Đại Thần Anh Thoát Vai Rồi

Chương 5.3: Đối diện thần bí.

/2180



Chương 5.3: Đối diện thần bí.

 

   Thấy biểu tình Sở Nguyệt giống như có chút hoảng hốt, không khỏi hỏi nhiều một câu.

   Sở Nguyệt dừng một chút, nhớ lại hình ảnh nhìn thấy khi thức dậy vào buổi sáng, dừng một chút, mặt không biểu tình nói: “Tối hôm qua, cô ấy ngủ theo hình chữ mã.”

   Ngụy Cẩm nhất thời nghẹn lời, cô nhìn Mạnh Phất đang chờ trứng chiên: “…… Quái vật, biến thái!”

   “Vẫn may ngũ âm cô ấy không được đầy đủ,” Ngụy Cẩm chọc cháo, tìm về chút tự tin, ngẩng đầu, nhìn thấy Đinh Lưu Nguyệt mới vừa vào phòng ăn, phất tay với cô ấy, “Lưu Nguyệt, nơi này!”

   Đinh Lưu Nguyệt nhìn các cô, mím môi, vẫn là cầm bánh mỳ nướng và quả táo đi tới.

   “Không thể để Mạnh Phất rời đi đội ngũ chúng ta sao?” Đinh Lưu Nguyệt ngồi xuống bên cạnh Ngụy Cẩm, nhìn về phía Sở Nguyệt, “Cô lại không phải không biết công diễn lần này quan trọng với chúng ta bao nhiêu?”


   Sở Nguyệt luôn luôn lãnh khốc, lời nói không nhiều lắm, lúc này cũng không có giải thích, tinh thần nhóm của cô ấy rất mạnh, Mạnh Phất là người của nhóm cô, vậy các cô chính là một thể.

   Mạnh Phất chiên trứng xong, cô cầm theo sữa bò lại đây, ngồi xuống bên người Sở Nguyệt.

   Cô vừa tới, Đinh Lưu Nguyệt đang nói chuyện liền dừng câu chuyện.

   Không biết là đề phòng cô hay là mặt khác.

   Mạnh Phất cũng không thèm để ý, đặt điện thoại sang một bên, cắn miếng trứng chiên, nhìn về phía Đinh Lưu Nguyệt: “Cô sáng tác đến đâu rồi?”

   Đinh Lưu Nguyệt không để ý cô.

   Mạnh Phất nuốt xuống trứng chiên, cũng không tức giận, cười như không cười, cặp mắt đào hoa kia giống như là ẩn giấu sương mù: “Gặp phải khó khăn, nói ra một chút, tôi giúp cô cùng nhau sáng tác.”

   Hỗ trợ? Toàn bộ trại huấn luyện, ai không biết Mạnh Phất ngay cả âm phù đều không nhận biết được đầy đủ, Tịch Nam Thành bị cô chọc đến nổi bão.

   Cô hỗ trợ, cô có thể hỗ trợ cái gì?

   Đinh Lưu Nguyệt không thèm nhìn Mạnh Phất một cái, trực tiếp thu dọn dĩa đồ ăn của mình, giống như không nghe được Mạnh Phất nói: “Tôi đi đây.”


   Nơi này là phòng ăn, bọn họ không có đeo mic, hiện trường cũng không có camera.

   Đinh Lưu Nguyệt không cần bận tâm hình tượng của mình, biểu hiện bất mãn với Mạnh Phất đến vô cùng nhuần nhuyễn.

   Phỏng chừng toàn bộ trại huấn luyện, cũng không có bao nhiêu người thích Mạnh Phất kéo chân sau, cô ở đội nào, đó quả thật chính là tai nạn.

   “Lưu Nguyệt?” Ngụy Cẩm nhìn bóng dáng rời đi của Đinh Lưu Nguyệt, há miệng thở dốc.

   Cuối cùng xoay về phía Mạnh Phất, giải thích: “Ngày thường cô ấy không phải như thế, lần này chính là bởi vì thời gian khẩn cấp, ngày mai chúng ta liền phải nộp bài hát sáng tác và bài nhảy xác định xong cho giáo viên hướng dẫn, nhóm chúng ta chỉ có một mình cô ấy là loại hình sáng tác, cô đừng bị cô ấy ảnh hưởng.”

   Hôm nay là ngày thứ hai huấn luyện kiểu phong bế, từ xác định ca khúc đến huấn luyện, lại đến công diễn cuối cùng, chỉ có thời gian chưa đến một tuần, mỗi người gần như thời gian ngủ mỗi ngày đều không đến năm tiếng.

   Mạnh Phất uống một ngụm sữa bò, nghe vậy, chỉ nhìn Ngụy Cẩm Sở Nguyệt một cái, “Lúc sau có cái gì cần tôi hỗ trợ, cứ việc nói.”

   Ngụy Cẩm thấy Mạnh Phất thoạt nhìn không giống như là bộ dáng tức giận, nhẹ nhàng thở ra, “Được.”

   Về phần Mạnh Phất nói muốn hỗ trợ, Ngụy Cẩm và Sở Nguyệt đều chỉ tùy ý nghe một chút, cũng không xem là thật, trong mắt hai người họ, Mạnh Phất chỉ cần có thể nghiêm túc cùng nhau huấn luyện với bọn họ, đó chính là trợ giúp lớn nhất với bọn họ.


/2180

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status