Đại Minh Võ Phu

Chương.39

/214


 

Trẻ nhỏ bình thường đi tới nơi lộn xộn như vậy, nhìn thấy nhiều người hung thần ác sát như vậy đã sớm sợ hãi, nhưng Triệu Tiến lại điểm tĩnh tự nhiên, còn có thể đúng lúc mà nói chuyện, Triệu Chấn Đường đương nhiên cảm thấy kinh ngạc.

Triệu Tiến cười hắc hắc không giải thích, cũng không có biện pháp nói được nguyên nhân. Hai cha con hắn không phải đợi bao lâu, chợt nghe bên ngoài có tiếng quát mắng đánh đập truyền vào, Đại Hán kia vén rèm lên đi tới, bên cạnh là một hàng năm tên lưu manh ngày hôm qua tới quấy rối đang ủ rũ đi đến.

- Triệu đại gia, tiểu thiếu gia, năm tên hỗn tạp này đã đến rồi, Đại Hán “Phân trứng” kia thở hổn hển nói, sau khi nói X

hướng về Hổ ca có cặp mắt tam giác kia đánh một bạt t lớn. làm cho miệng mũi chảy máu. - Còn con mẹ nó không quỷ à! ,ܘ ܥܵܓܵܐ

Đại Hán kia quát lớn, năm tên lưu manh ngày hôm qua nơm nớp lo sợ quỳ trên mặt đất, trên mặt bọn họ còn có vết thương cũ của ngày hôm qua, giờ lại càng nhiều vết thương, lại còn là vết thương mới

- Triệu đại gia, đây chính là mấy kẻ phá hoại không có mắt, ngài nói xử trí như thế nào, tiểu nhân tuyệt đối không nói hai lời Đại Hán kia đăng đăng sát khí nói

Lời kia vừa thốt ra, năm tên lưu manh kia cả người liền xụi lơ trên mặt đất. Mấy người này vừa vào phòng liền cúi đầu, lúc này người được gọi là Hổ ca mới nhìn thấy Triệu Tiến ở trong phòng, không khỏi trợn to hai mặt Chỗ mi tâm của gã có dấu vết tụ huyết hình đồng tiền lớn nhỏ, đúng là dấu vết hôm qua bị Triệu Tiến đánh trúng, Hổ ca hơi đoán được nguyên nhân bị bắt tới Hồ đồ còn đỡ, càng nghĩ rõ ràng càng thấy sợ. Thân thể Hổ ca không tự chủ được run rẩy, răng va vào nhau cảm cập.

Tình huống bất thường này của Hổ ca rốt cuộc cũng bị bốn người kia phát giác, giống như lây bệnh, mấy người này đều sợ ngây người. Vốn tưởng chỉ đi ức hiếp một đứa nhỏ, chưa từng nghĩ sẽ dẫn đến một con cọp lớn, bọn họ thậm chí còn không dám nhìn Đại Hán mặc quần áo công sai Triệu Tiến cảm thấy phụ thân mình là một nha dịch bình thường, lại không nghĩ rằng trong mắt lưu manh, một công Sai trong nha môn, là tồn tại tương đương với trời

Bọn họ sợ hãi như vậy nhưng Triệu Chấn Đường lại coi thường, không thèm để ý quét mắt, cười hỏi Triệu Tiến. - Tiểu Tiến, con nói xem nên làm sao bây giờ?

Vài ánh mắt ở trong phòng đều tập trung lện người Triệu Tiến, nghị thẩm một đứa bé thì biết cái gì. Năm tên lưu manh vốn đang bị dọa tới tê liệt thì trong lòng lại dâng lên chút may mắn, nghĩ thầm rằng có lẽ tội danh sẽ ít di.

- Năm người bọn họ đến nơi để hàng ở bên kia, mỗi người tới nơi để hàng dập đầu năm mươi cái, tự tát mình năm mươi cái đầu phải đập Vang to, mặt phải sưng vù, làm trong năm ngày liên tiếp.

Triệu Tiến cao giọng nói

Trong phòng lập tức an tĩnh lại, không ai ngờ rằng thiếu niên này lại đưa ra biện pháp trừng trị rõ ràng lưu loát đến vậy, chẳng qua biện pháp này làm cho người bị tội có chút kỳ quái.

Mấy người kia còn đang sững sờ, Đại Hán bị gọi là “Phân trứng” kia kịp phản ứng lại, đạp mạnh một cước vào một lưu manh ở bên cạnh, gầm rú nói:

- Còn ngây ngốc cái gì, mau dập đầu đáp ứng đi

Năm tên lưu manh không ngừng dập đầu. Triệu Tiến lại mở miệng - Nếu các ngươi không nghe theo, chính là không cho cha ta thể diện, tự mà ngẫm đến kết cục đi - Tiểu thiếu gia cứ yên tâm, bọn chúng không đi, tiểu nhân tìm người bắt

bọn chúng phải đi! “Phân trứng” cười nói. محصب

Triệu Chấn Đường căn bản lười nhiều lời, năm lưu manh kia chật vật rời khỏi Đại Hán bị kêu là “Phân trứng” kia lại lấy một bọc giấy ra, hai tay đưa qua. Triệu Chấn Đường đem hai bọc giấy nhét vào bên hông, dẫn Triệu Tiến đi ra, Đại Hán kia cũng cũng kính đưa ra tận cửa.

Tới ngoài sân, Triệu Chấn Dường xoay người thản nhiên nói: - Đồng đầu, ngươi phải quản giáo tốt mấy tên phá hoại trong tay ngươi một chút. Hôm nay lão từ tới tim ngươi là vận khí của ngươi tốt, phải người khác tìm đến, tịch thu gia sản và giết cả nhà đều đã là nhẹ rồi đấy

Cho đến lúc này, Triệu Chấn Đường mới dùng “Đồng đầu” để xưng hô, từ đầu đến đuôi Đồng đầu kia đều mang vẻ mặt tươi cười, khiêm tổn dị thường, chỉ có điều sợ thì có sợ, chỉ e trong lòng cũngkhông cho là đúng, nghĩ thẩm chuyện của mấy đứa trẻ cần gì làm lớn chuyện lên như vậy. Tuy nhiên một câu dặn dò cuối cùng của Triệu Chẩn Đường cũng thật làm gã hoảng sợ. Người trẻ tuôi canh cửa kia cẩn thận nói một tiếng “Đại ca”, “Đổng đầu” mới kịp phản ứng lại, cả người không kìm được rùng mình một cái, ngẩng đầu nhìn cha con Triệu gia đã đi xa, gã lắc lắc đầu, xoay người quát:

- Lấy roi đến, lão tử muốn đánh đám hỗn đản kia một trận"

Đường trở vẻ không còn nhiều người chào hỏi như lúc đi nữa, Triệu Chấn Dường và Triệu Tiến đi nhanh hơn nhiều, trước tiên phải đưa Triệu Tiến đi đến chỗ Triệu Chấn Hưng luyện võ.

Ra khỏi khu vực nghèo bẩn thành Nam, qua một thư viện Bành thành, đường phố chỉnh lẻ không ít Triệu Chấn Đường đột nhiên mở miệng nói: - Tiểu Tiến, con không cẩn phải nói câu cuối cùng kia đâu. Triệu Tiến sửng sốt một lúc mới biết là đang nói tới câu nói “Không để cho cha ta mặt mũi” kia, không kìm nổi buồn bực. Triệu Tiến cảm thấy, nếu không dặn dò như vậy, mấy người kia sẽ làm qua loa cho xong thôi.

- Cha đến cửa nhà hắn là đã cho Đồng đầu mặt mũi, nếu còn dám kéo dài... Triệu Chấn Đường không nói hết câu, chỉ cười lạnh hai tiếng. Tuy nhiên cái cười lạnh này đã biểu đạt ý tứ rất rõ ràng.

 

Biểu hiện hôm nay của Triệu Tiến trưởng thành chín chắn hơn rất nhiều so với bạn cùng lứa tuổi, Triệu Chấn Đường cũng muốn nói nhiều vài câu: - Năm lưu manh kia không có quan hệ gì nhiều cùng Đồng đậu, nhưng dã có người nói đó là người của Đồng đầu thì Đổng đầu sẽ phải gánh lấy trách nhiệm

Triệu Tiến nghe vậy trong lòng cũng đã hiểu rõ. Vài người “Hổ ca” Trần Nhị Cẩu kia, chính là mấy tên lưu manh cáo mượn oai hùm tên tuổi của đại ca, thực tế chẳng có kẻ nào để cáo mượn oai hùm cả, chẳng qua có người ở nơi để hàng tự nói bọn họ là người của Đồng đầu mà thôi.

Những thứ đó với Triệu Tiến mà nói thì đều là việc nhỏ, không đáng kể, cái hắn thật sựu kinh ngạc chính là phụ thân của mình lại có uy phong lớn như vậy, Triệu Tiến có thể nhìn ra, Đồng đầu kia mặc dù là thủ lĩnh đám lưu manh, nhưng cũng có vài phần thủ đoạn, bằng không cũng không thể tìm được năm người kia nhanh như vậy. Nhưng nhân vật như vậy, ở trước mặt cha mình lại một mực cung kính như thế, một loại kính sợ phát ra từ nội tâm. (

Phụ thân của mình không phải là nha dịch trong nha môn, kiêm dao phủ sao? Sao lại có uy thế lớn như vậy, bình thường ở nhà cũng không nhìn ra, trong lòng Triệu Tiến tràn đầy mê hoặc,

Sau khi Triệu Chấn Đường đưa Triệu Tiến đến chỗ Triệu Chấn Hưng thì lập tức đi làm việc, trước khi đi còn dặn dò Triệu Chấn Hưng: - Cậu nhóc còn nhỏ, không cần thiết phải nói mấy lời như vậy

Những lời này làm Triệu Chấn Hưng chăng hiểu ra sao, tuy nhiên tính cách của ông cũng lười hỏi, trực tiếp cho Triệu Tiến bắt đầu luyện võ.

Vào lúc Triệu Tiến đang lặp đi lặp lại những động tác đơn điệu, Triệu Chấn Hưng bắt đầu hỏi chi tiết trận tỷ Võ hôm qua. Hôm qua ông không qua nhà Triệu Chấn Đườngăn cơm chiều nên không biết chuyện lưu manh quấy rối, hôm nay mới biết sự việc, lập tức hoảng sợ hỏi tỉ mỉ.

Đợi giải thích rõ ràng, Triệu Chấn Hưng nhìn chằm chằm Triệu Tiến một hồi lâu, khiến trong lòng Triệu Tiến có chút sợ hãi. Chậm chạp một lúc Triệu Chấn Hưng mới nói: - Nếu mọi việc cháu nói đều là sự thật, hiện tại cháu đã gần như học thành tài rồi Triệu Tiến lập tức sửng sốt, còn cho là thúc phụ châm chọc mình, vội vàng cười nói: - Nhị thúc không cần chê cười cháu, cháu mới luyện chưa đến hai tháng

- Không phải chê cười Triệu Chấn Hưng lắc đầu, cũng không tiếp tục để tải này nữa.

NS mở miệng tiếp theo lại l . Lẽ ra khi luyện võ thì không thể phân tâm, Triệu Chấn Hưng vẫn nói chuyện, cảnh mây trong tay cũng buông xuống, nhưng Triệu Tiến vẫn không kìm nén được nghi vấn của mình, hắn cũng cảm thấy không thể không hỏi được, chuyện nhà mình một chút cũng không biết, điều này thật sự là chuyện cười

Tuy nhiên, Triệu Tiến ở kiếp trước không có cuộc sống gia đình, đương nhiên sẽ nghĩ làm con thì nên hiểu rõ cha mẹ, nhưng lại không biết rất nhiều cha mẹ sẽ không nói chuyện của mình cho con mình nghe.

 

- ... Nhi thúc, cha cháu không phải là một nha dịch sao? Sao lại có uy phong như vậy, Đồng đầu kia Sợ cái gì

-------000-------

 

 


/214

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status