Đại Thần Anh Thoát Vai Rồi

Chương 7.1: Gặp lần cuối.

/2180


Chương 7.1: Gặp lần cuối.


   Mạnh Phất xem như chống lên một điểm xem lớn của tiết mục, đồn đãi về cô, bên trong tiết mục biết còn nhiều hơn trên mạng.

   Đường đường là một tiết mục tuyển chọn, lại xuất hiện một luyện tập sinh ngay cả giản phổ cũng không biết.

   Ấn tượng với cô, lần trước Ôn Dục đã có một chút đổi mới, cảm thấy cô vẫn là một nhân tài có thể đào tạo.

   Nhưng hiện tại……

   Ôn Dục nhìn chữ trên tờ giấy trắng, tràn ngập phong thái, thiết lập ngân câu, không hề bị trói buộc, vừa thấy chính là do người bản lĩnh cực kỳ thâm hậu viết, xem chữ như xem người, chữ này thật sự là xinh đẹp tới cực điểm.

   Ôn Dục am hiểu nghiên cứu tranh chữ, đối với chữ này của Mạnh Phất, ông hổ thẹn không bằng.

   Chỉ xem những chữ này, so với người ánh mắt thiển cận, học thức không cao Ôn Dục nhìn thấy trong tiết mục lúc trước, gần như là hai hình tượng.


   Ôn Dục sinh lòng kinh ngạc.

   “Thầy Ôn?” Tịch Nam Thành suy nghĩ vấn đề Diệp Sơ Ninh, lúc đi tới cửa, phát hiện Ôn Dục không theo kịp.

   Ôn Dục có chút luyến tiếc, lúc này mới thu hồi ánh mắt, đi về phía trước hai bước, kinh ngạc mở miệng: “Tôi vừa mới phát hiện, Mạnh Phất viết chữ cực kỳ đẹp, cậu xem thử đi.”

   “Chữ?” Tịch Nam Thành nhìn cái bàn kia một cái, cười một tiếng, “Thầy Ôn, có lẽ ông có thể nhìn xem chữ của Diệp Sơ Ninh, cô ta từng lấy giải nhì thư pháp, nhưng cô ta chưa từng nói trong tiết mục. Thấy chữ cô ta, ông sẽ biết có vài chữ nó cũng không phải thư pháp.”

   Toàn bộ tiết mục đều vì xào một mình Diệp Sơ Ninh, bảo trì Diệp Sơ Ninh cách một đoạn thời gian đều có nhiệt độ.

   Nghe lời nói của Tịch Nam Thành, Ôn Dục dừng một chút: “Nam Thành, thành kiến của cậu với Mạnh Phất quá lớn.”

   Tịch Nam Thành cười cười, cũng không giải thích, “Thầy Ôn, tôi còn có việc.”

   Người khác đều đang luyện nhảy, chỉ có cô đang viết chữ, Tịch Nam Thành đã nhìn quen loại xiếc này ở trong vòng.

   Tịch Nam Thành còn muốn đi thương lượng với đạo diễn mời giáo viên riêng cho Diệp Sơ Ninh, chào hỏi Ôn Dục xong, trực tiếp rời đi, cũng không có đi xem tờ giấy đặt trên bàn.

  **
   Phòng vệ sinh.

   Mạnh Phất dựa vào cạnh cửa, một tay cầm tai nghe nhét vào lỗ tai, một tay vặn vòi nước, rửa đi dấu ấn màu đen nhợt nhạt trên tay, “Chị Triệu?”

   Gọi điện thoại cho cô chính là Triệu Phồn.

   “Buổi tối em tìm thời gian ra ngoài một chuyến, 6 giờ,” Triệu Phồn bên kia hẳn là còn ở công ty, tiếng nói chuyện có hơi nhỏ, “Anh Tô đã trở lại, nhớ kỹ, nhất định không thể đến trễ.”

   Mạnh Phất dựa vào bồn rửa tay, lại bắt đầu chậm rãi rửa một cái tay khác: “Có chuyện gì, buổi tối chúng tôi còn muốn tập luyện.”

   Cô biết anh Tô trong miệng Triệu Phồn là trợ lý của cô.

   Nói đúng ra, là trợ lý chỉ sống ở trong miệng nữ phóng viên và Triệu Phồn.

   Đi theo phía sau nữ phóng viên một tháng, Mạnh Phất đều chưa từng nhìn thấy người đó lần nào.

   Đương nhiên, Mạnh Phất cũng không rõ, vì sao Triệu Phồn đường đường là một người đại diện, lại gọi một trợ lý là “Anh Tô”?


   “Không phải em vẫn luôn muốn tìm một giáo viên thanh nhạc sao, mấy ngày hôm trước chị nói với anh Tô, kêu anh ta giúp em tìm một người, hôm nay anh ta vừa vặn trở về, hẳn là đã tìm được giáo viên cho em,” Triệu Phồn bên kia dùng tay đè vào di động, nói: “Em nhớ rõ, 5 giờ chiều chị sẽ tới đón em.”


/2180

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status