Năm đại Quân chủ vốn là thủ hộ thần của Vùng Đất Hỗn Loạn. Chính dưới sự trấn thủ của năm cường giả cảnh giới Chủ thần nên Vùng Đất Hỗn Loạn mới có thể duy trì địa vị cách biệt mà không bị các thành chủ của Thời Không, Vận Mệnh thần vực uy hiếp, cũng khiến cho liên minh Liệp thần giả không dám manh động.
Thời gian thoáng qua, bây giờ trong năm đại Quân chủ thì Tát Lạp Tư, Ngõa Tây Tư vì đủ loại nguyên nhân đã quyết tâm đứng cùng chiến tuyến với. Mà Áo Tác Ai, kẻ trước kia từng có quan hệ thân thiết với Hàn Thạc đã chết trong tay hắn đầu tiên, bây giờ đến lượt Thái Nhĩ, La Cách xếp hạng phía trước cũng lại chết thảm dưới tay Hàn Thạc.
Vẻn vẹn trong vòng mười năm, năm đại Quân chủ đã chết mất ba, hai hàng phục.
Vùng Đất Hỗn Loạn sau nhiều năm chinh chiến, từ hôm nay trở đi đã không còn ai có thể uy hiếp Hàn gia, uy hiếp đến địa vị của Hàn Thạc được nữa.
Hư ảnh cực lớn trên không do dung hợp sáu hệ lực lượng chợt chui lại vào Vạn Ma Đỉnh. Bản thể Hàn Thạc ngạo nghễ khinh thường nhìn xuống những hung thần của Vùng Đất Hỗn Loạn, lạnh nhạt nói:
- Thái Nhĩ, La Cách đã chết, đám các ngươi còn không tản đi.
Tây Lan Khắc, Tạp Phổ giờ là đầu lĩnh của các thế lực khắp nơi trên Vùng Đất Hỗn Loạn, nghe Hàn Thạc nói như vậy đều nhìn nhau kinh ngạc rồi lại quay về phía hắn, trong lúc nhất thời dường như không hiểu được ẩn ý trong lời nói của Hàn Thạc.
Một lúc sau, Tây Lan Khắc cúi người hành lễ, cung kính nói:
- Hiện tại liên minh Liệp thần giả vẫn đang hoành hành tại Thâm Cốc, chúng ta lúc này đáng lẽ tạm thời quy về dưới trướng ngài, trợ giúp ngài cùng thảo phạt đám liên minh Liệp thần giả mới đúng chứ. Vì sao lại nói chúng ta tản ra?
Chẳng những Tây Lan Khắc, Tạp Phổ có suy nghĩ này mà hầu hết các thế lực tán loạn, ngay cả đám thủ hạ trước kia của Thái Nhĩ, La Cách cũng đều hoài nghi. Căn cứ theo hiểu biết của bọn họ đối với các đại Quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn thì lúc này Hàn Thạc cần phải nhân cơ hội thu tất cả bọn họ về dưới trướng, nhất cử tóm chặt lấy các thế lực mạnh nhất tại Vùng Đất Hỗn Loạn thì mới đúng. Nếu là Thái Nhĩ, La Cách thì chắc chắn sẽ làm thế, bọn họ không rõ Hàn Thạc vì sao không làm như vậy.
Khóe miệng khẽ nhếch nét tiếu ý, Hàn Thạc nhìn đội ngũ phía dưới nói:
- Đối phó bọn liên minh Liệp thần giả kia, Ma Ẩn cốc ta chỉ cần phái ra mấy người là đã đủ, cần gì hao phí sức lực các ngươi. Liên minh Liệp thần giả có giá trị tồn tại tất yếu. Một lát nữa khi bọn họ bất chấp định thoát khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn thì các ngươi cũng không cần dốc sức ngăn trở, cứ để cho bọn chúng rời đi là được, dù sao bên ngoài Vùng Đất Hỗn Loạn còn có cao thủ của các đại thần vực chờ bọn chúng.
- Chúng ta có thể làm được những thứ gì? - Vừa nghe nói như vậy sắc mặt Tây Lan Khắc có phần xấu hổ. Hắn chợt ý thức được trước đại nhân vật như Hàn Thạc, bọn họ giống như lũ kiến nhỏ bé không có sức phản kháng vậy, nguy cơ từ liên minh Liệp thần giả đối với Vùng Đất Hỗn Loạn không hề được Hàn Thạc để mắt tới.
- Các ngươi có thể làm được những gì à?
Hàn Thạc cười. Dừng một chút hắn mới lắc lắc đầu:
- Các ngươi chỉ cần sống sót cho tốt ở Vùng Đất Hỗn Loạn là được. Thâm Cốc vẫn sẽ ổn định lại. Chủ nhân các cửa hàng ở Thâm Cốc vẫn còn đang ẩn núp tại các khu vực khác, các ngươi chỉ cần phụ trách truyền tin tức ra ngoài, dặn họ chờ qua cơn phong ba này hãy trở về Thâm Cốc là được.
Nói xong hắn xoay lưng bay đi, chỉ một thoáng đã biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.
- Từ nay về sau Vùng đất Hỗn Loạn đã không còn năm đại Quân chủ nữa.
Tây Lan Khắc ngẩn ra hồi lâu rồi mới cười khổ nói:
- Bố Lai Ân đại nhân thành tựu đã vượt xa năm đại Quân chủ rồi. Chỉ cần ngài ở Vùng Đất Hỗn Loạn một ngày thì Vùng Đất Hỗn Loạn sẽ vĩnh viễn là địa bàn của ngài!
- Điều này cũng giống như Vùng Đất Hỗn Loạn chỉ do một người thống trị, ít nhất không còn chinh chiến vô tận nữa.
Tạp Phổ suy nghĩ một thoáng rồi bật cười:
- Bất kể thế nào, Bố Lai Ân đại nhân đối xử với người mình rất tốt. Nếu chúng ta có một ngày trở thành vệ sĩ Hàn gia, hẳn sẽ tốt lắm.
- Cái đó cũng phải xem người ta có để ý chúng ta hay không mới được!
Tây Lan Khắc cảm thán nói:
- Từ sớm trước đại chiến có rất nhiều người muốn nương nhờ vào Hàn gia. Đáng tiếc người ta không vừa mắt. Lúc đầu ta còn cảm thấy Hàn gia không biết đối nhân xử thế, bây giờ mới hiểu được xem ra người ta vốn xem chúng ta ra gì. Vùng Đất Hỗn Loạn nếu như không có Ma Ẩn cốc, sợ là sớm đã thành đại bản doanh của liên minh Liệp thần giả rồi!
- Chúng ta cần cố gắng hơn nữa, hi vọng có thể khiến cho Bố Lai Ân đại nhân coi trọng, trở thành một phần tử của Hàn gia! - Tạp Phổ nặng nề gật đầu. Hôm nay Hàn Thạc biểu hiện thực lực một mình đối phó với Thái Nhĩ, La Cách đã chinh phục tất cả bọn họ. Làm bọn họ bất giác đã xem hắn là đệ nhất cường giả tại Vùng Đất Hỗn Loạn.
Trong lúc bọn Tạp Phổ nói chuyện thì Hàn Thạc đã xuất hiện tại Thâm Cốc.
Vụ nổ lớn ở Thâm Cốc đã làm cho khu vực Thái Nhĩ cai quản hóa thành một đống hoang tàn. Rất nhiều cửa hàng trong nháy mắt trở thành đá vụn, đất đá sụp lở kéo theo tất cả những Liệp thần giả không kịp rời khỏi khu vực đó tử vong hết. Chỉ có Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc may mắn sống sót nhưng thân chịu trọng thương, gần như mất năng lực hành động.
Thời điểm vụ nổ xảy ra, Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc vừa khéo ở ngay đó. Cơn bạo tạc đại hủy diệt không hề có dấu hiệu báo trước khiến bọn họ căn bản không kịp phản ứng thì trong chớp mắt đã bị sức ép vụ nổ nuốt sống. Còn may là Thâm Cốc chỉ bị nổ ở một khu vực, chứ nếu như cả cái Thâm Cốc bị dẫn nổ thì với lực lượng hội tụ cùng một chỗ của năm vụ nổ lớn sẽ ảnh hưởng lẫn nhau làm cho uy lực phá hoại đề cao gấp mười. Nếu thật sự như vậy thì Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc tuyệt không có khả năng may mắn thoát khỏi mà sẽ bị tiêu diệt trong tích tắc.
Khi Hàn Thạc tới Thâm Cốc đã phát hiện tất cả thống lĩnh phe Liệp thần giả đều đang hoảng hốt chạy từ trong Thâm Cốc ra bên ngoài. Vụ nổ ở khu vực của Thái Nhĩ quả thực quá đáng sợ, bọn họ không biết liệu dưới chân mình sẽ có thể nổ tung sau đó hay không, trên mặt mỗi người đều lộ rõ vẻ hoang mang sợ hãi.
Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ, Mễ Lặc, Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là bảy thống lĩnh Liệp thần giả may mắn còn sót lạ. Trong đó Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc trọng thương vô lực, Tái Á Lộ, Lôi Cát Tư, Mễ Lặc ba người vốn đã bị thương khi ở Ma Ẩn cốc cũng chưa khôi phục lại, chỉ có Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là lực lượng còn nguyên vẹn.
Tiểu Khô Lâu tay cầm cốt thứ, đang cầm đầu lực lượng ngăn cản phía đối diện bảy đại thống lĩnh Liệp thần giả.
Ở trên người hắn, sức mạnh tà ác quỷ bí mơ hồ tiết ra ngoài. Hàn Hạo sau khi trong cơ thể có thêm lực lượng của thần cách thì chưa thu liễm được giống như Nội Tư Đặc, Vận Mệnh nữ thần. Trước luồng lực lượng không thể địch nổi phát ra, bảy đại thống lĩnh đều bị chấn nhiếp.
Hàn Thạc đến nơi lại càng khiến cho bảy tên này thêm sợ hãi. Một Tiểu Khô Lâu đã tạo cho bọn họ áp lực cường đại. Giờ đây lại có một đại nhân vật còn lợi hại hơn xuất hiện đã hoàn toàn phá vỡ một chút tự tin nhỏ nhoi còn sót lại trong bọn họ bấy giờ.
- Phụ thân, cả bảy người không thiếu một ai. - Thấy Hàn Thạc tiến tới, Tiểu Khô Lâu cung kính nói.
Cười gật gật đầu, ánh mắt Hàn Thạc dừng lại bảy người trước mặt, nói:
- Các vị, chúng ta lại gặp mặt rồi. Ha ha, vụ nổ trong Thâm Cốc nằm trong dự mưu của Đạt Tạp và Thái Nhĩ. Hai người này giấu trong lòng đất Thâm Cốc đã vạn tấn năng lượng tinh thạch, định cất một mẻ lưới tóm hết bọn ngươi. Hắc hắc, may là ta sớm có chuẩn bị, nên các ngươi mới có thể sống đến bây giờ.
Đối mặt Hàn Thạc, đám thống lĩnh này trong lòng tâm như tro tàn. Thuộc hạ bọn chúng đều ở xung quanh, nếu như lúc này một mình chạy trốn thì tương lai tại thần vực của mình không thể có kết cục tốt. Càng chết hơn là một nửa lực lượng phe mình còn đang trọng thương. Đứng trước đôi cha con Hàn Thạc khủng bố này thật không biết nên làm thế nào.
- Các ngươi rốt cuộc muốn gì? - Tái Á Lộ cúi đầu ủ rũ, hùng tâm tráng chí lúc mới tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn đã bị quét ra khỏi đầu sạch sẽ. Bây giờ hắn chỉ muốn dẫn thủ hạ mau chóng rời thật xa cái nơi rắc rối này, chạy càng xa càng tốt, hi vọng cả đời này không bao giờ gặp lại hai cha con Hàn Thạc nữa.
- Muốn thế nào à? - Hàn Thạc ve cằm rồi nở nụ cười tà ác, tâm thần niệm động điều khiển thân ngoại hóa thân hợp làm một thể, nhìn chúng sinh phía dưới bằng nửa con mắt rồi đột nhiên phóng ra lực lượng vô cùng vĩ đại tạo thành một tấm lưới lưu ly che rợp cả bầu trời, chụp cả bảy người vào bên trong.
- Ta đã cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi không biết quý trọng, còn dám ở lại Vùng Đất Hỗn Loạn này làm xằng làm bậy. Đã như vậy đừng trách ta không khách khí! - Cười ha ha, Hàn Thạc bắt quyết điều khiển tấm lưới lưu ly từ từ co lại như quả trứng gà, lấy vị trí bảy đại thống lĩnh Liệp thần giả ở trung tâm dồn nén lực lượng.
Trong bảy vị thống lĩnh Liệp thần giả chỉ có Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là thật sự còn có thể phát huy toàn lực. Còn Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc thân chịu trọng thương gần như không có lực lượng hoàn thủ. Ba người Tái Á Lộ thì vẫn đang bị thương chưa lành, hơn nữa lúc ở Ma Ẩn cốc đã bị Hàn Thạc đánh cho sợ rồi, lực lượng vốn không đủ bảy thành, giờ còn giảm hơn.
Bằng lực lượng như bọn họ bây giờ thì nào có thể là đối thủ của Hàn Thạc được? Huống chi, bên cạnh còn có một Tiểu Khô Lâu sở hữu thần cách!
Lấy lực lượng cha con Hàn Thạc bây giờ, trừ phi đụng phải Chủ thần có thần cách, nếu không cho dù Chúng Thần đại lục tuy lớn song cũng khó gặp phải địch thủ.
- Ngươi… ngươi dám giết chúng ta?
Tu luyện Sinh mệnh lực lượng, Khảo Trạch dường như biết một số bí mật quan trọng, đột nhiên rít lên:
- Sự tồn tại của thống lĩnh Liệp thần giả chúng ta từ xưa đến nay vẫn vĩnh viễn thế, ngay cả mười hai đại Thần cách Chủ thần đều ngầm thừa nhận chúng ta mà không ra tay xử lý, ngươi dám?
Vận Mệnh nữ thần khi tới Ma Ẩn cốc đã mơ hồ lộ ra một chút tình huống của liên minh Liệp thần giả. Dường như sự tồn tại của Liệp thần giả đích thực có sự tất yếu, cho nên mười hai đại Chủ thần mới mắt nhắm mắt mở cho qua. Ngay cả khi người chồng của Vận Mệnh nữ thần bị Liệp thần giả giết chết nàng ta cũng không diệt sạch đám này. Điều này đủ để chứng minh sự tồn tại của Liệp thần giả đích thực có ý nghĩa đặc thù.
- Có gì không dám? - Hàn Thạc cười mỉa mai rồi vươn tay túm một cái, tức thì xương cốt Khảo Trạch vang lên những tiếng “két két”. Hắn lập tức miệng phun máu tươi, nét mặt hiện lên vẻ dữ tợn khổ sở.
- Hắc hắc, ngươi dường như biết thứ gì đó nhỉ?
Hàn Thạc gật gật đầu, vỗ tay cười to nói:
- Rất tốt, rất tốt. Ta đang lo không thể moi bí mật từ Vận Mệnh nữ thần, xem ra lại có thể từ ngươi biết thêm ít nhiều rồi.
Nói xong Hàn Thạc tế ra Vạn Ma Đỉnh, bỗng chốc hút Khảo Trạch vào bên trong. Vừa dùng Vạn Ma Đỉnh luyện hóa thần hồn Khảo Trạch, hắn vừa cười lạnh triệu tập lực lượng dung hợp từ thân ngoại hóa thânvây giết sáu thống lĩnh Liệp thần giả còn lại, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Liệp thần giả mặc dù có vai trò tồn tại cần thiết, ta lại không thể diệt sạch. Vậy ta chỉ cần thần hồn bọn thống lĩnh đã chết các ngươi để luyện hóa thành lực lượng hỗ trợ Hàn gia.
Lời vừa dứt lực lượng hắn hội tụ tại một điểm chợt bạo phát. Chỉ nghe thấy một tiếng vỏ trứng vỡ giòn giã vang lên, thân thể các thống lĩnh Liệp thần giả cùng lúc vỡ tung ra, thần hồn nhanh chóng bị Vạn Ma Đỉnh đang luyện hóa Khảo Trạch thu vào.
Thời gian thoáng qua, bây giờ trong năm đại Quân chủ thì Tát Lạp Tư, Ngõa Tây Tư vì đủ loại nguyên nhân đã quyết tâm đứng cùng chiến tuyến với. Mà Áo Tác Ai, kẻ trước kia từng có quan hệ thân thiết với Hàn Thạc đã chết trong tay hắn đầu tiên, bây giờ đến lượt Thái Nhĩ, La Cách xếp hạng phía trước cũng lại chết thảm dưới tay Hàn Thạc.
Vẻn vẹn trong vòng mười năm, năm đại Quân chủ đã chết mất ba, hai hàng phục.
Vùng Đất Hỗn Loạn sau nhiều năm chinh chiến, từ hôm nay trở đi đã không còn ai có thể uy hiếp Hàn gia, uy hiếp đến địa vị của Hàn Thạc được nữa.
Hư ảnh cực lớn trên không do dung hợp sáu hệ lực lượng chợt chui lại vào Vạn Ma Đỉnh. Bản thể Hàn Thạc ngạo nghễ khinh thường nhìn xuống những hung thần của Vùng Đất Hỗn Loạn, lạnh nhạt nói:
- Thái Nhĩ, La Cách đã chết, đám các ngươi còn không tản đi.
Tây Lan Khắc, Tạp Phổ giờ là đầu lĩnh của các thế lực khắp nơi trên Vùng Đất Hỗn Loạn, nghe Hàn Thạc nói như vậy đều nhìn nhau kinh ngạc rồi lại quay về phía hắn, trong lúc nhất thời dường như không hiểu được ẩn ý trong lời nói của Hàn Thạc.
Một lúc sau, Tây Lan Khắc cúi người hành lễ, cung kính nói:
- Hiện tại liên minh Liệp thần giả vẫn đang hoành hành tại Thâm Cốc, chúng ta lúc này đáng lẽ tạm thời quy về dưới trướng ngài, trợ giúp ngài cùng thảo phạt đám liên minh Liệp thần giả mới đúng chứ. Vì sao lại nói chúng ta tản ra?
Chẳng những Tây Lan Khắc, Tạp Phổ có suy nghĩ này mà hầu hết các thế lực tán loạn, ngay cả đám thủ hạ trước kia của Thái Nhĩ, La Cách cũng đều hoài nghi. Căn cứ theo hiểu biết của bọn họ đối với các đại Quân chủ của Vùng Đất Hỗn Loạn thì lúc này Hàn Thạc cần phải nhân cơ hội thu tất cả bọn họ về dưới trướng, nhất cử tóm chặt lấy các thế lực mạnh nhất tại Vùng Đất Hỗn Loạn thì mới đúng. Nếu là Thái Nhĩ, La Cách thì chắc chắn sẽ làm thế, bọn họ không rõ Hàn Thạc vì sao không làm như vậy.
Khóe miệng khẽ nhếch nét tiếu ý, Hàn Thạc nhìn đội ngũ phía dưới nói:
- Đối phó bọn liên minh Liệp thần giả kia, Ma Ẩn cốc ta chỉ cần phái ra mấy người là đã đủ, cần gì hao phí sức lực các ngươi. Liên minh Liệp thần giả có giá trị tồn tại tất yếu. Một lát nữa khi bọn họ bất chấp định thoát khỏi Vùng Đất Hỗn Loạn thì các ngươi cũng không cần dốc sức ngăn trở, cứ để cho bọn chúng rời đi là được, dù sao bên ngoài Vùng Đất Hỗn Loạn còn có cao thủ của các đại thần vực chờ bọn chúng.
- Chúng ta có thể làm được những thứ gì? - Vừa nghe nói như vậy sắc mặt Tây Lan Khắc có phần xấu hổ. Hắn chợt ý thức được trước đại nhân vật như Hàn Thạc, bọn họ giống như lũ kiến nhỏ bé không có sức phản kháng vậy, nguy cơ từ liên minh Liệp thần giả đối với Vùng Đất Hỗn Loạn không hề được Hàn Thạc để mắt tới.
- Các ngươi có thể làm được những gì à?
Hàn Thạc cười. Dừng một chút hắn mới lắc lắc đầu:
- Các ngươi chỉ cần sống sót cho tốt ở Vùng Đất Hỗn Loạn là được. Thâm Cốc vẫn sẽ ổn định lại. Chủ nhân các cửa hàng ở Thâm Cốc vẫn còn đang ẩn núp tại các khu vực khác, các ngươi chỉ cần phụ trách truyền tin tức ra ngoài, dặn họ chờ qua cơn phong ba này hãy trở về Thâm Cốc là được.
Nói xong hắn xoay lưng bay đi, chỉ một thoáng đã biến mất khỏi tầm mắt bọn họ.
- Từ nay về sau Vùng đất Hỗn Loạn đã không còn năm đại Quân chủ nữa.
Tây Lan Khắc ngẩn ra hồi lâu rồi mới cười khổ nói:
- Bố Lai Ân đại nhân thành tựu đã vượt xa năm đại Quân chủ rồi. Chỉ cần ngài ở Vùng Đất Hỗn Loạn một ngày thì Vùng Đất Hỗn Loạn sẽ vĩnh viễn là địa bàn của ngài!
- Điều này cũng giống như Vùng Đất Hỗn Loạn chỉ do một người thống trị, ít nhất không còn chinh chiến vô tận nữa.
Tạp Phổ suy nghĩ một thoáng rồi bật cười:
- Bất kể thế nào, Bố Lai Ân đại nhân đối xử với người mình rất tốt. Nếu chúng ta có một ngày trở thành vệ sĩ Hàn gia, hẳn sẽ tốt lắm.
- Cái đó cũng phải xem người ta có để ý chúng ta hay không mới được!
Tây Lan Khắc cảm thán nói:
- Từ sớm trước đại chiến có rất nhiều người muốn nương nhờ vào Hàn gia. Đáng tiếc người ta không vừa mắt. Lúc đầu ta còn cảm thấy Hàn gia không biết đối nhân xử thế, bây giờ mới hiểu được xem ra người ta vốn xem chúng ta ra gì. Vùng Đất Hỗn Loạn nếu như không có Ma Ẩn cốc, sợ là sớm đã thành đại bản doanh của liên minh Liệp thần giả rồi!
- Chúng ta cần cố gắng hơn nữa, hi vọng có thể khiến cho Bố Lai Ân đại nhân coi trọng, trở thành một phần tử của Hàn gia! - Tạp Phổ nặng nề gật đầu. Hôm nay Hàn Thạc biểu hiện thực lực một mình đối phó với Thái Nhĩ, La Cách đã chinh phục tất cả bọn họ. Làm bọn họ bất giác đã xem hắn là đệ nhất cường giả tại Vùng Đất Hỗn Loạn.
Trong lúc bọn Tạp Phổ nói chuyện thì Hàn Thạc đã xuất hiện tại Thâm Cốc.
Vụ nổ lớn ở Thâm Cốc đã làm cho khu vực Thái Nhĩ cai quản hóa thành một đống hoang tàn. Rất nhiều cửa hàng trong nháy mắt trở thành đá vụn, đất đá sụp lở kéo theo tất cả những Liệp thần giả không kịp rời khỏi khu vực đó tử vong hết. Chỉ có Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc may mắn sống sót nhưng thân chịu trọng thương, gần như mất năng lực hành động.
Thời điểm vụ nổ xảy ra, Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc vừa khéo ở ngay đó. Cơn bạo tạc đại hủy diệt không hề có dấu hiệu báo trước khiến bọn họ căn bản không kịp phản ứng thì trong chớp mắt đã bị sức ép vụ nổ nuốt sống. Còn may là Thâm Cốc chỉ bị nổ ở một khu vực, chứ nếu như cả cái Thâm Cốc bị dẫn nổ thì với lực lượng hội tụ cùng một chỗ của năm vụ nổ lớn sẽ ảnh hưởng lẫn nhau làm cho uy lực phá hoại đề cao gấp mười. Nếu thật sự như vậy thì Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc tuyệt không có khả năng may mắn thoát khỏi mà sẽ bị tiêu diệt trong tích tắc.
Khi Hàn Thạc tới Thâm Cốc đã phát hiện tất cả thống lĩnh phe Liệp thần giả đều đang hoảng hốt chạy từ trong Thâm Cốc ra bên ngoài. Vụ nổ ở khu vực của Thái Nhĩ quả thực quá đáng sợ, bọn họ không biết liệu dưới chân mình sẽ có thể nổ tung sau đó hay không, trên mặt mỗi người đều lộ rõ vẻ hoang mang sợ hãi.
Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, Lôi Cát Tư, Tái Á Lộ, Mễ Lặc, Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là bảy thống lĩnh Liệp thần giả may mắn còn sót lạ. Trong đó Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc trọng thương vô lực, Tái Á Lộ, Lôi Cát Tư, Mễ Lặc ba người vốn đã bị thương khi ở Ma Ẩn cốc cũng chưa khôi phục lại, chỉ có Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là lực lượng còn nguyên vẹn.
Tiểu Khô Lâu tay cầm cốt thứ, đang cầm đầu lực lượng ngăn cản phía đối diện bảy đại thống lĩnh Liệp thần giả.
Ở trên người hắn, sức mạnh tà ác quỷ bí mơ hồ tiết ra ngoài. Hàn Hạo sau khi trong cơ thể có thêm lực lượng của thần cách thì chưa thu liễm được giống như Nội Tư Đặc, Vận Mệnh nữ thần. Trước luồng lực lượng không thể địch nổi phát ra, bảy đại thống lĩnh đều bị chấn nhiếp.
Hàn Thạc đến nơi lại càng khiến cho bảy tên này thêm sợ hãi. Một Tiểu Khô Lâu đã tạo cho bọn họ áp lực cường đại. Giờ đây lại có một đại nhân vật còn lợi hại hơn xuất hiện đã hoàn toàn phá vỡ một chút tự tin nhỏ nhoi còn sót lại trong bọn họ bấy giờ.
- Phụ thân, cả bảy người không thiếu một ai. - Thấy Hàn Thạc tiến tới, Tiểu Khô Lâu cung kính nói.
Cười gật gật đầu, ánh mắt Hàn Thạc dừng lại bảy người trước mặt, nói:
- Các vị, chúng ta lại gặp mặt rồi. Ha ha, vụ nổ trong Thâm Cốc nằm trong dự mưu của Đạt Tạp và Thái Nhĩ. Hai người này giấu trong lòng đất Thâm Cốc đã vạn tấn năng lượng tinh thạch, định cất một mẻ lưới tóm hết bọn ngươi. Hắc hắc, may là ta sớm có chuẩn bị, nên các ngươi mới có thể sống đến bây giờ.
Đối mặt Hàn Thạc, đám thống lĩnh này trong lòng tâm như tro tàn. Thuộc hạ bọn chúng đều ở xung quanh, nếu như lúc này một mình chạy trốn thì tương lai tại thần vực của mình không thể có kết cục tốt. Càng chết hơn là một nửa lực lượng phe mình còn đang trọng thương. Đứng trước đôi cha con Hàn Thạc khủng bố này thật không biết nên làm thế nào.
- Các ngươi rốt cuộc muốn gì? - Tái Á Lộ cúi đầu ủ rũ, hùng tâm tráng chí lúc mới tiến vào Vùng Đất Hỗn Loạn đã bị quét ra khỏi đầu sạch sẽ. Bây giờ hắn chỉ muốn dẫn thủ hạ mau chóng rời thật xa cái nơi rắc rối này, chạy càng xa càng tốt, hi vọng cả đời này không bao giờ gặp lại hai cha con Hàn Thạc nữa.
- Muốn thế nào à? - Hàn Thạc ve cằm rồi nở nụ cười tà ác, tâm thần niệm động điều khiển thân ngoại hóa thân hợp làm một thể, nhìn chúng sinh phía dưới bằng nửa con mắt rồi đột nhiên phóng ra lực lượng vô cùng vĩ đại tạo thành một tấm lưới lưu ly che rợp cả bầu trời, chụp cả bảy người vào bên trong.
- Ta đã cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi không biết quý trọng, còn dám ở lại Vùng Đất Hỗn Loạn này làm xằng làm bậy. Đã như vậy đừng trách ta không khách khí! - Cười ha ha, Hàn Thạc bắt quyết điều khiển tấm lưới lưu ly từ từ co lại như quả trứng gà, lấy vị trí bảy đại thống lĩnh Liệp thần giả ở trung tâm dồn nén lực lượng.
Trong bảy vị thống lĩnh Liệp thần giả chỉ có Ba Lâm Thản, Khảo Trạch là thật sự còn có thể phát huy toàn lực. Còn Khắc Ma Nhĩ, A Sắt Nhĩ Tư Đặc thân chịu trọng thương gần như không có lực lượng hoàn thủ. Ba người Tái Á Lộ thì vẫn đang bị thương chưa lành, hơn nữa lúc ở Ma Ẩn cốc đã bị Hàn Thạc đánh cho sợ rồi, lực lượng vốn không đủ bảy thành, giờ còn giảm hơn.
Bằng lực lượng như bọn họ bây giờ thì nào có thể là đối thủ của Hàn Thạc được? Huống chi, bên cạnh còn có một Tiểu Khô Lâu sở hữu thần cách!
Lấy lực lượng cha con Hàn Thạc bây giờ, trừ phi đụng phải Chủ thần có thần cách, nếu không cho dù Chúng Thần đại lục tuy lớn song cũng khó gặp phải địch thủ.
- Ngươi… ngươi dám giết chúng ta?
Tu luyện Sinh mệnh lực lượng, Khảo Trạch dường như biết một số bí mật quan trọng, đột nhiên rít lên:
- Sự tồn tại của thống lĩnh Liệp thần giả chúng ta từ xưa đến nay vẫn vĩnh viễn thế, ngay cả mười hai đại Thần cách Chủ thần đều ngầm thừa nhận chúng ta mà không ra tay xử lý, ngươi dám?
Vận Mệnh nữ thần khi tới Ma Ẩn cốc đã mơ hồ lộ ra một chút tình huống của liên minh Liệp thần giả. Dường như sự tồn tại của Liệp thần giả đích thực có sự tất yếu, cho nên mười hai đại Chủ thần mới mắt nhắm mắt mở cho qua. Ngay cả khi người chồng của Vận Mệnh nữ thần bị Liệp thần giả giết chết nàng ta cũng không diệt sạch đám này. Điều này đủ để chứng minh sự tồn tại của Liệp thần giả đích thực có ý nghĩa đặc thù.
- Có gì không dám? - Hàn Thạc cười mỉa mai rồi vươn tay túm một cái, tức thì xương cốt Khảo Trạch vang lên những tiếng “két két”. Hắn lập tức miệng phun máu tươi, nét mặt hiện lên vẻ dữ tợn khổ sở.
- Hắc hắc, ngươi dường như biết thứ gì đó nhỉ?
Hàn Thạc gật gật đầu, vỗ tay cười to nói:
- Rất tốt, rất tốt. Ta đang lo không thể moi bí mật từ Vận Mệnh nữ thần, xem ra lại có thể từ ngươi biết thêm ít nhiều rồi.
Nói xong Hàn Thạc tế ra Vạn Ma Đỉnh, bỗng chốc hút Khảo Trạch vào bên trong. Vừa dùng Vạn Ma Đỉnh luyện hóa thần hồn Khảo Trạch, hắn vừa cười lạnh triệu tập lực lượng dung hợp từ thân ngoại hóa thânvây giết sáu thống lĩnh Liệp thần giả còn lại, miệng khẽ lẩm bẩm:
- Liệp thần giả mặc dù có vai trò tồn tại cần thiết, ta lại không thể diệt sạch. Vậy ta chỉ cần thần hồn bọn thống lĩnh đã chết các ngươi để luyện hóa thành lực lượng hỗ trợ Hàn gia.
Lời vừa dứt lực lượng hắn hội tụ tại một điểm chợt bạo phát. Chỉ nghe thấy một tiếng vỏ trứng vỡ giòn giã vang lên, thân thể các thống lĩnh Liệp thần giả cùng lúc vỡ tung ra, thần hồn nhanh chóng bị Vạn Ma Đỉnh đang luyện hóa Khảo Trạch thu vào.
/1026
|