thức được bản thân mình đã không tin sai người. Hắn biết, cơ hội báo thù của mình đã tới!
“Chi chi! Chi chi! Chi chi!”
Mười bảy lưỡi phi kiếm như xé rách hư không, đột nhiên xuất hiện trên đỉnh Tuyết Băng. Không đợi Đan Ni Tư và Mai Tây Ti kịp phản ứng, chúng đã chụp cả hai tên lại, phi kiếm tung hoành ngang dọc, giao nhau dệt thành từng đạo hàn mang, hình thành một tấm lưới có mắt lưới cực khít bao vây hai người lại.
Tấm lưới đó đang không ngừng thu chặt lại!
/1026
|