Đại Minh Võ Phu

Chương 159

/214


Chương 159: Hội phẩm tửu





Mọi người đều có thể nghĩ đến vấn đề này, Triệu Tiến đem cách sắp xếp của mình ra giải thích một hồi. Triệu Chấn Đường gật gật đầu, liền nói:
- Để hôm nào, ta dẫn công sai trong nha môn đi lướt một vòng, chấn chỉnh những người làm việc này, ai thật sự có ý đồ không đàng hoàng, thì ném luôn vào đại lao chịu tội

Tiếp đến trong vài ngày tới, Triệu Tiến hàng ngày đều phải đến tửu phường trông chừng sản xuất. Phải tích trữ cao lương đầy đủ trước, cho lên men rượu trong hầm, đã bắt tay vào sản xuất là có thể duy trì liên tục không ngừng ra rượu, cùng với việc liên tục sản xuất, cao lương, vò rượu, củi và các thứ nguyên liệu khác phải được vận chuyển đến một cách ổn định.

Triệu Tiến ngoại trừ hàng ngày mang về một vò cho cha mình uống, cũng bảo nhóm bạn của mình mang về nhà một ít. Nhưng Triệu Tiến không cho bọn họ mang nhiều, mà còn dặn uống một lần phải hết. Còn như Tôn Đại Lôi và Lưu Dũng chưa nói cho cha mẹ, hoàn toàn không cho bọn họ rượu, tránh tự uống rồi thành nghiện.

Chỉ cần là người trước kia đã biết uống rượu đến uống Hán Tỉnh Danh Tửu của tửu phường Phiêu Hương đều khen ngợi hết lời.

- Gia phụ mấy hôm trước về, ta đem rượu này về nhà. Gia phụ ngửi thấy hương rượu xong rất kinh ngạc, nói rượu này chuyển từ Sơn Tây đến, giá không hề thấp, nói ta quá lãng phí. Nghe nói là Triệu huynh ngươi làm ra, gia phụ hoàn toàn không tin, uống xong một ngụm gật đầu liên tục, nói tuy là không thể so được với rượu ngon hạng nhất của Kinh Sư và Nam Kinh bên kia, nhưng cũng coi như là tuyệt vời.
Vương Triệu Tĩnh vô cùng hưng phấn nói.

Bậc cha mẹ của các nhà khác đều nói tốt. Nhưng lời khen của Vương Hữu Sơn, phụ thân của Vương Triệu Tĩnh đương nhiên là khác hẳn. Bậc cao quý này ngao du khắp thiên hạ, tai nghe mắt thấy rất nhiều điều, càng khỏi phải nói thường xuyên ra vào những nơi phú quý, được ăn, được nhìn qua nhiều. Lời đánh giá tốt của lão, thì phải thật sự là tốt.

Sau khi đồng bọn nghe được, người nào cũng phấn chấn, Vương Triệu Tĩnh cười nói tiếp:
- Gia phụ còn nói, rượu này của Triệu huynh bán được nhiều, gia phụ sẽ viết một bức họa chữ đem đến tặng.

Danh sĩ đề từ, ở thời đại này là một cách quảng cáo rất ghê gớm, cả bọn lao xao, Triệu Tiến cũng cười và nói lời cảm tạ.

Song Triệu Tiến cũng hiểu được, cách làm của phụ thân Vương Triệu Tĩnh rất là ổn thỏa. Vừa nghĩ đến ân tình của Vương Triệu Tĩnh, lại vừa nghĩ đến danh tiếng của mình. Rượu ngon như thế này bán ra nhiều, tiếng đồn lan truyền, đề tự của lão là thêu hoa dệt gấm, người khác không thấy có vấn đề gì. Nếu như bây giờ tùy tiện viết ra, khác gì là rượu này phải dựa vào danh tiếng của Vương gia. Điều này lại gây tổn hại cho danh tiếng cao quý của Vương gia

Thời gian trôi qua rất nhanh đã đến tháng tám, ban ngày oi bức, đêm đến lại hơi có chút se lạnh. Người dân trong thành Từ Châu càng thêm tò mò hơn đối với Tửu phường Phiêu Hương. Ban ngày những kẻ vô công dồi nghề sang bên đó xem náo nhiệt ngày càng đông. May mà Triệu Tiến đã bố trí gia đinh ở bên đó để ý người ra vào, cũng không tiến hành xua đuổi những người xem cảnh náo nhiệt.

Hơn nữa đám vô công rồi nghề xem náo nhiệt cũng không biết, trong đám đó có gài mấy người tai mắt của Lưu Dũng, để ý nhất cử nhất động của những người bên cạnh, nơi nào hơi có chút khả nghi vội nhớ kỹ.

Cho dù không nhìn thấy gì cả, nhưng trong thành dần dần có tin lan truyền, nói Tửu phường Phiêu Hương làm ra rượu ngon, người nói ra lời này cũng không hoàn toàn chắc chắn. Những người này đại đa số là có quan hệ với những người có liên quan đến Triệu Tiến, hoặc là có quan hệ với bậc cha mẹ. Nói đến rượu này đều với vẻ mặt tán thưởng:
- Đây mới là rượu, uống vào trong mồm một chút tạp vị cũng không có, rất là thoải mái.

Lời đồn càng nhiều, mọi người càng tò mò, càng có người nhìn thấy vò rượu chồng lên trong lều của Tửu phường Phiêu Hương càng ngày càng cao, phía trên dùng nhãn dán viết bằng giấy hồng, hiển nhiiên là đã chứa đầy rượu rồi. Có người mắt tinh còn nhìn thấy tên rượu này là “Hán Tỉnh Danh Tửu”.

Sự tò này duy trì cho đến cái ngày năm tháng tám này, dường như phải có được lời giải đáp. Mới sáng tinh mơ, đã có mấy cái xe bò vào trong tửu phường, dưới sự giám sát của đám gia đinh, chất đầy vò rượu, sau đó nhằm hướng thành đông chuyển đi.

Sáng sớm quá, những kẻ nhàn rỗi tò mò, nhưng cũng không dám đến quá gần. Trước đó mười ngày, những người gia đinh trông coi tửu quán đều đã mang theo trường mâu. Lẽ ra loại binh khí này thuộc loại bị cấm đoán, song nghĩ đến đây là việc làm ăn của nhà Triệu gia, mọi người đều nhắm mắt làm ngơ, nhìn thấy khí lạnh lẽo ấy ở phía trước, ai dám lại gần nào.

Tin tức rất nhanh truyền ra, càng có những người nhanh nhạy tin tức biết được, trong thành hễ là những người làm ăn liên quan đến rượu, đều nhận được giấy mời, mời mọi người đến quán trà Duyệt Lai ở thành đông để gặp gỡ. Nội dung của giấy mời dựa vào tập quán, chữ đề lại là Triệu Tiến, nhìn thấy cái tên này, ai cũng không dám không đi.

Sự kiện này mọi người tò mò lâu lắm rồi, đến thời khắc công bố hiếm thấy. Có một số nhân vật nhàn rỗi tò mò, vẫn cứ vào quán trà Duyệt Lai xem náo nhiệt.

Đợi đến khi tới quán trà Duyệt Lai, mới được người hầu trà báo cho biết, quán trà này đã được Triệu công tử bao cả rồi. Lại có người quen mặt nhìn thấy, cửa trước đón khách là hai người hay ở bên cạnh Triệu Tiến Cát Hương và Lưu Dũng, đang ở trên đường nhìn sang bên này đi tới đều là những ông chủ trong thành.

Các ông chủ ở các cửa hàng lớn như là Vân Sơn lầu, Ngọc Liễu cư, cưỡi ngựa, ngồi xe, còn có tùy tùng đi theo, khí thế khác thường, đến trước cửa, nhìn không ra cảm xúc vui hay buồn, chỉ là khách khí với Cát Hương và Lưu Dũng vài câu, rồi đi vào.

Còn những ông chủ cửa hàng bậc trung như cửa hàng xương sườn Trương, mặt mũi hơi có vẻ khó coi và lo lắng, về phần những ông chủ nhỏ bán rượu tại nhà thì mặt mũi khó đăm đăm. Đám người nhàn rỗi đứng ở đó xem náo nhiệt đều có thể nghe thấy bọn họ tranh luận với nhau

- Hôm nay mời đông đủ người đến đây, xem chừng là muốn bán quán rượu?

- Còn có thể bán cái gì khác?
Các ngươi ai còn nói tiểu tử này nhân nghĩa, là sói thì có con nào mà không ăn thịt, nhe răng ra rồi kìa.

- Nghe nói rượu kia không tồi.

- Hắn cái thằng nhãi ranh chưa hết lông tơ biết gì mà làm rượu. Nhiều nhà ở thành trong thành ngoài như vậy đều chưa làm được, hắn mới chưa đến mười mấy tuổi, kéo cái gánh hát rong thì có thể làm ra từ lâu rồi.

- Ngươi nhiều lời quá, nói ít vài câu thì chết à. Bản lĩnh của vị thiếu gia này ngươi không biết, đừng có nói là bán rượu cho ngươi, cho dù có đưa cho ngươi nước tiểu, ngươi dám không mua…

- Ở chợ kém như vậy, kinh doanh đều không ăn thua, lại còn bị bóc một lớp da.

Nghe được những lời tranh luận đó, những kẻ nhàn rỗi đều thấy Triệu Tiến quá đáng. Đây chính là thay đổi cách thức để bóc lột những người buôn bán trong thành Từ Châu.

Kỳ thực không chỉ có những người buôn bán rượu nhỏ lẻ và bậc trung nghĩ như vậy. Cách nghĩ của những ông chủ lớn cũng gần như vậy, chẳng qua là phía sau mỗi người có một thực lực, suy nghĩ mỗi người mỗi khác mà thôi.

Ông chủ Vân Sơn lầu vào cửa và bắt chuyện với ông chủ của Ngọc Liễu cư, nói rất thẳng tuột rõ ràng:
- Vị thiếu gia này làm việc cũng có phép tắc đấy, coi như vơ vét tiền nói chung cũng đưa được vò rượu ra, cũng không đến nỗi quá đáng, đòi bao nhiêu cũng đưa hết.

Quán trà Duyệt Lai là quán trà to nhất trong thành Từ Châu rồi, đẳng cấp tuy không so được với Ngọc Liễu cư, nhưng đủ các hạng người đều có thể đến, cũng coi như là vị trí trung tâm ở trong thành Từ Châu.

Triệu Tiến và đồng bọn đang ngồi trong sảnh lớn của quán trà, bàn trong sảnh lớn được xếp ghép thành một hàng dài, ghế được xếp ở hai bên. Còn Triệu Tiến ngồi ở một chỗ khác. Lần này Thạch Mãn Cường và Đổng Băng Phong trông coi ở bãi để hàng. Những người khác đều theo đến đây.

Ông chủ và chưởng quầy ở các nơi vào cửa, đều chủ động chào hỏi, chắp tay thi lễ với Triệu Tiến đang ngồi ở đó. Triệu Tiến cũng không đứng dậy, chỉ cười gật đầu.

Tuy nói tuổi tác của những ông chủ, chưởng quầy các nơi đều suýt soát với bậc cha mẹ của Triệu Tiến, nhưng điệu bộ này của Triệu Tiến mọi người đều cảm thấy là lẽ tất nhiên. Hào kiệt có tiếng vang nhất trong các cửa hiệu trong thành, đáng lý có tư thế này.

Ông chủ của Vân Sơn lầu và Ngọc Liễu cư coi như có thế lực nhất ở trong này, cửa hàng to nhất, đương nhiên là không thể ngồi dưới Triệu Tiến, còn có vài vị theo thứ tự ngồi xuống.

Những người này Triệu Tiến đều đã từng gặp, đều từng ra bãi để hàng khách khí chào hỏi nhau một lần, nhưng lúc ấy chỉ biết danh hiệu của đối phương trên phương diện làm ăn, đối với những người đứng sau lưng đều không rõ lắm, bây giờ thì hiểu rất đầy đủ rồi. Người ngồi dưới tay chưởng quầy Vân Sơn lầu, là chưởng quầy của tửu lầu lớn thứ ba trong thành. Kẻ đứng sau nhà y là hai người Đồng Tri và Thôi Quan. Người ngồi dưới tay Ngọc Liễu cư thì có quan hệ với Hộ hộ phân ti. Lại một cửa hàng phía dưới là La Kim Hạo, con trai của tham tướng phân thủ Từ Châu mở ra. Những điều như vậy, đều phải có một chút quan hệ với quan lại Từ Châu bên này mới có thể làm ăn kinh doanh được, bằng không, sẽ chẳng có ai đến để ủng hộ, ở trong thành Từ Châu chống đỡ không nổi với chi phí quá cao.

Người đến không ít, tuy nhiên chỗ ngồi hai bên bàn dài vẫn thưa thớt, làm ăn buôn bán cũng chú trọng luận thứ bậc sắp xếp. Những người thân gia không nhiều, thân phận không đủ, nhìn thấy chưởng quầy Ngọc Liễu cư và Vân Sơn lầu ngồi ở đó, bọn họ đương nhiên không dám ngồi lại gần, đành phải đứng ở một bên.

Người đến hầu như đông đủ, đứng ở hai bên rất chật chội, ngồi xuống mới chỉ có mấy người, Triệu Tiến lắc đầu cười, gọi tiểu nhị tới dặn dò vài câu, tiểu nhị vội chạy đi.

- Chư vị, Tiến mỗ hôm nay mời mọi người đến, là muốn mọi người nếm thử rượu sản xuất ra ở Tửu phường Phiêu Hương.
Triệu Tiến đứng dậy nói.

Hắn vừa đứng lên, sảnh lớn trong quán trà lập tức yên tĩnh. Câu này nói ra, các ông chủ, chưởng quầy lớn nhỏ đưa mắt nhìn nhau, đều có ý quả đúng như vậy. Những người thân gia lớn, hậu trường cứng rắn thờ ơ không cảm xúc, đưa tiền thì đưa. Triệu Tiến làm việc có chừng mực, cũng không quá hạch sách ghê gớm. Còn những người buôn bán nhỏ thì vẻ mặt rất là đau khổ, trái lại biết là không thể không đưa.

Triệu Tiến đều nhìn thấy vẻ mặt, thái độ của mọi người. Hắn chỉ cười và chỉ sang phía bên kia đại sảnh là tửu quán, mở miệng nói:
- Đây là rượu Hán Tỉnh Danh Tửu của tửu phường nhà ta sản xuất, Triệu mỗ tiện tay chọn lấy ba mươi vò.

Mọi người lúc đi vào đã nhìn thấy, bên đó chất một đống vò rượu, không nghĩ là Triệu Tiến mang rượu tới đây.

- Những thứ này đều làm ra là bịt kín miệng ngay. Mời các vị cứ chọn một vò bất kỳ.
Triệu Tiến cười nói.

Nghe thấy lời hắn nói, mọi người đều lơ mơ, bụng nghĩ bán rượu thì bán rượu, lại còn giở văn vẻ gì. Nhưng trong phòng này không kể cao thấp giàu nghèo, chẳng ai dám làm mất lòng Triệu Tiến, nhìn thấy hắn không có vẻ gì là đùa cợt, người nọ người kia đùn đẩy nhau, cuối cùng để cho Chưởng quầy Ngọc Liễu cư lựa chọn.

Vương chưởng quầy của Ngọc Liễu cư vẻ mặt cũng lơ mơ, nhìn nhìn Triệu Tiến. Triệu Tiến chỉ cười và đưa tay làm động tác mời. Vị chưởng quầy này lắc lắc đầu, tiện tay chỉ luôn một vò.

Lập tức có hai tiểu nhị của quán trà đi lên, vỗ vào vò rượu xác nhận có đúng không, nhìn thấy Vương chưởng quầy gật đầu, lại có mấy tiểu nhị nữa đi lên, nhấc chuyển cái vò rượu đã được chọn lựa ra.

Ông chủ và chưởng quầy trong quán trà đều chẳng hiểu gì cả, nhưng sự chú ý của mọi người đều bị cuốn hút vào, người nào người nấy đều hết sức tập trung xem. Lúc này có tiểu nhị cầm cả khay chén đi đến xếp ngay ngắn ở trên bàn.

- Năng lực của tiểu nhị, người hầu trong quán trà này thật là tuyệt vời, ông chủ của họ dạy dỗ rất giỏi.

- Đúng thế. Lão Lưu ở Dương Châu đã qua đây, từng chứng kiến tình cảnh lớn như này.

Nhìn bọn tiểu nhị động tác thuần thục, có tiếng xì xào tranh luận với nhau. Đột nhiên một tiếng vang lên, có cái gì bị đập vỡ, rồi trong đại sảnh yên tĩnh trở lại. Từng người một đều chun chun mũi hít hít ngửi. Bởi vì sau tiếng vang, mùi rượu đột nhiên tỏa ra tràn ngập khắp phòng.


 

 

 

 


/214

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status